古诗词

客中写怀六首寄妇

戴良

将老计转拙,故里不得安。jiāng lǎo jì zhuǎn zhuō,gù lǐ bù dé ān。
兄弟各东西,何用保馀年。xiōng dì gè dōng xī,hé yòng bǎo yú nián。
前时吴山上,与汝酌东轩。qián shí wú shān shàng,yǔ rǔ zhuó dōng xuān。
已知是久别,杯行泪如泉。yǐ zhī shì jiǔ bié,bēi xíng lèi rú quán。
征夫怀往路,居士恋故山。zhēng fū huái wǎng lù,jū shì liàn gù shān。
音容从此隔,望望两心酸。yīn róng cóng cǐ gé,wàng wàng liǎng xīn suān。
去冬得汝书,知汝病未痊。qù dōng dé rǔ shū,zhī rǔ bìng wèi quán。
道远不能顾,掩书一长叹。dào yuǎn bù néng gù,yǎn shū yī zhǎng tàn。
迩来频梦汝,喜汝无病颜。ěr lái pín mèng rǔ,xǐ rǔ wú bìng yán。
生死方未知,谁能诘其端。shēng sǐ fāng wèi zhī,shuí néng jí qí duān。
自嗟农家子,止合老田园。zì jiē nóng jiā zi,zhǐ hé lǎo tián yuán。
才疏学更误,遂为尘网缠。cái shū xué gèng wù,suì wèi chén wǎng chán。
晚节益零落,何日得归旋?wǎn jié yì líng luò,hé rì dé guī xuán?
仰视云边雁,群飞必相连。yǎng shì yún biān yàn,qún fēi bì xiāng lián。
徘徊失所从,怆然摧心肝。pái huái shī suǒ cóng,chuàng rán cuī xīn gān。

戴良

元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。 戴良的作品>>

猜您喜欢

访乌继善不值明日以诗见寄遂次韵答之三首

戴良

达士不羁世,投身向宽闲。dá shì bù jī shì,tóu shēn xiàng kuān xián。
出处一虚阁,翠樾带澄澜。chū chù yī xū gé,cuì yuè dài chéng lán。
高怀抗尘表,逸思穷玄间。gāo huái kàng chén biǎo,yì sī qióng xuán jiān。
亦念泣岐客,悠悠欢会难。yì niàn qì qí kè,yōu yōu huān huì nán。

访乌继善不值明日以诗见寄遂次韵答之三首

戴良

青云志已乖,白头《玄》懒草。qīng yún zhì yǐ guāi,bái tóu xuán lǎn cǎo。
家贫无宿储,逐食在远道。jiā pín wú sù chǔ,zhú shí zài yuǎn dào。
风霜减容鬓,忧虞损襟抱。fēng shuāng jiǎn róng bìn,yōu yú sǔn jīn bào。
不有同心人,谁其慰枯槁。bù yǒu tóng xīn rén,shuí qí wèi kū gǎo。

访乌继善不值明日以诗见寄遂次韵答之三首

戴良

佳期讵可失,况乃桑榆时。jiā qī jù kě shī,kuàng nǎi sāng yú shí。
居人忽不见,行子终何之。jū rén hū bù jiàn,xíng zi zhōng hé zhī。
暮色已凝屿,晴光始泛池。mù sè yǐ níng yǔ,qíng guāng shǐ fàn chí。
默默就归路,益叹琼树枝。mò mò jiù guī lù,yì tàn qióng shù zhī。

舟次高钱迟孔昭不至诗以速之

戴良

屡约湖曲游,良辰辄蹉跎。lǚ yuē hú qū yóu,liáng chén zhé cuō tuó。
及今风雨夕,一苇凌寒波。jí jīn fēng yǔ xī,yī wěi líng hán bō。
遥遥度墟里,靡靡转坡陀。yáo yáo dù xū lǐ,mí mí zhuǎn pō tuó。
暂息泉上楼,倚阑频啸歌。zàn xī quán shàng lóu,yǐ lán pín xiào gē。
此时知心友,愆期在山阿。cǐ shí zhī xīn yǒu,qiān qī zài shān ā。
俦侣傒之久,不至复如何。chóu lǚ xī zhī jiǔ,bù zhì fù rú hé。

湖下对雨有怀天渊老禅

戴良

空蒙暗遥甸,淅沥响高树。kōng méng àn yáo diān,xī lì xiǎng gāo shù。
乍萦林表来,复洒重湖去。zhà yíng lín biǎo lái,fù sǎ zhòng hú qù。
潇潇孤兴发,望望寒川暮。xiāo xiāo gū xīng fā,wàng wàng hán chuān mù。
念与道人期,云深不知处。niàn yǔ dào rén qī,yún shēn bù zhī chù。

丹丘先生歌

戴良

丹丘先生好仙灵,自言手把天地扃。dān qiū xiān shēng hǎo xiān líng,zì yán shǒu bǎ tiān dì jiōng。
雷公电母听使令,众真狎恰通丁宁。léi gōng diàn mǔ tīng shǐ lìng,zhòng zhēn xiá qià tōng dīng níng。
时秋奰屃气不清,海头八月神涛倾。shí qiū bì xì qì bù qīng,hǎi tóu bā yuè shén tāo qīng。
天河咫尺连沧瀛,风雷雨蚀不暂停。tiān hé zhǐ chǐ lián cāng yíng,fēng léi yǔ shí bù zàn tíng。
云林老臣却膻腥,欲召群仙来降精。yún lín lǎo chén què shān xīng,yù zhào qún xiān lái jiàng jīng。
奈此淋淫时所丁,海娲岳姥湿辎軿。nài cǐ lín yín shí suǒ dīng,hǎi wā yuè lǎo shī zī píng。
丹丘先生溘上征,坐驱羽驾逆云行。dān qiū xiān shēng kè shàng zhēng,zuò qū yǔ jià nì yún xíng。
赤龙胜御青鸟迎,手执芙蓉朝玉京。chì lóng shèng yù qīng niǎo yíng,shǒu zhí fú róng cháo yù jīng。
告道祠官竭精诚,冀陈修俎灵爽呈。gào dào cí guān jié jīng chéng,jì chén xiū zǔ líng shuǎng chéng。
天胡夺是两眼睛,有光不照孤羁情。tiān hú duó shì liǎng yǎn jīng,yǒu guāng bù zhào gū jī qíng。
顷之飙风翩以轻,旗旄毵㲚拥飞旌。qǐng zhī biāo fēng piān yǐ qīng,qí máo sān shā yōng fēi jīng。
口含天语悄无声,为臣特借三日晴。kǒu hán tiān yǔ qiāo wú shēng,wèi chén tè jiè sān rì qíng。
扶桑旸谷晓曜赪,百拜杂沓天路平。fú sāng yáng gǔ xiǎo yào chēng,bǎi bài zá dá tiān lù píng。
丹丘先生下太清,首峨琼弁被玉缨。dān qiū xiān shēng xià tài qīng,shǒu é qióng biàn bèi yù yīng。
望中恍惚倏若惊,訇然向我振威狞,曷不从之学长生。wàng zhōng huǎng hū shū ruò jīng,hōng rán xiàng wǒ zhèn wēi níng,hé bù cóng zhī xué zhǎng shēng。

游山至叶仲容家饮散因为醉歌

戴良

石林古村郁深窈,几处楼居插晴昊。shí lín gǔ cūn yù shēn yǎo,jǐ chù lóu jū chā qíng hào。
主人喜我携客来,隔屋频呼酒家保。zhǔ rén xǐ wǒ xié kè lái,gé wū pín hū jiǔ jiā bǎo。
老来厌受樊笼束,十日山行恣幽讨。lǎo lái yàn shòu fán lóng shù,shí rì shān xíng zì yōu tǎo。
世间万事良可知,一杯且此开怀抱。shì jiān wàn shì liáng kě zhī,yī bēi qiě cǐ kāi huái bào。
座中高士毛云庄,满腹诗才斗葩藻。zuò zhōng gāo shì máo yún zhuāng,mǎn fù shī cái dòu pā zǎo。
自从偕我林壑游,得句几回惊绝倒。zì cóng xié wǒ lín hè yóu,dé jù jǐ huí jīng jué dào。
况逢地主亦善诗,时出新篇慰枯槁。kuàng féng dì zhǔ yì shàn shī,shí chū xīn piān wèi kū gǎo。
安得思如刘沈辈,席上同吟醉歌好。ān dé sī rú liú shěn bèi,xí shàng tóng yín zuì gē hǎo。
窗萦月练爱宵迟,楼度日车嫌曙早。chuāng yíng yuè liàn ài xiāo chí,lóu dù rì chē xián shǔ zǎo。
众宾固尽新知乐,贱子独怀心慅慅。zhòng bīn gù jǐn xīn zhī lè,jiàn zi dú huái xīn sāo sāo。
有家远在越水东,数口漂流千里道。yǒu jiā yuǎn zài yuè shuǐ dōng,shù kǒu piāo liú qiān lǐ dào。
身心已同风撼木,寿命何殊露垂草。shēn xīn yǐ tóng fēng hàn mù,shòu mìng hé shū lù chuí cǎo。
柴桑未返彭泽翁,同谷空悲杜陵老。chái sāng wèi fǎn péng zé wēng,tóng gǔ kōng bēi dù líng lǎo。
好?涧水添酒杯,尽把闲愁醉中扫。hǎo jiàn shuǐ tiān jiǔ bēi,jǐn bǎ xián chóu zuì zhōng sǎo。

胡仲厚为余写陋容诗以谢之

戴良

世间谁是丹青手,神妙如君不多有。shì jiān shuí shì dān qīng shǒu,shén miào rú jūn bù duō yǒu。
一朝来访逆旅中,戏捉霜毫貌余丑。yī cháo lái fǎng nì lǚ zhōng,xì zhuō shuāng háo mào yú chǒu。
人生落地无常身,红颜几日白头新。rén shēng luò dì wú cháng shēn,hóng yán jǐ rì bái tóu xīn。
况当万死干戈际,岂有丰神堪写真。kuàng dāng wàn sǐ gàn gē jì,qǐ yǒu fēng shén kān xiě zhēn。
胡君胡君眼如电,席上乍窥如惯见。hú jūn hú jūn yǎn rú diàn,xí shàng zhà kuī rú guàn jiàn。
三毛既已发天机,五采亦复开生面。sān máo jì yǐ fā tiān jī,wǔ cǎi yì fù kāi shēng miàn。
试拂鸾台青镜铜,时时鉴我忧世容。shì fú luán tái qīng jìng tóng,shí shí jiàn wǒ yōu shì róng。
双眉交攒两肩耸,政与此图标格同。shuāng méi jiāo zǎn liǎng jiān sǒng,zhèng yǔ cǐ tú biāo gé tóng。
闻说朝家画麟阁,袖公鄂公无处著。wén shuō cháo jiā huà lín gé,xiù gōng è gōng wú chù zhù。
不从当代写英雄,却向穷涂绘老翁。bù cóng dāng dài xiě yīng xióng,què xiàng qióng tú huì lǎo wēng。
老翁丑状固无比,一种孤高差足喜。lǎo wēng chǒu zhuàng gù wú bǐ,yī zhǒng gū gāo chà zú xǐ。
里巷从今诧许仙,慎勿取钱盈二千。lǐ xiàng cóng jīn chà xǔ xiān,shèn wù qǔ qián yíng èr qiān。

题何监丞画山水歌

戴良

至正以来画山水,秘监何侯擅其美。zhì zhèng yǐ lái huà shān shuǐ,mì jiān hé hóu shàn qí měi。
帝御宣文数召见,抽毫几动天颜喜。dì yù xuān wén shù zhào jiàn,chōu háo jǐ dòng tiān yán xǐ。
有时诏许阅内储,名笔班班世所无。yǒu shí zhào xǔ yuè nèi chǔ,míng bǐ bān bān shì suǒ wú。
王吴李范已心识,馀者山堆皆手摹。wáng wú lǐ fàn yǐ xīn shí,yú zhě shān duī jiē shǒu mó。
海内画工亦无数,才似何侯岂多遇。hǎi nèi huà gōng yì wú shù,cái shì hé hóu qǐ duō yù。
权门贵戚虚左迎,往往高堂起烟雾。quán mén guì qī xū zuǒ yíng,wǎng wǎng gāo táng qǐ yān wù。
人间一笔不可得,门外车徒漫如织。rén jiān yī bǐ bù kě dé,mén wài chē tú màn rú zhī。
叶君使还亲集送,乘兴始肯留真迹。yè jūn shǐ hái qīn jí sòng,chéng xīng shǐ kěn liú zhēn jì。
于时在座总儒冠,王郑歌辞晚更妍。yú shí zài zuò zǒng rú guān,wáng zhèng gē cí wǎn gèng yán。
岂无片语道离恨,见侯之画笔尽捐。qǐ wú piàn yǔ dào lí hèn,jiàn hóu zhī huà bǐ jǐn juān。
此画携归在乡县,万壑千岩眼中见。cǐ huà xié guī zài xiāng xiàn,wàn hè qiān yán yǎn zhōng jiàn。
却忆都门送别时,回头瞥睹西山面。què yì dōu mén sòng bié shí,huí tóu piē dǔ xī shān miàn。
莫言短幅仅盈咫,远势固当论万里。mò yán duǎn fú jǐn yíng zhǐ,yuǎn shì gù dāng lùn wàn lǐ。
既似山河月里明,复同衡霍牖中起。jì shì shān hé yuè lǐ míng,fù tóng héng huò yǒu zhōng qǐ。
叶君眼力老愈光,爱之不减云锦章。yè jūn yǎn lì lǎo yù guāng,ài zhī bù jiǎn yún jǐn zhāng。
年来行橐尽抛弃,惟将此纸什袭藏。nián lái xíng tuó jǐn pāo qì,wéi jiāng cǐ zhǐ shén xí cáng。
何侯迁官定何处,有客披图正倾慕。hé hóu qiān guān dìng hé chù,yǒu kè pī tú zhèng qīng mù。
北骑南辕傥相值,烦君为我致毫素,请侯一写沧洲趣。běi qí nán yuán tǎng xiāng zhí,fán jūn wèi wǒ zhì háo sù,qǐng hóu yī xiě cāng zhōu qù。

题顾氏长江图

戴良

天下几人画山水,虎头子孙世莫比。tiān xià jǐ rén huà shān shuǐ,hǔ tóu zi sūn shì mò bǐ。
何年写此《长江图》,多少江山归笔底。hé nián xiě cǐ zhǎng jiāng tú,duō shǎo jiāng shān guī bǐ dǐ。
巴陵三峡天所开,远势似向岷峨来。bā líng sān xiá tiān suǒ kāi,yuǎn shì shì xiàng mín é lái。
洞庭潇湘仅毫末,楚客湘君安在哉?江上一朝风雨急,老dòng tíng xiāo xiāng jǐn háo mò,chǔ kè xiāng jūn ān zài zāi?jiāng shàng yī cháo fēng yǔ jí,
我曾来踏舟立。wǒ céng lái tà zhōu lì。
鼓枻既闻潭畔吟,抱琴复听竹间泣。gǔ yì jì wén tán pàn yín,bào qín fù tīng zhú jiān qì。
别来几日世已非,忽此披图忆曩时。bié lái jǐ rì shì yǐ fēi,hū cǐ pī tú yì nǎng shí。
早知避地多处所,昔逐红尘千里归。zǎo zhī bì dì duō chù suǒ,xī zhú hóng chén qiān lǐ guī。
林下一夫巾屦似,亦有舟人与渔子。lín xià yī fū jīn jù shì,yì yǒu zhōu rén yǔ yú zi。
能添野老烟波里,便与同生复同死。néng tiān yě lǎo yān bō lǐ,biàn yǔ tóng shēng fù tóng sǐ。

题出射图

戴良

玉门关南百草腓,玉门关北斗兵稀。yù mén guān nán bǎi cǎo féi,yù mén guān běi dòu bīng xī。
边头无事马秋肥,将军出射沙尘弥。biān tóu wú shì mǎ qiū féi,jiāng jūn chū shè shā chén mí。
一胡据鞍执大旗,翩然前导疾若飞。yī hú jù ān zhí dà qí,piān rán qián dǎo jí ruò fēi。
一胡引弰如附枝,一胡放箭箭不知。yī hú yǐn shāo rú fù zhī,yī hú fàng jiàn jiàn bù zhī。
后有两胡蹙骑追,侧身拔镞恐镞遗。hòu yǒu liǎng hú cù qí zhuī,cè shēn bá zú kǒng zú yí。
玉门关城迥且巍,一时士马何神奇。yù mén guān chéng jiǒng qiě wēi,yī shí shì mǎ hé shén qí。
我来塞外按边陲,曾挥此马看君骑。wǒ lái sāi wài àn biān chuí,céng huī cǐ mǎ kàn jūn qí。
为君取酒尽千卮,醉里争夸战胜归。wèi jūn qǔ jiǔ jǐn qiān zhī,zuì lǐ zhēng kuā zhàn shèng guī。
到今已是十年期,画家所写是耶非,却忆当初亲见时。dào jīn yǐ shì shí nián qī,huà jiā suǒ xiě shì yé fēi,què yì dāng chū qīn jiàn shí。

题打毬图

戴良

群胡击毬世未见,人马盘盘若风旋。qún hú jī qiú shì wèi jiàn,rén mǎ pán pán ruò fēng xuán。
场中一点走如飞,三人跃马争先驰。chǎng zhōng yī diǎn zǒu rú fēi,sān rén yuè mǎ zhēng xiān chí。
两人翻身惊且叹,前视后视回回转。liǎng rén fān shēn jīng qiě tàn,qián shì hòu shì huí huí zhuǎn。
平沙蹙踏黄入天,肯使苍鹰飞向前。píng shā cù tà huáng rù tiān,kěn shǐ cāng yīng fēi xiàng qián。
身忘激射但狂走,未知毬落谁人手。shēn wàng jī shè dàn kuáng zǒu,wèi zhī qiú luò shuí rén shǒu。
君不见秦失其鹿人共逐,刘项雌雄几翻覆。jūn bù jiàn qín shī qí lù rén gòng zhú,liú xiàng cí xióng jǐ fān fù。

袁君庭玉以所藏何思敬山水图求题为赋长句

戴良

有客访我城东庐,手持何侯山水图。yǒu kè fǎng wǒ chéng dōng lú,shǒu chí hé hóu shān shuǐ tú。
乍向高堂一披睹,已知笔力天下无。zhà xiàng gāo táng yī pī dǔ,yǐ zhī bǐ lì tiān xià wú。
老我爱山兼爱画,对此心神忽俱化。lǎo wǒ ài shān jiān ài huà,duì cǐ xīn shén hū jù huà。
得非鼓柁过潇湘,无乃枝藤上嵩华。dé fēi gǔ duò guò xiāo xiāng,wú nǎi zhī téng shàng sōng huá。
野亭倒影浸江清,耳边仿佛波涛声。yě tíng dào yǐng jìn jiāng qīng,ěr biān fǎng fú bō tāo shēng。
渔子苍茫泛舟入,林翁伛偻渡桥行。yú zi cāng máng fàn zhōu rù,lín wēng yǔ lóu dù qiáo xíng。
因忆良工绎思处,元气淋漓满毫素。yīn yì liáng gōng yì sī chù,yuán qì lín lí mǎn háo sù。
岂但胸藏万丘壑,西极南溟随指顾。qǐ dàn xiōng cáng wàn qiū hè,xī jí nán míng suí zhǐ gù。
驱山走海何雄哉,满堂空翠挥不开。qū shān zǒu hǎi hé xióng zāi,mǎn táng kōng cuì huī bù kāi。
丹丘赤城意绵邈,蓬莱弱水情沿洄。dān qiū chì chéng yì mián miǎo,péng lái ruò shuǐ qíng yán huí。
何侯天机深,丹青世无敌。hé hóu tiān jī shēn,dān qīng shì wú dí。
自从挥洒近天颜,林下何曾见真迹。zì cóng huī sǎ jìn tiān yán,lín xià hé céng jiàn zhēn jì。
年来丧乱走风尘,始为贤豪下笔亲。nián lái sàng luàn zǒu fēng chén,shǐ wèi xián háo xià bǐ qīn。
王吴未可夸神逸,阎公致誉安足真。wáng wú wèi kě kuā shén yì,yán gōng zhì yù ān zú zhēn。
与客传观欢未止,却叹何侯今已矣。yǔ kè chuán guān huān wèi zhǐ,què tàn hé hóu jīn yǐ yǐ。
卷图还客休重看,世间梦境亦如此。juǎn tú hái kè xiū zhòng kàn,shì jiān mèng jìng yì rú cǐ。

和陶岁暮答张常侍

戴良

长蛇惊赴壑,逸骑渴奔泉。zhǎng shé jīng fù hè,yì qí kě bēn quán。
岁月亦如是,吾生复何言。suì yuè yì rú shì,wú shēng fù hé yán。
容鬓久已衰,矧兹忧虑繁。róng bìn jiǔ yǐ shuāi,shěn zī yōu lǜ fán。
俯仰念今昔,其能免厥愆。fǔ yǎng niàn jīn xī,qí néng miǎn jué qiān。
老马犹伏枥,鸟倦尚归山。lǎo mǎ yóu fú lì,niǎo juàn shàng guī shān。
我来东海上,十载不知还。wǒ lái dōng hǎi shàng,shí zài bù zhī hái。
竟如庭下柏,受此蔓草缠。jìng rú tíng xià bǎi,shòu cǐ màn cǎo chán。
枝叶日已固,何有挺出年。zhī yè rì yǐ gù,hé yǒu tǐng chū nián。
人生无定在,形迹凭化迁。rén shēng wú dìng zài,xíng jì píng huà qiān。
请弃悠悠谈,有酒且陶然。qǐng qì yōu yōu tán,yǒu jiǔ qiě táo rán。

和陶渊明饮酒二十首

戴良

今晨风日美,吾行欲何之?jīn chén fēng rì měi,wú xíng yù hé zhī?
平生慕陶公,得似斜川时。píng shēng mù táo gōng,dé shì xié chuān shí。
此身已如寄,无为待来兹。cǐ shēn yǐ rú jì,wú wèi dài lái zī。
况多载酒人,任意复奚疑。kuàng duō zài jiǔ rén,rèn yì fù xī yí。
山颠与水裔,一觞欢共持。shān diān yǔ shuǐ yì,yī shāng huān gòng chí。