古诗词

杨柳枝

韩偓

一笼金线拂弯桥,几被儿童损细腰。yī lóng jīn xiàn fú wān qiáo,jǐ bèi ér tóng sǔn xì yāo。
无奈灵和标格在,春来依旧袅长条。wú nài líng hé biāo gé zài,chūn lái yī jiù niǎo zhǎng tiáo。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

乾宁三年丙辰在奉天重围作

韩偓

仗剑夜巡城,衣襟满霜霰。zhàng jiàn yè xún chéng,yī jīn mǎn shuāng xiàn。
贼火遍郊坰,飞燄侵星汉。zéi huǒ biàn jiāo jiōng,fēi yàn qīn xīng hàn。
积雪似空江,长林如断岸。jī xuě shì kōng jiāng,zhǎng lín rú duàn àn。
独凭女墙头,思家起长叹。dú píng nǚ qiáng tóu,sī jiā qǐ zhǎng tàn。

雨中

韩偓

青桐承雨声,声声何重叠。qīng tóng chéng yǔ shēng,shēng shēng hé zhòng dié。
疏滴下高枝,次打敧低叶。shū dī xià gāo zhī,cì dǎ jī dī yè。
鸟湿更梳翎,人愁方拄颊。niǎo shī gèng shū líng,rén chóu fāng zhǔ jiá。
独自上西楼,风襟寒帖帖。dú zì shàng xī lóu,fēng jīn hán tiē tiē。

江楼二首

韩偓

梦啼呜咽觉无语,杳杳微微望烟浦。mèng tí wū yàn jué wú yǔ,yǎo yǎo wēi wēi wàng yān pǔ。
楼空客散燕交飞,江静帆飞日亭午。lóu kōng kè sàn yàn jiāo fēi,jiāng jìng fān fēi rì tíng wǔ。

江楼二首

韩偓

鳀鱼苦笋香味新,杨柳酒旗三月春。tí yú kǔ sǔn xiāng wèi xīn,yáng liǔ jiǔ qí sān yuè chūn。
风光百计牵人老,争奈多情是病身。fēng guāng bǎi jì qiān rén lǎo,zhēng nài duō qíng shì bìng shēn。

春昼

韩偓

春融艳艳,大醉陶陶。chūn róng yàn yàn,dà zuì táo táo。
漏添迟日,箭减良宵。lòu tiān chí rì,jiàn jiǎn liáng xiāo。
藤垂戟户,柳拂河桥。téng chuí jǐ hù,liǔ fú hé qiáo。
帘幕燕子,池塘伯劳。lián mù yàn zi,chí táng bó láo。
肤清臂瘦,衫薄香销。fū qīng bì shòu,shān báo xiāng xiāo。
楚殿衣窄,南朝髻高。chǔ diàn yī zhǎi,nán cháo jì gāo。
河阳县远,清波地遥。hé yáng xiàn yuǎn,qīng bō dì yáo。
丝缠露泣,各自无憀。sī chán lù qì,gè zì wú liáo。

六言三首

韩偓

春楼处子倾城,金陵狎客多情。chūn lóu chù zi qīng chéng,jīn líng xiá kè duō qíng。
朝云暮雨会合,罗袜绣被逢迎。cháo yún mù yǔ huì hé,luó wà xiù bèi féng yíng。
华山梧桐相覆,蛮江豆蔻连生。huá shān wú tóng xiāng fù,mán jiāng dòu kòu lián shēng。
幽欢不尽告别,秋河怅望平明。yōu huān bù jǐn gào bié,qiū hé chàng wàng píng míng。

六言三首

韩偓

一灯前雨落夜,三月尽草青时。yī dēng qián yǔ luò yè,sān yuè jǐn cǎo qīng shí。
半寒半暖正好,花开花谢相思。bàn hán bàn nuǎn zhèng hǎo,huā kāi huā xiè xiāng sī。
惆怅空教梦见,懊恼多成酒悲。chóu chàng kōng jiào mèng jiàn,ào nǎo duō chéng jiǔ bēi。
红袖不干谁会,揉损联娟澹眉。hóng xiù bù gàn shuí huì,róu sǔn lián juān dàn méi。

六言三首

韩偓

此间青草更远,不唯空绕汀洲。cǐ jiān qīng cǎo gèng yuǎn,bù wéi kōng rào tīng zhōu。
那里朝日才出,还应先照西楼。nà lǐ cháo rì cái chū,hái yīng xiān zhào xī lóu。
忆泪因成恨泪,梦游常续心游。yì lèi yīn chéng hèn lèi,mèng yóu cháng xù xīn yóu。
桃源洞口来否,绛节霓旌久留。táo yuán dòng kǒu lái fǒu,jiàng jié ní jīng jiǔ liú。

自沙县抵龙溪县,值泉州军,过后村落,皆空,因有一绝

韩偓

水自潺湲日自斜,尽无鸡犬有鸣鸦。shuǐ zì chán yuán rì zì xié,jǐn wú jī quǎn yǒu míng yā。
千村万落如寒食,不见人烟空见花。qiān cūn wàn luò rú hán shí,bù jiàn rén yān kōng jiàn huā。

野塘

韩偓

侵晓乘凉偶独来,不因鱼跃见萍开。qīn xiǎo chéng liáng ǒu dú lái,bù yīn yú yuè jiàn píng kāi。
卷荷忽被微风触,泻下清香露一杯。juǎn hé hū bèi wēi fēng chù,xiè xià qīng xiāng lù yī bēi。