古诗词

燕歌行

汪元量

北风刮地愁云彤,草木烂死黄尘蒙。běi fēng guā dì chóu yún tóng,cǎo mù làn sǐ huáng chén méng。
挝鞞伐鼓声鼕鼕,金鞍铁马摇玲珑。wō bǐng fá gǔ shēng dōng dōng,jīn ān tiě mǎ yáo líng lóng。
将军浩气吞长虹,幽并健儿胆力雄。jiāng jūn hào qì tūn zhǎng hóng,yōu bìng jiàn ér dǎn lì xióng。
战车轧轧驰先锋,甲戈相拨声摩空。zhàn chē yà yà chí xiān fēng,jiǎ gē xiāng bō shēng mó kōng。
雁行鱼贯弯角弓,披霜踏雪渡海东。yàn xíng yú guàn wān jiǎo gōng,pī shuāng tà xuě dù hǎi dōng。
斗血浸野吹腥风,捐躯报国效死忠。dòu xuè jìn yě chuī xīng fēng,juān qū bào guó xiào sǐ zhōng。
鼓衰矢竭谁收功,将军卸甲入九重。gǔ shuāi shǐ jié shuí shōu gōng,jiāng jūn xiè jiǎ rù jiǔ zhòng。
锦袍宣赐金团龙,天子锡宴葡萄宫。jǐn páo xuān cì jīn tuán lóng,tiān zi xī yàn pú táo gōng。
烹龙炰鸾割驼峰,紫霞潋滟琉璃钟。pēng lóng páo luán gē tuó fēng,zǐ xiá liàn yàn liú lí zhōng。
天颜有喜春融融,乞与窈窕双芙蓉。tiān yán yǒu xǐ chūn róng róng,qǐ yǔ yǎo tiǎo shuāng fú róng。
虎符腰佩官益穹,归来贺客皆王公。hǔ fú yāo pèi guān yì qióng,guī lái hè kè jiē wáng gōng。
戟门和气春风中,美人左右如花红。jǐ mén hé qì chūn fēng zhōng,měi rén zuǒ yòu rú huā hóng。
朝歌夜舞何时穷,岂知沙场雨湿悲风急,冤魂战鬼成行泣。cháo gē yè wǔ hé shí qióng,qǐ zhī shā chǎng yǔ shī bēi fēng jí,yuān hún zhàn guǐ chéng xíng qì。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

幽州雪霁翰林诸公分韵得明字

汪元量

寒雪初晴冷气清,地炉火活渐春生。hán xuě chū qíng lěng qì qīng,dì lú huǒ huó jiàn chūn shēng。
懒骑□□□人户,满酌肥羔朝帝京。lǎn qí rén hù,mǎn zhuó féi gāo cháo dì jīng。
屋破玉川贫亦乐,□□□坞贵何荣。wū pò yù chuān pín yì lè,wù guì hé róng。
道心自得钟仪趣,一操南音□□□。dào xīn zì dé zhōng yí qù,yī cāo nán yīn。

幽州送景僧录归钱塘

汪元量

天目山前景老禅,长安传法旧沙门。tiān mù shān qián jǐng lǎo chán,zhǎng ān chuán fǎ jiù shā mén。
十年不见身为累,万里相逢舌尚存。shí nián bù jiàn shēn wèi lèi,wàn lǐ xiāng féng shé shàng cún。
漠漠尘埃凝破衲,凄凄风露袭归辕。mò mò chén āi níng pò nà,qī qī fēng lù xí guī yuán。
到家定有秋光在,报答黄花满故园。dào jiā dìng yǒu qiū guāng zài,bào dá huáng huā mǎn gù yuán。

冬至日同舍会拜

汪元量

燕市人争看秀才,团栾此日会金台。yàn shì rén zhēng kàn xiù cái,tuán luán cǐ rì huì jīn tái。
葡萄酒熟浇驼髓,萝卜羹甜煮鹿胎。pú táo jiǔ shú jiāo tuó suǐ,luó bo gēng tián zhǔ lù tāi。
砚笔寂寥空洒泪,管弦呜咽自生哀。yàn bǐ jì liáo kōng sǎ lèi,guǎn xián wū yàn zì shēng āi。
雪寒门户宾朋少,且拨红炉守泰来。xuě hán mén hù bīn péng shǎo,qiě bō hóng lú shǒu tài lái。

斡鲁垛观猎

汪元量

黑风满天红日出,千里万里栖寒烟。hēi fēng mǎn tiān hóng rì chū,qiān lǐ wàn lǐ qī hán yān。
快鹰已落蓟水畔,猎马更在燕山前。kuài yīng yǐ luò jì shuǐ pàn,liè mǎ gèng zài yàn shān qián。
白旄黄钺左右绕,毡房殿帐东西旋。bái máo huáng yuè zuǒ yòu rào,zhān fáng diàn zhàng dōng xī xuán。
海青眇然从此去,天鹅正坠阴崖巅。hǎi qīng miǎo rán cóng cǐ qù,tiān é zhèng zhuì yīn yá diān。

泸沟桥王昭仪见寄回文次韵

汪元量

沟水泸边落木疏,旧家天远寄来书。gōu shuǐ lú biān luò mù shū,jiù jiā tiān yuǎn jì lái shū。
秋风冷驿官行未,夜月虚窗客梦初。qiū fēng lěng yì guān xíng wèi,yè yuè xū chuāng kè mèng chū。
流雁断鸿飞旷野,舞鸾离鹤别穹庐。liú yàn duàn hóng fēi kuàng yě,wǔ luán lí hè bié qióng lú。
裘貂醉尽一樽酒,愁散方知独上车。qiú diāo zuì jǐn yī zūn jiǔ,chóu sàn fāng zhī dú shàng chē。

幽州除夜

汪元量

十年旅食在天涯,到处身安只是家。shí nián lǚ shí zài tiān yá,dào chù shēn ān zhǐ shì jiā。
雪塞春回邹衍律,霜营寒入祢衡挝。xuě sāi chūn huí zōu yǎn lǜ,shuāng yíng hán rù mí héng wō。
壶倾卯酒杯浮粟,厨出辛盘饤簇花。hú qīng mǎo jiǔ bēi fú sù,chú chū xīn pán dìng cù huā。
奴仆不须喧鼓吹,恐惊枥马与林鸦。nú pū bù xū xuān gǔ chuī,kǒng jīng lì mǎ yǔ lín yā。

阴山观猎和赵待制回文

汪元量

围猎看人放海青,黑山峡口路交横。wéi liè kàn rén fàng hǎi qīng,hēi shān xiá kǒu lù jiāo héng。
飞鸿雨湿云天远,去马风寒雪塞平。fēi hóng yǔ shī yún tiān yuǎn,qù mǎ fēng hán xuě sāi píng。
归客北边关柝击,过军西畔寨灯明。guī kè běi biān guān tuò jī,guò jūn xī pàn zhài dēng míng。
巍巍殿帐毡房暖,衣铁冷深更鼓鸣。wēi wēi diàn zhàng zhān fáng nuǎn,yī tiě lěng shēn gèng gǔ míng。

万安殿夜直

汪元量

凤衔紫诏下云端,千载明良际会难。fèng xián zǐ zhào xià yún duān,qiān zài míng liáng jì huì nán。
金阙早朝天表近,玉堂夜直月光寒。jīn quē zǎo cháo tiān biǎo jìn,yù táng yè zhí yuè guāng hán。
宫衣屡赐恩荣重,御宴时开礼数宽。gōng yī lǚ cì ēn róng zhòng,yù yàn shí kāi lǐ shù kuān。
却忆玄都人去后,桃花零落倚阑干。què yì xuán dōu rén qù hòu,táo huā líng luò yǐ lán gàn。

文山丞相丙子自京口脱去变姓名作清江刘洙今日相对得非梦耶

汪元量

昔年变姓走淮滨,虎豹从横独怆神。xī nián biàn xìng zǒu huái bīn,hǔ bào cóng héng dú chuàng shén。
青海茫茫迷故国,黄尘黯黯泣孤臣。qīng hǎi máng máng mí gù guó,huáng chén àn àn qì gū chén。
魏雎张禄梦中梦,越蠡陶朱身后身。wèi jū zhāng lù mèng zhōng mèng,yuè lí táo zhū shēn hòu shēn。
今日相看论往事,刘洙元是姓文人。jīn rì xiāng kàn lùn wǎng shì,liú zhū yuán shì xìng wén rén。

送张总管归广西

汪元量

燕玉成行把酒卮,酒卮未尽即言离。yàn yù chéng xíng bǎ jiǔ zhī,jiǔ zhī wèi jǐn jí yán lí。
宾鸿冒雨回峰日,旅燕冲风过海时。bīn hóng mào yǔ huí fēng rì,lǚ yàn chōng fēng guò hǎi shí。
棹拨蓼湾秋斫脍,剑飞梅岭夜吟诗。zhào bō liǎo wān qiū zhuó kuài,jiàn fēi méi lǐng yè yín shī。
明年有约重来否,一骑红尘贡荔枝。míng nián yǒu yuē zhòng lái fǒu,yī qí hóng chén gòng lì zhī。

易水

汪元量

芦苇萧森古渡头,征鞍卸却上孤舟。lú wěi xiāo sēn gǔ dù tóu,zhēng ān xiè què shàng gū zhōu。
烟笼古木猿啼夜,月印平沙雁叫秋。yān lóng gǔ mù yuán tí yè,yuè yìn píng shā yàn jiào qiū。
砧杵远闻添客泪,鼓鼙才动起人愁。zhēn chǔ yuǎn wén tiān kè lèi,gǔ pí cái dòng qǐ rén chóu。
当年击筑悲歌处,一片寒光凝不流。dāng nián jī zhù bēi gē chù,yī piàn hán guāng níng bù liú。

北岳降香呈严学士

汪元量

万里溟蒙起战埃,翩翩勒马出金台。wàn lǐ míng méng qǐ zhàn āi,piān piān lēi mǎ chū jīn tái。
同君远使山头去,如朕亲行岳顶来。tóng jūn yuǎn shǐ shān tóu qù,rú zhèn qīn xíng yuè dǐng lái。
野庙横斜挨老树,古碑颠倒枕荒苔。yě miào héng xié āi lǎo shù,gǔ bēi diān dào zhěn huāng tái。
瞻天只有丹心在,香篆炉熏达九垓。zhān tiān zhǐ yǒu dān xīn zài,xiāng zhuàn lú xūn dá jiǔ gāi。

太华峰

汪元量

华山山木乱纷纷,铁锁垂垂袅袅猿。huá shān shān mù luàn fēn fēn,tiě suǒ chuí chuí niǎo niǎo yuán。
石齿齿前光烁烁,壁岩岩后势奔奔。shí chǐ chǐ qián guāng shuò shuò,bì yán yán hòu shì bēn bēn。
奇奇怪怪云根耸,郁郁葱葱雾气昏。qí qí guài guài yún gēn sǒng,yù yù cōng cōng wù qì hūn。
上上上头仍上上,最高高处有乾坤。shàng shàng shàng tóu réng shàng shàng,zuì gāo gāo chù yǒu qián kūn。

商山庙

汪元量

蹇柏枯松枕庙门,独瞻遗像酹清尊。jiǎn bǎi kū sōng zhěn miào mén,dú zhān yí xiàng lèi qīng zūn。
紫芝奕奕浮香气,碧草纤纤没烧痕。zǐ zhī yì yì fú xiāng qì,bì cǎo xiān xiān méi shāo hén。
羽翼已成犹有说,腹心相视更何言。yǔ yì yǐ chéng yóu yǒu shuō,fù xīn xiāng shì gèng hé yán。
高歌一曲归来隐,静看山禽哺子孙。gāo gē yī qū guī lái yǐn,jìng kàn shān qín bǔ zi sūn。

少室山

汪元量

岩岩路径入空蒙,中有幽人旧日宫。yán yán lù jìng rù kōng méng,zhōng yǒu yōu rén jiù rì gōng。
野草败垣供暮雨,断碑古木管秋风。yě cǎo bài yuán gōng mù yǔ,duàn bēi gǔ mù guǎn qiū fēng。
山川融结千年秀,天地包笼一世雄。shān chuān róng jié qiān nián xiù,tiān dì bāo lóng yī shì xióng。
从此不须高索价,高名过眼总飘蓬。cóng cǐ bù xū gāo suǒ jià,gāo míng guò yǎn zǒng piāo péng。