古诗词

四明张文海母娄节妇诗

成廷圭

贞节之妇何代无,大节直与忠臣俱。zhēn jié zhī fù hé dài wú,dà jié zhí yǔ zhōng chén jù。
高风凛凛出肝胆,皎如日月行天衢。gāo fēng lǐn lǐn chū gān dǎn,jiǎo rú rì yuè xíng tiān qú。
江淮丧乱复何有,衣冠扫地悲穷途。jiāng huái sàng luàn fù hé yǒu,yī guān sǎo dì bēi qióng tú。
眼明见此节妇传,胸中愤气为之苏。yǎn míng jiàn cǐ jié fù chuán,xiōng zhōng fèn qì wèi zhī sū。
夫君疾病有遗语,身后之事当何如。fū jūn jí bìng yǒu yí yǔ,shēn hòu zhī shì dāng hé rú。
上有高堂之老姑,下有乳哺之二雏。shàng yǒu gāo táng zhī lǎo gū,xià yǒu rǔ bǔ zhī èr chú。
浮云无根白日短,黄尘有尽沧溟枯。fú yún wú gēn bái rì duǎn,huáng chén yǒu jǐn cāng míng kū。
沧溟易枯日易短,妾心到死终难渝。cāng míng yì kū rì yì duǎn,qiè xīn dào sǐ zhōng nán yú。
夫君一去三十载,二雏茕立今为儒。fū jūn yī qù sān shí zài,èr chú qióng lì jīn wèi rú。
迩来世俗薄如纸,抚琴南望空嗟吁。ěr lái shì sú báo rú zhǐ,fǔ qín nán wàng kōng jiē xū。
为臣不能报明主,七尺有躯空丈夫,呜呼七尺有躯空丈夫。wèi chén bù néng bào míng zhǔ,qī chǐ yǒu qū kōng zhàng fū,wū hū qī chǐ yǒu qū kōng zhàng fū。

成廷圭

元芜城人,字原常,一字元章,又字礼执。好读书,工诗。奉母居市廛,植竹庭院间,扁其燕息之所曰居竹轩。晚遭乱,避地吴中。卒年七十余。有《居竹轩集》。 成廷圭的作品>>

猜您喜欢

题三友轩汤直学求赋三首

成廷圭

古松存古操,岂意受秦封。gǔ sōng cún gǔ cāo,qǐ yì shòu qín fēng。
岁晚风尘表,空山作卧龙。suì wǎn fēng chén biǎo,kōng shān zuò wò lóng。

题三友轩汤直学求赋三首

成廷圭

吾亦怜吾竹,孤清人未知。wú yì lián wú zhú,gū qīng rén wèi zhī。
向来多俗病,全得此君医。xiàng lái duō sú bìng,quán dé cǐ jūn yī。

题三友轩汤直学求赋三首

成廷圭

古梅如古士,岁晚托同襟。gǔ méi rú gǔ shì,suì wǎn tuō tóng jīn。
不作玉堂梦,山林深更深。bù zuò yù táng mèng,shān lín shēn gèng shēn。

题宋子章竹

成廷圭

黄陵只在断云西,苦竹丛深望欲迷。huáng líng zhǐ zài duàn yún xī,kǔ zhú cóng shēn wàng yù mí。
帝子不归春又晚,满林烟雨鹧鸪啼。dì zi bù guī chūn yòu wǎn,mǎn lín yān yǔ zhè gū tí。

洞宾出山像

成廷圭

散发空山只短衣,古来豪杰在知机。sàn fā kōng shān zhǐ duǎn yī,gǔ lái háo jié zài zhī jī。
无人识是纯阳子,万壑千岩独自归。wú rén shí shì chún yáng zi,wàn hè qiān yán dú zì guī。

徽庙御画栀子白头翁

成廷圭

栀子红时人正愁,故宫衰草不胜秋。zhī zi hóng shí rén zhèng chóu,gù gōng shuāi cǎo bù shèng qiū。
西风吹落青城月,啼得山禽也白头。xī fēng chuī luò qīng chéng yuè,tí dé shān qín yě bái tóu。

客中久雨

成廷圭

水满行厨欲产蛙,苔封老屋乱啼鸦。shuǐ mǎn xíng chú yù chǎn wā,tái fēng lǎo wū luàn tí yā。
南风十日黄梅雨,开尽冬青两树花。nán fēng shí rì huáng méi yǔ,kāi jǐn dōng qīng liǎng shù huā。

邓孝子行卷二首

成廷圭

歌罢河东孝子诗,满堂宾客动嗟咨。gē bà hé dōng xiào zi shī,mǎn táng bīn kè dòng jiē zī。
何由得著斓斑服,一日娱亲十二时。hé yóu dé zhù lán bān fú,yī rì yú qīn shí èr shí。

邓孝子行卷二首

成廷圭

哭尽秋天月不明,哀容憔悴欲无生。kū jǐn qiū tiān yuè bù míng,āi róng qiáo cuì yù wú shēng。
泪痕渍入泉台石,万古千秋父子情。lèi hén zì rù quán tái shí,wàn gǔ qiān qiū fù zi qíng。

秋塘戏鹅图

成廷圭

满塘秋水看苍鹅,草软沙平奈尔何。mǎn táng qiū shuǐ kàn cāng é,cǎo ruǎn shā píng nài ěr hé。
记得一群黄似酒,杏花梁上落红多。jì dé yī qún huáng shì jiǔ,xìng huā liáng shàng luò hóng duō。

春夜

成廷圭

酒兵无力破愁城,春尽空山杜宇声。jiǔ bīng wú lì pò chóu chéng,chūn jǐn kōng shān dù yǔ shēng。
敲缺唾壶眠不得,半帘花影月三更。qiāo quē tuò hú mián bù dé,bàn lián huā yǐng yuè sān gèng。

送刘将军致仕归襄阳

成廷圭

当年铁马渡襄江,敌国闻风夜纳降。dāng nián tiě mǎ dù xiāng jiāng,dí guó wén fēng yè nà jiàng。
今日却归江上去,岘山青满读书窗。jīn rì què guī jiāng shàng qù,xiàn shān qīng mǎn dú shū chuāng。

送刘将军致仕归襄阳

成廷圭

五月楼船始到家,山中无处不桑麻。wǔ yuè lóu chuán shǐ dào jiā,shān zhōng wú chù bù sāng má。
今人却笑东门老,白发春田独种瓜。jīn rén què xiào dōng mén lǎo,bái fā chūn tián dú zhǒng guā。

题蒲塘双燕图为刘小斋作

成廷圭

昭阳池馆晚风微,花落巢空去未归。zhāo yáng chí guǎn wǎn fēng wēi,huā luò cháo kōng qù wèi guī。
却是蒲塘春水阔,年年还傍小斋飞。què shì pú táng chūn shuǐ kuò,nián nián hái bàng xiǎo zhāi fēi。

九月十二日出北郊

成廷圭

官河两岸土城低,旗帜青红望欲迷。guān hé liǎng àn tǔ chéng dī,qí zhì qīng hóng wàng yù mí。
万木千林谁伐尽,数家茅屋野乌啼。wàn mù qiān lín shuí fá jǐn,shù jiā máo wū yě wū tí。