古诗词

马嵬坡

汪元量

霓裳惊破出宫门,马上香罗拭泪痕。ní shang jīng pò chū gōng mén,mǎ shàng xiāng luó shì lèi hén。
到此竟为山下鬼,不堪鞞鼓似招魂。dào cǐ jìng wèi shān xià guǐ,bù kān bǐng gǔ shì zhāo hún。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

醉歌

汪元量

六宫宫女泪涟涟,事主谁知不尽年。liù gōng gōng nǚ lèi lián lián,shì zhǔ shuí zhī bù jǐn nián。
太后传宣许降国,伯颜丞相到帘前。tài hòu chuán xuān xǔ jiàng guó,bó yán chéng xiāng dào lián qián。

醉歌

汪元量

乱点连声杀六更,荧荧庭燎待天明。luàn diǎn lián shēng shā liù gèng,yíng yíng tíng liáo dài tiān míng。
侍臣已写归降表,臣妾佥名谢道清。shì chén yǐ xiě guī jiàng biǎo,chén qiè qiān míng xiè dào qīng。

醉歌

汪元量

衣冠不改只如先,关会通行满市廛。yī guān bù gǎi zhǐ rú xiān,guān huì tōng xíng mǎn shì chán。
北客南人成买卖,京师依旧使铜钱。běi kè nán rén chéng mǎi mài,jīng shī yī jiù shǐ tóng qián。

醉歌

汪元量

北师要讨撒花银,官府行移逼市民。běi shī yào tǎo sā huā yín,guān fǔ xíng yí bī shì mín。
丞相伯颜犹有语,学中要拣秀才人。chéng xiāng bó yán yóu yǒu yǔ,xué zhōng yào jiǎn xiù cái rén。

醉歌

汪元量

涌金门外雨晴初,多少红船上下趋。yǒng jīn mén wài yǔ qíng chū,duō shǎo hóng chuán shàng xià qū。
龙管凤笙无韵调,却挝战鼓下西湖。lóng guǎn fèng shēng wú yùn diào,què wō zhàn gǔ xià xī hú。

醉歌

汪元量

南苑西宫棘露芽,万年枝上乱啼鸦。nán yuàn xī gōng jí lù yá,wàn nián zhī shàng luàn tí yā。
北人环立阑干曲,手指红梅作杏花。běi rén huán lì lán gàn qū,shǒu zhǐ hóng méi zuò xìng huā。

醉歌

汪元量

伯颜丞相吕将军,收了江南不杀人。bó yán chéng xiāng lǚ jiāng jūn,shōu le jiāng nán bù shā rén。
昨日太皇请茶饭,满朝朱紫尽降臣。zuó rì tài huáng qǐng chá fàn,mǎn cháo zhū zǐ jǐn jiàng chén。

送琴师毛敏仲北行

汪元量

西塞山前日落处,北关门外雨来天。xī sāi shān qián rì luò chù,běi guān mén wài yǔ lái tiān。
南人堕泪北人笑,臣甫头低拜杜鹃。nán rén duò lèi běi rén xiào,chén fǔ tóu dī bài dù juān。

送琴师毛敏仲北行

汪元量

五里十里亭长短,千帆万帆船去来。wǔ lǐ shí lǐ tíng zhǎng duǎn,qiān fān wàn fān chuán qù lái。
请君收泪向前去,要看幽州金筑台。qǐng jūn shōu lèi xiàng qián qù,yào kàn yōu zhōu jīn zhù tái。

送琴师毛敏仲北行

汪元量

苏子瞻吃惠州饭,黄鲁直度鬼门关。sū zi zhān chī huì zhōu fàn,huáng lǔ zhí dù guǐ mén guān。
今日君行清泪落,他年勋业勒燕山。jīn rì jūn xíng qīng lèi luò,tā nián xūn yè lēi yàn shān。

吴儿

汪元量

玉貌儿童泪盈把,辫发垂肩行酒斝。yù mào ér tóng lèi yíng bǎ,biàn fā chuí jiān xíng jiǔ jiǎ。
将军又去打苏州,出门指使教牵马。jiāng jūn yòu qù dǎ sū zhōu,chū mén zhǐ shǐ jiào qiān mǎ。

答林石田

汪元量

南朝千古伤心事,每阅陈编泪满襟。nán cháo qiān gǔ shāng xīn shì,měi yuè chén biān lèi mǎn jīn。
我更伤心成野史,人看野史更伤心。wǒ gèng shāng xīn chéng yě shǐ,rén kàn yě shǐ gèng shāng xīn。

燕子楼

汪元量

楼颠瓦解草如鬣,燕子不来风猎猎。lóu diān wǎ jiě cǎo rú liè,yàn zi bù lái fēng liè liè。
倚筇搔首重徘徊,野花丛里飞蝴蝶。yǐ qióng sāo shǒu zhòng pái huái,yě huā cóng lǐ fēi hú dié。

幽州歌

汪元量

汉儿辫发笼毡笠,日暮黄金台上立。hàn ér biàn fā lóng zhān lì,rì mù huáng jīn tái shàng lì。
臂鹰解带忽放飞,一行塞雁南征急。bì yīng jiě dài hū fàng fēi,yī xíng sāi yàn nán zhēng jí。

蓟北春望

汪元量

江南二月蕨笋肥,江北客行殊未归。jiāng nán èr yuè jué sǔn féi,jiāng běi kè xíng shū wèi guī。
怕上西楼洒乡泪,东风吹雨湿征衣。pà shàng xī lóu sǎ xiāng lèi,dōng fēng chuī yǔ shī zhēng yī。