古诗词

友人杨君所往金陵省忠襄公墓学士虞公送以诗壮郁沈痛使人流涕因用韵为别次篇远哀雍公以虞诗序及此故也二首

刘诜

边陲侵轶寻常事,但恨朝臣少寇莱。biān chuí qīn yì xún cháng shì,dàn hèn cháo chén shǎo kòu lái。
汴水殿荒秋鸟下,金陵城落暮潮来。biàn shuǐ diàn huāng qiū niǎo xià,jīn líng chéng luò mù cháo lái。
忠臣遗庙长存祀,吴代诸孙肯一哀。zhōng chén yí miào zhǎng cún sì,wú dài zhū sūn kěn yī āi。
理棹又为江海去,不妨览古更迟回。lǐ zhào yòu wèi jiāng hǎi qù,bù fáng lǎn gǔ gèng chí huí。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

清明和欧阳山立二首

刘诜

江南二月三月,野水一村两村。jiāng nán èr yuè sān yuè,yě shuǐ yī cūn liǎng cūn。
花落人家寒食,燕归山馆黄昏。huā luò rén jiā hán shí,yàn guī shān guǎn huáng hūn。

清明和欧阳山立二首

刘诜

细雨海棠成子,馀寒江燕初归。xì yǔ hǎi táng chéng zi,yú hán jiāng yàn chū guī。
立马桥西沽酒,行人未试春衣。lì mǎ qiáo xī gū jiǔ,xíng rén wèi shì chūn yī。

春日偶赋二首

刘诜

官路落花马过,人家高树莺啼。guān lù luò huā mǎ guò,rén jiā gāo shù yīng tí。
故里故人何处,夕阳长在楼西。gù lǐ gù rén hé chù,xī yáng zhǎng zài lóu xī。

春日偶赋二首

刘诜

杨柳轻寒水驿,栋花小雨官桥。yáng liǔ qīng hán shuǐ yì,dòng huā xiǎo yǔ guān qiáo。
回首人间往事,孤灯挑尽春宵。huí shǒu rén jiān wǎng shì,gū dēng tiāo jǐn chūn xiāo。