古诗词

乐成

李孝光

万叶萧萧独厌听,长江日脚未全晴。wàn yè xiāo xiāo dú yàn tīng,zhǎng jiāng rì jiǎo wèi quán qíng。
豆遗晨垄芽齐白,稻尽秋田孕更青。dòu yí chén lǒng yá qí bái,dào jǐn qiū tián yùn gèng qīng。
偶向前村逢断岸,欲寻古寺傍山行。ǒu xiàng qián cūn féng duàn àn,yù xún gǔ sì bàng shān xíng。
嫩寒日暮添萧索,无那新来禁酒亭。nèn hán rì mù tiān xiāo suǒ,wú nà xīn lái jìn jiǔ tíng。
李孝光

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。 李孝光的作品>>

猜您喜欢

辽人射猎图

李孝光

美人貂帽玉骢马,谁其从之臂鹰者。měi rén diāo mào yù cōng mǎ,shuí qí cóng zhī bì yīng zhě。
沙寒草白天雨霜,落日驰猎辽城下。shā hán cǎo bái tiān yǔ shuāng,luò rì chí liè liáo chéng xià。
塞南健妇方把锄,丈夫戍边官索租。sāi nán jiàn fù fāng bǎ chú,zhàng fū shù biān guān suǒ zū。

与朱希颜会玉山人家书其壁

李孝光

小山培塿沟中蛙,大山宛转行黄蛇。xiǎo shān péi lǒu gōu zhōng wā,dà shān wǎn zhuǎn xíng huáng shé。
风吹海雾曲尘起,山头红树红如霞。fēng chuī hǎi wù qū chén qǐ,shān tóu hóng shù hóng rú xiá。
东来明月无根蒂,我行忽至山人家。dōng lái míng yuè wú gēn dì,wǒ xíng hū zhì shān rén jiā。
山人好事喜客至,宾客满屋书满车。shān rén hǎo shì xǐ kè zhì,bīn kè mǎn wū shū mǎn chē。
眼中顿有玉人两,膝上文度鸣呕哑。yǎn zhōng dùn yǒu yù rén liǎng,xī shàng wén dù míng ǒu yǎ。
祝妇家倾伯伦酿,驱儿手煮卢仝茶。zhù fù jiā qīng bó lún niàng,qū ér shǒu zhǔ lú tóng chá。
弥明结喉石鼎句,祢生顿足渔阳挝。mí míng jié hóu shí dǐng jù,mí shēng dùn zú yú yáng wō。
原上脊令古兄弟,山中鸡犬秦桃花。yuán shàng jí lìng gǔ xiōng dì,shān zhōng jī quǎn qín táo huā。
百年富贵谩称意,岁月衮衮春江波。bǎi nián fù guì mán chēng yì,suì yuè gǔn gǔn chūn jiāng bō。
蹠颜夭寿不足惜,虫沙猿鹤令人嗟。zhí yán yāo shòu bù zú xī,chóng shā yuán hè lìng rén jiē。
我起劝尔一杯酒,但持仁义终身多。wǒ qǐ quàn ěr yī bēi jiǔ,dàn chí rén yì zhōng shēn duō。
今夕何夕且乐饮,奈此明月青天何。jīn xī hé xī qiě lè yǐn,nài cǐ míng yuè qīng tiān hé。

太乙真人歌题莲舟图

李孝光

银河跨西海,秋至天为白。yín hé kuà xī hǎi,qiū zhì tiān wèi bái。
一片玉芙蓉,洗出明月魄。yī piàn yù fú róng,xǐ chū míng yuè pò。
太乙真人挟两龙,脱巾大笑眠其中。tài yǐ zhēn rén xié liǎng lóng,tuō jīn dà xiào mián qí zhōng。
凤麟洲西与天通,扶桑乃在碧海东。fèng lín zhōu xī yǔ tiān tōng,fú sāng nǎi zài bì hǎi dōng。
手把白云有两童,掣嬲二鸟开金笼。shǒu bǎ bái yún yǒu liǎng tóng,chè niǎo èr niǎo kāi jīn lóng。

歙砚歌

李孝光

渴龙夜饮天池水,六丁挥戈断其尾。kě lóng yè yǐn tiān chí shuǐ,liù dīng huī gē duàn qí wěi。
黑风吹落歙山深,化作玄精石中髓。hēi fēng chuī luò shè shān shēn,huà zuò xuán jīng shí zhōng suǐ。
山深夜夜飞神光,良工盗发天所藏。shān shēn yè yè fēi shén guāng,liáng gōng dào fā tiān suǒ cáng。
凿开苍厓斸寒玉,磨砻秋水归文房。záo kāi cāng yá zhǔ hán yù,mó lóng qiū shuǐ guī wén fáng。
元气淋漓翠光湿,松花香碎蟾蜍泣。yuán qì lín lí cuì guāng shī,sōng huā xiāng suì chán chú qì。
醉扫郇公五色云,倒凤颠鸾秋瑟瑟。zuì sǎo huán gōng wǔ sè yún,dào fèng diān luán qiū sè sè。
谁能持此归玉堂,经天纬地成文章。shuí néng chí cǐ guī yù táng,jīng tiān wěi dì chéng wén zhāng。
月中老兔吹寒芒,与君同上青云乡。yuè zhōng lǎo tù chuī hán máng,yǔ jūn tóng shàng qīng yún xiāng。

送林彦清

李孝光

有客新自东方来,瞳子如月无纤埃。yǒu kè xīn zì dōng fāng lái,tóng zi rú yuè wú xiān āi。
言昔东见容成君,接上轩辕张乐之层台。yán xī dōng jiàn róng chéng jūn,jiē shàng xuān yuán zhāng lè zhī céng tái。
手扪青天冷至骨,白榆列宿何崔嵬。shǒu mén qīng tiān lěng zhì gǔ,bái yú liè sù hé cuī wéi。
轩辕仙成去已久,皆骑威凤骖龙媒。xuān yuán xiān chéng qù yǐ jiǔ,jiē qí wēi fèng cān lóng méi。
珠珰明佩隔风雨,天门晃朗相当开。zhū dāng míng pèi gé fēng yǔ,tiān mén huǎng lǎng xiāng dāng kāi。
仙家玉女少愁思,踏雪双歌紫云回。xiān jiā yù nǚ shǎo chóu sī,tà xuě shuāng gē zǐ yún huí。
君尝教我三洗髓,已觉灵气生根荄。jūn cháng jiào wǒ sān xǐ suǐ,yǐ jué líng qì shēng gēn gāi。
我时坐客桂树下,纵之使言手拄颏。wǒ shí zuò kè guì shù xià,zòng zhī shǐ yán shǒu zhǔ kē。
客似师横差短耳,眼似恨小髯䯱䰄。kè shì shī héng chà duǎn ěr,yǎn shì hèn xiǎo rán pī sāi。
不见横君三十年,眼中见子吾已衰。bù jiàn héng jūn sān shí nián,yǎn zhōng jiàn zi wú yǐ shuāi。
却忆相携入雁谷,山中二月如天台。què yì xiāng xié rù yàn gǔ,shān zhōng èr yuè rú tiān tái。
风吹桃花行水面,大笑酌我紫霞杯。fēng chuī táo huā xíng shuǐ miàn,dà xiào zhuó wǒ zǐ xiá bēi。
客今好游自不恶,名山往往多奇才。kè jīn hǎo yóu zì bù è,míng shān wǎng wǎng duō qí cái。
傥逢俗子莫与语,世贵瓦缶轻尊罍。tǎng féng sú zi mò yǔ yǔ,shì guì wǎ fǒu qīng zūn léi。
舟行江中慎濯足,矶下乃有鳌与能。zhōu xíng jiāng zhōng shèn zhuó zú,jī xià nǎi yǒu áo yǔ néng。
更莫燃犀照水怪,自倚善幻驱霆雷。gèng mò rán xī zhào shuǐ guài,zì yǐ shàn huàn qū tíng léi。
望见九华足云气,一上绝顶驱莲莱。wàng jiàn jiǔ huá zú yún qì,yī shàng jué dǐng qū lián lái。

和陈叔夏章字韵诗送此山师

李孝光

天孙织锦当朝阳,银梭札札回天章。tiān sūn zhī jǐn dāng cháo yáng,yín suō zhá zhá huí tiān zhāng。
麒麟凤凰映东壁,煌煌珠笈帝所藏。qí lín fèng huáng yìng dōng bì,huáng huáng zhū jí dì suǒ cáng。
分送天人宝华雨,紫狐夜泣龙髯麈。fēn sòng tiān rén bǎo huá yǔ,zǐ hú yè qì lóng rán zhǔ。
袖间明月大如屋,老蛟来饮铜盘露。xiù jiān míng yuè dà rú wū,lǎo jiāo lái yǐn tóng pán lù。
天孙何曾辛苦为,东风吹绿云锦机。tiān sūn hé céng xīn kǔ wèi,dōng fēng chuī lǜ yún jǐn jī。
娉婷盈盈渡河汉,世上那有新相知。pīng tíng yíng yíng dù hé hàn,shì shàng nà yǒu xīn xiāng zhī。

信笔次潘一水韵

李孝光

墙阴梅花上朝日,一线微阳落东壁。qiáng yīn méi huā shàng cháo rì,yī xiàn wēi yáng luò dōng bì。
白头老子居户中,诸生授经争拥膝。bái tóu lǎo zi jū hù zhōng,zhū shēng shòu jīng zhēng yōng xī。
下帷罢讲进盘餐,旨蓄杂羞行上栗。xià wéi bà jiǎng jìn pán cān,zhǐ xù zá xiū xíng shàng lì。
只今生年八十馀,耳目聪明好颜色。zhǐ jīn shēng nián bā shí yú,ěr mù cōng míng hǎo yán sè。
抑搔说带见鲐文,户牖无风养龟息。yì sāo shuō dài jiàn tái wén,hù yǒu wú fēng yǎng guī xī。
去年媪病入修夜,壁间遗挂皆陈迹。qù nián ǎo bìng rù xiū yè,bì jiān yí guà jiē chén jì。
百忧熏心损老气,十梦九见空恻恻。bǎi yōu xūn xīn sǔn lǎo qì,shí mèng jiǔ jiàn kōng cè cè。
作诗远寄平生素,但云衰朽伤宿昔。zuò shī yuǎn jì píng shēng sù,dàn yún shuāi xiǔ shāng sù xī。
土田腴瘠付儿耕,杼轴轩輖无妇织。tǔ tián yú jí fù ér gēng,zhù zhóu xuān zhōu wú fù zhī。
食肉徒悲鲵齿生,著书幸留瞳子碧。shí ròu tú bēi ní chǐ shēng,zhù shū xìng liú tóng zi bì。
君看朝露落复乾,莫持忧患横胸臆。jūn kàn cháo lù luò fù qián,mò chí yōu huàn héng xiōng yì。
前日雁归初北乡,行见南宾飞历历。qián rì yàn guī chū běi xiāng,xíng jiàn nán bīn fēi lì lì。
北邻笙竽屋瓦振,卧夜裁能专一席。běi lín shēng yú wū wǎ zhèn,wò yè cái néng zhuān yī xí。
百年荣华不满眦,学道无方如转石。bǎi nián róng huá bù mǎn zì,xué dào wú fāng rú zhuǎn shí。
盗蹠岂能贤孔颜,富贵寿夭非人力。dào zhí qǐ néng xián kǒng yán,fù guì shòu yāo fēi rén lì。
圣朝天子政好老,我愿先生起华国。shèng cháo tiān zi zhèng hǎo lǎo,wǒ yuàn xiān shēng qǐ huá guó。

送陈君礼之婺女兼寄徐仲礼

李孝光

陈公子,骐骥騊駼一日驰万里,珍怪生从渥洼水。chén gōng zi,qí jì táo tú yī rì chí wàn lǐ,zhēn guài shēng cóng wò wā shuǐ。
不随众马仰秣刍,覂驾亦莫牵鼓车。bù suí zhòng mǎ yǎng mò chú,fěng jià yì mò qiān gǔ chē。
陈公子,公起为我舞,我能为尔歌。chén gōng zi,gōng qǐ wèi wǒ wǔ,wǒ néng wèi ěr gē。
古来豪杰不择术,萧曹刀笔终身多。gǔ lái háo jié bù zé shù,xiāo cáo dāo bǐ zhōng shēn duō。
身为国士足可惜,致主尧舜今如何?shēn wèi guó shì zú kě xī,zhì zhǔ yáo shùn jīn rú hé?
陈公子,努力富贵勉自强,白发坐见千丈长。chén gōng zi,nǔ lì fù guì miǎn zì qiáng,bái fā zuò jiàn qiān zhàng zhǎng。
邹阳枚乘焉足学,去学董子登贤良。zōu yáng méi chéng yān zú xué,qù xué dǒng zi dēng xián liáng。
读书未及无读律,脱令贫贱犹馨香。dú shū wèi jí wú dú lǜ,tuō lìng pín jiàn yóu xīn xiāng。
陈公子,我之故人柏台史,三年不得书一纸。chén gōng zi,wǒ zhī gù rén bǎi tái shǐ,sān nián bù dé shū yī zhǐ。
鞭麟笞凤作官府,往往吹笙碧云里。biān lín chī fèng zuò guān fǔ,wǎng wǎng chuī shēng bì yún lǐ。
芙蓉衣裾云锦褠,手夺天巧天孙愁。fú róng yī jū yún jǐn gōu,shǒu duó tiān qiǎo tiān sūn chóu。
岂忆故人在下土,夜半短衣行饭牛。qǐ yì gù rén zài xià tǔ,yè bàn duǎn yī xíng fàn niú。
陈公子,我有《幽兰》《白雪》之古曲,不辞为我歌宿宿。chén gōng zi,wǒ yǒu yōu lán bái xuě zhī gǔ qū,bù cí wèi wǒ gē sù sù。
有使东来即寄书,莫学故人忘我为。yǒu shǐ dōng lái jí jì shū,mò xué gù rén wàng wǒ wèi。

送方叔高赋得长安道

李孝光

灞陵桥上秋风早,行人晓出长安道。bà líng qiáo shàng qiū fēng zǎo,xíng rén xiǎo chū zhǎng ān dào。
长安城头乌正啼,长安陌上闻朝鸡。zhǎng ān chéng tóu wū zhèng tí,zhǎng ān mò shàng wén cháo jī。
征车遥遥行复止,征马萧萧鸣不已。zhēng chē yáo yáo xíng fù zhǐ,zhēng mǎ xiāo xiāo míng bù yǐ。
将军年少美且都,黄金箭镞雕玉弧。jiāng jūn nián shǎo měi qiě dōu,huáng jīn jiàn zú diāo yù hú。
未央前殿进书罢,诸生拜官辞石渠。wèi yāng qián diàn jìn shū bà,zhū shēng bài guān cí shí qú。
将军归去亦草草,长安道边人羡好。jiāng jūn guī qù yì cǎo cǎo,zhǎng ān dào biān rén xiàn hǎo。
莫怜贾谊谪长沙,不见冯唐禁中老。mò lián jiǎ yì zhé zhǎng shā,bù jiàn féng táng jìn zhōng lǎo。

铁笛歌为铁厓赋

李孝光

铁厓道人吹铁笛,宫徵含嚼太古音。tiě yá dào rén chuī tiě dí,gōng zhēng hán jué tài gǔ yīn。
一声吹破浑沌窍,一声吹破天地心。yī shēng chuī pò hún dùn qiào,yī shēng chuī pò tiān dì xīn。
一声吹开虎豺闼,彤庭跪献丹扆箴。yī shēng chuī kāi hǔ chái tà,tóng tíng guì xiàn dān yǐ zhēn。
问君何以得此曲,妙谐律吕可以召阳而呼阴。wèn jūn hé yǐ dé cǐ qū,miào xié lǜ lǚ kě yǐ zhào yáng ér hū yīn。
都将春秋一百四十二年笔削手谱成,透天之窍价重双南金。dōu jiāng chūn qiū yī bǎi sì shí èr nián bǐ xuē shǒu pǔ chéng,tòu tiān zhī qiào jià zhòng shuāng nán jīn。
掉头玉署不肯入,直入弁峰绝顶俯看东溟深。diào tóu yù shǔ bù kěn rù,zhí rù biàn fēng jué dǐng fǔ kàn dōng míng shēn。
王纲正统著高论,唾彼传癖兼书淫。wáng gāng zhèng tǒng zhù gāo lùn,tuò bǐ chuán pǐ jiān shū yín。
时人不识我不厌,会有使者徵球琳。shí rén bù shí wǒ bù yàn,huì yǒu shǐ zhě zhēng qiú lín。
具区下浸三万六千顷之白银浪,洞庭上立七十二朵之青瑶岑。jù qū xià jìn sān wàn liù qiān qǐng zhī bái yín làng,dòng tíng shàng lì qī shí èr duǒ zhī qīng yáo cén。
莫邪老铁作龙吼,丹山凤舞江蛟吟。mò xié lǎo tiě zuò lóng hǒu,dān shān fèng wǔ jiāng jiāo yín。
勖哉宗彦吾所钦,赤泉之盟犹可寻。xù zāi zōng yàn wú suǒ qīn,chì quán zhī méng yóu kě xún。
更吹一声振我清白祖,大鸣盛世,载赓阜财解愠南风琴。gèng chuī yī shēng zhèn wǒ qīng bái zǔ,dà míng shèng shì,zài gēng fù cái jiě yùn nán fēng qín。

北风寄陈辅贤

李孝光

萧萧北风吹客船,月未出海天苍然,客子放歌脚扣舷。xiāo xiāo běi fēng chuī kè chuán,yuè wèi chū hǎi tiān cāng rán,kè zi fàng gē jiǎo kòu xián。
萧台东头天裹海,萧台西头山刺天。xiāo tái dōng tóu tiān guǒ hǎi,xiāo tái xī tóu shān cì tiān。
君行西过钓台口,寄谢江边老病叟,坐看云台落人手。jūn xíng xī guò diào tái kǒu,jì xiè jiāng biān lǎo bìng sǒu,zuò kàn yún tái luò rén shǒu。
丈夫岂敢爱微躯,奈此黄花一尊酒。zhàng fū qǐ gǎn ài wēi qū,nài cǐ huáng huā yī zūn jiǔ。

十五夜泊舟渚矶

李孝光

采石不见李太石,骑龙上天吹紫笙。cǎi shí bù jiàn lǐ tài shí,qí lóng shàng tiān chuī zǐ shēng。
天上甚乐苦无酒,东游十二白玉城。tiān shàng shén lè kǔ wú jiǔ,dōng yóu shí èr bái yù chéng。
蛾眉亭下明月出,牛渚矶头春水生。é méi tíng xià míng yuè chū,niú zhǔ jī tóu chūn shuǐ shēng。
一鹤西飞向何处?惟闻万壑松风声。yī hè xī fēi xiàng hé chù?wéi wén wàn hè sōng fēng shēng。

送王伯循

李孝光

使者楼船鼓三叠,犹见车前白鹭翿。shǐ zhě lóu chuán gǔ sān dié,yóu jiàn chē qián bái lù dào。
莫嗔惜别把衣袖,他日为谁沽酒醪。mò chēn xī bié bǎ yī xiù,tā rì wèi shuí gū jiǔ láo。
龙蛇未蛰江水壮,鸿雁欲动秋风高。lóng shé wèi zhé jiāng shuǐ zhuàng,hóng yàn yù dòng qiū fēng gāo。
槐树东头读书处,更忆君家双凤毛。huái shù dōng tóu dú shū chù,gèng yì jūn jiā shuāng fèng máo。

箕山操和铁雅先生首唱

李孝光

箕山之阳兮,其木樛樛。jī shān zhī yáng xī,qí mù jiū jiū。
箕之冢兮,白云幽幽。jī zhī zhǒng xī,bái yún yōu yōu。
彼世之人兮,孰能遗我以忧。bǐ shì zhī rén xī,shú néng yí wǒ yǐ yōu。
虽欲从我兮,其路无田。suī yù cóng wǒ xī,qí lù wú tián。
朝有人兮,来饮其牛。cháo yǒu rén xī,lái yǐn qí niú。

东里

李孝光

葛之漫漫,毋败我垣。gé zhī màn màn,wú bài wǒ yuán。
河水之清,毋啮我稻田。hé shuǐ zhī qīng,wú niè wǒ dào tián。
余甚劳苦,彼黔不知。yú shén láo kǔ,bǐ qián bù zhī。
余将遂归,其畬其菑。yú jiāng suì guī,qí shē qí zāi。
东里之老,闻余言而嘻。dōng lǐ zhī lǎo,wén yú yán ér xī。
余曰归哉。yú yuē guī zāi。