古诗词

扬子江

汪元量

扬子津头客子愁,孤舟欲渡意绸缪。yáng zi jīn tóu kè zi chóu,gū zhōu yù dù yì chóu móu。
蛟龙汹汹争新穴,鸥鹭轻轻下故洲。jiāo lóng xiōng xiōng zhēng xīn xué,ōu lù qīng qīng xià gù zhōu。
水卷岸沙连地去,风掀江浪接天流。shuǐ juǎn àn shā lián dì qù,fēng xiān jiāng làng jiē tiān liú。
试披陆羽图经看,洗鼎煎茶更少留。shì pī lù yǔ tú jīng kàn,xǐ dǐng jiān chá gèng shǎo liú。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

终南山馆

汪元量

夜凉金气转凄其,正是羁孤不寐时。yè liáng jīn qì zhuǎn qī qí,zhèng shì jī gū bù mèi shí。
千古伤心南渡曲,一襟清泪北征诗。qiān gǔ shāng xīn nán dù qū,yī jīn qīng lèi běi zhēng shī。
霜凝鞞鼓星横剑,风卷旌旗月满卮。shuāng níng bǐng gǔ xīng héng jiàn,fēng juǎn jīng qí yuè mǎn zhī。
旅雁已离榆塞去,帛书摇曳过江迟。lǚ yàn yǐ lí yú sāi qù,bó shū yáo yè guò jiāng chí。

函谷关

汪元量

西风吹我度函关,古壑泉声静自闲。xī fēng chuī wǒ dù hán guān,gǔ hè quán shēng jìng zì xián。
老子骑牛沙上去,仙人化鹤苑中还。lǎo zi qí niú shā shàng qù,xiān rén huà hè yuàn zhōng hái。
断崖木脱悬残日,绝域云横失好山。duàn yá mù tuō xuán cán rì,jué yù yún héng shī hǎo shān。
旧说度关珠履客,一声鸡唱翠微间。jiù shuō dù guān zhū lǚ kè,yī shēng jī chàng cuì wēi jiān。

潼关

汪元量

蔽日乌云拨不开,昏昏勒马度关来。bì rì wū yún bō bù kāi,hūn hūn lēi mǎ dù guān lái。
绿芜径路人千里,黄叶邮亭酒一杯。lǜ wú jìng lù rén qiān lǐ,huáng yè yóu tíng jiǔ yī bēi。
事去空垂悲国泪,愁来莫上望乡台。shì qù kōng chuí bēi guó lèi,chóu lái mò shàng wàng xiāng tái。
桃林塞外秋风起,大漠天寒鬼哭哀。táo lín sāi wài qiū fēng qǐ,dà mò tiān hán guǐ kū āi。

秦岭

汪元量

峻岭登临最上层,飞埃漠漠草棱棱。jùn lǐng dēng lín zuì shàng céng,fēi āi mò mò cǎo léng léng。
百年世路多翻覆,千古河山几废兴。bǎi nián shì lù duō fān fù,qiān gǔ hé shān jǐ fèi xīng。
红树青烟秦祖陇,黄茅白苇汉家陵。hóng shù qīng yān qín zǔ lǒng,huáng máo bái wěi hàn jiā líng。
因思马上昌黎伯,回首云横泪湿膺。yīn sī mǎ shàng chāng lí bó,huí shǒu yún héng lèi shī yīng。

蓝田

汪元量

寒更客起卷花毡,又勒青骢过玉田。hán gèng kè qǐ juǎn huā zhān,yòu lēi qīng cōng guò yù tián。
一掬归心千涧外,十分秋思两峰前。yī jū guī xīn qiān jiàn wài,shí fēn qiū sī liǎng fēng qián。
蓝关月冷猿啼木,秦岭风高雁贴天。lán guān yuè lěng yuán tí mù,qín lǐng fēng gāo yàn tiē tiān。
北望茂陵应咫尺,髑髅沙白草芊芊。běi wàng mào líng yīng zhǐ chǐ,dú lóu shā bái cǎo qiān qiān。

孔子旧宅

汪元量

奉出天家一瓣香,著鞭东鲁谒灵光。fèng chū tiān jiā yī bàn xiāng,zhù biān dōng lǔ yè líng guāng。
堂堂圣像垂龙衮,济济贤生列雁行。táng táng shèng xiàng chuí lóng gǔn,jì jì xián shēng liè yàn xíng。
屋壁诗书今绝响,衣冠人物只堪伤。wū bì shī shū jīn jué xiǎng,yī guān rén wù zhǐ kān shāng。
可怜杏老空坛上,惟有寒鸦噪夕阳。kě lián xìng lǎo kōng tán shàng,wéi yǒu hán yā zào xī yáng。

泰山

汪元量

敕使联镳上翠岑,飞泉跃涧吼雷音。chì shǐ lián biāo shàng cuì cén,fēi quán yuè jiàn hǒu léi yīn。
凌高一览知天远,迂曲千蹊觉洞深。líng gāo yī lǎn zhī tiān yuǎn,yū qū qiān qī jué dòng shēn。
龙蛰沧溟蛟舞壑,枭横碧落凤归林。lóng zhé cāng míng jiāo wǔ hè,xiāo héng bì luò fèng guī lín。
山灵护得神祠在,苔蚀秦碑古树阴。shān líng hù dé shén cí zài,tái shí qín bēi gǔ shù yīn。

文山道人事毕壬午腊月初九日

汪元量

崖山禽得到燕山,此老从容就义难。yá shān qín dé dào yàn shān,cǐ lǎo cóng róng jiù yì nán。
生愧夷齐尚周粟,死同巡远只唐官。shēng kuì yí qí shàng zhōu sù,sǐ tóng xún yuǎn zhǐ táng guān。
雪平绝塞魂何往,月满通衢骨未寒。xuě píng jué sāi hún hé wǎng,yuè mǎn tōng qú gǔ wèi hán。
一剑固知公所欠,要留青史与人看。yī jiàn gù zhī gōng suǒ qiàn,yào liú qīng shǐ yǔ rén kàn。

幽州会饮

汪元量

客路相逢在异乡,佐尊先得杜韦娘。kè lù xiāng féng zài yì xiāng,zuǒ zūn xiān dé dù wéi niáng。
舞回锦臂花争艳,醉吸金波月斗光。wǔ huí jǐn bì huā zhēng yàn,zuì xī jīn bō yuè dòu guāng。
他日未忘今日乐,老年须记少年狂。tā rì wèi wàng jīn rì lè,lǎo nián xū jì shǎo nián kuáng。
五陵游侠休相笑,归去奚奴有锦囊。wǔ líng yóu xiá xiū xiāng xiào,guī qù xī nú yǒu jǐn náng。

涿州

汪元量

泸沟桥下水泠泠,落木无边秋正清。lú gōu qiáo xià shuǐ líng líng,luò mù wú biān qiū zhèng qīng。
牛马乱铺黄帝野,鹰鹯高摩涿州城。niú mǎ luàn pù huáng dì yě,yīng zhān gāo mó zhuō zhōu chéng。
柳亭日射旌旗影,花馆风传鼓吹声。liǔ tíng rì shè jīng qí yǐng,huā guǎn fēng chuán gǔ chuī shēng。
归客偶然舒望眼,酒边触景又诗成。guī kè ǒu rán shū wàng yǎn,jiǔ biān chù jǐng yòu shī chéng。

真定官舍

汪元量

使君数问夜如何,灯烛高张照绮罗。shǐ jūn shù wèn yè rú hé,dēng zhú gāo zhāng zhào qǐ luó。
白酒千杯浇客醉,红妆一面恼人多。bái jiǔ qiān bēi jiāo kè zuì,hóng zhuāng yī miàn nǎo rén duō。
风烟漠漠庭前树,霜月娟娟沼内荷。fēng yān mò mò tíng qián shù,shuāng yuè juān juān zhǎo nèi hé。
驿吏出门相语及,城南便是滹沱河。yì lì chū mén xiāng yǔ jí,chéng nán biàn shì hū tuó hé。

扬州

汪元量

重到扬州十载馀,画桥雨过月模糊。zhòng dào yáng zhōu shí zài yú,huà qiáo yǔ guò yuè mó hú。
后皇庙里花何在,炀帝堤边柳亦枯。hòu huáng miào lǐ huā hé zài,yáng dì dī biān liǔ yì kū。
陂麦青青嘶乱马,城芜冉冉落群乌。bēi mài qīng qīng sī luàn mǎ,chéng wú rǎn rǎn luò qún wū。
人生聚散愁无尽,且小停鞭向酒垆。rén shēng jù sàn chóu wú jǐn,qiě xiǎo tíng biān xiàng jiǔ lú。

金陵

汪元量

只见空城不见台,客行搔首重徘徊。zhǐ jiàn kōng chéng bù jiàn tái,kè xíng sāo shǒu zhòng pái huái。
风云旧日龙南渡,宇宙新秋雁北来。fēng yún jiù rì lóng nán dù,yǔ zhòu xīn qiū yàn běi lái。
三国衣冠同草莽,六朝宫殿总尘埃。sān guó yī guān tóng cǎo mǎng,liù cháo gōng diàn zǒng chén āi。
交游相见休相问,把手江头且一杯。jiāo yóu xiāng jiàn xiū xiāng wèn,bǎ shǒu jiāng tóu qiě yī bēi。

凤凰台

汪元量

草没高台凤不游,大江日夜自东流。cǎo méi gāo tái fèng bù yóu,dà jiāng rì yè zì dōng liú。
齐梁地废鸦千树,王谢家空蚁一丘。qí liáng dì fèi yā qiān shù,wáng xiè jiā kōng yǐ yī qiū。
骑马僧争淮口渡,捕鱼人据石头洲。qí mǎ sēng zhēng huái kǒu dù,bǔ yú rén jù shí tóu zhōu。
玉箫声断悲风起,不见长安李白愁。yù xiāo shēng duàn bēi fēng qǐ,bù jiàn zhǎng ān lǐ bái chóu。

石头城

汪元量

石头城上小徘徊,世换僧残寺已灰。shí tóu chéng shàng xiǎo pái huái,shì huàn sēng cán sì yǐ huī。
地接汴淮山北去,江吞吴越水东来。dì jiē biàn huái shān běi qù,jiāng tūn wú yuè shuǐ dōng lái。
健鱼奋鬣随蛟舞,快鹘翻身猎雁回。jiàn yú fèn liè suí jiāo wǔ,kuài gǔ fān shēn liè yàn huí。
一片降旗千古泪,前人留与后人哀。yī piàn jiàng qí qiān gǔ lèi,qián rén liú yǔ hòu rén āi。