古诗词

御街行

晏几道

街南绿树春饶絮,雪满游春路。jiē nán lǜ shù chūn ráo xù,xuě mǎn yóu chūn lù。
树头花艳杂娇云,树底人家朱户。shù tóu huā yàn zá jiāo yún,shù dǐ rén jiā zhū hù。
北楼闲上,疏帘高卷,直见街南树。běi lóu xián shàng,shū lián gāo juǎn,zhí jiàn jiē nán shù。
阑干倚尽犹慵去,几度黄昏雨。lán gàn yǐ jǐn yóu yōng qù,jǐ dù huáng hūn yǔ。
晚春盘马踏青苔,曾傍绿阴深驻。wǎn chūn pán mǎ tà qīng tái,céng bàng lǜ yīn shēn zhù。
落花犹在,香屏空掩,人面知何处?luò huā yóu zài,xiāng píng kōng yǎn,rén miàn zhī hé chù?
晏几道

晏几道

晏几道(1030-1106,一说1038—1110 ,一说1038-1112),男,汉族,字叔原,号小山,著名词人,抚州临川文港沙河(今属江西省南昌市进贤县)人。晏殊第七子。历任颍昌府许田镇监、乾宁军通判、开封府判官等。性孤傲,晚年家境中落。词风哀感缠绵、清壮顿挫。一般讲到北宋词人时,称晏殊为大晏,称晏几道为小晏。《雪浪斋日记》云:“晏叔原工小词,不愧六朝宫掖体。”如《鹧鸪天》中的“舞低杨柳楼心月,歌尽桃花扇底风”等等词句,备受人们的赞赏。 晏几道的作品>>

猜您喜欢

点绛唇·明日征鞭

晏几道

明日征鞭,又将南陌垂杨折。míng rì zhēng biān,yòu jiāng nán mò chuí yáng zhé。
自怜轻别,拚得音尘绝。zì lián qīng bié,pàn dé yīn chén jué。
杏子枝边,倚处阑干月。xìng zi zhī biān,yǐ chù lán gàn yuè。
依前缺,去年时节,旧事无人说。yī qián quē,qù nián shí jié,jiù shì wú rén shuō。

踏莎行

晏几道

柳上烟归,池南雪尽。liǔ shàng yān guī,chí nán xuě jǐn。
东风渐有繁华信。dōng fēng jiàn yǒu fán huá xìn。
花开花谢蝶应知,春来春去莺能问。huā kāi huā xiè dié yīng zhī,chūn lái chūn qù yīng néng wèn。
梦意犹疑,心期欲近。mèng yì yóu yí,xīn qī yù jìn。
云笺字字萦方寸。yún jiān zì zì yíng fāng cùn。
宿妆曾比杏花红,忆人细把香英认。sù zhuāng céng bǐ xìng huā hóng,yì rén xì bǎ xiāng yīng rèn。

少年游

晏几道

西溪丹杏,波前媚脸,珠露与深匀。xī xī dān xìng,bō qián mèi liǎn,zhū lù yǔ shēn yún。
南楼翠柳,烟中愁黛,丝雨恼娇颦。nán lóu cuì liǔ,yān zhōng chóu dài,sī yǔ nǎo jiāo pín。
当年此处,闻歌殢酒,曾对可怜人。dāng nián cǐ chù,wén gē tì jiǔ,céng duì kě lián rén。
今夜相思,水长山远,闲卧送残春。jīn yè xiāng sī,shuǐ zhǎng shān yuǎn,xián wò sòng cán chūn。

诉衷情令·种花人自蕊宫来

晏几道

种花人自蕊宫来,牵衣问小梅。zhǒng huā rén zì ruǐ gōng lái,qiān yī wèn xiǎo méi。
今年芳意何似,应向旧枝开。jīn nián fāng yì hé shì,yīng xiàng jiù zhī kāi。
凭寄语,谢瑶台,客无才。píng jì yǔ,xiè yáo tái,kè wú cái。
粉香传信,玉盏开筵,莫待春回。fěn xiāng chuán xìn,yù zhǎn kāi yán,mò dài chūn huí。

采桑子·非花非雾前时见

晏几道

非花非雾前时见,满眼娇春。fēi huā fēi wù qián shí jiàn,mǎn yǎn jiāo chūn。
浅笑微颦,恨隔垂帘看未真。qiǎn xiào wēi pín,hèn gé chuí lián kàn wèi zhēn。
殷勤借问家何处,不在红尘。yīn qín jiè wèn jiā hé chù,bù zài hóng chén。
若是朝云,宜作今宵梦里人。ruò shì cháo yún,yí zuò jīn xiāo mèng lǐ rén。

临江仙·长爱碧阑干影

晏几道

长爱碧阑干影,芙蓉秋水开时。zhǎng ài bì lán gàn yǐng,fú róng qiū shuǐ kāi shí。
脸红凝露学娇啼。liǎn hóng níng lù xué jiāo tí。
霞觞熏冷艳,云髻袅纤枝。xiá shāng xūn lěng yàn,yún jì niǎo xiān zhī。
烟雨依前时候,霜丛如旧芳菲。yān yǔ yī qián shí hòu,shuāng cóng rú jiù fāng fēi。
与谁同醉采香归。yǔ shuí tóng zuì cǎi xiāng guī。
去年花下客,今似蝶分飞。qù nián huā xià kè,jīn shì dié fēn fēi。

虞美人

晏几道

一弦弹尽仙韶乐。yī xián dàn jǐn xiān sháo lè。
曾破千金学。céng pò qiān jīn xué。
玉楼银烛夜深深。yù lóu yín zhú yè shēn shēn。
愁见曲中双泪、落香襟。chóu jiàn qū zhōng shuāng lèi luò xiāng jīn。
从来不奈离声怨。cóng lái bù nài lí shēng yuàn。
几度朱弦断。jǐ dù zhū xián duàn。
未知谁解赏新音。wèi zhī shuí jiě shǎng xīn yīn。
长是好风明月、暗知心。zhǎng shì hǎo fēng míng yuè àn zhī xīn。

观画目送飞雁手提白鱼

晏几道

眼看飞雁手携鱼,似是当年绮季徒。yǎn kàn fēi yàn shǒu xié yú,shì shì dāng nián qǐ jì tú。
仰羡知几避缯缴,俯嗟贪饵失江湖。yǎng xiàn zhī jǐ bì zēng jiǎo,fǔ jiē tān ěr shī jiāng hú。
人间感绪闻诗语,尘外高踪见画图。rén jiān gǎn xù wén shī yǔ,chén wài gāo zōng jiàn huà tú。
三叹绘毫精写意,慕冥伤涸两踟蹰。sān tàn huì háo jīng xiě yì,mù míng shāng hé liǎng chí chú。

与郑介夫

晏几道

小白长红又满枝,筑毬场外独支颐。xiǎo bái zhǎng hóng yòu mǎn zhī,zhù qiú chǎng wài dú zhī yí。
春风自是人间客,主张繁华得几时。chūn fēng zì shì rén jiān kè,zhǔ zhāng fán huá dé jǐ shí。

题司马长卿画像

晏几道

犊鼻生涯一酒墟,当年嗤笑欲何如。dú bí shēng yá yī jiǔ xū,dāng nián chī xiào yù hé rú。
穷通不属儿曹意,自有真人爱子虚。qióng tōng bù shǔ ér cáo yì,zì yǒu zhēn rén ài zi xū。

公仪招观画

晏几道

初约看花花已尽,重亲闲客客应欢。chū yuē kàn huā huā yǐ jǐn,zhòng qīn xián kè kè yīng huān。
真花既不能长艳,画在霜纨更好看。zhēn huā jì bù néng zhǎng yàn,huà zài shuāng wán gèng hǎo kàn。

七夕

晏几道

云幕无波斗柄移,鹊慵乌慢得桥迟。yún mù wú bō dòu bǐng yí,què yōng wū màn dé qiáo chí。
若教精卫填河汉,一水还应有尽时。ruò jiào jīng wèi tián hé hàn,yī shuǐ hái yīng yǒu jǐn shí。

晚春

晏几道

一春无事又成空,拥鼻微吟半醉中。yī chūn wú shì yòu chéng kōng,yōng bí wēi yín bàn zuì zhōng。
夹道桃花新过雨,马蹄无处避残红。jiā dào táo huā xīn guò yǔ,mǎ tí wú chù bì cán hóng。

戏作示内

晏几道

生计唯兹碗,般擎岂惮劳。shēng jì wéi zī wǎn,bān qíng qǐ dàn láo。
造虽从假合,成不自埏陶。zào suī cóng jiǎ hé,chéng bù zì shān táo。
阮杓非同调,颜瓢庶共操。ruǎn biāo fēi tóng diào,yán piáo shù gòng cāo。
朝盛负余米,暮贮藉残糟。cháo shèng fù yú mǐ,mù zhù jí cán zāo。
幸免墦间乞,终甘泽畔逃。xìng miǎn fán jiān qǐ,zhōng gān zé pàn táo。
挑宜筇作杖,捧称葛为袍。tiāo yí qióng zuò zhàng,pěng chēng gé wèi páo。
傥受桑间饷,何堪井上螬。tǎng shòu sāng jiān xiǎng,hé kān jǐng shàng cáo。
绰然真自许,呼尔未应饕。chuò rán zhēn zì xǔ,hū ěr wèi yīng tāo。
世久轻原宪,人方逐子敖。shì jiǔ qīng yuán xiàn,rén fāng zhú zi áo。
愿君同此器,珍重到霜毛。yuàn jūn tóng cǐ qì,zhēn zhòng dào shuāng máo。
224«9101112131415