古诗词

清平乐

晏几道

莲开欲遍,一夜秋声转。lián kāi yù biàn,yī yè qiū shēng zhuǎn。
残绿断红香片片,长是西风堪怨。cán lǜ duàn hóng xiāng piàn piàn,zhǎng shì xī fēng kān yuàn。
莫愁家住溪边,采莲心事年年。mò chóu jiā zhù xī biān,cǎi lián xīn shì nián nián。
谁管水流花谢,月明昨夜兰船。shuí guǎn shuǐ liú huā xiè,yuè míng zuó yè lán chuán。
晏几道

晏几道

晏几道(1030-1106,一说1038—1110 ,一说1038-1112),男,汉族,字叔原,号小山,著名词人,抚州临川文港沙河(今属江西省南昌市进贤县)人。晏殊第七子。历任颍昌府许田镇监、乾宁军通判、开封府判官等。性孤傲,晚年家境中落。词风哀感缠绵、清壮顿挫。一般讲到北宋词人时,称晏殊为大晏,称晏几道为小晏。《雪浪斋日记》云:“晏叔原工小词,不愧六朝宫掖体。”如《鹧鸪天》中的“舞低杨柳楼心月,歌尽桃花扇底风”等等词句,备受人们的赞赏。 晏几道的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

晏几道

铜虎分符领外台,五云深处彩旌来。tóng hǔ fēn fú lǐng wài tái,wǔ yún shēn chù cǎi jīng lái。
春随红旆过长淮。chūn suí hóng pèi guò zhǎng huái。
千里裤襦添旧暖,万家桃李间新栽。qiān lǐ kù rú tiān jiù nuǎn,wàn jiā táo lǐ jiān xīn zāi。
使星回首是三台。shǐ xīng huí shǒu shì sān tái。

浣溪沙

晏几道

浦口莲香夜不收,水边风里欲生秋。pǔ kǒu lián xiāng yè bù shōu,shuǐ biān fēng lǐ yù shēng qiū。
棹歌声细不惊鸥。zhào gē shēng xì bù jīng ōu。
凉月送归思往事,落英飘去起新愁。liáng yuè sòng guī sī wǎng shì,luò yīng piāo qù qǐ xīn chóu。
可堪题叶寄东楼。kě kān tí yè jì dōng lóu。

浣溪沙

晏几道

莫问逢春能几回,能歌能笑是多才。mò wèn féng chūn néng jǐ huí,néng gē néng xiào shì duō cái。
露花犹有好枝开。lù huā yóu yǒu hǎo zhī kāi。
绿鬓旧人皆老大,红梁新燕又归来。lǜ bìn jiù rén jiē lǎo dà,hóng liáng xīn yàn yòu guī lái。
尽须珍重掌中杯。jǐn xū zhēn zhòng zhǎng zhōng bēi。

浣溪沙

晏几道

楼上灯深欲闭门,梦云归去不留痕。lóu shàng dēng shēn yù bì mén,mèng yún guī qù bù liú hén。
几年芳草忆王孙。jǐ nián fāng cǎo yì wáng sūn。
向日阑干依旧绿,试将前事倚黄昏。xiàng rì lán gàn yī jiù lǜ,shì jiāng qián shì yǐ huáng hūn。
记曾来处易消魂。jì céng lái chù yì xiāo hún。

六幺令

晏几道

雪残风信,悠扬春消息。xuě cán fēng xìn,yōu yáng chūn xiāo xī。
天涯倚楼新恨,杨柳几丝碧。tiān yá yǐ lóu xīn hèn,yáng liǔ jǐ sī bì。
还是南云雁少,锦字无端的。hái shì nán yún yàn shǎo,jǐn zì wú duān de。
宝钗瑶席,彩弦声里,拚作尊前未归客。bǎo chāi yáo xí,cǎi xián shēng lǐ,pàn zuò zūn qián wèi guī kè。
遥想疏梅此际,月底香英白。yáo xiǎng shū méi cǐ jì,yuè dǐ xiāng yīng bái。
别后谁绕前溪,手拣繁枝摘。bié hòu shuí rào qián xī,shǒu jiǎn fán zhī zhāi。
莫道伤高恨远,付与临风笛。mò dào shāng gāo hèn yuǎn,fù yǔ lín fēng dí。
尽堪愁寂,花时往事,更有多情个人忆。jǐn kān chóu jì,huā shí wǎng shì,gèng yǒu duō qíng gè rén yì。

六幺令

晏几道

日高春睡,唤起懒装束。rì gāo chūn shuì,huàn qǐ lǎn zhuāng shù。
年年落花时候,惯得娇眠足。nián nián luò huā shí hòu,guàn dé jiāo mián zú。
学唱宫梅便好,更暖银笙逐。xué chàng gōng méi biàn hǎo,gèng nuǎn yín shēng zhú。
黛蛾低绿。dài é dī lǜ。
堪教人恨,却似江南旧时曲。kān jiào rén hèn,què shì jiāng nán jiù shí qū。
常记东楼夜雪,翠幕遮红烛。cháng jì dōng lóu yè xuě,cuì mù zhē hóng zhú。
还是芳酒杯中,一醉光阴促。hái shì fāng jiǔ bēi zhōng,yī zuì guāng yīn cù。
曾笑阳台梦短,无计怜香玉。céng xiào yáng tái mèng duǎn,wú jì lián xiāng yù。
此欢难续。cǐ huān nán xù。
乞求歌罢,借取归云画堂宿。qǐ qiú gē bà,jiè qǔ guī yún huà táng sù。

于飞乐

晏几道

晓日当帘,睡痕犹占香腮,轻盈笑倚鸾台。xiǎo rì dāng lián,shuì hén yóu zhàn xiāng sāi,qīng yíng xiào yǐ luán tái。
晕残红,匀宿翠,满镜花开。yūn cán hóng,yún sù cuì,mǎn jìng huā kāi。
娇蝉鬓畔,插一枝、淡蕊疏梅。jiāo chán bìn pàn,chā yī zhī dàn ruǐ shū méi。
每到春深。měi dào chūn shēn。
多愁饶恨,妆成懒下香阶。duō chóu ráo hèn,zhuāng chéng lǎn xià xiāng jiē。
意中人,从别后,萦系情怀。yì zhōng rén,cóng bié hòu,yíng xì qíng huái。
良辰好景,相思字、唤不归来。liáng chén hǎo jǐng,xiāng sī zì huàn bù guī lái。

更漏子

晏几道

槛花稀,池草遍,冷落吹笙庭院。kǎn huā xī,chí cǎo biàn,lěng luò chuī shēng tíng yuàn。
人去日,燕西飞,燕归人未归。rén qù rì,yàn xī fēi,yàn guī rén wèi guī。
数书期,寻梦意,弹指一年春事。shù shū qī,xún mèng yì,dàn zhǐ yī nián chūn shì。
新怅望,旧悲凉,不堪红日长。xīn chàng wàng,jiù bēi liáng,bù kān hóng rì zhǎng。

更漏子

晏几道

柳间眠,花里醉,不惜绣裙铺地。liǔ jiān mián,huā lǐ zuì,bù xī xiù qún pù dì。
钗燕重,鬓蝉轻,一双梅子青。chāi yàn zhòng,bìn chán qīng,yī shuāng méi zi qīng。
粉笺书,罗袖泪,还有可怜新意。fěn jiān shū,luó xiù lèi,hái yǒu kě lián xīn yì。
遮闷绿,掩羞红,晚来团扇风。zhē mèn lǜ,yǎn xiū hóng,wǎn lái tuán shàn fēng。

更漏子

晏几道

柳丝长,桃叶小,深院断无人到。liǔ sī zhǎng,táo yè xiǎo,shēn yuàn duàn wú rén dào。
红日淡,绿烟晴,流莺三两声。hóng rì dàn,lǜ yān qíng,liú yīng sān liǎng shēng。
雪香浓,檀晕少,枕上卧枝花好。xuě xiāng nóng,tán yūn shǎo,zhěn shàng wò zhī huā hǎo。
春思重,晓妆迟,寻思残梦时。chūn sī zhòng,xiǎo zhuāng chí,xún sī cán mèng shí。

更漏子

晏几道

露华高,风信远,宿醉画帘低卷。lù huá gāo,fēng xìn yuǎn,sù zuì huà lián dī juǎn。
梳洗倦,冶游慵,绿窗春睡浓。shū xǐ juàn,yě yóu yōng,lǜ chuāng chūn shuì nóng。
彩条轻,金缕重,昨日小桥相送。cǎi tiáo qīng,jīn lǚ zhòng,zuó rì xiǎo qiáo xiāng sòng。
芳草恨,落花愁,去年同倚楼。fāng cǎo hèn,luò huā chóu,qù nián tóng yǐ lóu。

更漏子

晏几道

出墙花,当路柳,借问芳心谁有。chū qiáng huā,dāng lù liǔ,jiè wèn fāng xīn shuí yǒu。
红解笑,绿能颦,千般恼乱春。hóng jiě xiào,lǜ néng pín,qiān bān nǎo luàn chūn。
北来人,南去客,朝暮等闲攀折。běi lái rén,nán qù kè,cháo mù děng xián pān zhé。
怜晚芳,惜残阳,情知枉断肠。lián wǎn fāng,xī cán yáng,qíng zhī wǎng duàn cháng。

更漏子

晏几道

欲论心,先掩泪,零落去年风味。yù lùn xīn,xiān yǎn lèi,líng luò qù nián fēng wèi。
闲卧处,不言时,愁多只自知。xián wò chù,bù yán shí,chóu duō zhǐ zì zhī。
到情深,俱是怨,惟有梦中相见。dào qíng shēn,jù shì yuàn,wéi yǒu mèng zhōng xiāng jiàn。
犹似旧,奈人禁,偎人说寸心。yóu shì jiù,nài rén jìn,wēi rén shuō cùn xīn。

愁倚阑令

晏几道

凭江阁,看烟鸿,恨春浓。píng jiāng gé,kàn yān hóng,hèn chūn nóng。
还有当年闻笛泪,洒东风。hái yǒu dāng nián wén dí lèi,sǎ dōng fēng。
时候草绿花红,斜阳外、远水溶溶。shí hòu cǎo lǜ huā hóng,xié yáng wài yuǎn shuǐ róng róng。
浑似阿莲双枕畔,画屏中。hún shì ā lián shuāng zhěn pàn,huà píng zhōng。

河满子

晏几道

对镜偷匀玉箸,背人学写银钩。duì jìng tōu yún yù zhù,bèi rén xué xiě yín gōu。
系谁红豆罗带角,心情正着春游。xì shuí hóng dòu luó dài jiǎo,xīn qíng zhèng zhe chūn yóu。
那日杨花陌上,多时杏子墙头。nà rì yáng huā mò shàng,duō shí xìng zi qiáng tóu。
眼底关山无奈,梦中云雨空休。yǎn dǐ guān shān wú nài,mèng zhōng yún yǔ kōng xiū。
问看几许怜才意,两蛾藏尽离愁。wèn kàn jǐ xǔ lián cái yì,liǎng é cáng jǐn lí chóu。
难拚此回肠断,终须锁定红楼。nán pàn cǐ huí cháng duàn,zhōng xū suǒ dìng hóng lóu。