古诗词

临江仙

晏几道

身外闲愁空满,眼中欢事常稀。shēn wài xián chóu kōng mǎn,yǎn zhōng huān shì cháng xī。
明年应赋送君诗。míng nián yīng fù sòng jūn shī。
细从今夜数,相会几多时?xì cóng jīn yè shù,xiāng huì jǐ duō shí?
浅酒欲邀谁劝,深情惟有君知。qiǎn jiǔ yù yāo shuí quàn,shēn qíng wéi yǒu jūn zhī。
东溪春近好同归。dōng xī chūn jìn hǎo tóng guī。
柳垂江上影,梅谢雪中枝。liǔ chuí jiāng shàng yǐng,méi xiè xuě zhōng zhī。
晏几道

晏几道

晏几道(1030-1106,一说1038—1110 ,一说1038-1112),男,汉族,字叔原,号小山,著名词人,抚州临川文港沙河(今属江西省南昌市进贤县)人。晏殊第七子。历任颍昌府许田镇监、乾宁军通判、开封府判官等。性孤傲,晚年家境中落。词风哀感缠绵、清壮顿挫。一般讲到北宋词人时,称晏殊为大晏,称晏几道为小晏。《雪浪斋日记》云:“晏叔原工小词,不愧六朝宫掖体。”如《鹧鸪天》中的“舞低杨柳楼心月,歌尽桃花扇底风”等等词句,备受人们的赞赏。 晏几道的作品>>

猜您喜欢

洞仙歌

晏几道

春残雨过,绿暗东池道。chūn cán yǔ guò,lǜ àn dōng chí dào。
玉艳藏羞媚赪笑。yù yàn cáng xiū mèi chēng xiào。
记当时、已恨飞镜欢疏,那至此,仍苦题花信少。jì dāng shí yǐ hèn fēi jìng huān shū,nà zhì cǐ,réng kǔ tí huā xìn shǎo。
连环情未已,物是人非,月下疏梅似伊好。lián huán qíng wèi yǐ,wù shì rén fēi,yuè xià shū méi shì yī hǎo。
澹秀色,黯寒香,粲若春容,何心愿、闲花凡草。dàn xiù sè,àn hán xiāng,càn ruò chūn róng,hé xīn yuàn xián huā fán cǎo。
但莫使、情随岁华迁,便杳隔秦源,也须能到。dàn mò shǐ qíng suí suì huá qiān,biàn yǎo gé qín yuán,yě xū néng dào。

减字木兰花

晏几道

长亭晚送,都似绿窗前日梦。zhǎng tíng wǎn sòng,dōu shì lǜ chuāng qián rì mèng。
小字还家,恰应红灯昨夜花。xiǎo zì hái jiā,qià yīng hóng dēng zuó yè huā。
良时易过,半镜流年春欲破。liáng shí yì guò,bàn jìng liú nián chūn yù pò。
往事难忘,一枕高楼到夕阳。wǎng shì nán wàng,yī zhěn gāo lóu dào xī yáng。

减字木兰花

晏几道

留春不住,恰似年光无味处。liú chūn bù zhù,qià shì nián guāng wú wèi chù。
满眼飞英,弹指东风太浅情。mǎn yǎn fēi yīng,dàn zhǐ dōng fēng tài qiǎn qíng。
筝弦未稳,学得新声难破恨。zhēng xián wèi wěn,xué dé xīn shēng nán pò hèn。
转枕花前,且占香红一夜眠。zhuǎn zhěn huā qián,qiě zhàn xiāng hóng yī yè mián。

减字木兰花

晏几道

长杨辇路,绿满当年携手处。zhǎng yáng niǎn lù,lǜ mǎn dāng nián xié shǒu chù。
试逐春风,重到宫花花树中。shì zhú chūn fēng,zhòng dào gōng huā huā shù zhōng。
芳菲绕遍,今日不如前日健。fāng fēi rào biàn,jīn rì bù rú qián rì jiàn。
酒罢凄凉,新恨犹添旧恨长。jiǔ bà qī liáng,xīn hèn yóu tiān jiù hèn zhǎng。

菩萨蛮

晏几道

来时杨柳东桥路,曲中暗有相期处。lái shí yáng liǔ dōng qiáo lù,qū zhōng àn yǒu xiāng qī chù。
明月好因缘,欲圆还未圆。míng yuè hǎo yīn yuán,yù yuán hái wèi yuán。
却寻芳草去,画扇遮微雨。què xún fāng cǎo qù,huà shàn zhē wēi yǔ。
飞絮莫无情,闲花应笑人。fēi xù mò wú qíng,xián huā yīng xiào rén。

菩萨蛮

晏几道

个人轻似低飞燕,春来绮陌时相见。gè rén qīng shì dī fēi yàn,chūn lái qǐ mò shí xiāng jiàn。
堪恨两横波,恼人情绪多。kān hèn liǎng héng bō,nǎo rén qíng xù duō。
长留青鬓住,莫放红颜去。zhǎng liú qīng bìn zhù,mò fàng hóng yán qù。
占取艳阳天,且教伊少年。zhàn qǔ yàn yáng tiān,qiě jiào yī shǎo nián。

菩萨蛮

晏几道

鸾啼似作留春语,花飞斗学回风舞。luán tí shì zuò liú chūn yǔ,huā fēi dòu xué huí fēng wǔ。
红日又平西,画帘遮燕泥。hóng rì yòu píng xī,huà lián zhē yàn ní。
烟光还自老,绿镜人空好。yān guāng hái zì lǎo,lǜ jìng rén kōng hǎo。
香在去年衣,鱼笺音信稀。xiāng zài qù nián yī,yú jiān yīn xìn xī。

菩萨蛮

晏几道

春风未放花心吐,尊前不拟分明语。chūn fēng wèi fàng huā xīn tǔ,zūn qián bù nǐ fēn míng yǔ。
酒色上来迟,绿须红杏枝。jiǔ sè shàng lái chí,lǜ xū hóng xìng zhī。
今朝眉黛浅,暗恨归时远。jīn cháo méi dài qiǎn,àn hèn guī shí yuǎn。
前夜月当楼,相逢南陌头。qián yè yuè dāng lóu,xiāng féng nán mò tóu。

菩萨蛮

晏几道

娇香淡染胭脂雪,愁春细画弯弯月。jiāo xiāng dàn rǎn yān zhī xuě,chóu chūn xì huà wān wān yuè。
花月镜边情,浅妆匀未成。huā yuè jìng biān qíng,qiǎn zhuāng yún wèi chéng。
佳期应有在,试倚秋千待。jiā qī yīng yǒu zài,shì yǐ qiū qiān dài。
满地落英红,万条杨柳风。mǎn dì luò yīng hóng,wàn tiáo yáng liǔ fēng。

菩萨蛮

晏几道

香莲烛下匀丹雪,妆成笑弄金阶月。xiāng lián zhú xià yún dān xuě,zhuāng chéng xiào nòng jīn jiē yuè。
娇面胜芙蓉,脸边天与红。jiāo miàn shèng fú róng,liǎn biān tiān yǔ hóng。
玳筵双揭鼓,唤上花茵舞。dài yán shuāng jiē gǔ,huàn shàng huā yīn wǔ。
春浅未禁寒,暗嫌罗袖宽。chūn qiǎn wèi jìn hán,àn xián luó xiù kuān。

菩萨蛮

晏几道

江南未雪梅花白,忆梅人是江南客。jiāng nán wèi xuě méi huā bái,yì méi rén shì jiāng nán kè。
犹记旧相逢,淡烟微月中。yóu jì jiù xiāng féng,dàn yān wēi yuè zhōng。
玉容长有信,一笑归来近。yù róng zhǎng yǒu xìn,yī xiào guī lái jìn。
怀远上楼时,晚云和雁低。huái yuǎn shàng lóu shí,wǎn yún hé yàn dī。

菩萨蛮

晏几道

相逢欲话相思苦,浅情肯信相思否。xiāng féng yù huà xiāng sī kǔ,qiǎn qíng kěn xìn xiāng sī fǒu。
还恐漫相思,浅情人不知。hái kǒng màn xiāng sī,qiǎn qíng rén bù zhī。
忆曾携手处,月满窗前路。yì céng xié shǒu chù,yuè mǎn chuāng qián lù。
长到月来时,不眠犹待伊。zhǎng dào yuè lái shí,bù mián yóu dài yī。

归田乐

晏几道

试把花期数。shì bǎ huā qī shù。
便早有、感春情绪。biàn zǎo yǒu gǎn chūn qíng xù。
看即梅花吐。kàn jí méi huā tǔ。
愿花更不谢,春且长住。yuàn huā gèng bù xiè,chūn qiě zhǎng zhù。
只恐花飞又春去。zhǐ kǒng huā fēi yòu chūn qù。
花开还不语。huā kāi hái bù yǔ。
问此意、年年春还会否。wèn cǐ yì nián nián chūn hái huì fǒu。
绛唇青鬓,渐少花前语。jiàng chún qīng bìn,jiàn shǎo huā qián yǔ。
对花又记得、旧曾游处。duì huā yòu jì dé jiù céng yóu chù。
门外垂杨未飘絮。mén wài chuí yáng wèi piāo xù。

玉楼春

晏几道

雕鞍好为莺花住。diāo ān hǎo wèi yīng huā zhù。
占取东城南陌路。zhàn qǔ dōng chéng nán mò lù。
尽教春思乱如云,莫管世情轻似絮。jǐn jiào chūn sī luàn rú yún,mò guǎn shì qíng qīng shì xù。
古来多被虚名误。gǔ lái duō bèi xū míng wù。
宁负虚名身莫负。níng fù xū míng shēn mò fù。
劝君频入醉乡来,此是无愁无恨处。quàn jūn pín rù zuì xiāng lái,cǐ shì wú chóu wú hèn chù。

玉楼春

晏几道

一尊相遇春风里,诗好似君人有几。yī zūn xiāng yù chūn fēng lǐ,shī hǎo shì jūn rén yǒu jǐ。
吴姬十五语如弦,能唱当时楼下水。wú jī shí wǔ yǔ rú xián,néng chàng dāng shí lóu xià shuǐ。
良辰易去如弹指,金盏十分须尽意。liáng chén yì qù rú dàn zhǐ,jīn zhǎn shí fēn xū jǐn yì。
明朝三丈日高时,共拚醉头扶不起。míng cháo sān zhàng rì gāo shí,gòng pàn zuì tóu fú bù qǐ。