古诗词

哭袁从义

刘诜

别君未两月,传讣始疑妄。bié jūn wèi liǎng yuè,chuán fù shǐ yí wàng。
童来得直报,失叹泪自放。tóng lái dé zhí bào,shī tàn lèi zì fàng。
归城吊君儿,内惨刮肝脏。guī chéng diào jūn ér,nèi cǎn guā gān zàng。
君庐乃未定,欲哭无所访。jūn lú nǎi wèi dìng,yù kū wú suǒ fǎng。
念昔客君家,我弱君始壮。niàn xī kè jūn jiā,wǒ ruò jūn shǐ zhuàng。
山窗古衣冠,谈论泻春涨。shān chuāng gǔ yī guān,tán lùn xiè chūn zhǎng。
三峰奇竞秀,清绝行雁荡。sān fēng qí jìng xiù,qīng jué xíng yàn dàng。
座客多英豪,车笠填里巷。zuò kè duō yīng háo,chē lì tián lǐ xiàng。
厩马腾骄嘶,楼姬咽清唱。jiù mǎ téng jiāo sī,lóu jī yàn qīng chàng。
鼓钟喧朝晡,昌运积饙酿。gǔ zhōng xuān cháo bū,chāng yùn jī fēn niàng。
夜诗涸鸲砚,朝酒发鹅盎。yè shī hé qú yàn,cháo jiǔ fā é àng。
君尤嗜迂阔,叉手折词匠。jūn yóu shì yū kuò,chā shǒu zhé cí jiàng。
叩扉报警联,急吐如技痒。kòu fēi bào jǐng lián,jí tǔ rú jì yǎng。
约试古洪州,五月舟已榜。yuē shì gǔ hóng zhōu,wǔ yuè zhōu yǐ bǎng。
蹉跎我兴尽,君志乃独亢。cuō tuó wǒ xīng jǐn,jūn zhì nǎi dú kàng。
霜台肃缙绅,昏闼排棨韔。shuāng tái sù jìn shēn,hūn tà pái qǐ chàng。
落笔风霆生,四座色惊怅。luò bǐ fēng tíng shēng,sì zuò sè jīng chàng。
文书上省曹,吏黠岁月旷。wén shū shàng shěng cáo,lì xiá suì yuè kuàng。
复以茂异闻,州里许其当。fù yǐ mào yì wén,zhōu lǐ xǔ qí dāng。
才高命苦奇,选近身已丧。cái gāo mìng kǔ qí,xuǎn jìn shēn yǐ sàng。
知君岂有待,独可念趣尚。zhī jūn qǐ yǒu dài,dú kě niàn qù shàng。
前年从谨兄,千里殒茅瘴。qián nián cóng jǐn xiōng,qiān lǐ yǔn máo zhàng。
赍志不得年,追忆有馀怆。jī zhì bù dé nián,zhuī yì yǒu yú chuàng。
君今复继亡,如山刬危嶂。jūn jīn fù jì wáng,rú shān chǎn wēi zhàng。
死生固有数,髽绖乃相望。sǐ shēng gù yǒu shù,zhuā dié nǎi xiāng wàng。
福善理则那,造物疑可谤。fú shàn lǐ zé nà,zào wù yí kě bàng。
知心几何人,而况日泉壤。zhī xīn jǐ hé rén,ér kuàng rì quán rǎng。
君儿既奠居,麻雪始垂帐。jūn ér jì diàn jū,má xuě shǐ chuí zhàng。
属我病山疃,乏劣积裒状。shǔ wǒ bìng shān tuǎn,fá liè jī póu zhuàng。
束刍付儿辈,含悽黯东向。shù chú fù ér bèi,hán qī àn dōng xiàng。
青春如昨日,白发馀辈行。qīng chūn rú zuó rì,bái fā yú bèi xíng。
悠悠酒垆荒,寂寂邻笛亮。yōu yōu jiǔ lú huāng,jì jì lín dí liàng。
秋风高动木,夜永月窥幌。qiū fēng gāo dòng mù,yè yǒng yuè kuī huǎng。
三叹平生魂,凄其隔风浪。sān tàn píng shēng hún,qī qí gé fēng làng。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

和王帅赴广东过快阁寄文同予

刘诜

家世词林旧子期,旌旗镇远路逶迟。jiā shì cí lín jiù zi qī,jīng qí zhèn yuǎn lù wēi chí。
金城老将三军略,铜柱功臣绝域碑。jīn chéng lǎo jiāng sān jūn lüè,tóng zhù gōng chén jué yù bēi。
帐下风清环万卷,盾头墨湿落千诗。zhàng xià fēng qīng huán wàn juǎn,dùn tóu mò shī luò qiān shī。
梅花荔子多高致,寄与中州故旧知。méi huā lì zi duō gāo zhì,jì yǔ zhōng zhōu gù jiù zhī。

故乡夜坐有感

刘诜

诸兄弃逝有乔木,病妻死别今空帷。zhū xiōng qì shì yǒu qiáo mù,bìng qī sǐ bié jīn kōng wéi。
凄凉听雨夜如此,老大还乡心转悲。qī liáng tīng yǔ yè rú cǐ,lǎo dà hái xiāng xīn zhuǎn bēi。
风气百年无旧俗,江山满目记儿时。fēng qì bǎi nián wú jiù sú,jiāng shān mǎn mù jì ér shí。
孤灯明灭可谁语,援笔怅然还赋诗。gū dēng míng miè kě shuí yǔ,yuán bǐ chàng rán hái fù shī。

中秋阴雨

刘诜

疾风掠雁不成行,常岁中秋无此凉。jí fēng lüè yàn bù chéng xíng,cháng suì zhōng qiū wú cǐ liáng。
万里阴云围野郭,中宵落叶响回廊。wàn lǐ yīn yún wéi yě guō,zhōng xiāo luò yè xiǎng huí láng。
苍茫天地容吾老,寂寞山林识夜长。cāng máng tiān dì róng wú lǎo,jì mò shān lín shí yè zhǎng。
犹似姮娥未忘世,天衢隐递发孤光。yóu shì héng é wèi wàng shì,tiān qú yǐn dì fā gū guāng。

和萧孚有闲居即事

刘诜

天气初宜小扇轻,故人不至巷泥深。tiān qì chū yí xiǎo shàn qīng,gù rén bù zhì xiàng ní shēn。
水村鹭去千畦雨,山郭花开四月阴。shuǐ cūn lù qù qiān qí yǔ,shān guō huā kāi sì yuè yīn。
愁里有谁同细酌,老来并欲废清吟。chóu lǐ yǒu shuí tóng xì zhuó,lǎo lái bìng yù fèi qīng yín。
若为共息尘劳意,行遍青原处处岑。ruò wèi gòng xī chén láo yì,xíng biàn qīng yuán chù chù cén。

和罗起初观校场剪柳

刘诜

治世衣冠立九天,将军语勇尚欣然。zhì shì yī guān lì jiǔ tiān,jiāng jūn yǔ yǒng shàng xīn rán。
元戎拥帐孤罴兀,万众围风一骑先。yuán róng yōng zhàng gū pí wù,wàn zhòng wéi fēng yī qí xiān。
三箭髇鸣军尽贺,两行柳断目无全。sān jiàn xiāo míng jūn jǐn hè,liǎng xíng liǔ duàn mù wú quán。
鼓收人散成亏远,惟有牛羊纵满阡。gǔ shōu rén sàn chéng kuī yuǎn,wéi yǒu niú yáng zòng mǎn qiān。

和友人游永古堂二首

刘诜

流水小桥园路迂,虚堂午憩息徐徐。liú shuǐ xiǎo qiáo yuán lù yū,xū táng wǔ qì xī xú xú。
山空转觉禅机寂,地胜不知人意舒。shān kōng zhuǎn jué chán jī jì,dì shèng bù zhī rén yì shū。
静倚修篁闻鸟语,闲寻败叶认虫书。jìng yǐ xiū huáng wén niǎo yǔ,xián xún bài yè rèn chóng shū。
辋川金谷馀荒址,三两园翁自结庐。wǎng chuān jīn gǔ yú huāng zhǐ,sān liǎng yuán wēng zì jié lú。

和友人游永古堂二首

刘诜

胜日偶寻山寺幽,老僧石鼎沸茶沤。shèng rì ǒu xún shān sì yōu,lǎo sēng shí dǐng fèi chá ōu。
市穷路转得此地,人语经声在小楼。shì qióng lù zhuǎn dé cǐ dì,rén yǔ jīng shēng zài xiǎo lóu。
君似渊明来白社,我如苏子说黄州。jūn shì yuān míng lái bái shè,wǒ rú sū zi shuō huáng zhōu。
雪乾沙静春晴好,出郭何妨更小留。xuě qián shā jìng chūn qíng hǎo,chū guō hé fáng gèng xiǎo liú。

游新淦塔寺

刘诜

未信明时一士寒,却从六合得兹山。wèi xìn míng shí yī shì hán,què cóng liù hé dé zī shān。
鼓钟不了行人老,天地无言古佛闲。gǔ zhōng bù le xíng rén lǎo,tiān dì wú yán gǔ fú xián。
地迥树林环晻霭,雨多田涧互潺湲。dì jiǒng shù lín huán àn ǎi,yǔ duō tián jiàn hù chán yuán。
不知今日无登览,曾有何人此往还。bù zhī jīn rì wú dēng lǎn,céng yǒu hé rén cǐ wǎng hái。

荷花庄小

刘诜

城西郭门白发人,印峰旧隐归重寻。chéng xī guō mén bái fā rén,yìn fēng jiù yǐn guī zhòng xún。
故人尽化青山雨,古月常悬老树林。gù rén jǐn huà qīng shān yǔ,gǔ yuè cháng xuán lǎo shù lín。
野庙鼓钟春社过,村家灯火暮寒深。yě miào gǔ zhōng chūn shè guò,cūn jiā dēng huǒ mù hán shēn。
平生谬有相如赋,老大何堪卖一金。píng shēng miù yǒu xiāng rú fù,lǎo dà hé kān mài yī jīn。

和友人病起自寿

刘诜

药案常行鼠迹尘,花枝闲结胆瓶春。yào àn cháng xíng shǔ jì chén,huā zhī xián jié dǎn píng chūn。
病馀不放吟诗乐,别久重如识面新。bìng yú bù fàng yín shī lè,bié jiǔ zhòng rú shí miàn xīn。
鹦鹉茶香分供客,荼蘼酒熟足娱亲。yīng wǔ chá xiāng fēn gōng kè,tú mí jiǔ shú zú yú qīn。
与君共语如铜狄,长作比邻还往人。yǔ jūn gòng yǔ rú tóng dí,zhǎng zuò bǐ lín hái wǎng rén。

简晏提举

刘诜

胸中至宝等隋和,鞭凤曾闻第一歌。xiōng zhōng zhì bǎo děng suí hé,biān fèng céng wén dì yī gē。
天地百年乔木在,山川万里宦涂多。tiān dì bǎi nián qiáo mù zài,shān chuān wàn lǐ huàn tú duō。
诗成夜月扬州笛,赋罢秋风赤壁波。shī chéng yè yuè yáng zhōu dí,fù bà qiū fēng chì bì bō。
读彻大编无一语,低头东野愧如何?dú chè dà biān wú yī yǔ,dī tóu dōng yě kuì rú hé?

辛亥清明日陪彭琦初黄用寔八人同登螺山瑞华用仲子尚文韵

刘诜

故人新句妙何阴,一笑相看得会心。gù rén xīn jù miào hé yīn,yī xiào xiāng kàn dé huì xīn。
胜日从来成邂逅,老怀正复托浮沉。shèng rì cóng lái chéng xiè hòu,lǎo huái zhèng fù tuō fú chén。
山含万古春晴薄,水挟孤城雾气深。shān hán wàn gǔ chūn qíng báo,shuǐ xié gū chéng wù qì shēn。
随意酒家聊复醉,暮归未用典腰金。suí yì jiǔ jiā liáo fù zuì,mù guī wèi yòng diǎn yāo jīn。

友人杨君所往金陵省忠襄公墓学士虞公送以诗壮郁沈痛使人流涕因用韵为别次篇远哀雍公以虞诗序及此故也二首

刘诜

边陲侵轶寻常事,但恨朝臣少寇莱。biān chuí qīn yì xún cháng shì,dàn hèn cháo chén shǎo kòu lái。
汴水殿荒秋鸟下,金陵城落暮潮来。biàn shuǐ diàn huāng qiū niǎo xià,jīn líng chéng luò mù cháo lái。
忠臣遗庙长存祀,吴代诸孙肯一哀。zhōng chén yí miào zhǎng cún sì,wú dài zhū sūn kěn yī āi。
理棹又为江海去,不妨览古更迟回。lǐ zhào yòu wèi jiāng hǎi qù,bù fáng lǎn gǔ gèng chí huí。

友人杨君所往金陵省忠襄公墓学士虞公送以诗壮郁沈痛使人流涕因用韵为别次篇远哀雍公以虞诗序及此故也二首

刘诜

窥渡骄兵凌采石,抚军使者出蓬莱。kuī dù jiāo bīng líng cǎi shí,fǔ jūn shǐ zhě chū péng lái。
东南国势一朝定,吴蜀江流万古来。dōng nán guó shì yī cháo dìng,wú shǔ jiāng liú wàn gǔ lái。
诸葛八图司马走,临淮孤冢杜陵哀。zhū gé bā tú sī mǎ zǒu,lín huái gū zhǒng dù líng āi。
只今贵冑知天道,奎壁光芒与汉回。zhǐ jīn guì zhòu zhī tiān dào,kuí bì guāng máng yǔ hàn huí。

再用韵酬同游诸公

刘诜

听尽城钟听寺钟,暖风扶醉觉衣重。tīng jǐn chéng zhōng tīng sì zhōng,nuǎn fēng fú zuì jué yī zhòng。
粥鱼饷午催僧饭,酒榼行春酹墓松。zhōu yú xiǎng wǔ cuī sēng fàn,jiǔ kē xíng chūn lèi mù sōng。
羁客得晴辞枥马,归人分路各房蜂。jī kè dé qíng cí lì mǎ,guī rén fēn lù gè fáng fēng。
簪花泥饮田间老,我自不如渠兴浓。zān huā ní yǐn tián jiān lǎo,wǒ zì bù rú qú xīng nóng。
2591234567»