古诗词

陪钟伯纪游溪南山

戴良

一春苦昏垫,今晨收宿霏。yī chūn kǔ hūn diàn,jīn chén shōu sù fēi。
因忆谢公语,出游娱清辉。yīn yì xiè gōng yǔ,chū yóu yú qīng huī。
溪流深可厉,草露泫未晞。xī liú shēn kě lì,cǎo lù xuàn wèi xī。
林木相映蔚,时禽递鸣悲。lín mù xiāng yìng wèi,shí qín dì míng bēi。
佛庐已高据,鸟道方仰窥。fú lú yǐ gāo jù,niǎo dào fāng yǎng kuī。
危峰枕楼阁,细竹拥阶基。wēi fēng zhěn lóu gé,xì zhú yōng jiē jī。
窈窕趋南征,徘徊款东扉。yǎo tiǎo qū nán zhēng,pái huái kuǎn dōng fēi。
倚阑眺悬瀑,企槛引松枝。yǐ lán tiào xuán pù,qǐ kǎn yǐn sōng zhī。
地僻虑自澹,身闲意无违。dì pì lǜ zì dàn,shēn xián yì wú wéi。
此理谁识察,悟心惟朋知。cǐ lǐ shuí shí chá,wù xīn wéi péng zhī。

戴良

元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。 戴良的作品>>

猜您喜欢

筑新居

戴良

挈杖去中林,卜宅江之边。qiè zhàng qù zhōng lín,bo zhái jiāng zhī biān。
江边多故庐,改筑架斯椽。jiāng biān duō gù lú,gǎi zhù jià sī chuán。
左右皆废墟,南北尽颓垣。zuǒ yòu jiē fèi xū,nán běi jǐn tuí yuán。
昔人固不留,遗迹尚依然。xī rén gù bù liú,yí jì shàng yī rán。
因之悟物理,盛衰恒递迁。yīn zhī wù wù lǐ,shèng shuāi héng dì qiān。
世既异市朝,海亦变桑田。shì jì yì shì cháo,hǎi yì biàn sāng tián。
古来皆有是,念此一长叹。gǔ lái jiē yǒu shì,niàn cǐ yī zhǎng tàn。
何以慰我怀,斗酒倾前轩。hé yǐ wèi wǒ huái,dòu jiǔ qīng qián xuān。
百世非所知,聊且乐当年。bǎi shì fēi suǒ zhī,liáo qiě lè dāng nián。

咏怀三首

戴良

结庐在西市,艺藿仍种葵。jié lú zài xī shì,yì huò réng zhǒng kuí。
谓将究安宅,何意逢乱离。wèi jiāng jiū ān zhái,hé yì féng luàn lí。
三年去复还,邻室无一遗。sān nián qù fù hái,lín shì wú yī yí。
所见但空巷,垣墙亦尽颓。suǒ jiàn dàn kōng xiàng,yuán qiáng yì jǐn tuí。
久行得荒径,披拂认门基。jiǔ xíng dé huāng jìng,pī fú rèn mén jī。
我屋虽仅存,藿悴葵亦衰。wǒ wū suī jǐn cún,huò cuì kuí yì shuāi。
本自住山泽,此悔将何追。běn zì zhù shān zé,cǐ huǐ jiāng hé zhuī。

咏怀三首

戴良

庭前两奇树,常有好容色。tíng qián liǎng qí shù,cháng yǒu hǎo róng sè。
年年遇霜雪,谁谓寒可易。nián nián yù shuāng xuě,shuí wèi hán kě yì。
大道久已丧,末路多凉德。dà dào jiǔ yǐ sàng,mò lù duō liáng dé。
狐裘已适体,谁念寒涂客。hú qiú yǐ shì tǐ,shuí niàn hán tú kè。
古有延陵子,使还过徐国。gǔ yǒu yán líng zi,shǐ hái guò xú guó。
徐君骨已朽,信义逾感激。xú jūn gǔ yǐ xiǔ,xìn yì yú gǎn jī。
解剑挂高树,至宝非所惜。jiě jiàn guà gāo shù,zhì bǎo fēi suǒ xī。
此士难再逢,四顾吾何适!cǐ shì nán zài féng,sì gù wú hé shì!

咏怀三首

戴良

少小秉微尚,游心在《六经》。shǎo xiǎo bǐng wēi shàng,yóu xīn zài liù jīng。
苒苒岁年迟,乃与尘事冥。rǎn rǎn suì nián chí,nǎi yǔ chén shì míng。
入秋多佳日,何以陶我情。rù qiū duō jiā rì,hé yǐ táo wǒ qíng。
园蔬青可摘,新谷亦既升。yuán shū qīng kě zhāi,xīn gǔ yì jì shēng。
命室酿美酒,一壶聊复倾。mìng shì niàng měi jiǔ,yī hú liáo fù qīng。
儿女在我侧,亲戚还合并。ér nǚ zài wǒ cè,qīn qī hái hé bìng。
终觞无杂言,但说岁功成。zhōng shāng wú zá yán,dàn shuō suì gōng chéng。
至乐固如此,是外徒营营。zhì lè gù rú cǐ,shì wài tú yíng yíng。

还旧居

戴良

自我远行游,故庐今始归。zì wǒ yuǎn xíng yóu,gù lú jīn shǐ guī。
如何廿载间,旧事都已非。rú hé niàn zài jiān,jiù shì dōu yǐ fēi。
曳杖过比邻,相呼寻故知。yè zhàng guò bǐ lín,xiāng hū xún gù zhī。
不见垂白翁,但见初长儿。bù jiàn chuí bái wēng,dàn jiàn chū zhǎng ér。
我园既稍葺,我田亦就治。wǒ yuán jì shāo qì,wǒ tián yì jiù zhì。
种秫酿美酒,拾薪煮豆糜。zhǒng shú niàng měi jiǔ,shí xīn zhǔ dòu mí。
一笑集亲朋,相从说暌离。yī xiào jí qīn péng,xiāng cóng shuō kuí lí。
以之感畴昔,俯仰多所悲。yǐ zhī gǎn chóu xī,fǔ yǎng duō suǒ bēi。
人生一世中,所忧渴与饥。rén shēng yī shì zhōng,suǒ yōu kě yǔ jī。
力耕给其用,此外更何思。lì gēng gěi qí yòng,cǐ wài gèng hé sī。
便当息吾驾,皓首以为期。biàn dāng xī wú jià,hào shǒu yǐ wèi qī。

和沈休文双溪八咏

戴良

登台望秋月,秋月光陆离。dēng tái wàng qiū yuè,qiū yuè guāng lù lí。
晻映西南楼,徘徊东北墀。àn yìng xī nán lóu,pái huái dōng běi chí。
凝华夺班扇,流辉鉴阮帷。níng huá duó bān shàn,liú huī jiàn ruǎn wéi。
三五晕尚圆,二八形已亏。sān wǔ yūn shàng yuán,èr bā xíng yǐ kuī。
爰有蓬鬓人,长怀桂殿思。yuán yǒu péng bìn rén,zhǎng huái guì diàn sī。
辽城记吟咏,西园忆追随。liáo chéng jì yín yǒng,xī yuán yì zhuī suí。
愿以薄暮景,承君清夜晖。yuàn yǐ báo mù jǐng,chéng jūn qīng yè huī。

和沈休文双溪八咏

戴良

会圃临春风,春风弄新阳。huì pǔ lín chūn fēng,chūn fēng nòng xīn yáng。
驱烟入间户,卷雾出虚堂。qū yān rù jiān hù,juǎn wù chū xū táng。
响谷鸟将韵,穿林花度香。xiǎng gǔ niǎo jiāng yùn,chuān lín huā dù xiāng。
逶迤动中闺,骀荡经洞房。wēi yí dòng zhōng guī,dài dàng jīng dòng fáng。
逐舞轻靡袖,传歌低绕梁。zhú wǔ qīng mí xiù,chuán gē dī rào liáng。
所悲金玉躯,遂烁佳丽场。suǒ bēi jīn yù qū,suì shuò jiā lì chǎng。
时拂孤鸾镜,星鬓视飘扬。shí fú gū luán jìng,xīng bìn shì piāo yáng。

和沈休文双溪八咏

戴良

秋至悯衰草,衰草遍平陆。qiū zhì mǐn shuāi cǎo,shuāi cǎo biàn píng lù。
方晨露染黄,入夜风销绿。fāng chén lù rǎn huáng,rù yè fēng xiāo lǜ。
别叶有归声,故蕊无留馥。bié yè yǒu guī shēng,gù ruǐ wú liú fù。
劲茎坐自摧,寒丛竦如束。jìn jīng zuò zì cuī,hán cóng sǒng rú shù。
彼物既如斯,我年宁不促。bǐ wù jì rú sī,wǒ nián níng bù cù。
已失早生荣,敢冀晚凋福。yǐ shī zǎo shēng róng,gǎn jì wǎn diāo fú。
何当即去兹,纵浪从所欲。hé dāng jí qù zī,zòng làng cóng suǒ yù。

和沈休文双溪八咏

戴良

寒来悲落桐,桐生在长林。hán lái bēi luò tóng,tóng shēng zài zhǎng lín。
积叶既阿那,攒条复萧森。jī yè jì ā nà,zǎn tiáo fù xiāo sēn。
排云正孤立,乘风忽哀吟。pái yún zhèng gū lì,chéng fēng hū āi yín。
朽壤方有托,急霰非所任。xiǔ rǎng fāng yǒu tuō,jí xiàn fēi suǒ rèn。
轮囷龙门侧,憔悴峄山岑。lún qūn lóng mén cè,qiáo cuì yì shān cén。
不求削成圭,何待裁作琴。bù qiú xuē chéng guī,hé dài cái zuò qín。
菲薄既非材,固无斤斧侵。fēi báo jì fēi cái,gù wú jīn fǔ qīn。

和沈休文双溪八咏

戴良

夕行闻夜鹤,鹤鸣向天池。xī xíng wén yè hè,hè míng xiàng tiān chí。
奇声傅月迥,清思逐风悲。qí shēng fù yuè jiǒng,qīng sī zhú fēng bēi。
寥寥度霄汉,噭噭伤别离。liáo liáo dù xiāo hàn,jiào jiào shāng bié lí。
华亭侣既失,卫轩宠亦衰。huá tíng lǚ jì shī,wèi xuān chǒng yì shuāi。
卫轩非我顾,华亭尚余思。wèi xuān fēi wǒ gù,huá tíng shàng yú sī。
蟋蟀悟寒候,商羊识阴期。xī shuài wù hán hòu,shāng yáng shí yīn qī。
不有慕类心,此情那得知。bù yǒu mù lèi xīn,cǐ qíng nà dé zhī。

和沈休文双溪八咏

戴良

晨征听晓鸿,鸿飞何处所。chén zhēng tīng xiǎo hóng,hóng fēi hé chù suǒ。
随阳弱水岸,违寒长沙渚。suí yáng ruò shuǐ àn,wéi hán zhǎng shā zhǔ。
冥冥忆霜群,邕邕叫云侣。míng míng yì shuāng qún,yōng yōng jiào yún lǚ。
固将联匹俦,岂惟念羁旅。gù jiāng lián pǐ chóu,qǐ wéi niàn jī lǚ。
视夜已昭晰,度声尚悽楚。shì yè yǐ zhāo xī,dù shēng shàng qī chǔ。
以之频感触,将何慰艰阻。yǐ zhī pín gǎn chù,jiāng hé wèi jiān zǔ。
帛书望不来,谁知我心苦。bó shū wàng bù lái,shuí zhī wǒ xīn kǔ。

和沈休文双溪八咏

戴良

解佩去朝市,朝市路已迷。jiě pèi qù cháo shì,cháo shì lù yǐ mí。
敢冀恩私被,但嫌朋好暌。gǎn jì ēn sī bèi,dàn xián péng hǎo kuí。
彼谗起青蝇,我行玷白圭。bǐ chán qǐ qīng yíng,wǒ xíng diàn bái guī。
寸心幸能亮,微命不终乖。cùn xīn xìng néng liàng,wēi mìng bù zhōng guāi。
及今去青琐,何日瞻泰阶。jí jīn qù qīng suǒ,hé rì zhān tài jiē。
荒服固云忝,是道谅亦迷。huāng fú gù yún tiǎn,shì dào liàng yì mí。
安得同志士,三叹写余怀。ān dé tóng zhì shì,sān tàn xiě yú huái。

和沈休文双溪八咏

戴良

被褐守山东,山东古于越。bèi hè shǒu shān dōng,shān dōng gǔ yú yuè。
州城冒陉岘,岚气屡兴没。zhōu chéng mào xíng xiàn,lán qì lǚ xīng méi。
剖竹曰有行,思君不能发。pōu zhú yuē yǒu xíng,sī jūn bù néng fā。
指涂期阑暑,下车已凉月。zhǐ tú qī lán shǔ,xià chē yǐ liáng yuè。
汲黯薄淮阳,子牟恋魏阙。jí àn báo huái yáng,zi móu liàn wèi quē。
岂伊念川涂,固亦悲朝列。qǐ yī niàn chuān tú,gù yì bēi cháo liè。
日月傥垂照,犹堪慰寂蔑。rì yuè tǎng chuí zhào,yóu kān wèi jì miè。

饮酒

戴良

在昔童丱时,得年辄自喜。zài xī tóng guàn shí,dé nián zhé zì xǐ。
谓当羽翮成,青冥将立致。wèi dāng yǔ hé chéng,qīng míng jiāng lì zhì。
去去曾几何,已觉非初意。qù qù céng jǐ hé,yǐ jué fēi chū yì。
每思前日事,翻恨莫重遇。měi sī qián rì shì,fān hèn mò zhòng yù。
盛衰迭相寻,壮极老会至。shèng shuāi dié xiāng xún,zhuàng jí lǎo huì zhì。
曩也叹时迟,今焉惜年逝?nǎng yě tàn shí chí,jīn yān xī nián shì?
人生已如此,有酒且须醉。rén shēng yǐ rú cǐ,yǒu jiǔ qiě xū zuì。

忆胡仲申

戴良

点点阶上苔,鲜鲜为谁碧?diǎn diǎn jiē shàng tái,xiān xiān wèi shuí bì?
已别旧年人,空馀旧年色。yǐ bié jiù nián rén,kōng yú jiù nián sè。
我行东斋外,对之还尔惜。wǒ xíng dōng zhāi wài,duì zhī hái ěr xī。
所思虽久违,犹有往来迹。suǒ sī suī jiǔ wéi,yóu yǒu wǎng lái jì。