古诗词

岁暮偶题二十二韵

戴良

削迹边山邑,投身傍海城。xuē jì biān shān yì,tóu shēn bàng hǎi chéng。
驱驰悲世事,出处愧家声。qū chí bēi shì shì,chū chù kuì jiā shēng。
学术元求志,文章岂为名。xué shù yuán qiú zhì,wén zhāng qǐ wèi míng。
前涂迷轨辙,末路玷簪缨。qián tú mí guǐ zhé,mò lù diàn zān yīng。
藩国羁疏冗,衣冠备老成。fān guó jī shū rǒng,yī guān bèi lǎo chéng。
乾纲遭久紊,坤轴值旋倾。qián gāng zāo jiǔ wěn,kūn zhóu zhí xuán qīng。
朋旧千家泪,妻孥两地情。péng jiù qiān jiā lèi,qī nú liǎng dì qíng。
风尘齐国往,雨雪海乡行。fēng chén qí guó wǎng,yǔ xuě hǎi xiāng xíng。
纪晋惭陶令,依刘误祢衡。jì jìn cán táo lìng,yī liú wù mí héng。
世偏欺逆旅,天亦薄遗氓。shì piān qī nì lǚ,tiān yì báo yí máng。
陋巷栖颜阖,穷涂哭步兵。lòu xiàng qī yán hé,qióng tú kū bù bīng。
桐君方避姓,越客岂通盟。tóng jūn fāng bì xìng,yuè kè qǐ tōng méng。
壮节双寒鬓,生涯一短檠。zhuàng jié shuāng hán bìn,shēng yá yī duǎn qíng。
道宁随世屈,身自向人轻。dào níng suí shì qū,shēn zì xiàng rén qīng。
弧矢乖前志,干戈送此生。hú shǐ guāi qián zhì,gàn gē sòng cǐ shēng。
何心归故里,浪迹寄遥程。hé xīn guī gù lǐ,làng jì jì yáo chéng。
妇怨怜苏子,男婚忆子平。fù yuàn lián sū zi,nán hūn yì zi píng。
携家期浩荡,逐食岁峥嵘。xié jiā qī hào dàng,zhú shí suì zhēng róng。
云海望中白,雪山愁畔清。yún hǎi wàng zhōng bái,xuě shān chóu pàn qīng。
寒天催日短,穷腊逼年更。hán tiān cuī rì duǎn,qióng là bī nián gèng。
感激芳时谢,凄凉老思惊。gǎn jī fāng shí xiè,qī liáng lǎo sī jīng。
客窗歌一曲,涕泗下纵横。kè chuāng gē yī qū,tì sì xià zòng héng。

戴良

元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。 戴良的作品>>

猜您喜欢

短歌行

戴良

青天上有无根日,驰光暂明还复黑。qīng tiān shàng yǒu wú gēn rì,chí guāng zàn míng hái fù hēi。
昼夜相催老却人,忽忽吾言四十七。zhòu yè xiāng cuī lǎo què rén,hū hū wú yán sì shí qī。
偶看旧镜镜为羞,昔髭未生今白头。ǒu kàn jiù jìng jìng wèi xiū,xī zī wèi shēng jīn bái tóu。
朱颜丹药已难觅,青史功名行且休。zhū yán dān yào yǐ nán mì,qīng shǐ gōng míng xíng qiě xiū。
岁岁年年待富贵,富贵不来老还至。suì suì nián nián dài fù guì,fù guì bù lái lǎo hái zhì。
老既至兮百事非,病妻对之怨且詈。lǎo jì zhì xī bǎi shì fēi,bìng qī duì zhī yuàn qiě lì。
妻年比我虽稍卑,近亦摧颓如我衰。qī nián bǐ wǒ suī shāo bēi,jìn yì cuī tuí rú wǒ shuāi。
一生仳离殆居半,此世欢娱能几时。yī shēng pǐ lí dài jū bàn,cǐ shì huān yú néng jǐ shí。
纵多子女知何益,北邙冢墓无人识。zòng duō zi nǚ zhī hé yì,běi máng zhǒng mù wú rén shí。
古往今来共如此,我亦胡为空叹息。gǔ wǎng jīn lái gòng rú cǐ,wǒ yì hú wèi kōng tàn xī。
人生满百世岂多,尊中有酒且高歌,有酒不歌奈老何。rén shēng mǎn bǎi shì qǐ duō,zūn zhōng yǒu jiǔ qiě gāo gē,yǒu jiǔ bù gē nài lǎo hé。

雉子班

戴良

天地茫茫遂物情,雉子班兮在林坰,心怀耿介飞且鸣。tiān dì máng máng suì wù qíng,zhì zi bān xī zài lín jiōng,xīn huái gěng jiè fēi qiě míng。
扇绮翼,振锦膺。shàn qǐ yì,zhèn jǐn yīng。
文章尽称丽,意气自多惊。wén zhāng jǐn chēng lì,yì qì zì duō jīng。
宁判带箭死榛莽,不肯为裘奉圣明。níng pàn dài jiàn sǐ zhēn mǎng,bù kěn wèi qiú fèng shèng míng。
韩信烹汉鼎,仲由醢卫庭。hán xìn pēng hàn dǐng,zhòng yóu hǎi wèi tíng。
智勇难并立,贤愚每相倾。zhì yǒng nán bìng lì,xián yú měi xiāng qīng。
宜哉避世士,往同雉子逃其形。yí zāi bì shì shì,wǎng tóng zhì zi táo qí xíng。
182«78910111213