古诗词

作诗能穷人

刘诜

作诗能穷人,谁能忍不作。zuò shī néng qióng rén,shuí néng rěn bù zuò。
但见平生愁,霏霏笔端落。dàn jiàn píng shēng chóu,fēi fēi bǐ duān luò。
朝骑孤凤凰,暮驾两黄鹤。cháo qí gū fèng huáng,mù jià liǎng huáng hè。
手携王子晋,吹笙上寥廓。shǒu xié wáng zi jìn,chuī shēng shàng liáo kuò。
人言忌太高,下笔宁浅弱。rén yán jì tài gāo,xià bǐ níng qiǎn ruò。
穷通信有命,诗道未可薄。qióng tōng xìn yǒu mìng,shī dào wèi kě báo。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

清明和欧阳山立二首

刘诜

江南二月三月,野水一村两村。jiāng nán èr yuè sān yuè,yě shuǐ yī cūn liǎng cūn。
花落人家寒食,燕归山馆黄昏。huā luò rén jiā hán shí,yàn guī shān guǎn huáng hūn。

清明和欧阳山立二首

刘诜

细雨海棠成子,馀寒江燕初归。xì yǔ hǎi táng chéng zi,yú hán jiāng yàn chū guī。
立马桥西沽酒,行人未试春衣。lì mǎ qiáo xī gū jiǔ,xíng rén wèi shì chūn yī。

春日偶赋二首

刘诜

官路落花马过,人家高树莺啼。guān lù luò huā mǎ guò,rén jiā gāo shù yīng tí。
故里故人何处,夕阳长在楼西。gù lǐ gù rén hé chù,xī yáng zhǎng zài lóu xī。

春日偶赋二首

刘诜

杨柳轻寒水驿,栋花小雨官桥。yáng liǔ qīng hán shuǐ yì,dòng huā xiǎo yǔ guān qiáo。
回首人间往事,孤灯挑尽春宵。huí shǒu rén jiān wǎng shì,gū dēng tiāo jǐn chūn xiāo。