古诗词

六月八日

成廷圭

世事今如此,吾生可奈何。shì shì jīn rú cǐ,wú shēng kě nài hé。
海东仍盗贼,颍上复干戈。hǎi dōng réng dào zéi,yǐng shàng fù gàn gē。
苦雨朝逾急,阴风夜转多。kǔ yǔ cháo yú jí,yīn fēng yè zhuǎn duō。
白头无寸策,对酒独悲歌。bái tóu wú cùn cè,duì jiǔ dú bēi gē。

成廷圭

元芜城人,字原常,一字元章,又字礼执。好读书,工诗。奉母居市廛,植竹庭院间,扁其燕息之所曰居竹轩。晚遭乱,避地吴中。卒年七十余。有《居竹轩集》。 成廷圭的作品>>

猜您喜欢

和张仲举五月荐樱桃之作

成廷圭

四月上林蒲笋出,玉堂风致一时新。sì yuè shàng lín pú sǔn chū,yù táng fēng zhì yī shí xīn。
也知天上樱桃宴,不致山中草莽臣。yě zhī tiān shàng yīng táo yàn,bù zhì shān zhōng cǎo mǎng chén。
皂帽醉归当此日,金盘分赐共何人。zào mào zuì guī dāng cǐ rì,jīn pán fēn cì gòng hé rén。
吾家一树红堪摘,取荐春醪莫笑贫。wú jiā yī shù hóng kān zhāi,qǔ jiàn chūn láo mò xiào pín。

十一月十四日有感寄江州太守李子威

成廷圭

清朝如此盛公卿,何以摅忠答圣明。qīng cháo rú cǐ shèng gōng qīng,hé yǐ shū zhōng dá shèng míng。
数月未收蕲水贼,一时谁散武昌兵。shù yuè wèi shōu qí shuǐ zéi,yī shí shuí sàn wǔ chāng bīng。
朱门旧邸空文藻,黑夜归舟有哭声。zhū mén jiù dǐ kōng wén zǎo,hēi yè guī zhōu yǒu kū shēng。
独使状元贤太守,至今犹捍九江城。dú shǐ zhuàng yuán xián tài shǒu,zhì jīn yóu hàn jiǔ jiāng chéng。

十一月十四日有感寄江州太守李子威

成廷圭

边报传来实失惊,妖氛独不犯湓城。biān bào chuán lái shí shī jīng,yāo fēn dú bù fàn pén chéng。
义兵一日同生死,信史千年托姓名。yì bīng yī rì tóng shēng sǐ,xìn shǐ qiān nián tuō xìng míng。
别戍几人回士马,沧江通夜走公卿。bié shù jǐ rén huí shì mǎ,cāng jiāng tōng yè zǒu gōng qīng。
九州尽得如公者,始信文儒有老成。jiǔ zhōu jǐn dé rú gōng zhě,shǐ xìn wén rú yǒu lǎo chéng。

送傅德润陪将作同知武昌买马回京

成廷圭

维扬馆里送轺车,却算分携八载馀。wéi yáng guǎn lǐ sòng yáo chē,què suàn fēn xié bā zài yú。
天使出求沙苑马,星郎厌食武昌鱼。tiān shǐ chū qiú shā yuàn mǎ,xīng láng yàn shí wǔ chāng yú。
数鞭已报充华厩,上冢毋忘过旧庐。shù biān yǐ bào chōng huá jiù,shàng zhǒng wú wàng guò jiù lú。
老我平生无骏骨,可从郭隗借吹嘘。lǎo wǒ píng shēng wú jùn gǔ,kě cóng guō kuí jiè chuī xū。

送霍仲皋还京

成廷圭

驿程万里入皇都,还过梁城取别途。yì chéng wàn lǐ rù huáng dōu,hái guò liáng chéng qǔ bié tú。
天下军需何日了,淮南民瘼几时苏。tiān xià jūn xū hé rì le,huái nán mín mò jǐ shí sū。
求田问舍非良策,忧国忘家是壮图。qiú tián wèn shě fēi liáng cè,yōu guó wàng jiā shì zhuàng tú。
黄阁相君应有问,愿闻一语赞嘉谟。huáng gé xiāng jūn yīng yǒu wèn,yuàn wén yī yǔ zàn jiā mó。

送盛克明辟掾浙省移家吴兴

成廷圭

十年三送沧江别,此日分携又不同。shí nián sān sòng cāng jiāng bié,cǐ rì fēn xié yòu bù tóng。
辟掾远趋青锁闼,移家喜近水晶宫。pì yuàn yuǎn qū qīng suǒ tà,yí jiā xǐ jìn shuǐ jīng gōng。
勿论后会知何地,且念离群独老翁。wù lùn hòu huì zhī hé dì,qiě niàn lí qún dú lǎo wēng。
幕府郎君应问讯,为言憔悴坐诗穷。mù fǔ láng jūn yīng wèn xùn,wèi yán qiáo cuì zuò shī qióng。

和周子通助教同张元祯倡和诗卷子

成廷圭

懒性何堪接贵游,松江之下每科头。lǎn xìng hé kān jiē guì yóu,sōng jiāng zhī xià měi kē tóu。
不能取友山中社,更欲移家海上州。bù néng qǔ yǒu shān zhōng shè,gèng yù yí jiā hǎi shàng zhōu。
老去生涯清似水,兴来诗思淡于秋。lǎo qù shēng yá qīng shì shuǐ,xīng lái shī sī dàn yú qiū。
玉堂杰作难为和,白首狂吟只自愁。yù táng jié zuò nán wèi hé,bái shǒu kuáng yín zhǐ zì chóu。

奉寄李子洁宪副时湖北残破却于太平开司

成廷圭

武昌遗老望旌旗,正是诸君报国时。wǔ chāng yí lǎo wàng jīng qí,zhèng shì zhū jūn bào guó shí。
令弟九江全死节,明公南海有生祠。lìng dì jiǔ jiāng quán sǐ jié,míng gōng nán hǎi yǒu shēng cí。
台中妙选邱山重,湖北先声草木知。tái zhōng miào xuǎn qiū shān zhòng,hú běi xiān shēng cǎo mù zhī。
一道宪纲还旧睹,真儒端可佩安危。yī dào xiàn gāng hái jiù dǔ,zhēn rú duān kě pèi ān wēi。

题崔原亭竹深处予家有竹数竿人号曰居竹轩原亭城西别墅有竹亦数竿则又号之曰竹深处予与崔君通家来往所好相同故及之

成廷圭

居竹轩中也自宽,不愁无地著琅玕。jū zhú xuān zhōng yě zì kuān,bù chóu wú dì zhù láng gān。
文公胸次空千亩,李洞门前只一竿。wén gōng xiōng cì kōng qiān mǔ,lǐ dòng mén qián zhǐ yī gān。
天与老夫医恶俗,日凭童子报平安。tiān yǔ lǎo fū yī è sú,rì píng tóng zi bào píng ān。
崔家别墅尤高致,迟子归来守岁寒。cuī jiā bié shù yóu gāo zhì,chí zi guī lái shǒu suì hán。

经山法城禅师高弟善上人以楚章为号因题卷后

成廷圭

从向经山礼法城,善端开后愈分明。cóng xiàng jīng shān lǐ fǎ chéng,shàn duān kāi hòu yù fēn míng。
千年楚国非无宝,一个吴僧得此名。qiān nián chǔ guó fēi wú bǎo,yī gè wú sēng dé cǐ míng。
江月自随行道影,风林犹听读书声。jiāng yuè zì suí xíng dào yǐng,fēng lín yóu tīng dú shū shēng。
旧家白雪亲曾和,处处丛林得散行。jiù jiā bái xuě qīn céng hé,chù chù cóng lín dé sàn xíng。

题丹阳邹隐君自得斋

成廷圭

天宇清明淑气微,昔年曾约试春衣。tiān yǔ qīng míng shū qì wēi,xī nián céng yuē shì chūn yī。
傍花随柳无人识,弄月吟风只自归。bàng huā suí liǔ wú rén shí,nòng yuè yín fēng zhǐ zì guī。
达士一生空好饮,老夫六十始知非。dá shì yī shēng kōng hǎo yǐn,lǎo fū liù shí shǐ zhī fēi。
陶然不得从君乐,注目沧江白鸟飞。táo rán bù dé cóng jūn lè,zhù mù cāng jiāng bái niǎo fēi。

题阳学训曹元秉归溧水

成廷圭

先生武惠之子孙,粹然言貌如春温。xiān shēng wǔ huì zhī zi sūn,cuì rán yán mào rú chūn wēn。
清门为庶忽老大,白首穷经犹讨论。qīng mén wèi shù hū lǎo dà,bái shǒu qióng jīng yóu tǎo lùn。
诸生分题候堂试,二膳击鼓供盘餐。zhū shēng fēn tí hòu táng shì,èr shàn jī gǔ gōng pán cān。
今晨拂衣不肯住,兴在江南山水村。jīn chén fú yī bù kěn zhù,xīng zài jiāng nán shān shuǐ cūn。

题苏文仲中宣使宝善斋

成廷圭

星郎自是鲁璠玙,宝善称之信不诬。xīng láng zì shì lǔ fán yú,bǎo shàn chēng zhī xìn bù wū。
岂与黄金同日语,合登清庙应时须。qǐ yǔ huáng jīn tóng rì yǔ,hé dēng qīng miào yīng shí xū。
渑池漫诧连城璧,沧海空传照乘珠。miǎn chí màn chà lián chéng bì,cāng hǎi kōng chuán zhào chéng zhū。
何似人中无价者,君家先世有三苏。hé shì rén zhōng wú jià zhě,jūn jiā xiān shì yǒu sān sū。

送娄所性归溧水

成廷圭

大学小学列六斋,先生讲席多英才。dà xué xiǎo xué liè liù zhāi,xiān shēng jiǎng xí duō yīng cái。
公堂昕鼓会食罢,门榜月录分题来。gōng táng xīn gǔ huì shí bà,mén bǎng yuè lù fēn tí lái。
清时如此教养备,老夫一见心神开。qīng shí rú cǐ jiào yǎng bèi,lǎo fū yī jiàn xīn shén kāi。
束书胡为赋归去,石田未必荒苍苔。shù shū hú wèi fù guī qù,shí tián wèi bì huāng cāng tái。

次陈养吾见寄韵

成廷圭

我本沧江樵牧人,却怜垂老见风尘。wǒ běn cāng jiāng qiáo mù rén,què lián chuí lǎo jiàn fēng chén。
边城笳鼓伤心近,野寨旌旗入望新。biān chéng jiā gǔ shāng xīn jìn,yě zhài jīng qí rù wàng xīn。
四海正歌垂拱日,百年犹忆至元春。sì hǎi zhèng gē chuí gǒng rì,bǎi nián yóu yì zhì yuán chūn。
艰难未改心如铁,潦倒空悲发似银。jiān nán wèi gǎi xīn rú tiě,lǎo dào kōng bēi fā shì yín。