古诗词

题周耕云为萧元泰画龙虎仙岩图

李孝光

龙虎之山仙所寰,我昔梦寐游其间。lóng hǔ zhī shān xiān suǒ huán,wǒ xī mèng mèi yóu qí jiān。
乾坤风气结冲秀,中有正一玄都坛。qián kūn fēng qì jié chōng xiù,zhōng yǒu zhèng yī xuán dōu tán。
羽人受我九节杖,林磴窈窕穷幽扳。yǔ rén shòu wǒ jiǔ jié zhàng,lín dèng yǎo tiǎo qióng yōu bān。
金宫蕊殿起寥廓,翠厓丹巘深回环。jīn gōng ruǐ diàn qǐ liáo kuò,cuì yá dān yǎn shēn huí huán。
峰头时飘白菡萏,石上谁种青琅玕。fēng tóu shí piāo bái hàn dàn,shí shàng shuí zhǒng qīng láng gān。
诸岩一览二十四,总似瀛渚蓬莱山。zhū yán yī lǎn èr shí sì,zǒng shì yíng zhǔ péng lái shān。
清溪浮空引雪练,远岫隔水来烟鬘。qīng xī fú kōng yǐn xuě liàn,yuǎn xiù gé shuǐ lái yān mán。
就中仙岩更奇绝,上有玉树皆团栾。jiù zhōng xiān yán gèng qí jué,shàng yǒu yù shù jiē tuán luán。
虹光半夜出林杪,云是石室韬神丹。hóng guāng bàn yè chū lín miǎo,yún shì shí shì tāo shén dān。
欲求刀圭已衰疾,羽人去我如飞翰。yù qiú dāo guī yǐ shuāi jí,yǔ rén qù wǒ rú fēi hàn。
褰裳涧曲采芳杜,断猿疏雨春山寒。qiān shang jiàn qū cǎi fāng dù,duàn yuán shū yǔ chūn shān hán。
觉来俗事日满眼,岁月冉冉随惊湍。jué lái sú shì rì mǎn yǎn,suì yuè rǎn rǎn suí jīng tuān。
会稽萧君忽相访,笑以此图令我看。huì jī xiāo jūn hū xiāng fǎng,xiào yǐ cǐ tú lìng wǒ kàn。
梦中羽人貌真似,而我别后鬓毛斑。mèng zhōng yǔ rén mào zhēn shì,ér wǒ bié hòu bìn máo bān。
题诗聊复记畴昔,愿拂尘服高骖鸾。tí shī liáo fù jì chóu xī,yuàn fú chén fú gāo cān luán。
李孝光

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。 李孝光的作品>>

猜您喜欢

清明郊行

李孝光

清明处处麦风斜,诗老得闲长在家。qīng míng chù chù mài fēng xié,shī lǎo dé xián zhǎng zài jiā。
远树小村千瓦雪,不知落日上梨花。yuǎn shù xiǎo cūn qiān wǎ xuě,bù zhī luò rì shàng lí huā。

老莺

李孝光

千丝影里一梭金,织得闲愁满绿阴。qiān sī yǐng lǐ yī suō jīn,zhī dé xián chóu mǎn lǜ yīn。
花外不知春已去,绵蛮犹自语芳心。huā wài bù zhī chūn yǐ qù,mián mán yóu zì yǔ fāng xīn。

次崇禧真人徐景周韵送茅山镇长冯秦卿

李孝光

与君游久最知我,借问谁能似我闲。yǔ jūn yóu jiǔ zuì zhī wǒ,jiè wèn shuí néng shì wǒ xián。
即买扁舟过淮去,舒州城上望钟山。jí mǎi biǎn zhōu guò huái qù,shū zhōu chéng shàng wàng zhōng shān。

次萨天锡韵

李孝光

江上杨柳又青青,双橹复作鹅鹳鸣。jiāng shàng yáng liǔ yòu qīng qīng,shuāng lǔ fù zuò é guàn míng。
中流击楫渡江去,夜半啼鸡非恶声。zhōng liú jī jí dù jiāng qù,yè bàn tí jī fēi è shēng。

病起用伯循御史韵二首

李孝光

何言痛饮是吾师,病覆壶觞亦废诗。hé yán tòng yǐn shì wú shī,bìng fù hú shāng yì fèi shī。
客久自应甘寂寞,独怜夜雨打窗时。kè jiǔ zì yīng gān jì mò,dú lián yè yǔ dǎ chuāng shí。

病起用伯循御史韵二首

李孝光

病起无聊带减围,看花惊有未开枝。bìng qǐ wú liáo dài jiǎn wéi,kàn huā jīng yǒu wèi kāi zhī。
主家十二楼中见,烂熳春风只自知。zhǔ jiā shí èr lóu zhōng jiàn,làn màn chūn fēng zhǐ zì zhī。

病中

李孝光

日夜东风相荡磨,故应地上落红多。rì yè dōng fēng xiāng dàng mó,gù yīng dì shàng luò hóng duō。
更须病起能拈酒,可奈东池芍药何。gèng xū bìng qǐ néng niān jiǔ,kě nài dōng chí sháo yào hé。

题王士让御史所藏画卷风雨回舟

李孝光

天昏地黑蛟龙恶,风雨如山擘不开。tiān hūn dì hēi jiāo lóng è,fēng yǔ rú shān bāi bù kāi。
舟中自有刺蛟手,笑杀舟师捩舵回。zhōu zhōng zì yǒu cì jiāo shǒu,xiào shā zhōu shī liè duò huí。

题王士让御史所藏画卷风雨回舟

李孝光

山上荒祠山下溪,系牲断石是谁题?shān shàng huāng cí shān xià xī,xì shēng duàn shí shì shuí tí?
落日行人更回首,青枫树里鹧鸪啼。luò rì xíng rén gèng huí shǒu,qīng fēng shù lǐ zhè gū tí。

书岳法师屏

李孝光

眼中有客久不见,长见白云成往还。yǎn zhōng yǒu kè jiǔ bù jiàn,zhǎng jiàn bái yún chéng wǎng hái。
风著纸窗疑是雨,酒醒忽忆在南山。fēng zhù zhǐ chuāng yí shì yǔ,jiǔ xǐng hū yì zài nán shān。

送茂上人二首

李孝光

五湖春水绿溶溶,两岸花开斗白红。wǔ hú chūn shuǐ lǜ róng róng,liǎng àn huā kāi dòu bái hóng。
欲买扁舟随汝去,卧听疏雨打南篷。yù mǎi biǎn zhōu suí rǔ qù,wò tīng shū yǔ dǎ nán péng。

送茂上人二首

李孝光

二月狂风已不禁,天笼大野日阴阴。èr yuè kuáng fēng yǐ bù jìn,tiān lóng dà yě rì yīn yīn。
高斋一夜听新雨,想见城东柳色深。gāo zhāi yī yè tīng xīn yǔ,xiǎng jiàn chéng dōng liǔ sè shēn。

宿枣树湾

李孝光

枣树湾西乱石矼,萧萧落木见秋江。zǎo shù wān xī luàn shí gāng,xiāo xiāo luò mù jiàn qiū jiāng。
渔郎击楫悲歌意,不道风吹上客窗。yú láng jī jí bēi gē yì,bù dào fēng chuī shàng kè chuāng。

江头春日

李孝光

江头杨柳弄黄金,柳下春江绿已深。jiāng tóu yáng liǔ nòng huáng jīn,liǔ xià chūn jiāng lǜ yǐ shēn。
可见东风能富贵,吹将红紫上园林。kě jiàn dōng fēng néng fù guì,chuī jiāng hóng zǐ shàng yuán lín。

送上虞黄万石作天台教

李孝光

昔年曾向天台去,走上璚楼看日生。xī nián céng xiàng tiān tái qù,zǒu shàng qióng lóu kàn rì shēng。
跳出海波三丈许,始闻山下一鸡鸣。tiào chū hǎi bō sān zhàng xǔ,shǐ wén shān xià yī jī míng。