古诗词

送谭仲章归长沙

揭傒斯

君家云阳下,忽向云阳归。jūn jiā yún yáng xià,hū xiàng yún yáng guī。
行路有南北,看山无是非。xíng lù yǒu nán běi,kàn shān wú shì fēi。
三湘回雁尽,孤剑白虹飞。sān xiāng huí yàn jǐn,gū jiàn bái hóng fēi。
亦欲投簪去,从君采蕨薇。yì yù tóu zān qù,cóng jūn cǎi jué wēi。
揭傒斯

揭傒斯

揭傒斯(1274~1344)元代著名文学家、书法家、史学家。字曼硕,号贞文,龙兴富州(今江西丰城杜市镇大屋场)人。家贫力学,大德年间出游湘汉。延佑初年由布衣荐授翰林国史院编修官,迁应奉翰林文字,前后三入翰林,官奎章阁授经郎、迁翰林待制,拜集贤学士,翰林侍讲学士阶中奉大夫,封豫章郡公,修辽、金、宋三史,为总裁官。《辽史》成,得寒疾卒于史馆,谥文安,著有《文安集》,为文简洁严整,为诗清婉丽密。善楷书、行、草,朝廷典册,多出其手。与虞集、杨载、范梈同为“元诗四大家”之一,又与虞集、柳贯、黄溍并称“儒林四杰。” 揭傒斯的作品>>

猜您喜欢

京城闲居杂言四首

揭傒斯

朔土高且厚,民生劲而彊。shuò tǔ gāo qiě hòu,mín shēng jìn ér jiàng。
榆柳虽弱质,生植益繁昌。yú liǔ suī ruò zhì,shēng zhí yì fán chāng。
桃李大于拳,枣栗充糇粮。táo lǐ dà yú quán,zǎo lì chōng hóu liáng。
谁谓苦寒地,百物莫得伤。shuí wèi kǔ hán dì,bǎi wù mò dé shāng。
青青云梦竹,宿昔傲雪霜。qīng qīng yún mèng zhú,sù xī ào xuě shuāng。
移植于此庭,不如芥与杨。yí zhí yú cǐ tíng,bù rú jiè yǔ yáng。
竹性岂有改,由来非本乡。zhú xìng qǐ yǒu gǎi,yóu lái fēi běn xiāng。

京城闲居杂言四首

揭傒斯

眇眇寒门士,客游燕蓟城。miǎo miǎo hán mén shì,kè yóu yàn jì chéng。
上无公卿故,下无旧友朋。shàng wú gōng qīng gù,xià wú jiù yǒu péng。
裘褐不自蔽,藿食空营营。qiú hè bù zì bì,huò shí kōng yíng yíng。
四顾灾沴馀,但闻号哭声。sì gù zāi lì yú,dàn wén hào kū shēng。
日负道德懿,敢怀轩冕荣。rì fù dào dé yì,gǎn huái xuān miǎn róng。
节食慎所欲,聊以厚我生。jié shí shèn suǒ yù,liáo yǐ hòu wǒ shēng。

京城闲居杂言四首

揭傒斯

高步览九州,谁独无与亲。gāo bù lǎn jiǔ zhōu,shuí dú wú yǔ qīn。
同室不相喻,矧彼途路人。tóng shì bù xiāng yù,shěn bǐ tú lù rén。
诱诎更驱迫,巧诈日眩真。yòu qū gèng qū pò,qiǎo zhà rì xuàn zhēn。
共美为善乐,莫知与善邻。gòng měi wèi shàn lè,mò zhī yǔ shàn lín。
未足保厥躬,已谓贻子孙。wèi zú bǎo jué gōng,yǐ wèi yí zi sūn。
一言易为义,一恩易为仁。yī yán yì wèi yì,yī ēn yì wèi rén。
世无鲁东叟,何以慰心神。shì wú lǔ dōng sǒu,hé yǐ wèi xīn shén。

高邮城

揭傒斯

高邮城,城何长。gāo yóu chéng,chéng hé zhǎng。
城上种麦,城下种桑。chéng shàng zhǒng mài,chéng xià zhǒng sāng。
昔日铁不如,今为耕种场。xī rì tiě bù rú,jīn wèi gēng zhǒng chǎng。
但愿千万年,尽四海外为封疆。dàn yuàn qiān wàn nián,jǐn sì hǎi wài wèi fēng jiāng。
桑阴阴,麦茫茫,终古不用城与隍。sāng yīn yīn,mài máng máng,zhōng gǔ bù yòng chéng yǔ huáng。

杨柳青谣

揭傒斯

杨柳青青河水黄,河流两岸苇篱长。yáng liǔ qīng qīng hé shuǐ huáng,hé liú liǎng àn wěi lí zhǎng。
河东女嫁河西郎,河西烧烛河东光。hé dōng nǚ jià hé xī láng,hé xī shāo zhú hé dōng guāng。
日日相迎苇檐下,朝朝相送苇篱傍。rì rì xiāng yíng wěi yán xià,cháo cháo xiāng sòng wěi lí bàng。
河边病叟长回首,送儿北去还南走。hé biān bìng sǒu zhǎng huí shǒu,sòng ér běi qù hái nán zǒu。
昨日临清卖苇回,今日贩鱼桃花口。zuó rì lín qīng mài wěi huí,jīn rì fàn yú táo huā kǒu。
连年水旱更无蚕,丁力夫徭百不堪。lián nián shuǐ hàn gèng wú cán,dīng lì fū yáo bǎi bù kān。
惟有河边守坟墓,数株高树晓相参。wéi yǒu hé biān shǒu fén mù,shù zhū gāo shù xiǎo xiāng cān。

杂诗二首寄彭通复

揭傒斯

区区九州内,横从数千里。qū qū jiǔ zhōu nèi,héng cóng shù qiān lǐ。
谁设山与河?愚者分表里。shuí shè shān yǔ hé?yú zhě fēn biǎo lǐ。
京师天下本,万国赴如水。jīng shī tiān xià běn,wàn guó fù rú shuǐ。
珠犀从南来,狗马由西止。zhū xī cóng nán lái,gǒu mǎ yóu xī zhǐ。
浩浩荆吴船,日夜行不已。hào hào jīng wú chuán,rì yè xíng bù yǐ。
生材无定所,一物孰非己。shēng cái wú dìng suǒ,yī wù shú fēi jǐ。
皇天仁且广,君道亦如此。huáng tiān rén qiě guǎng,jūn dào yì rú cǐ。
我思古唐虞,当日谁共理。wǒ sī gǔ táng yú,dāng rì shuí gòng lǐ。

杂诗二首寄彭通复

揭傒斯

脉脉我所思,彭氏蹑遐踪。mài mài wǒ suǒ sī,péng shì niè xiá zōng。
婉婉若处子,未曾出房栊。wǎn wǎn ruò chù zi,wèi céng chū fáng lóng。
相望四千里,逾年阙相从。xiāng wàng sì qiān lǐ,yú nián quē xiāng cóng。
五月君寄书,九月达京中。wǔ yuè jūn jì shū,jiǔ yuè dá jīng zhōng。
我书欲报君,书到岁已穷。wǒ shū yù bào jūn,shū dào suì yǐ qióng。
岂不怀缱绻,无由觌君容。qǐ bù huái qiǎn quǎn,wú yóu dí jūn róng。
参差天际云,缥缈乘朔风。cān chà tiān jì yún,piāo miǎo chéng shuò fēng。
羽翼不吾施,翩彼南飞鸿。yǔ yì bù wú shī,piān bǐ nán fēi hóng。
君有高世行,我无适时功。jūn yǒu gāo shì xíng,wǒ wú shì shí gōng。
天命人得违,出处谅非同。tiān mìng rén dé wéi,chū chù liàng fēi tóng。

寄题张齐公庙

揭傒斯

东安猛将张齐公,十八夺父军囚中。dōng ān měng jiāng zhāng qí gōng,shí bā duó fù jūn qiú zhōng。
至元召募起亡命,父子南伐收奇功。zhì yuán zhào mù qǐ wáng mìng,fù zi nán fá shōu qí gōng。
酒酣一跃马上立,拔剑四顾奔雷风。jiǔ hān yī yuè mǎ shàng lì,bá jiàn sì gù bēn léi fēng。
十年转战江汉上,万里直挽安南弓。shí nián zhuǎn zhàn jiāng hàn shàng,wàn lǐ zhí wǎn ān nán gōng。
乾清坤夷四海一,勋在旗常心帝室。qián qīng kūn yí sì hǎi yī,xūn zài qí cháng xīn dì shì。
身封万户传子孙,誓不偷生污天秩。shēn fēng wàn hù chuán zi sūn,shì bù tōu shēng wū tiān zhì。
天下丰盛大德年,天子明圣宰相贤。tiān xià fēng shèng dà dé nián,tiān zi míng shèng zǎi xiāng xián。
小臣刘深射功利,上疏自荐能开边。xiǎo chén liú shēn shè gōng lì,shàng shū zì jiàn néng kāi biān。
鬼方寡妇号八百,嫂叔操戈自争国。guǐ fāng guǎ fù hào bā bǎi,sǎo shū cāo gē zì zhēng guó。
刘深一言取大官,远帅官军陵险阨。liú shēn yī yán qǔ dà guān,yuǎn shuài guān jūn líng xiǎn è。
五溪运粮数万家,哭声震动湖南北。wǔ xī yùn liáng shù wàn jiā,kū shēng zhèn dòng hú nán běi。
发徒开道径折节,既勤其民大求索。fā tú kāi dào jìng zhé jié,jì qín qí mín dà qiú suǒ。
斗量金珠谷量马,溪壑之欲安可塞。dòu liàng jīn zhū gǔ liàng mǎ,xī hè zhī yù ān kě sāi。
此时张公亦在行,捐躯力谏皆莫克。cǐ shí zhāng gōng yì zài xíng,juān qū lì jiàn jiē mò kè。
折节薄险伏四起,刘深夜遁张公死。zhé jié báo xiǎn fú sì qǐ,liú shēn yè dùn zhāng gōng sǐ。
鸟飞不度山川愁,坐看英雄化为鬼。niǎo fēi bù dù shān chuān chóu,zuò kàn yīng xióng huà wèi guǐ。
乃知自古守边鄙,大忌邀功贵宁敉。nǎi zhī zì gǔ shǒu biān bǐ,dà jì yāo gōng guì níng mǐ。
张公庙食东海头,刘深枭首蛮烟里。zhāng gōng miào shí dōng hǎi tóu,liú shēn xiāo shǒu mán yān lǐ。
张公世为忠孝门,刘深万年秽青史。zhāng gōng shì wèi zhōng xiào mén,liú shēn wàn nián huì qīng shǐ。
两家同死不同心,试与题诗作臣轨。liǎng jiā tóng sǐ bù tóng xīn,shì yǔ tí shī zuò chén guǐ。

番阳萧性渊携其祖将领所爱唐琴号霜钟者还自和林求诗六月三日五门宣赦后作

揭傒斯

嵩州昔有萧将军,读书学剑天下闻。sōng zhōu xī yǒu xiāo jiāng jūn,dú shū xué jiàn tiān xià wén。
南随龙马渡江去,尚有孤琴传子孙。nán suí lóng mǎ dù jiāng qù,shàng yǒu gū qín chuán zi sūn。
孤琴云是唐人斫,昔日军中自行乐。gū qín yún shì táng rén zhuó,xī rì jūn zhōng zì xíng lè。
至今犹存杀伐声,一鼓哀风振寥廓。zhì jīn yóu cún shā fá shēng,yī gǔ āi fēng zhèn liáo kuò。
将军之孙才且良,文能作赋武蹶张。jiāng jūn zhī sūn cái qiě liáng,wén néng zuò fù wǔ jué zhāng。
秦皇城下饮白马,祁连山中射白狼。qín huáng chéng xià yǐn bái mǎ,qí lián shān zhōng shè bái láng。
时平好文不好武,抱琴却叹儒衣误。shí píng hǎo wén bù hǎo wǔ,bào qín què tàn rú yī wù。
昭王台上看青春,彭郎矶头梦归路。zhāo wáng tái shàng kàn qīng chūn,péng láng jī tóu mèng guī lù。
日长史馆幽且闲,正冠拂琴为我弹。rì zhǎng shǐ guǎn yōu qiě xián,zhèng guān fú qín wèi wǒ dàn。
京城六月日如火,霜钟半夜鸣空山。jīng chéng liù yuè rì rú huǒ,shuāng zhōng bàn yè míng kōng shān。
南风自有虞廷操,可惜同心不同调。nán fēng zì yǒu yú tíng cāo,kě xī tóng xīn bù tóng diào。
捐琴决眼望青天,今日天门有新诏。juān qín jué yǎn wàng qīng tiān,jīn rì tiān mén yǒu xīn zhào。

故中宪大夫岭北行省左右司郎中苏公志道哀诗

揭傒斯

苏公廊庙姿,推择起为吏。sū gōng láng miào zī,tuī zé qǐ wèi lì。
论议动引经,举措必由义。lùn yì dòng yǐn jīng,jǔ cuò bì yóu yì。
惟时方大旱,谓咎在冤滞。wéi shí fāng dà hàn,wèi jiù zài yuān zhì。
决狱天乃雨,凶年化丰岁。jué yù tiān nǎi yǔ,xiōng nián huà fēng suì。
流声满山西,宪府立罗致。liú shēng mǎn shān xī,xiàn fǔ lì luó zhì。
慷慨平生怀,遂佐直指使。kāng kǎi píng shēng huái,suì zuǒ zhí zhǐ shǐ。
受命按边鄙,正色行使事。shòu mìng àn biān bǐ,zhèng sè xíng shǐ shì。
边臣既威服,使亦免颠踬。biān chén jì wēi fú,shǐ yì miǎn diān zhì。
六曹收雄材,两府资远器。liù cáo shōu xióng cái,liǎng fǔ zī yuǎn qì。
激昂天下事,往往见谋议。jī áng tiān xià shì,wǎng wǎng jiàn móu yì。
十载拘掾曹,弥年困文字。shí zài jū yuàn cáo,mí nián kùn wén zì。
虽云富匡赞,岂足尽材艺。suī yún fù kuāng zàn,qǐ zú jǐn cái yì。
一命厕省僚,句稽得深弊。yī mìng cè shěng liáo,jù jī dé shēn bì。
铨选班爵冗,出入钱谷细。quán xuǎn bān jué rǒng,chū rù qián gǔ xì。
并缘出多门,穿穴肆奸利。bìng yuán chū duō mén,chuān xué sì jiān lì。
有如水上萍,驱去还复至。yǒu rú shuǐ shàng píng,qū qù hái fù zhì。
因风一披荡,暂得免蒙翳。yīn fēng yī pī dàng,zàn dé miǎn méng yì。
再命主贼曹,持平独丕蔽。zài mìng zhǔ zéi cáo,chí píng dú pī bì。
恒求情中实,动究法外意。héng qiú qíng zhōng shí,dòng jiū fǎ wài yì。
功罪必诛赏,义恶俱惕厉。gōng zuì bì zhū shǎng,yì è jù tì lì。
三命参宥密,令闻益昭晰。sān mìng cān yòu mì,lìng wén yì zhāo xī。
和林跨大漠,肇造此根柢。hé lín kuà dà mò,zhào zào cǐ gēn dǐ。
东际瀚海头,西控流沙裔。dōng jì hàn hǎi tóu,xī kòng liú shā yì。
北穷阴山外,南掎两都势。běi qióng yīn shān wài,nán jǐ liǎng dōu shì。
连营列万里,仓庾千万计。lián yíng liè wàn lǐ,cāng yǔ qiān wàn jì。
镇以磐石宗,重以分省寄。zhèn yǐ pán shí zōng,zhòng yǐ fēn shěng jì。
忆昔大德末,成庙方厌世。yì xī dà dé mò,chéng miào fāng yàn shì。
桓桓忠献王,功大更多智。huán huán zhōng xiàn wáng,gōng dà gèng duō zhì。
武德既践阼,宫阙始清閟。wǔ dé jì jiàn zuò,gōng quē shǐ qīng bì。
越邸矜微劳,宠极心乃异。yuè dǐ jīn wēi láo,chǒng jí xīn nǎi yì。
国有社稷臣,谗乃惑聪睿。guó yǒu shè jì chén,chán nǎi huò cōng ruì。
遂辍股肱任,往重藩屏系。suì chuò gǔ gōng rèn,wǎng zhòng fān píng xì。
有威如雷霆,有恩若元气。yǒu wēi rú léi tíng,yǒu ēn ruò yuán qì。
耕凿比中上,什伍相错置。gēng záo bǐ zhōng shàng,shén wǔ xiāng cuò zhì。
士忘远戍苦,民见太平治。shì wàng yuǎn shù kǔ,mín jiàn tài píng zhì。
道路无拾遗,商旅毕怀惠。dào lù wú shí yí,shāng lǚ bì huái huì。
忠献一朝没,武皇亦遐弃。zhōng xiàn yī cháo méi,wǔ huáng yì xiá qì。
骎寻延祐中,权相擢天位。qīn xún yán yòu zhōng,quán xiāng zhuó tiān wèi。
磨牙吮人血,掉尾恣狂猘。mó yá shǔn rén xuè,diào wěi zì kuáng zhì。
戕贼骨肉亲,迫逐见危坠。qiāng zéi gǔ ròu qīn,pò zhú jiàn wēi zhuì。
天人共震怒,降灾及兹地。tiān rén gòng zhèn nù,jiàng zāi jí zī dì。
大雪深丈馀,人马相枕毙。dà xuě shēn zhàng yú,rén mǎ xiāng zhěn bì。
重为朝廷忧,夙夜靡宁志。zhòng wèi cháo tíng yōu,sù yè mí níng zhì。
除吏超五等,闻者尽惊避。chú lì chāo wǔ děng,wén zhě jǐn jīng bì。
苏公拜郎中,即日辞九陛。sū gōng bài láng zhōng,jí rì cí jiǔ bì。
厚禄非所荣,高爵非所贵。hòu lù fēi suǒ róng,gāo jué fēi suǒ guì。
彼民亦天民,安得皆坐视。bǐ mín yì tiān mín,ān dé jiē zuò shì。
兼程到官所,发廪急周济。jiān chéng dào guān suǒ,fā lǐn jí zhōu jì。
死者何嗟及,存者再生遂。sǐ zhě hé jiē jí,cún zhě zài shēng suì。
闾阎渐苏息,竭力补黥劓。lǘ yán jiàn sū xī,jié lì bǔ qíng yì。
飞书九重天,请为兵民备。fēi shū jiǔ zhòng tiān,qǐng wèi bīng mín bèi。
募粟实塞下,慎勿惮劳费。mù sù shí sāi xià,shèn wù dàn láo fèi。
天子赐问劳,名王致金币。tiān zi cì wèn láo,míng wáng zhì jīn bì。
至今赖长策,当时已多忌。zhì jīn lài zhǎng cè,dāng shí yǐ duō jì。
如何方赐环,及国竟长逝。rú hé fāng cì huán,jí guó jìng zhǎng shì。
都人走相哭,行子为歔欷。dōu rén zǒu xiāng kū,xíng zi wèi xū xī。
崩腾朔风迅,惨淡浮云曳。bēng téng shuò fēng xùn,cǎn dàn fú yún yè。
苍松拔其根,黄鹄铩其翅。cāng sōng bá qí gēn,huáng gǔ shā qí chì。
幸哉有令子,名已注简记。xìng zāi yǒu lìng zi,míng yǐ zhù jiǎn jì。
千秋常山下,豪杰一挥涕。qiān qiū cháng shān xià,háo jié yī huī tì。

题罗稚川所画临川罗益谦溪居图

揭傒斯

迢遰临川郡,泱漭元献里。tiáo dì lín chuān jùn,yāng mǎng yuán xiàn lǐ。
浮上君子庐,闭户青林里。fú shàng jūn zi lú,bì hù qīng lín lǐ。
连山烟景晏,断岸寒沙靡。lián shān yān jǐng yàn,duàn àn hán shā mí。
日暮孤舟还,荒村隔流水。rì mù gū zhōu hái,huāng cūn gé liú shuǐ。

寄题武宽则湖山堂

揭傒斯

祝融九千七百丈,六月飞霜洒洞庭。zhù róng jiǔ qiān qī bǎi zhàng,liù yuè fēi shuāng sǎ dòng tíng。
攸舆学者武宽则,石鼓斋中穷六经。yōu yú xué zhě wǔ kuān zé,shí gǔ zhāi zhōng qióng liù jīng。
气横潇湘波浪白,思入嵩华烟云青。qì héng xiāo xiāng bō làng bái,sī rù sōng huá yān yún qīng。
四千馀里到京国,倒插五色凤凰翎。sì qiān yú lǐ dào jīng guó,dào chā wǔ sè fèng huáng líng。
河西猛将今太尉,一见握手坐广庭。hé xī měng jiāng jīn tài wèi,yī jiàn wò shǒu zuò guǎng tíng。
立呼爱子俾受业,岂独汝学我亦听。lì hū ài zi bǐ shòu yè,qǐ dú rǔ xué wǒ yì tīng。
猿肩虎头日侍侧,长刀大剑罗青荧。yuán jiān hǔ tóu rì shì cè,zhǎng dāo dà jiàn luó qīng yíng。
动陈忠义破肝胆,众目睒䁑开心扃。dòng chén zhōng yì pò gān dǎn,zhòng mù shǎn yáng kāi xīn jiōng。
丈夫乖遇岂偶尔,纵不我听我则宁。zhàng fū guāi yù qǐ ǒu ěr,zòng bù wǒ tīng wǒ zé níng。
嗟予官冷材力薄,每辱奇俊哀竛竮。jiē yǔ guān lěng cái lì báo,měi rǔ qí jùn āi líng pīng。
天晴风静辄过我,如病得瘥醉得醒。tiān qíng fēng jìng zhé guò wǒ,rú bìng dé chài zuì dé xǐng。
不为湖山劳梦寐,不为富贵疲心形。bù wèi hú shān láo mèng mèi,bù wèi fù guì pí xīn xíng。
始知卓识出天性,岂彼狗苟蝇营营。shǐ zhī zhuó shí chū tiān xìng,qǐ bǐ gǒu gǒu yíng yíng yíng。
方今夔皋满廊庙,洪恩屡降无滥刑。fāng jīn kuí gāo mǎn láng miào,hóng ēn lǚ jiàng wú làn xíng。
长材用世何不可,大夫列卿如拾萤。zhǎng cái yòng shì hé bù kě,dà fū liè qīng rú shí yíng。
君如得位立行志,慎勿学我空星星。jūn rú dé wèi lì xíng zhì,shèn wù xué wǒ kōng xīng xīng。
我今老矣何所称,白云深谷寒烟汀。wǒ jīn lǎo yǐ hé suǒ chēng,bái yún shēn gǔ hán yān tīng。

梦题墨梅

揭傒斯

霜空冥冥江水暮,江上梅花千万树。shuāng kōng míng míng jiāng shuǐ mù,jiāng shàng méi huā qiān wàn shù。
无端折得一枝归,一双蝴蝶相随飞。wú duān zhé dé yī zhī guī,yī shuāng hú dié xiāng suí fēi。

赋得春雁送张郎中省觐扬州

揭傒斯

东风吹归雁,离离翔天侧。dōng fēng chuī guī yàn,lí lí xiáng tiān cè。
朝发衡阳浦,夕过阴山碛。cháo fā héng yáng pǔ,xī guò yīn shān qì。
嘹唳浮云中,万里才一息。liáo lì fú yún zhōng,wàn lǐ cái yī xī。
眷言思亲者,相望有南北。juàn yán sī qīn zhě,xiāng wàng yǒu nán běi。

赠吴主一

揭傒斯

国朝分隶谁最长,赵虞姚萧范与杨。guó cháo fēn lì shuí zuì zhǎng,zhào yú yáo xiāo fàn yǔ yáng。
赵公温温蔡中郎,虞公格格由钟梁。zhào gōng wēn wēn cài zhōng láng,yú gōng gé gé yóu zhōng liáng。
姚萧二公撼中邦,岂以笔法窥汉唐。yáo xiāo èr gōng hàn zhōng bāng,qǐ yǐ bǐ fǎ kuī hàn táng。
萧守高尚姚文章,范公清遒不敢当。xiāo shǒu gāo shàng yáo wén zhāng,fàn gōng qīng qiú bù gǎn dāng。
纵横石经兀老苍,杨侯起家自洛阳。zòng héng shí jīng wù lǎo cāng,yáng hóu qǐ jiā zì luò yáng。
华山之碑早擅场,旁出捷入无留藏。huá shān zhī bēi zǎo shàn chǎng,páng chū jié rù wú liú cáng。
曹南吴氏俊且良,古意飒飒浮匡箱。cáo nán wú shì jùn qiě liáng,gǔ yì sà sà fú kuāng xiāng。
商盘周鼎俨作行,刓圭削锐伏景光。shāng pán zhōu dǐng yǎn zuò xíng,wán guī xuē ruì fú jǐng guāng。
宜伸而缩圆使方,外若椎鲁中坚强。yí shēn ér suō yuán shǐ fāng,wài ruò chuí lǔ zhōng jiān qiáng。
趋新骛巧纷披猖,欲辨辄止心孔伤。qū xīn wù qiǎo fēn pī chāng,yù biàn zhé zhǐ xīn kǒng shāng。
金陵皇象剑戟张,中山夏丞鼎独扛。jīn líng huáng xiàng jiàn jǐ zhāng,zhōng shān xià chéng dǐng dú káng。
二碑分法古所臧,隶多分少须精详。èr bēi fēn fǎ gǔ suǒ zāng,lì duō fēn shǎo xū jīng xiáng。
君方妙年进莫量,更入二篆君无双。jūn fāng miào nián jìn mò liàng,gèng rù èr zhuàn jūn wú shuāng。
近者吾甥有陈冈,昔师杨氏今颉颃,见之为道安毋忘。jìn zhě wú shēng yǒu chén gāng,xī shī yáng shì jīn jié háng,jiàn zhī wèi dào ān wú wàng。
113«2345678