古诗词

后采薇歌

刘诜

春采薇,婴儿拳。chūn cǎi wēi,yīng ér quán。
卖与豪门破肥鲜,年年得米不费钱。mài yǔ háo mén pò féi xiān,nián nián dé mǐ bù fèi qián。
冬采薇,潜虬根。dōng cǎi wēi,qián qiú gēn。
白石荦确斸掘难,俯身榛莽如兽蹲。bái shí luò què zhǔ jué nán,fǔ shēn zhēn mǎng rú shòu dūn。
山寒雪高衣裂破,堑藤束缚筠篮荷。shān hán xuě gāo yī liè pò,qiàn téng shù fù yún lán hé。
瘦妻羸子暮候门,地碓夜舂松节火。shòu qī léi zi mù hòu mén,dì duì yè chōng sōng jié huǒ。
沸浆浮浮翻小杓,湿雾腾腾升土锉。fèi jiāng fú fú fān xiǎo biāo,shī wù téng téng shēng tǔ cuò。
熬烹成饵廿比饴,一饱聊偿终日饿。áo pēng chéng ěr niàn bǐ yí,yī bǎo liáo cháng zhōng rì è。
冬采薇,犹可为,春采薇,今年根尽春苗稀。dōng cǎi wēi,yóu kě wèi,chūn cǎi wēi,jīn nián gēn jǐn chūn miáo xī。
豪门有米无可卖,陇麦短短难接饥。háo mén yǒu mǐ wú kě mài,lǒng mài duǎn duǎn nán jiē jī。
采薇采薇,我闻夷齐尝食之,饿死首阳天下悲。cǎi wēi cǎi wēi,wǒ wén yí qí cháng shí zhī,è sǐ shǒu yáng tiān xià bēi。
呜呼天高荡,万物微,我死安得苍天知。wū hū tiān gāo dàng,wàn wù wēi,wǒ sǐ ān dé cāng tiān zhī。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

清明和欧阳山立二首

刘诜

江南二月三月,野水一村两村。jiāng nán èr yuè sān yuè,yě shuǐ yī cūn liǎng cūn。
花落人家寒食,燕归山馆黄昏。huā luò rén jiā hán shí,yàn guī shān guǎn huáng hūn。

清明和欧阳山立二首

刘诜

细雨海棠成子,馀寒江燕初归。xì yǔ hǎi táng chéng zi,yú hán jiāng yàn chū guī。
立马桥西沽酒,行人未试春衣。lì mǎ qiáo xī gū jiǔ,xíng rén wèi shì chūn yī。

春日偶赋二首

刘诜

官路落花马过,人家高树莺啼。guān lù luò huā mǎ guò,rén jiā gāo shù yīng tí。
故里故人何处,夕阳长在楼西。gù lǐ gù rén hé chù,xī yáng zhǎng zài lóu xī。

春日偶赋二首

刘诜

杨柳轻寒水驿,栋花小雨官桥。yáng liǔ qīng hán shuǐ yì,dòng huā xiǎo yǔ guān qiáo。
回首人间往事,孤灯挑尽春宵。huí shǒu rén jiān wǎng shì,gū dēng tiāo jǐn chūn xiāo。