古诗词

锦城秋暮海棠

汪元量

锦城海棠妙无比,秋光染出胭脂蕊。jǐn chéng hǎi táng miào wú bǐ,qiū guāng rǎn chū yān zhī ruǐ。
日照殷红如血鲜,箭砂妆粒真珠子。rì zhào yīn hóng rú xuè xiān,jiàn shā zhuāng lì zhēn zhū zi。
玉环著酒睡初觉,脸薄粉香泪如洗。yù huán zhù jiǔ shuì chū jué,liǎn báo fěn xiāng lèi rú xǐ。
绛纱穿露水晶圆,笑杀荷花守红死。jiàng shā chuān lù shuǐ jīng yuán,xiào shā hé huā shǒu hóng sǐ。
蜀乡海棠根本别,有色有香成二美。shǔ xiāng hǎi táng gēn běn bié,yǒu sè yǒu xiāng chéng èr měi。
春花开残秋复花,簸弄东君权不已。chūn huā kāi cán qiū fù huā,bǒ nòng dōng jūn quán bù yǐ。
锦袍公子汗血驹,宾客諠哗间朱紫。jǐn páo gōng zi hàn xuè jū,bīn kè xuān huā jiān zhū zǐ。
有酒如池肉如山,银烛千条照罗绮。yǒu jiǔ rú chí ròu rú shān,yín zhú qiān tiáo zhào luó qǐ。
萧娘十八青丝发,手把金钟歌皓齿。xiāo niáng shí bā qīng sī fā,shǒu bǎ jīn zhōng gē hào chǐ。
神仙艳骨世所无,歌声直入青云里。shén xiān yàn gǔ shì suǒ wú,gē shēng zhí rù qīng yún lǐ。
江南倦客惨不乐,鸣笛哀筝乱人耳。jiāng nán juàn kè cǎn bù lè,míng dí āi zhēng luàn rén ěr。
干戈满地行路难,屏里吴山数千里。gàn gē mǎn dì xíng lù nán,píng lǐ wú shān shù qiān lǐ。
遥怜花国化青芜,浪蕊浮花敢欣喜。yáo lián huā guó huà qīng wú,làng ruǐ fú huā gǎn xīn xǐ。
草堂无诗花无德,窃号花仙宁不耻。cǎo táng wú shī huā wú dé,qiè hào huā xiān níng bù chǐ。
春花撩乱亦可怜,秋花烂熳何为尔。chūn huā liāo luàn yì kě lián,qiū huā làn màn hé wèi ěr。
花前妙舞曲未终,红雪纷纷落流水。huā qián miào wǔ qū wèi zhōng,hóng xuě fēn fēn luò liú shuǐ。
薄命佳人只土尘,抛杯拔剑长歌起。báo mìng jiā rén zhǐ tǔ chén,pāo bēi bá jiàn zhǎng gē qǐ。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

徐州

汪元量

白杨猎猎起悲风,满目黄埃涨太空。bái yáng liè liè qǐ bēi fēng,mǎn mù huáng āi zhǎng tài kōng。
野壁山墙彭祖宅,塺花粪草项王宫。yě bì shān qiáng péng zǔ zhái,méi huā fèn cǎo xiàng wáng gōng。
古今尽付三杯外,豪杰同归一梦中。gǔ jīn jǐn fù sān bēi wài,háo jié tóng guī yī mèng zhōng。
更上城楼见城郭,乱鸦古木夕阳红。gèng shàng chéng lóu jiàn chéng guō,luàn yā gǔ mù xī yáng hóng。

戏马台

汪元量

台空马尽始知休,枳棘丛边鹿自游。tái kōng mǎ jǐn shǐ zhī xiū,zhǐ jí cóng biān lù zì yóu。
泗水不关兴废事,佛峰空锁古今愁。sì shuǐ bù guān xīng fèi shì,fú fēng kōng suǒ gǔ jīn chóu。
风吹野甸稻花晚,雨暗山城枫叶秋。fēng chuī yě diān dào huā wǎn,yǔ àn shān chéng fēng yè qiū。
欲吊英灵何处在,髑髅无数满长洲。yù diào yīng líng hé chù zài,dú lóu wú shù mǎn zhǎng zhōu。

歌风台

汪元量

百尺荒台禾黍悲,沉思往事似轮飞。bǎi chǐ huāng tái hé shǔ bēi,chén sī wǎng shì shì lún fēi。
洛中车驾秦皇去,沛上风云汉帝归。luò zhōng chē jià qín huáng qù,pèi shàng fēng yún hàn dì guī。
鹰入塞榆冲雁阵,鹘穿城树破鸦围。yīng rù sāi yú chōng yàn zhèn,gǔ chuān chéng shù pò yā wéi。
东徐多少英雄恨,留与行人歌是非。dōng xú duō shǎo yīng xióng hèn,liú yǔ xíng rén gē shì fēi。

东平官舍

汪元量

晓鞭驿马入东州,瘦骨棱嶒怯素秋。xiǎo biān yì mǎ rù dōng zhōu,shòu gǔ léng céng qiè sù qiū。
天地不仁人去国,江山如待客登楼。tiān dì bù rén rén qù guó,jiāng shān rú dài kè dēng lóu。
市沽鲁酒难为醉,座咽胡笳易得愁。shì gū lǔ jiǔ nán wèi zuì,zuò yàn hú jiā yì dé chóu。
日暮凭阑穷目力,一行征雁塞边头。rì mù píng lán qióng mù lì,yī xíng zhēng yàn sāi biān tóu。

通州道中

汪元量

一片秋云妒太虚,穷荒漠漠走群狐。yī piàn qiū yún dù tài xū,qióng huāng mò mò zǒu qún hú。
西瓜黄处藤如织,北枣红时树若屠。xī guā huáng chù téng rú zhī,běi zǎo hóng shí shù ruò tú。
雪塞捣砧人戍远,霜营吹角客愁孤。xuě sāi dǎo zhēn rén shù yuǎn,shuāng yíng chuī jiǎo kè chóu gū。
几回兀坐穹庐下,赖有葡萄酒熟初。jǐ huí wù zuò qióng lú xià,lài yǒu pú táo jiǔ shú chū。

幽州会同馆

汪元量

六花飞舞下天衢,万里羁人心正孤。liù huā fēi wǔ xià tiān qú,wàn lǐ jī rén xīn zhèng gū。
收拾碎砖裨暖炕,掘穿平地结寒炉。shōu shí suì zhuān bì nuǎn kàng,jué chuān píng dì jié hán lú。
行厨日给官中粟,递驿时供塞上酥。xíng chú rì gěi guān zhōng sù,dì yì shí gōng sāi shàng sū。
忽报传宣双敕使,王门今欲试齐竽。hū bào chuán xuān shuāng chì shǐ,wáng mén jīn yù shì qí yú。

御宴蓬莱岛

汪元量

晓入重闱对冕旒,内家开宴拥歌讴。xiǎo rù zhòng wéi duì miǎn liú,nèi jiā kāi yàn yōng gē ōu。
驼峰屡割分金碗,马奶时倾泛玉瓯。tuó fēng lǚ gē fēn jīn wǎn,mǎ nǎi shí qīng fàn yù ōu。
禁苑风生亭北角,寝园日转殿西头。jìn yuàn fēng shēng tíng běi jiǎo,qǐn yuán rì zhuǎn diàn xī tóu。
山前山后花如锦,一朵红云侍辇游。shān qián shān hòu huā rú jǐn,yī duǒ hóng yún shì niǎn yóu。

幽州寒食游江乡园

汪元量

晓出城南信杖藜,江乡小圃百花开。xiǎo chū chéng nán xìn zhàng lí,jiāng xiāng xiǎo pǔ bǎi huā kāi。
侑尊妓女骑驴去,顶笠僧官跃马来。yòu zūn jì nǚ qí lǘ qù,dǐng lì sēng guān yuè mǎ lái。
几架秋千红袅娜,数行箫管绿低徊。jǐ jià qiū qiān hóng niǎo nà,shù xíng xiāo guǎn lǜ dī huái。
隔河小艇人歌舞,摇荡春光不肯回。gé hé xiǎo tǐng rén gē wǔ,yáo dàng chūn guāng bù kěn huí。

登蓟门用家则堂韵

汪元量

蓟门高处小凝眸,雨后林峦翠欲流。jì mén gāo chù xiǎo níng móu,yǔ hòu lín luán cuì yù liú。
车笠自来还自去,笳箫如怨复如愁。chē lì zì lái hái zì qù,jiā xiāo rú yuàn fù rú chóu。
珍珠络臂夸燕舞,纱帽蒙头笑楚囚。zhēn zhū luò bì kuā yàn wǔ,shā mào méng tóu xiào chǔ qiú。
忽忆旧家行乐地,春风花柳十三楼。hū yì jiù jiā xíng lè dì,chūn fēng huā liǔ shí sān lóu。

燕山送黄千户之旴江

汪元量

万里关河道路迂,出门一笑意何如。wàn lǐ guān hé dào lù yū,chū mén yī xiào yì hé rú。
来时雨雪侵驼褐,归日风云蔼驷车。lái shí yǔ xuě qīn tuó hè,guī rì fēng yún ǎi sì chē。
玉座喜闻黄石策,金台荣拜紫泥书。yù zuò xǐ wén huáng shí cè,jīn tái róng bài zǐ ní shū。
野人无以效芹献,一斗酒边双鲤鱼。yě rén wú yǐ xiào qín xiàn,yī dòu jiǔ biān shuāng lǐ yú。

卢奉御自上都回见访

汪元量

诗人骑马接官回,解后居庸怀抱开。shī rén qí mǎ jiē guān huí,jiě hòu jū yōng huái bào kāi。
冷地不禁风聒聒,炎天长见雪堆堆。lěng dì bù jìn fēng guā guā,yán tiān zhǎng jiàn xuě duī duī。
昨宵我梦中南去,今日君从直北来。zuó xiāo wǒ mèng zhōng nán qù,jīn rì jūn cóng zhí běi lái。
说尽穷阴无限事,呼童携酒上金台。shuō jǐn qióng yīn wú xiàn shì,hū tóng xié jiǔ shàng jīn tái。

幽州秋日听王昭仪琴

汪元量

瑶池宴罢夜何其,拂拭朱弦落指迟。yáo chí yàn bà yè hé qí,fú shì zhū xián luò zhǐ chí。
弹到急时声不乱,曲当终处意尤奇。dàn dào jí shí shēng bù luàn,qū dāng zhōng chù yì yóu qí。
雪深沙碛王嫱怨,月满关山蔡琰悲。xuě shēn shā qì wáng qiáng yuàn,yuè mǎn guān shān cài yǎn bēi。
羁客相看默无语,一襟愁思自心知。jī kè xiāng kàn mò wú yǔ,yī jīn chóu sī zì xīn zhī。

秋日酬王昭仪

汪元量

愁到浓时酒自斟,挑灯看剑泪痕深。chóu dào nóng shí jiǔ zì zhēn,tiāo dēng kàn jiàn lèi hén shēn。
黄金台隗少知己,碧玉调湘空好音。huáng jīn tái kuí shǎo zhī jǐ,bì yù diào xiāng kōng hǎo yīn。
万叶秋风孤馆梦,一灯夜雨故乡心。wàn yè qiū fēng gū guǎn mèng,yī dēng yè yǔ gù xiāng xīn。
庭前昨夜梧桐语,劲气萧萧入短襟。tíng qián zuó yè wú tóng yǔ,jìn qì xiāo xiāo rù duǎn jīn。

平原郡公夜宴月下待瀛国公归寓府

汪元量

春事阑珊梦里休,他乡相见泪空流。chūn shì lán shān mèng lǐ xiū,tā xiāng xiāng jiàn lèi kōng liú。
柳摇楚馆牵新恨,花落吴宫忆旧游。liǔ yáo chǔ guǎn qiān xīn hèn,huā luò wú gōng yì jiù yóu。
渴想和羹梅已熟,饥思进饭麦初收。kě xiǎng hé gēng méi yǐ shú,jī sī jìn fàn mài chū shōu。
瀛洲归去琅玕长,月朗风熏十二楼。yíng zhōu guī qù láng gān zhǎng,yuè lǎng fēng xūn shí èr lóu。

燕山九日

汪元量

九日凄凉戏马台,龙山高会亦尘埃。jiǔ rì qī liáng xì mǎ tái,lóng shān gāo huì yì chén āi。
天翻地覆英雄尽,暑往寒来岁月催。tiān fān dì fù yīng xióng jǐn,shǔ wǎng hán lái suì yuè cuī。
人隔关河归未得,客逢时节转堪哀。rén gé guān hé guī wèi dé,kè féng shí jié zhuǎn kān āi。
十年旧梦风吹过,忍对黄花把酒杯。shí nián jiù mèng fēng chuī guò,rěn duì huáng huā bǎ jiǔ bēi。