古诗词

游雁荡

李孝光

盘盘古荡倚苍穹,势压坤舆距海东。pán pán gǔ dàng yǐ cāng qióng,shì yā kūn yú jù hǎi dōng。
异境从真三岛外,群山呈技五云中。yì jìng cóng zhēn sān dǎo wài,qún shān chéng jì wǔ yún zhōng。
玲珑胜插连星斗,杳渺神鳌戴华嵩。líng lóng shèng chā lián xīng dòu,yǎo miǎo shén áo dài huá sōng。
香雾千屏金沆瀣,暖霞万簇锦芙蓉。xiāng wù qiān píng jīn hàng xiè,nuǎn xiá wàn cù jǐn fú róng。
峰亭玉女螺鬟亸,瀑泻冰帘雨气浓。fēng tíng yù nǚ luó huán duǒ,pù xiè bīng lián yǔ qì nóng。
怪底双鸾翔彩凤,崭然绝壁挂苍龙。guài dǐ shuāng luán xiáng cǎi fèng,zhǎn rán jué bì guà cāng lóng。
展旗轻扬神僧洞,天柱相高玉笋丛。zhǎn qí qīng yáng shén sēng dòng,tiān zhù xiāng gāo yù sǔn cóng。
偃盖紫芝当锦帐,挺标卓笔对天聪。yǎn gài zǐ zhī dāng jǐn zhàng,tǐng biāo zhuó bǐ duì tiān cōng。
北瞻瑞鹿晴岚薄,西溯飞泉紫翠重。běi zhān ruì lù qíng lán báo,xī sù fēi quán zǐ cuì zhòng。
钜宦来观留好句,名才远访畅幽悰。jù huàn lái guān liú hǎo jù,míng cái yuǎn fǎng chàng yōu cóng。
跻攀适带琴尊并,啸览纷陪杖履同。jī pān shì dài qín zūn bìng,xiào lǎn fēn péi zhàng lǚ tóng。
倦客岂知今再到,老僧能记昔相逢。juàn kè qǐ zhī jīn zài dào,lǎo sēng néng jì xī xiāng féng。
冰盘甘脆传林果,芳饤新柔荐晚菘。bīng pán gān cuì chuán lín guǒ,fāng dìng xīn róu jiàn wǎn sōng。
远社飞杯深缱绻,赞房对榻重从容。yuǎn shè fēi bēi shēn qiǎn quǎn,zàn fáng duì tà zhòng cóng róng。
晃衣枫锦飘阶叶,吹佩松涛度曲风。huǎng yī fēng jǐn piāo jiē yè,chuī pèi sōng tāo dù qū fēng。
悟趣只知玄圃近,探幽拟与虎溪通。wù qù zhǐ zhī xuán pǔ jìn,tàn yōu nǐ yǔ hǔ xī tōng。
挂巾五老窥灵穴,脱屐常云濯剑锋。guà jīn wǔ lǎo kuī líng xué,tuō jī cháng yún zhuó jiàn fēng。
涵日影摇临水塔,破烟声度隔林钟。hán rì yǐng yáo lín shuǐ tǎ,pò yān shēng dù gé lín zhōng。
千年纪载文光烂,数日盘桓目力穷。qiān nián jì zài wén guāng làn,shù rì pán huán mù lì qióng。
镌石题诗状难尽,遍图胜概贮诗筒。juān shí tí shī zhuàng nán jǐn,biàn tú shèng gài zhù shī tǒng。
李孝光

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。 李孝光的作品>>

猜您喜欢

东林寺

李孝光

骑马过东林,当阶入绿阴。qí mǎ guò dōng lín,dāng jiē rù lǜ yīn。
路斜瑶草合,云去落花深。lù xié yáo cǎo hé,yún qù luò huā shēn。
老至况独立,兴来时一吟。lǎo zhì kuàng dú lì,xīng lái shí yī yín。
数来成故旧,相对挽重临。shù lái chéng gù jiù,xiāng duì wǎn zhòng lín。

次韵虞学士见寄

李孝光

白发眉山老,玉堂清昼闲。bái fā méi shān lǎo,yù táng qīng zhòu xián。
声名满天下,翰墨落人间。shēng míng mǎn tiān xià,hàn mò luò rén jiān。
才俊贾太傅,行高元鲁山。cái jùn jiǎ tài fù,xíng gāo yuán lǔ shān。
独怜江海客,尊酒夜阑珊。dú lián jiāng hǎi kè,zūn jiǔ yè lán shān。

匡济

李孝光

春风起天际,游子若为情。chūn fēng qǐ tiān jì,yóu zi ruò wèi qíng。
多病仍羁旅,令人白发生。duō bìng réng jī lǚ,lìng rén bái fā shēng。
山连三楚壮,地入九江平。shān lián sān chǔ zhuàng,dì rù jiǔ jiāng píng。
匡济宁无术,栖迟敢自名。kuāng jì níng wú shù,qī chí gǎn zì míng。

寄劳于彦明自吴归

李孝光

去及花时暖,归涂暑雨沾。qù jí huā shí nuǎn,guī tú shǔ yǔ zhān。
树凉人憩午,江热马行盐。shù liáng rén qì wǔ,jiāng rè mǎ xíng yán。
不畏黄金尽,只愁白发添。bù wèi huáng jīn jǐn,zhǐ chóu bái fā tiān。
君看双燕子,随意入人帘。jūn kàn shuāng yàn zi,suí yì rù rén lián。

题留侯庙

李孝光

感慨留侯庙,曾闻客下邳。gǎn kǎi liú hóu miào,céng wén kè xià pī。
手扶仁义主,身是帝王师。shǒu fú rén yì zhǔ,shēn shì dì wáng shī。
兴汉功居最,存韩志可悲。xīng hàn gōng jū zuì,cún hán zhì kě bēi。
如何劫高后,反使卯金卮。rú hé jié gāo hòu,fǎn shǐ mǎo jīn zhī。

寄夏友伯

李孝光

长忆浣花宅,醉君双玉瓶。zhǎng yì huàn huā zhái,zuì jūn shuāng yù píng。
春风吹白发,山雨隔青灯。chūn fēng chuī bái fā,shān yǔ gé qīng dēng。
卧病从无客,居闲欲似僧。wò bìng cóng wú kè,jū xián yù shì sēng。
何时溪上路,倚杖看鱼罾。hé shí xī shàng lù,yǐ zhàng kàn yú zēng。

送张子约

李孝光

系铗高歌里,丈夫轻别离。xì jiá gāo gē lǐ,zhàng fū qīng bié lí。
鸡鸣裹行橐,灯暗覆残棋。jī míng guǒ xíng tuó,dēng àn fù cán qí。
行矣复何适,嗟哉我所思。xíng yǐ fù hé shì,jiē zāi wǒ suǒ sī。
且归慰妻子,莫学五羊皮。qiě guī wèi qī zi,mò xué wǔ yáng pí。

秋岑

李孝光

更觉秋岑碧,能寻胜日跻。gèng jué qiū cén bì,néng xún shèng rì jī。
树凉来鹳鹤,山断见虹霓。shù liáng lái guàn hè,shān duàn jiàn hóng ní。
稚子行相问,幽人去不迷。zhì zi xíng xiāng wèn,yōu rén qù bù mí。
雨馀天姥出,吾欲涉丹梯。yǔ yú tiān lǎo chū,wú yù shè dān tī。

远山

李孝光

楼前万里月,窈窕碧峰孤。lóu qián wàn lǐ yuè,yǎo tiǎo bì fēng gū。
江上自浓淡,云间疑有无。jiāng shàng zì nóng dàn,yún jiān yí yǒu wú。
行人穿乱树,落日界平芜。xíng rén chuān luàn shù,luò rì jiè píng wú。
伫立有真意,阴阴鸟自呼。zhù lì yǒu zhēn yì,yīn yīn niǎo zì hū。

绿水

李孝光

青春足新雨,漪绿上鱼矶。qīng chūn zú xīn yǔ,yī lǜ shàng yú jī。
积翠疑摇眼,拖蓝欲染衣。jī cuì yí yáo yǎn,tuō lán yù rǎn yī。
云行天影动,风飐日光微。yún xíng tiān yǐng dòng,fēng zhǎn rì guāng wēi。
伫立无人见,沙禽背艇飞。zhù lì wú rén jiàn,shā qín bèi tǐng fēi。

元日陪赵相国家宴

李孝光

红光瑞气起曚曈,元日尊罍对上公。hóng guāng ruì qì qǐ méng tóng,yuán rì zūn léi duì shàng gōng。
转午东风生渤澥,指寅北斗直崆峒。zhuǎn wǔ dōng fēng shēng bó xiè,zhǐ yín běi dòu zhí kōng dòng。
天垂紫盖黄旌外,人在琼林玉树中。tiān chuí zǐ gài huáng jīng wài,rén zài qióng lín yù shù zhōng。
喜□承平新气象,三□合侍大明宫。xǐ chéng píng xīn qì xiàng,sān hé shì dà míng gōng。

送伯循御史天锡照磨至龙湾留别

李孝光

西日杲杲马萧萧,君行不行手屡招。xī rì gǎo gǎo mǎ xiāo xiāo,jūn xíng bù xíng shǒu lǚ zhāo。
舟人夜语见月出,客子别愁须酒浇。zhōu rén yè yǔ jiàn yuè chū,kè zi bié chóu xū jiǔ jiāo。
霜天欲雨鸿雁去,秋风未落河汉摇。shuāng tiān yù yǔ hóng yàn qù,qiū fēng wèi luò hé hàn yáo。
寄语扬州张仲举,月明何处闻吹箫。jì yǔ yáng zhōu zhāng zhòng jǔ,yuè míng hé chù wén chuī xiāo。

同吴明之在灵峰作

李孝光

人言万壑争流胜,故作雨中藤一枝。rén yán wàn hè zhēng liú shèng,gù zuò yǔ zhōng téng yī zhī。
枫树朝来青鼠出,竹根日暮白鹇飞。fēng shù cháo lái qīng shǔ chū,zhú gēn rì mù bái xián fēi。
要看云起水穷处,正在峰回路转时。yào kàn yún qǐ shuǐ qióng chù,zhèng zài fēng huí lù zhuǎn shí。
莫道白鸥机事少,只今野老亦忘机。mò dào bái ōu jī shì shǎo,zhǐ jīn yě lǎo yì wàng jī。

次陈辅贤游雁山韵

李孝光

竹杖棕鞋去去赊,一春红到杜鹃花。zhú zhàng zōng xié qù qù shē,yī chūn hóng dào dù juān huā。
山椒雨暗蛇如树,石屋春深燕作家。shān jiāo yǔ àn shé rú shù,shí wū chūn shēn yàn zuò jiā。
老父行寻灵运屐,道人唤吃赵州茶。lǎo fù xíng xún líng yùn jī,dào rén huàn chī zhào zhōu chá。
明朝尘土芙蓉路,犹忆山僧饭一麻。míng cháo chén tǔ fú róng lù,yóu yì shān sēng fàn yī má。

李孝光

胎化有鸟今千年,俯啄璚枝饮醴泉。tāi huà yǒu niǎo jīn qiān nián,fǔ zhuó qióng zhī yǐn lǐ quán。
缟带长身通夜白,丹砂涂顶入秋圆。gǎo dài zhǎng shēn tōng yè bái,dān shā tú dǐng rù qiū yuán。
山空蕙帐客初去,月落竹房僧未眠。shān kōng huì zhàng kè chū qù,yuè luò zhú fáng sēng wèi mián。
高气出尘如玉雪,长风万里趁飞仙。gāo qì chū chén rú yù xuě,zhǎng fēng wàn lǐ chèn fēi xiān。
2901234567»