古诗词

游大慈山

戴良

水行境谓尽,陆出路旋通。shuǐ xíng jìng wèi jǐn,lù chū lù xuán tōng。
乃即苍松径,步入青莲宫。nǎi jí cāng sōng jìng,bù rù qīng lián gōng。
连嶂既崷崒,密林亦葱茏。lián zhàng jì qiú zú,mì lín yì cōng lóng。
地涉清净界,身游紫翠重。dì shè qīng jìng jiè,shēn yóu zǐ cuì zhòng。
临流玩广沼,企石眺奇峰。lín liú wán guǎng zhǎo,qǐ shí tiào qí fēng。
寒镜湛秋夕,碧玉划晴空。hán jìng zhàn qiū xī,bì yù huà qíng kōng。
兰若与年峻,象筵缘教崇。lán ruò yǔ nián jùn,xiàng yán yuán jiào chóng。
谒祠慨乡相,寻僧叩禅宗。yè cí kǎi xiāng xiāng,xún sēng kòu chán zōng。
契理已无像,观念岂有穷。qì lǐ yǐ wú xiàng,guān niàn qǐ yǒu qióng。
愿绝区中缘,永依尘外踪。yuàn jué qū zhōng yuán,yǒng yī chén wài zōng。
嗒然遗身世,年齐天地终。dā rán yí shēn shì,nián qí tiān dì zhōng。

戴良

元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。 戴良的作品>>

猜您喜欢

芳桥宴集分韵得两字

戴良

昔思整去装,今愿憩徂两。xī sī zhěng qù zhuāng,jīn yuàn qì cú liǎng。
顾兹世路艰,愈叹日车往。gù zī shì lù jiān,yù tàn rì chē wǎng。
达人豁繁忧,美景恣欢赏。dá rén huō fán yōu,měi jǐng zì huān shǎng。
座有朋簪合,庭多宾佩响。zuò yǒu péng zān hé,tíng duō bīn pèi xiǎng。
摘萸新贮囊,采菊细擎掌。zhāi yú xīn zhù náng,cǎi jú xì qíng zhǎng。
时物已内酬,客心仍外奖。shí wù yǐ nèi chóu,kè xīn réng wài jiǎng。
信美终异乡,虽乐非故党。xìn měi zhōng yì xiāng,suī lè fēi gù dǎng。
何时息风波?一苇泛河广。hé shí xī fēng bō?yī wěi fàn hé guǎng。

赠别汪定海二首

戴良

前舟已云发,后舟更谁待。qián zhōu yǐ yún fā,hòu zhōu gèng shuí dài。
春事动江皋,客愁满山海。chūn shì dòng jiāng gāo,kè chóu mǎn shān hǎi。
别晷只须臾,会期知何在?bié guǐ zhǐ xū yú,huì qī zhī hé zài?
亦既违素心,安得颜不改。yì jì wéi sù xīn,ān dé yán bù gǎi。

赠别汪定海二首

戴良

故人忽已别,兀兀吾何适?gù rén hū yǐ bié,wù wù wú hé shì?
暮投甬东路,不见往来迹。mù tóu yǒng dōng lù,bù jiàn wǎng lái jì。
古寺静修廊,空斋冷虚壁。gǔ sì jìng xiū láng,kōng zhāi lěng xū bì。
独有阶上苔,犹如旧时碧。dú yǒu jiē shàng tái,yóu rú jiù shí bì。

游龙山

戴良

昔闻龙石名,今觅龙山路。xī wén lóng shí míng,jīn mì lóng shān lù。
泛江循近洲,即陆入遥树。fàn jiāng xún jìn zhōu,jí lù rù yáo shù。
离离列彩岩,泫泫濯甘露。lí lí liè cǎi yán,xuàn xuàn zhuó gān lù。
歘见雨徵峰,高出云飞处。chuā jiàn yǔ zhēng fēng,gāo chū yún fēi chù。
好山殊未历,游子已多趣。hǎo shān shū wèi lì,yóu zi yǐ duō qù。
寻幽虽欲行,爱境不能去。xún yōu suī yù xíng,ài jìng bù néng qù。
庶凭物外踪,稍息尘中虑。shù píng wù wài zōng,shāo xī chén zhōng lǜ。
佛庐既崇旷,云阁复高据。fú lú jì chóng kuàng,yún gé fù gāo jù。
登临当雨馀,眺望属秋暮。dēng lín dāng yǔ yú,tiào wàng shǔ qiū mù。
意同疏木寒,兴逐惊乌翥。yì tóng shū mù hán,xīng zhú jīng wū zhù。
苍苍暝色起,杳杳晚钟度。cāng cāng míng sè qǐ,yǎo yǎo wǎn zhōng dù。
耽玩乐地幽,趋事嫌迹遽。dān wán lè dì yōu,qū shì xián jì jù。
为谢林下人,行当重游寓。wèi xiè lín xià rén,xíng dāng zhòng yóu yù。

客中写怀六首寄妇

戴良

结发为夫妇,所愿在偕老。jié fā wèi fū fù,suǒ yuàn zài xié lǎo。
谁知头白来,丧乱不相保。shuí zhī tóu bái lái,sàng luàn bù xiāng bǎo。
我昔从一官,携汝登远道。wǒ xī cóng yī guān,xié rǔ dēng yuǎn dào。
芙蓉荡风波,宁有几时好。fú róng dàng fēng bō,níng yǒu jǐ shí hǎo。
犹记东门日,别归方草草。yóu jì dōng mén rì,bié guī fāng cǎo cǎo。
再拜前致辞,幽咽不能道。zài bài qián zhì cí,yōu yàn bù néng dào。
手提小儿女,恸哭向秋昊。shǒu tí xiǎo ér nǚ,tòng kū xiàng qiū hào。
讵识是生离,积骨白浩浩。jù shí shì shēng lí,jī gǔ bái hào hào。
汝归终可安,我去事转艰。rǔ guī zhōng kě ān,wǒ qù shì zhuǎn jiān。
家既异畴昔,去住亦俱难。jiā jì yì chóu xī,qù zhù yì jù nán。
况乃毕婚嫁,百费萃兹年。kuàng nǎi bì hūn jià,bǎi fèi cuì zī nián。
内方抚群小,外复给上官。nèi fāng fǔ qún xiǎo,wài fù gěi shàng guān。
日夜声嗷嗷,孰与分忧煎。rì yè shēng áo áo,shú yǔ fēn yōu jiān。
夫妻不同苦,不如寡与鳏。fū qī bù tóng kǔ,bù rú guǎ yǔ guān。
汝幸毋我尤,我行偶迍邅。rǔ xìng wú wǒ yóu,wǒ xíng ǒu zhūn zhān。
人道无终乖,天运久亦还。rén dào wú zhōng guāi,tiān yùn jiǔ yì hái。
岂复长流荡,庶往共饥寒。qǐ fù zhǎng liú dàng,shù wǎng gòng jī hán。

客中写怀六首寄妇

戴良

绵绵我瓜瓞,引蔓空尔长。mián mián wǒ guā dié,yǐn màn kōng ěr zhǎng。
有子将得力,弃之往他乡。yǒu zi jiāng dé lì,qì zhī wǎng tā xiāng。
他乡与故里,两地永相望。tā xiāng yǔ gù lǐ,liǎng dì yǒng xiāng wàng。
独有中天月,远照双松堂。dú yǒu zhōng tiān yuè,yuǎn zhào shuāng sōng táng。
双松我所植,念之犹不忘。shuāng sōng wǒ suǒ zhí,niàn zhī yóu bù wàng。
况复儿与女,不见今六霜。kuàng fù ér yǔ nǚ,bù jiàn jīn liù shuāng。
大儿逾弱冠,有娣同己长。dà ér yú ruò guān,yǒu dì tóng jǐ zhǎng。
想当望我时,齐行松树旁。xiǎng dāng wàng wǒ shí,qí xíng sōng shù páng。
见树不见父,呜咽泪成行。jiàn shù bù jiàn fù,wū yàn lèi chéng xíng。
小女年尚稚,与弟走踉蹡。xiǎo nǚ nián shàng zhì,yǔ dì zǒu liáng qiāng。
相呼戏树下,何处褰父裳。xiāng hū xì shù xià,hé chù qiān fù shang。
反哺有慈乌,跪乳有羔羊。fǎn bǔ yǒu cí wū,guì rǔ yǒu gāo yáng。
人事独暌乖,俯仰我心伤。rén shì dú kuí guāi,fǔ yǎng wǒ xīn shāng。

客中写怀六首寄妇

戴良

淮阴古壮士,犹感漂母情。huái yīn gǔ zhuàng shì,yóu gǎn piāo mǔ qíng。
而况我同气,由来恩爱并。ér kuàng wǒ tóng qì,yóu lái ēn ài bìng。
一朝遭世患,舍之以徂征。yī cháo zāo shì huàn,shě zhī yǐ cú zhēng。
惟当欲去时,涕泗下交倾。wéi dāng yù qù shí,tì sì xià jiāo qīng。
荏苒岁年暮,两鬓各星星。rěn rǎn suì nián mù,liǎng bìn gè xīng xīng。
每念焚须事,怛焉心内惊。měi niàn fén xū shì,dá yān xīn nèi jīng。
老去成飘荡,所志在偷生。lǎo qù chéng piāo dàng,suǒ zhì zài tōu shēng。
顾往申申詈,詈我久远行。gù wǎng shēn shēn lì,lì wǒ jiǔ yuǎn xíng。
我欲喻中怀,独有弦歌声。wǒ yù yù zhōng huái,dú yǒu xián gē shēng。
弦歌清且悲,一鼓泪已零。xián gē qīng qiě bēi,yī gǔ lèi yǐ líng。
再鼓三叹息,四座不忍听。zài gǔ sān tàn xī,sì zuò bù rěn tīng。
可随晨风去,长跪陈素情。kě suí chén fēng qù,zhǎng guì chén sù qíng。

客中写怀六首寄妇

戴良

将老计转拙,故里不得安。jiāng lǎo jì zhuǎn zhuō,gù lǐ bù dé ān。
兄弟各东西,何用保馀年。xiōng dì gè dōng xī,hé yòng bǎo yú nián。
前时吴山上,与汝酌东轩。qián shí wú shān shàng,yǔ rǔ zhuó dōng xuān。
已知是久别,杯行泪如泉。yǐ zhī shì jiǔ bié,bēi xíng lèi rú quán。
征夫怀往路,居士恋故山。zhēng fū huái wǎng lù,jū shì liàn gù shān。
音容从此隔,望望两心酸。yīn róng cóng cǐ gé,wàng wàng liǎng xīn suān。
去冬得汝书,知汝病未痊。qù dōng dé rǔ shū,zhī rǔ bìng wèi quán。
道远不能顾,掩书一长叹。dào yuǎn bù néng gù,yǎn shū yī zhǎng tàn。
迩来频梦汝,喜汝无病颜。ěr lái pín mèng rǔ,xǐ rǔ wú bìng yán。
生死方未知,谁能诘其端。shēng sǐ fāng wèi zhī,shuí néng jí qí duān。
自嗟农家子,止合老田园。zì jiē nóng jiā zi,zhǐ hé lǎo tián yuán。
才疏学更误,遂为尘网缠。cái shū xué gèng wù,suì wèi chén wǎng chán。
晚节益零落,何日得归旋?wǎn jié yì líng luò,hé rì dé guī xuán?
仰视云边雁,群飞必相连。yǎng shì yún biān yàn,qún fēi bì xiāng lián。
徘徊失所从,怆然摧心肝。pái huái shī suǒ cóng,chuàng rán cuī xīn gān。

客中写怀六首寄妇

戴良

老来逃世难,心力岂能及。lǎo lái táo shì nán,xīn lì qǐ néng jí。
赖有平生亲,得免诸患入。lài yǒu píng shēng qīn,dé miǎn zhū huàn rù。
时当万里行,所向辄险涩。shí dāng wàn lǐ xíng,suǒ xiàng zhé xiǎn sè。
山多虎豹虞,水有风浪急。shān duō hǔ bào yú,shuǐ yǒu fēng làng jí。
自非吾骨肉,谁能去乡邑。zì fēi wú gǔ ròu,shuí néng qù xiāng yì。
已遂伯阳遁,尚洒杨朱泣。yǐ suì bó yáng dùn,shàng sǎ yáng zhū qì。
何邦为乐土,仍期共栖集。hé bāng wèi lè tǔ,réng qī gòng qī jí。
囊中黄金尽,资用将何给。náng zhōng huáng jīn jǐn,zī yòng jiāng hé gěi。
岂惜终憔悴,在困难独立。qǐ xī zhōng qiáo cuì,zài kùn nán dú lì。
怃然念犹子,咏言著斯什。wǔ rán niàn yóu zi,yǒng yán zhù sī shén。

客中写怀六首寄妇

戴良

贵盛多士趋,衰贱亲友弃。guì shèng duō shì qū,shuāi jiàn qīn yǒu qì。
投老涉险艰,谁人敦气义。tóu lǎo shè xiǎn jiān,shuí rén dūn qì yì。
往岁客吴越,保身无善计。wǎng suì kè wú yuè,bǎo shēn wú shàn jì。
风雨交横来,仓皇不知避。fēng yǔ jiāo héng lái,cāng huáng bù zhī bì。
阴云竟日起,龙蛇沸相噬。yīn yún jìng rì qǐ,lóng shé fèi xiāng shì。
咫尺且莫期,千里讵能致。zhǐ chǐ qiě mò qī,qiān lǐ jù néng zhì。
徘徊畏涂上,所向色憔悴。pái huái wèi tú shàng,suǒ xiàng sè qiáo cuì。
不有高世士,缓急吾何恃。bù yǒu gāo shì shì,huǎn jí wú hé shì。
时时想旧情,涕泪满衣袂。shí shí xiǎng jiù qíng,tì lèi mǎn yī mèi。
恨无缩地法,一见陈往事。hèn wú suō dì fǎ,yī jiàn chén wǎng shì。
绝塞悲鸿鹄,秋原老骐骥。jué sāi bēi hóng gǔ,qiū yuán lǎo qí jì。
同心不在眼,蹉跎愧前志。tóng xīn bù zài yǎn,cuō tuó kuì qián zhì。

游清泉寺

戴良

路绕苍松迥,寺俯清泉幽。lù rào cāng sōng jiǒng,sì fǔ qīng quán yōu。
况复得佳友,来游当杪秋。kuàng fù dé jiā yǒu,lái yóu dāng miǎo qiū。
情随水声远,兴挟山光浮。qíng suí shuǐ shēng yuǎn,xīng xié shān guāng fú。
两涧涉游足,双峰睇吟眸。liǎng jiàn shè yóu zú,shuāng fēng dì yín móu。
陆寻虞监宅,林访袁家丘。lù xún yú jiān zhái,lín fǎng yuán jiā qiū。
徘徊念畴昔,感叹罢冥搜。pái huái niàn chóu xī,gǎn tàn bà míng sōu。
古今如大梦,身世一浮沤。gǔ jīn rú dà mèng,shēn shì yī fú ōu。
不悟无生乐,终缠有漏忧。bù wù wú shēng lè,zhōng chán yǒu lòu yōu。
晤言资道侣,冥理契缁流。wù yán zī dào lǚ,míng lǐ qì zī liú。
咄嗟已成累,竟动故园愁。duō jiē yǐ chéng lèi,jìng dòng gù yuán chóu。

永乐寺观先师柳公三大篆及诸石刻泫然赋此

戴良

舍舟遵微行,振衣游净域。shě zhōu zūn wēi xíng,zhèn yī yóu jìng yù。
谁知登眺初,已动存没忆。shuí zhī dēng tiào chū,yǐ dòng cún méi yì。
大篆揭巍堂,古句刻贞石。dà zhuàn jiē wēi táng,gǔ jù kè zhēn shí。
辞翰固留今,身世悉成昔。cí hàn gù liú jīn,shēn shì xī chéng xī。
筠绿雨新霁,山寒窗易夕。yún lǜ yǔ xīn jì,shān hán chuāng yì xī。
方怀露电悲,何有林泉适。fāng huái lù diàn bēi,hé yǒu lín quán shì。
出睹阶上苔,一是旧行迹。chū dǔ jiē shàng tái,yī shì jiù xíng jì。
我心如涧水,欲流翻震激。wǒ xīn rú jiàn shuǐ,yù liú fān zhèn jī。

自定水回舟漏几溺

戴良

清游夙所嗜,投老兴未已。qīng yóu sù suǒ shì,tóu lǎo xīng wèi yǐ。
一朝得良俦,投袂为之起。yī cháo dé liáng chóu,tóu mèi wèi zhī qǐ。
龙山屐既蹑,蓝水舟亦舣。lóng shān jī jì niè,lán shuǐ zhōu yì yǐ。
复访清泉境,三宿石林趾。fù fǎng qīng quán jìng,sān sù shí lín zhǐ。
叶氏好弟兄,坚留酣酒醴。yè shì hǎo dì xiōng,jiān liú hān jiǔ lǐ。
屡辞不听去,维絷久乃弛。lǚ cí bù tīng qù,wéi zhí jiǔ nǎi chí。
遂乘一败艇,夜溯潮江水。suì chéng yī bài tǐng,yè sù cháo jiāng shuǐ。
中流遭垫溺,指顾有生死。zhōng liú zāo diàn nì,zhǐ gù yǒu shēng sǐ。
既类投湘屈,复近捉月李。jì lèi tóu xiāng qū,fù jìn zhuō yuè lǐ。
云庄得神助,跃出洪波里。yún zhuāng dé shén zhù,yuè chū hóng bō lǐ。
长呼施援手,臂与老猿似。zhǎng hū shī yuán shǒu,bì yǔ lǎo yuán shì。
唐生脱靴袜,投弃如敝屣。táng shēng tuō xuē wà,tóu qì rú bì xǐ。
乱江上崩岸,赤脚不顾礼。luàn jiāng shàng bēng àn,chì jiǎo bù gù lǐ。
空津稍骈集,尺地仅盈咫。kōng jīn shāo pián jí,chǐ dì jǐn yíng zhǐ。
前江后畎浍,拟步辄倾圮。qián jiāng hòu quǎn huì,nǐ bù zhé qīng pǐ。
既为屈蠖蹲,复作拳鹭峙。jì wèi qū huò dūn,fù zuò quán lù zhì。
顷之云益黑,四顾无托止。qǐng zhī yún yì hēi,sì gù wú tuō zhǐ。
复赖云庄仙,指挥命舟子。fù lài yún zhuāng xiān,zhǐ huī mìng zhōu zi。
竟将补天术,塞却漏船底。jìng jiāng bǔ tiān shù,sāi què lòu chuán dǐ。
仍逆冲波急,直榜慈溪涘。réng nì chōng bō jí,zhí bǎng cí xī sì。
已瞻旧馆近,舍舟同步履。yǐ zhān jiù guǎn jìn,shě zhōu tóng bù lǚ。
叩门诉馆人,慰藉杂悲喜。kòu mén sù guǎn rén,wèi jí zá bēi xǐ。
咄兹六尺躯,忽忽当暮齿。duō zī liù chǐ qū,hū hū dāng mù chǐ。
危涂冒险艰,到今知有几。wēi tú mào xiǎn jiān,dào jīn zhī yǒu jǐ。
君子处斯世,真与此舟比。jūn zi chù sī shì,zhēn yǔ cǐ zhōu bǐ。
倾覆乃其宜,得济诚幸尔。qīng fù nǎi qí yí,dé jì chéng xìng ěr。
因歌戒溺篇,持用谢知己。yīn gē jiè nì piān,chí yòng xiè zhī jǐ。

龟毛庐

戴良

倦游去朝市,委怀在田园。juàn yóu qù cháo shì,wěi huái zài tián yuán。
既悟执戟疲,益知荷蓧贤。jì wù zhí jǐ pí,yì zhī hé diào xián。
夙晨饭牛出,夕曛负耒还。sù chén fàn niú chū,xī xūn fù lěi hái。
春作固云力,秋敛未盈廛。chūn zuò gù yún lì,qiū liǎn wèi yíng chán。
求赢岂其愿,拙业乃所安。qiú yíng qǐ qí yuàn,zhuō yè nǎi suǒ ān。
不见龟上毛,成毡亦良难。bù jiàn guī shàng máo,chéng zhān yì liáng nán。

对春雪寄梧竹翁

戴良

常时寒已收,今兹阴尚结。cháng shí hán yǐ shōu,jīn zī yīn shàng jié。
惜此艳阳天,尽付萧骚雪。xī cǐ yàn yáng tiān,jǐn fù xiāo sāo xuě。
穿花适自乱,杂雨讵成洁。chuān huā shì zì luàn,zá yǔ jù chéng jié。
独有灞桥人,诗思益清绝。dú yǒu bà qiáo rén,shī sī yì qīng jué。