古诗词

故中宪大夫岭北行省左右司郎中苏公志道哀诗

揭傒斯

苏公廊庙姿,推择起为吏。sū gōng láng miào zī,tuī zé qǐ wèi lì。
论议动引经,举措必由义。lùn yì dòng yǐn jīng,jǔ cuò bì yóu yì。
惟时方大旱,谓咎在冤滞。wéi shí fāng dà hàn,wèi jiù zài yuān zhì。
决狱天乃雨,凶年化丰岁。jué yù tiān nǎi yǔ,xiōng nián huà fēng suì。
流声满山西,宪府立罗致。liú shēng mǎn shān xī,xiàn fǔ lì luó zhì。
慷慨平生怀,遂佐直指使。kāng kǎi píng shēng huái,suì zuǒ zhí zhǐ shǐ。
受命按边鄙,正色行使事。shòu mìng àn biān bǐ,zhèng sè xíng shǐ shì。
边臣既威服,使亦免颠踬。biān chén jì wēi fú,shǐ yì miǎn diān zhì。
六曹收雄材,两府资远器。liù cáo shōu xióng cái,liǎng fǔ zī yuǎn qì。
激昂天下事,往往见谋议。jī áng tiān xià shì,wǎng wǎng jiàn móu yì。
十载拘掾曹,弥年困文字。shí zài jū yuàn cáo,mí nián kùn wén zì。
虽云富匡赞,岂足尽材艺。suī yún fù kuāng zàn,qǐ zú jǐn cái yì。
一命厕省僚,句稽得深弊。yī mìng cè shěng liáo,jù jī dé shēn bì。
铨选班爵冗,出入钱谷细。quán xuǎn bān jué rǒng,chū rù qián gǔ xì。
并缘出多门,穿穴肆奸利。bìng yuán chū duō mén,chuān xué sì jiān lì。
有如水上萍,驱去还复至。yǒu rú shuǐ shàng píng,qū qù hái fù zhì。
因风一披荡,暂得免蒙翳。yīn fēng yī pī dàng,zàn dé miǎn méng yì。
再命主贼曹,持平独丕蔽。zài mìng zhǔ zéi cáo,chí píng dú pī bì。
恒求情中实,动究法外意。héng qiú qíng zhōng shí,dòng jiū fǎ wài yì。
功罪必诛赏,义恶俱惕厉。gōng zuì bì zhū shǎng,yì è jù tì lì。
三命参宥密,令闻益昭晰。sān mìng cān yòu mì,lìng wén yì zhāo xī。
和林跨大漠,肇造此根柢。hé lín kuà dà mò,zhào zào cǐ gēn dǐ。
东际瀚海头,西控流沙裔。dōng jì hàn hǎi tóu,xī kòng liú shā yì。
北穷阴山外,南掎两都势。běi qióng yīn shān wài,nán jǐ liǎng dōu shì。
连营列万里,仓庾千万计。lián yíng liè wàn lǐ,cāng yǔ qiān wàn jì。
镇以磐石宗,重以分省寄。zhèn yǐ pán shí zōng,zhòng yǐ fēn shěng jì。
忆昔大德末,成庙方厌世。yì xī dà dé mò,chéng miào fāng yàn shì。
桓桓忠献王,功大更多智。huán huán zhōng xiàn wáng,gōng dà gèng duō zhì。
武德既践阼,宫阙始清閟。wǔ dé jì jiàn zuò,gōng quē shǐ qīng bì。
越邸矜微劳,宠极心乃异。yuè dǐ jīn wēi láo,chǒng jí xīn nǎi yì。
国有社稷臣,谗乃惑聪睿。guó yǒu shè jì chén,chán nǎi huò cōng ruì。
遂辍股肱任,往重藩屏系。suì chuò gǔ gōng rèn,wǎng zhòng fān píng xì。
有威如雷霆,有恩若元气。yǒu wēi rú léi tíng,yǒu ēn ruò yuán qì。
耕凿比中上,什伍相错置。gēng záo bǐ zhōng shàng,shén wǔ xiāng cuò zhì。
士忘远戍苦,民见太平治。shì wàng yuǎn shù kǔ,mín jiàn tài píng zhì。
道路无拾遗,商旅毕怀惠。dào lù wú shí yí,shāng lǚ bì huái huì。
忠献一朝没,武皇亦遐弃。zhōng xiàn yī cháo méi,wǔ huáng yì xiá qì。
骎寻延祐中,权相擢天位。qīn xún yán yòu zhōng,quán xiāng zhuó tiān wèi。
磨牙吮人血,掉尾恣狂猘。mó yá shǔn rén xuè,diào wěi zì kuáng zhì。
戕贼骨肉亲,迫逐见危坠。qiāng zéi gǔ ròu qīn,pò zhú jiàn wēi zhuì。
天人共震怒,降灾及兹地。tiān rén gòng zhèn nù,jiàng zāi jí zī dì。
大雪深丈馀,人马相枕毙。dà xuě shēn zhàng yú,rén mǎ xiāng zhěn bì。
重为朝廷忧,夙夜靡宁志。zhòng wèi cháo tíng yōu,sù yè mí níng zhì。
除吏超五等,闻者尽惊避。chú lì chāo wǔ děng,wén zhě jǐn jīng bì。
苏公拜郎中,即日辞九陛。sū gōng bài láng zhōng,jí rì cí jiǔ bì。
厚禄非所荣,高爵非所贵。hòu lù fēi suǒ róng,gāo jué fēi suǒ guì。
彼民亦天民,安得皆坐视。bǐ mín yì tiān mín,ān dé jiē zuò shì。
兼程到官所,发廪急周济。jiān chéng dào guān suǒ,fā lǐn jí zhōu jì。
死者何嗟及,存者再生遂。sǐ zhě hé jiē jí,cún zhě zài shēng suì。
闾阎渐苏息,竭力补黥劓。lǘ yán jiàn sū xī,jié lì bǔ qíng yì。
飞书九重天,请为兵民备。fēi shū jiǔ zhòng tiān,qǐng wèi bīng mín bèi。
募粟实塞下,慎勿惮劳费。mù sù shí sāi xià,shèn wù dàn láo fèi。
天子赐问劳,名王致金币。tiān zi cì wèn láo,míng wáng zhì jīn bì。
至今赖长策,当时已多忌。zhì jīn lài zhǎng cè,dāng shí yǐ duō jì。
如何方赐环,及国竟长逝。rú hé fāng cì huán,jí guó jìng zhǎng shì。
都人走相哭,行子为歔欷。dōu rén zǒu xiāng kū,xíng zi wèi xū xī。
崩腾朔风迅,惨淡浮云曳。bēng téng shuò fēng xùn,cǎn dàn fú yún yè。
苍松拔其根,黄鹄铩其翅。cāng sōng bá qí gēn,huáng gǔ shā qí chì。
幸哉有令子,名已注简记。xìng zāi yǒu lìng zi,míng yǐ zhù jiǎn jì。
千秋常山下,豪杰一挥涕。qiān qiū cháng shān xià,háo jié yī huī tì。
揭傒斯

揭傒斯

揭傒斯(1274~1344)元代著名文学家、书法家、史学家。字曼硕,号贞文,龙兴富州(今江西丰城杜市镇大屋场)人。家贫力学,大德年间出游湘汉。延佑初年由布衣荐授翰林国史院编修官,迁应奉翰林文字,前后三入翰林,官奎章阁授经郎、迁翰林待制,拜集贤学士,翰林侍讲学士阶中奉大夫,封豫章郡公,修辽、金、宋三史,为总裁官。《辽史》成,得寒疾卒于史馆,谥文安,著有《文安集》,为文简洁严整,为诗清婉丽密。善楷书、行、草,朝廷典册,多出其手。与虞集、杨载、范梈同为“元诗四大家”之一,又与虞集、柳贯、黄溍并称“儒林四杰。” 揭傒斯的作品>>

猜您喜欢

送客省冷副使归豫章觐省

揭傒斯

始违山林赏,复作远游客。shǐ wéi shān lín shǎng,fù zuò yuǎn yóu kè。
忽兴慈母念,辞帝去京国。hū xīng cí mǔ niàn,cí dì qù jīng guó。
杨柳河上春,飘然就行役。yáng liǔ hé shàng chūn,piāo rán jiù xíng yì。
闻者为惊喜,朋俦皆叹息。wén zhě wèi jīng xǐ,péng chóu jiē tàn xī。
昔依禁树枝,今恋山巅柏。xī yī jìn shù zhī,jīn liàn shān diān bǎi。
世俗更推荡,日月如有迫。shì sú gèng tuī dàng,rì yuè rú yǒu pò。
归雁群响哀,遥云孤飞白。guī yàn qún xiǎng āi,yáo yún gū fēi bái。
都门一尊酒,落景淡行色。dōu mén yī zūn jiǔ,luò jǐng dàn xíng sè。
以我留滞心,送君南征翮。yǐ wǒ liú zhì xīn,sòng jūn nán zhēng hé。

三月三日奉陪宪使程公游麻原第三谷宴藏书山房白云楼

揭傒斯

明公富暇豫,胜日怀登临。míng gōng fù xiá yù,shèng rì huái dēng lín。
蹀躞骢马行,窈窕幽人心。dié xiè cōng mǎ xíng,yǎo tiǎo yōu rén xīn。
悬崖响晴雨,奔流濯春阴。xuán yá xiǎng qíng yǔ,bēn liú zhuó chūn yīn。
云门转绝壑,画桥贯长林。yún mén zhuǎn jué hè,huà qiáo guàn zhǎng lín。
拂石慨往运,闻钟知古音。fú shí kǎi wǎng yùn,wén zhōng zhī gǔ yīn。
耆松有百围,突嶂逾万寻。qí sōng yǒu bǎi wéi,tū zhàng yú wàn xún。
小憩钓鱼台,聿瞻华子岑。xiǎo qì diào yú tái,yù zhān huá zi cén。
扪萝入缥缈,侧径临萧森。mén luó rù piāo miǎo,cè jìng lín xiāo sēn。
上有百尺楼,下有孤猿吟。shàng yǒu bǎi chǐ lóu,xià yǒu gū yuán yín。
初筵俯层巅,微风荡危襟。chū yán fǔ céng diān,wēi fēng dàng wēi jīn。
笑语定忘我,觥筹浩难任。xiào yǔ dìng wàng wǒ,gōng chóu hào nán rèn。
岂不念永留,惘然归思深。qǐ bù niàn yǒng liú,wǎng rán guī sī shēn。

登祝融峰赠星上人

揭傒斯

洞庭南,桂岭北,衡山连延潇湘黑。dòng tíng nán,guì lǐng běi,héng shān lián yán xiāo xiāng hēi。
中有祝融如髻鬟,嵯峨七十二峰间。zhōng yǒu zhù róng rú jì huán,cuó é qī shí èr fēng jiān。
祝融不自知,千山万山如回环。zhù róng bù zì zhī,qiān shān wàn shān rú huí huán。
回环面面芙蓉里,俨如天仙朝紫皇,千官百辟遥相望。huí huán miàn miàn fú róng lǐ,yǎn rú tiān xiān cháo zǐ huáng,qiān guān bǎi pì yáo xiāng wàng。
半夜每瞻东海日,六月常飞满树霜。bàn yè měi zhān dōng hǎi rì,liù yuè cháng fēi mǎn shù shuāng。
龙拿凤攫熊虎掷,云生雾灭何时极。lóng ná fèng jué xióng hǔ zhì,yún shēng wù miè hé shí jí。
我来正值太平时,况有山僧似畴昔。wǒ lái zhèng zhí tài píng shí,kuàng yǒu shān sēng shì chóu xī。
凭高一览四海空,草间培塿安足雄。píng gāo yī lǎn sì hǎi kōng,cǎo jiān péi lǒu ān zú xióng。
盘盘罗汉台,翕翕炎帝宫。pán pán luó hàn tái,xī xī yán dì gōng。
复恐九天上,视我如井中。fù kǒng jiǔ tiān shàng,shì wǒ rú jǐng zhōng。
朔风日夜相腾蹙,谷老崖坚松柏秃。shuò fēng rì yè xiāng téng cù,gǔ lǎo yá jiān sōng bǎi tū。
古来铁瓦尽飘扬,山上至今犹板屋。gǔ lái tiě wǎ jǐn piāo yáng,shān shàng zhì jīn yóu bǎn wū。
山僧劝我歌,我歌徒自伤。shān sēng quàn wǒ gē,wǒ gē tú zì shāng。
天下五岳嵩中央,此山与我俱南疆。tiān xià wǔ yuè sōng zhōng yāng,cǐ shān yǔ wǒ jù nán jiāng。
我今三十始一见,北望中原天更长。wǒ jīn sān shí shǐ yī jiàn,běi wàng zhōng yuán tiān gèng zhǎng。

砚山诗

揭傒斯

何年灵壁一拳石,五十五峰不盈尺。hé nián líng bì yī quán shí,wǔ shí wǔ fēng bù yíng chǐ。
峰峰相向如削铁,祝融紫盖前后列。fēng fēng xiāng xiàng rú xuē tiě,zhù róng zǐ gài qián hòu liè。
东南一泓尤可爱,白昼玄云生霮䨴。dōng nán yī hóng yóu kě ài,bái zhòu xuán yún shēng dàn duì。
在唐已著群玉赋,入宋更受元章拜。zài táng yǐ zhù qún yù fù,rù sòng gèng shòu yuán zhāng bài。
天台澒洞云海连,戴氏藏之馀百年。tiān tái hòng dòng yún hǎi lián,dài shì cáng zhī yú bǎi nián。
护持不涴权贵手,离乱独与身俱全。hù chí bù wò quán guì shǒu,lí luàn dú yǔ shēn jù quán。
帝旁真人乘紫霞,尺书招之若还家。dì páng zhēn rén chéng zǐ xiá,chǐ shū zhāo zhī ruò hái jiā。
阴崖洞壑寒谽谺,宛转细路通褒斜。yīn yá dòng hè hán hān xiā,wǎn zhuǎn xì lù tōng bāo xié。
昆仑蓬莱与方壶,坐卧相对神仙居。kūn lún péng lái yǔ fāng hú,zuò wò xiāng duì shén xiān jū。
硬黄从写《黄庭》帖,汗青或抄《鸿宝》书。yìng huáng cóng xiě huáng tíng tiē,hàn qīng huò chāo hóng bǎo shū。
秦淮咽咽金陵道,此物幸不随秋草。qín huái yàn yàn jīn líng dào,cǐ wù xìng bù suí qiū cǎo。
愿君谷神长不老,净几明窗永相保。yuàn jūn gǔ shén zhǎng bù lǎo,jìng jǐ míng chuāng yǒng xiāng bǎo。

山水卷

揭傒斯

稍稍云水动,蔼蔼烟峰乱。shāo shāo yún shuǐ dòng,ǎi ǎi yān fēng luàn。
远浦引归桡,双崖临绝岸。yuǎn pǔ yǐn guī ráo,shuāng yá lín jué àn。
方思隐沦客,欲结渔樵伴。fāng sī yǐn lún kè,yù jié yú qiáo bàn。
水阔山更遥,幽期空汗漫。shuǐ kuò shān gèng yáo,yōu qī kōng hàn màn。

送雷山人游山

揭傒斯

高人雨中至,邀我游山作。gāo rén yǔ zhōng zhì,yāo wǒ yóu shān zuò。
自非冥寂徒,孰遣纷华落。zì fēi míng jì tú,shú qiǎn fēn huá luò。
方春乃发轫,残雪犹映薄。fāng chūn nǎi fā rèn,cán xuě yóu yìng báo。
随云度神皋,披烟望灵岳。suí yún dù shén gāo,pī yān wàng líng yuè。
晞沐朝阳谷,照影清冰壑。xī mù cháo yáng gǔ,zhào yǐng qīng bīng hè。
淹留皆隐沦,往返必恬漠。yān liú jiē yǐn lún,wǎng fǎn bì tián mò。
惟应樵与牧,逢时得奇药。wéi yīng qiáo yǔ mù,féng shí dé qí yào。
归来虽未期,鬓发终如昨。guī lái suī wèi qī,bìn fā zhōng rú zuó。

望葛市有怀故人卢子仪以附他舟不得上岸相见予往赴主一书院时卢实送予至长沙今经其里不一造门能无憾乎至樊口作

揭傒斯

顺流无风江更急,岁暮归人浩难絷。shùn liú wú fēng jiāng gèng jí,suì mù guī rén hào nán zhí。
所思只隔江上村,乱树参差不容入。suǒ sī zhǐ gé jiāng shàng cūn,luàn shù cān chà bù róng rù。
忆昨扁舟溯云梦,触热千里能相送。yì zuó biǎn zhōu sù yún mèng,chù rè qiān lǐ néng xiāng sòng。
我来怅望竟空还,一樽知是何年共。wǒ lái chàng wàng jìng kōng hái,yī zūn zhī shì hé nián gòng。
樊山苍苍赤壁暮,武昌对岸黄州路。fán shān cāng cāng chì bì mù,wǔ chāng duì àn huáng zhōu lù。
连声大笑橹如飞,回头独送孤云去。lián shēng dà xiào lǔ rú fēi,huí tóu dú sòng gū yún qù。

黄鹤山听雨得清字

揭傒斯

玄扃息深构,虚馆含馀清。xuán jiōng xī shēn gòu,xū guǎn hán yú qīng。
潇洒松上来,瑟缩花间鸣。xiāo sǎ sōng shàng lái,sè suō huā jiān míng。
遥兼夜柝警,细与寒更并。yáo jiān yè tuò jǐng,xì yǔ hán gèng bìng。
怀亲感离别,抚物愧生成。huái qīn gǎn lí bié,fǔ wù kuì shēng chéng。
土思浩方殷,春声耿逾明。tǔ sī hào fāng yīn,chūn shēng gěng yú míng。
幸及朋知好,达此旦暮情。xìng jí péng zhī hǎo,dá cǐ dàn mù qíng。
北展非穷辕,南山梦归耕。běi zhǎn fēi qióng yuán,nán shān mèng guī gēng。
何言托毫素,聊与款平生。hé yán tuō háo sù,liáo yǔ kuǎn píng shēng。

湖南宪使卢学士移病归颍舟次武昌辱问不肖姓名奉寄

揭傒斯

我本耕牧竖,结庐章江涘。wǒ běn gēng mù shù,jié lú zhāng jiāng sì。
微生属休明,世尚犹典礼。wēi shēng shǔ xiū míng,shì shàng yóu diǎn lǐ。
惊飙卷飞辙,寥落从此始。jīng biāo juǎn fēi zhé,liáo luò cóng cǐ shǐ。
三年江汉春,万事随逝水。sān nián jiāng hàn chūn,wàn shì suí shì shuǐ。
既昧理生术,复惭游方旨。jì mèi lǐ shēng shù,fù cán yóu fāng zhǐ。
岂无青山归,亦有桑与梓。qǐ wú qīng shān guī,yì yǒu sāng yǔ zǐ。
何为苦留滞,眷眷存君子。hé wèi kǔ liú zhì,juàn juàn cún jūn zi。
君子谅不然,东皋毕耘耔。jūn zi liàng bù rán,dōng gāo bì yún zǐ。

重饯李九时毅赋得南楼月

揭傒斯

娟娟临古戍,晃晃辞烟树。juān juān lín gǔ shù,huǎng huǎng cí yān shù。
寒通云梦深,白映苍祠暮。hán tōng yún mèng shēn,bái yìng cāng cí mù。
胡床看逾近,楚酒愁难驻。hú chuáng kàn yú jìn,chǔ jiǔ chóu nán zhù。
雁背欲成霜,林梢初泫露。yàn bèi yù chéng shuāng,lín shāo chū xuàn lù。
故人明夜泊,相望定何处?gù rén míng yè pō,xiāng wàng dìng hé chù?
且照东湖归,行送归舟去。qiě zhào dōng hú guī,xíng sòng guī zhōu qù。

题邢先辈西壁山水图

揭傒斯

邢家苍苍西屋壁,万壑千峰动寒色。xíng jiā cāng cāng xī wū bì,wàn hè qiān fēng dòng hán sè。
大江忽转天地回,浮云孤飞日月白。dà jiāng hū zhuǎn tiān dì huí,fú yún gū fēi rì yuè bái。
参差楼观照林红,松桧凄迷起朔风。cān chà lóu guān zhào lín hóng,sōng guì qī mí qǐ shuò fēng。
昆仑蓬莱不可到,赤城白帝遥相通。kūn lún péng lái bù kě dào,chì chéng bái dì yáo xiāng tōng。
贱子平生尚奇伟,南极衡湘北幽冀。jiàn zi píng shēng shàng qí wěi,nán jí héng xiāng běi yōu jì。
复从大驾卜滦京,始投邢君多意气。fù cóng dà jià bo luán jīng,shǐ tóu xíng jūn duō yì qì。
君昔扈从戎马间,少壮不知行路难。jūn xī hù cóng róng mǎ jiān,shǎo zhuàng bù zhī xíng lù nán。
月明饮马长城窟,雪深射虎祁连山。yuè míng yǐn mǎ zhǎng chéng kū,xuě shēn shè hǔ qí lián shān。
万里归来太平日,坐我江山忧百失。wàn lǐ guī lái tài píng rì,zuò wǒ jiāng shān yōu bǎi shī。
平明万骑出天门,又驾官车就行役。píng míng wàn qí chū tiān mén,yòu jià guān chē jiù xíng yì。

送玄上人

揭傒斯

清江古镇封溪道,灵峰寺中玉泉好。qīng jiāng gǔ zhèn fēng xī dào,líng fēng sì zhōng yù quán hǎo。
灵峰上人天上归,亲见六龙天上飞。líng fēng shàng rén tiān shàng guī,qīn jiàn liù lóng tiān shàng fēi。
涌金门外潮来去,曾是钱塘江上住。yǒng jīn mén wài cháo lái qù,céng shì qián táng jiāng shàng zhù。
十里松风六月寒,梦寐犹思径山路。shí lǐ sōng fēng liù yuè hán,mèng mèi yóu sī jìng shān lù。
自参天目老禅师,始信灵峰路不迷。zì cān tiān mù lǎo chán shī,shǐ xìn líng fēng lù bù mí。
却被无端徵诏起,等闲来往不曾知。què bèi wú duān zhēng zhào qǐ,děng xián lái wǎng bù céng zhī。
黄河万里从西下,吕梁百步如奔马。huáng hé wàn lǐ cóng xī xià,lǚ liáng bǎi bù rú bēn mǎ。
归去山中问玉泉,应向海门深处泻。guī qù shān zhōng wèn yù quán,yīng xiàng hǎi mén shēn chù xiè。

梦两雏

揭傒斯

阿英十二能辟纑,阿牛五岁贪读书。ā yīng shí èr néng pì lú,ā niú wǔ suì tān dú shū。
辟纑成缕无人织,读书有志令人惜。pì lú chéng lǚ wú rén zhī,dú shū yǒu zhì lìng rén xī。
汝父飘零汝母休,吾亲虽健俱白头。rǔ fù piāo líng rǔ mǔ xiū,wú qīn suī jiàn jù bái tóu。
雨声断道风惊屋,阿婆独抱诸孙哭。yǔ shēng duàn dào fēng jīng wū,ā pó dú bào zhū sūn kū。

大信晚泊呈舟中诸公

揭傒斯

千家杨柳江当门,东梁西梁两岸蹲。qiān jiā yáng liǔ jiāng dāng mén,dōng liáng xī liáng liǎng àn dūn。
连樯大舰集日昏,摐金伐鼓海上闻。lián qiáng dà jiàn jí rì hūn,chuāng jīn fá gǔ hǎi shàng wén。
小江更出采石后,前人立功后人守。xiǎo jiāng gèng chū cǎi shí hòu,qián rén lì gōng hòu rén shǒu。
大信花,采石酒,陌上相逢莫回首。dà xìn huā,cǎi shí jiǔ,mò shàng xiāng féng mò huí shǒu。

题陈所翁双龙图

揭傒斯

爱龙画擘玄渊开,万物颠倒随云雷。ài lóng huà bāi xuán yuān kāi,wàn wù diān dào suí yún léi。
龙公被发向空下,身是真龙非画者。lóng gōng bèi fā xiàng kōng xià,shēn shì zhēn lóng fēi huà zhě。
铁作须鬣玉作鳞,电出两目云绕身。tiě zuò xū liè yù zuò lín,diàn chū liǎng mù yún rào shēn。
偶然会合此何处?仰面向天天不嗔。ǒu rán huì hé cǐ hé chù?yǎng miàn xiàng tiān tiān bù chēn。
世间眩转空形影,倏忽变化那能省。shì jiān xuàn zhuǎn kōng xíng yǐng,shū hū biàn huà nà néng shěng。
高僧说法夜来听,谁道相逢非梦境。gāo sēng shuō fǎ yè lái tīng,shuí dào xiāng féng fēi mèng jìng。
牛斗苍苍风雨暮,泉阿岂识延平路。niú dòu cāng cāng fēng yǔ mù,quán ā qǐ shí yán píng lù。
当时纵无雷焕与张华,未必终藏不飞去。dāng shí zòng wú léi huàn yǔ zhāng huá,wèi bì zhōng cáng bù fēi qù。
113«2345678