古诗词

桂山堂独坐

刘诜

笙竽闹春晴,此处乃幽阒。shēng yú nào chūn qíng,cǐ chù nǎi yōu qù。
啾啾唯鸟鸣,寂寂鲜人迹。jiū jiū wéi niǎo míng,jì jì xiān rén jì。
青天树光动,白日瓦气湿。qīng tiān shù guāng dòng,bái rì wǎ qì shī。
阴阴庭下影,满地不可执。yīn yīn tíng xià yǐng,mǎn dì bù kě zhí。
蛛丝网虚檐,悬叶如堕翼。zhū sī wǎng xū yán,xuán yè rú duò yì。
缅怀昨日心,孰拟坐兹室。miǎn huái zuó rì xīn,shú nǐ zuò zī shì。
抱迂世同薄,得景意自适。bào yū shì tóng báo,dé jǐng yì zì shì。
穷通信所遭,逍遥聊永日。qióng tōng xìn suǒ zāo,xiāo yáo liáo yǒng rì。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

清明和欧阳山立二首

刘诜

江南二月三月,野水一村两村。jiāng nán èr yuè sān yuè,yě shuǐ yī cūn liǎng cūn。
花落人家寒食,燕归山馆黄昏。huā luò rén jiā hán shí,yàn guī shān guǎn huáng hūn。

清明和欧阳山立二首

刘诜

细雨海棠成子,馀寒江燕初归。xì yǔ hǎi táng chéng zi,yú hán jiāng yàn chū guī。
立马桥西沽酒,行人未试春衣。lì mǎ qiáo xī gū jiǔ,xíng rén wèi shì chūn yī。

春日偶赋二首

刘诜

官路落花马过,人家高树莺啼。guān lù luò huā mǎ guò,rén jiā gāo shù yīng tí。
故里故人何处,夕阳长在楼西。gù lǐ gù rén hé chù,xī yáng zhǎng zài lóu xī。

春日偶赋二首

刘诜

杨柳轻寒水驿,栋花小雨官桥。yáng liǔ qīng hán shuǐ yì,dòng huā xiǎo yǔ guān qiáo。
回首人间往事,孤灯挑尽春宵。huí shǒu rén jiān wǎng shì,gū dēng tiāo jǐn chūn xiāo。