古诗词

题白府判仲谦所藏钱舜举岩壑图

刘诜

我如谢公好名山,开卷著我千岩万壑间。wǒ rú xiè gōng hǎo míng shān,kāi juǎn zhù wǒ qiān yán wàn hè jiān。
乱烟遥峰出缥缈,怪石翠树相回环。luàn yān yáo fēng chū piāo miǎo,guài shí cuì shù xiāng huí huán。
忽然山破飞瀑落,皎如仙人玉带垂云端。hū rán shān pò fēi pù luò,jiǎo rú xiān rén yù dài chuí yún duān。
喧豗欲撼溪谷动,使我毛发森青寒。xuān huī yù hàn xī gǔ dòng,shǐ wǒ máo fā sēn qīng hán。
不知其间有何径,但见荷担两两相追攀。bù zhī qí jiān yǒu hé jìng,dàn jiàn hé dān liǎng liǎng xiāng zhuī pān。
浮屠崔嵬苍壁顶,佛屋隐映长松关。fú tú cuī wéi cāng bì dǐng,fú wū yǐn yìng zhǎng sōng guān。
下通窈窕知何处,想见小溪穿石去。xià tōng yǎo tiǎo zhī hé chù,xiǎng jiàn xiǎo xī chuān shí qù。
沙边汲叟犬相随,桥上行人驴半度。shā biān jí sǒu quǎn xiāng suí,qiáo shàng xíng rén lǘ bàn dù。
林空路断孤舟横,或坐舟尾或疾撑。lín kōng lù duàn gū zhōu héng,huò zuò zhōu wěi huò jí chēng。
左岩右滩地苦狭,长篙落石如有声。zuǒ yán yòu tān dì kǔ xiá,zhǎng gāo luò shí rú yǒu shēng。
我疑桃源从此逝,恍若风景非人世。wǒ yí táo yuán cóng cǐ shì,huǎng ruò fēng jǐng fēi rén shì。
欲呼钱郎问其涂,钱郎已去谁能呼?yù hū qián láng wèn qí tú,qián láng yǐ qù shuí néng hū?

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

宿荷花庄

刘诜

晚宿山村待雨晴,夜深云弄月痕明。wǎn sù shān cūn dài yǔ qíng,yè shēn yún nòng yuè hén míng。
茅庐四面溪田绕,半是蛙声半水声。máo lú sì miàn xī tián rào,bàn shì wā shēng bàn shuǐ shēng。

题李鹤田穆陵大事记后

刘诜

陵寝巍峨十二阑,西兴吹角浙江寒。líng qǐn wēi é shí èr lán,xī xīng chuī jiǎo zhè jiāng hán。
老臣无限遗弓泪,写与人间异代看。lǎo chén wú xiàn yí gōng lèi,xiě yǔ rén jiān yì dài kàn。

题浓淡竹

刘诜

远看如淡近看浓,双立亭亭傲晚风。yuǎn kàn rú dàn jìn kàn nóng,shuāng lì tíng tíng ào wǎn fēng。
俗眼未应轻拣择,此君清致本来同。sú yǎn wèi yīng qīng jiǎn zé,cǐ jūn qīng zhì běn lái tóng。

邻有废屋久闭金沙一枝忽穿屋山而出众为惊顾然亦竟无一赏者

刘诜

古屋幽花闭不知,忽穿碧瓦怒横枝。gǔ wū yōu huā bì bù zhī,hū chuān bì wǎ nù héng zhī。
辛勤自致高堂外,却得行人立顷时。xīn qín zì zhì gāo táng wài,què dé xíng rén lì qǐng shí。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

钟鼓笼铜报晓晴,烛残曙色近帘明。zhōng gǔ lóng tóng bào xiǎo qíng,zhú cán shǔ sè jìn lián míng。
老来最忆儿时乐,拜罢新年处处行。lǎo lái zuì yì ér shí lè,bài bà xīn nián chù chù xíng。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

烛痕点点坠红银,香影明窗缀曲藤。zhú hén diǎn diǎn zhuì hóng yín,xiāng yǐng míng chuāng zhuì qū téng。
春帖自题还坐久,梅花瓶水旋生冰。chūn tiē zì tí hái zuò jiǔ,méi huā píng shuǐ xuán shēng bīng。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

市门处处系冰花,灯影蛾云动绛纱。shì mén chù chù xì bīng huā,dēng yǐng é yún dòng jiàng shā。
走马城中三日雪,不知春已入谁家。zǒu mǎ chéng zhōng sān rì xuě,bù zhī chūn yǐ rù shuí jiā。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

朱门日日泊高车,陋巷冰枝积寸芽。zhū mén rì rì pō gāo chē,lòu xiàng bīng zhī jī cùn yá。
春色不随人意薄,夜来潜到小瓶花。chūn sè bù suí rén yì báo,yè lái qián dào xiǎo píng huā。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

沩山人日马蹄忙,悬胜轻寒剪剪黄。wéi shān rén rì mǎ tí máng,xuán shèng qīng hán jiǎn jiǎn huáng。
闲笑梅花无媚骨,至今不洗寿阳妆。xián xiào méi huā wú mèi gǔ,zhì jīn bù xǐ shòu yáng zhuāng。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

杖屦新年第一行,江山残雪画初成。zhàng jù xīn nián dì yī xíng,jiāng shān cán xuě huà chū chéng。
春风岁岁藏何处,又与人间作晓晴。chūn fēng suì suì cáng hé chù,yòu yǔ rén jiān zuò xiǎo qíng。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

联袖吟诗不计程,暮投村店屡占晴。lián xiù yín shī bù jì chéng,mù tóu cūn diàn lǚ zhàn qíng。
霜浓睡熟无人唤,误待城头画角声。shuāng nóng shuì shú wú rén huàn,wù dài chéng tóu huà jiǎo shēng。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

雪后蒿菘旋作青,村家沽酿白于银。xuě hòu hāo sōng xuán zuò qīng,cūn jiā gū niàng bái yú yín。
山中未见新年历,闲剪桃梢试立春。shān zhōng wèi jiàn xīn nián lì,xián jiǎn táo shāo shì lì chūn。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

绿麦黄栀染茧丝,纸旗戏鼓祭丛祠。lǜ mài huáng zhī rǎn jiǎn sī,zhǐ qí xì gǔ jì cóng cí。
少年风物今仍在,别有伤心人未知。shǎo nián fēng wù jīn réng zài,bié yǒu shāng xīn rén wèi zhī。

癸卯元日晴继复雪亦不废出谷日复晴归乡涂宿上元观灯野庙随所赋得十绝

刘诜

驿门北女卖蛾儿,水屋红灯出树枝。yì mén běi nǚ mài é ér,shuǐ wū hóng dēng chū shù zhī。
邻笛孤吹春未动,一帘微雨似秋时。lín dí gū chuī chūn wèi dòng,yī lián wēi yǔ shì qiū shí。

元日

刘诜

晓街泥浅马蹄过,元日虽阴气已和。xiǎo jiē ní qiǎn mǎ tí guò,yuán rì suī yīn qì yǐ hé。
处处桃花如二月,东风应比去年多。chù chù táo huā rú èr yuè,dōng fēng yīng bǐ qù nián duō。