古诗词

赋杜氏秋晚红梅用友人韵

刘诜

君不见绿珠吹笛意态闲,画楼百尺垂阑干。jūn bù jiàn lǜ zhū chuī dí yì tài xián,huà lóu bǎi chǐ chuí lán gàn。
红妆千年不复识,今日忽见春风村。hóng zhuāng qiān nián bù fù shí,jīn rì hū jiàn chūn fēng cūn。
又不见景阳丽华唱璧月,酡腮半露钿花繁。yòu bù jiàn jǐng yáng lì huá chàng bì yuè,tuó sāi bàn lù diàn huā fán。
酒酣妙舞未肯散,一笑婉娩宫井寒。jiǔ hān miào wǔ wèi kěn sàn,yī xiào wǎn miǎn gōng jǐng hán。
馀妍尚可眩一世,绿空化尽难为完。yú yán shàng kě xuàn yī shì,lǜ kōng huà jǐn nán wèi wán。
坐令前身白玉质,施朱作艳娇能言。zuò lìng qián shēn bái yù zhì,shī zhū zuò yàn jiāo néng yán。
颇疑守宫点臂痕不灭,又疑如意伤颊血未干。pǒ yí shǒu gōng diǎn bì hén bù miè,yòu yí rú yì shāng jiá xuè wèi gàn。
凄风澹月疏竹外,幽香著客能返魂。qī fēng dàn yuè shū zhú wài,yōu xiāng zhù kè néng fǎn hún。
同根霜雪魁百卉,未有早秀争秋兰。tóng gēn shuāng xuě kuí bǎi huì,wèi yǒu zǎo xiù zhēng qiū lán。
煌煌庭院生晓色,一树变作扶桑暾。huáng huáng tíng yuàn shēng xiǎo sè,yī shù biàn zuò fú sāng tūn。
我欲呼坡仙,叩门共醉诗清温。wǒ yù hū pō xiān,kòu mén gòng zuì shī qīng wēn。
我欲唤东野,长安一日走马看。wǒ yù huàn dōng yě,zhǎng ān yī rì zǒu mǎ kàn。
向来酒禁今已释,莫遣顷刻无罍尊。xiàng lái jiǔ jìn jīn yǐ shì,mò qiǎn qǐng kè wú léi zūn。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

清明和欧阳山立二首

刘诜

江南二月三月,野水一村两村。jiāng nán èr yuè sān yuè,yě shuǐ yī cūn liǎng cūn。
花落人家寒食,燕归山馆黄昏。huā luò rén jiā hán shí,yàn guī shān guǎn huáng hūn。

清明和欧阳山立二首

刘诜

细雨海棠成子,馀寒江燕初归。xì yǔ hǎi táng chéng zi,yú hán jiāng yàn chū guī。
立马桥西沽酒,行人未试春衣。lì mǎ qiáo xī gū jiǔ,xíng rén wèi shì chūn yī。

春日偶赋二首

刘诜

官路落花马过,人家高树莺啼。guān lù luò huā mǎ guò,rén jiā gāo shù yīng tí。
故里故人何处,夕阳长在楼西。gù lǐ gù rén hé chù,xī yáng zhǎng zài lóu xī。

春日偶赋二首

刘诜

杨柳轻寒水驿,栋花小雨官桥。yáng liǔ qīng hán shuǐ yì,dòng huā xiǎo yǔ guān qiáo。
回首人间往事,孤灯挑尽春宵。huí shǒu rén jiān wǎng shì,gū dēng tiāo jǐn chūn xiāo。