古诗词

天马歌赠炎陵

刘诜

房精夜堕荥波中,骅骝奋出如飞龙。fáng jīng yè duò xíng bō zhōng,huá liú fèn chū rú fēi lóng。
昂头星宫逐枉矢,振鬣云阙追天风。áng tóu xīng gōng zhú wǎng shǐ,zhèn liè yún quē zhuī tiān fēng。
汉家将军三十六,分道出塞争奇功。hàn jiā jiāng jūn sān shí liù,fēn dào chū sāi zhēng qí gōng。
当时一跃万马尽,蹴踏少海霓旌红。dāng shí yī yuè wàn mǎ jǐn,cù tà shǎo hǎi ní jīng hóng。
韩哀谢舆伯乐去,蹶块□□奚官庸。hán āi xiè yú bó lè qù,jué kuài xī guān yōng。
十年皂枥食不饱,虽有骏步难争雄。shí nián zào lì shí bù bǎo,suī yǒu jùn bù nán zhēng xióng。
春随锦鞯北陵北,秋卧衰草东阡东。chūn suí jǐn jiān běi líng běi,qiū wò shuāi cǎo dōng qiān dōng。
时从驽骀饮沙涧,未免泥滓沾风騣。shí cóng nú dài yǐn shā jiàn,wèi miǎn ní zǐ zhān fēng zōng。
夜寒苜蓿山谷迥,长嘶落月天地空。yè hán mù xu shān gǔ jiǒng,zhǎng sī luò yuè tiān dì kōng。
时平文轨明荡荡,万里穷荒无虎帐。shí píng wén guǐ míng dàng dàng,wàn lǐ qióng huāng wú hǔ zhàng。
交河不用踏层冰,裹足山城学驯象。jiāo hé bù yòng tà céng bīng,guǒ zú shān chéng xué xùn xiàng。
吾闻天子之厩十二闲,骥騄并收无弃放。wú wén tiān zi zhī jiù shí èr xián,jì lù bìng shōu wú qì fàng。
金根云䍐出都门,唤取雍容肃仙仗。jīn gēn yún hǎn chū dōu mén,huàn qǔ yōng róng sù xiān zhàng。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

清明和欧阳山立二首

刘诜

江南二月三月,野水一村两村。jiāng nán èr yuè sān yuè,yě shuǐ yī cūn liǎng cūn。
花落人家寒食,燕归山馆黄昏。huā luò rén jiā hán shí,yàn guī shān guǎn huáng hūn。

清明和欧阳山立二首

刘诜

细雨海棠成子,馀寒江燕初归。xì yǔ hǎi táng chéng zi,yú hán jiāng yàn chū guī。
立马桥西沽酒,行人未试春衣。lì mǎ qiáo xī gū jiǔ,xíng rén wèi shì chūn yī。

春日偶赋二首

刘诜

官路落花马过,人家高树莺啼。guān lù luò huā mǎ guò,rén jiā gāo shù yīng tí。
故里故人何处,夕阳长在楼西。gù lǐ gù rén hé chù,xī yáng zhǎng zài lóu xī。

春日偶赋二首

刘诜

杨柳轻寒水驿,栋花小雨官桥。yáng liǔ qīng hán shuǐ yì,dòng huā xiǎo yǔ guān qiáo。
回首人间往事,孤灯挑尽春宵。huí shǒu rén jiān wǎng shì,gū dēng tiāo jǐn chūn xiāo。