古诗词

送林彦清

李孝光

有客新自东方来,瞳子如月无纤埃。yǒu kè xīn zì dōng fāng lái,tóng zi rú yuè wú xiān āi。
言昔东见容成君,接上轩辕张乐之层台。yán xī dōng jiàn róng chéng jūn,jiē shàng xuān yuán zhāng lè zhī céng tái。
手扪青天冷至骨,白榆列宿何崔嵬。shǒu mén qīng tiān lěng zhì gǔ,bái yú liè sù hé cuī wéi。
轩辕仙成去已久,皆骑威凤骖龙媒。xuān yuán xiān chéng qù yǐ jiǔ,jiē qí wēi fèng cān lóng méi。
珠珰明佩隔风雨,天门晃朗相当开。zhū dāng míng pèi gé fēng yǔ,tiān mén huǎng lǎng xiāng dāng kāi。
仙家玉女少愁思,踏雪双歌紫云回。xiān jiā yù nǚ shǎo chóu sī,tà xuě shuāng gē zǐ yún huí。
君尝教我三洗髓,已觉灵气生根荄。jūn cháng jiào wǒ sān xǐ suǐ,yǐ jué líng qì shēng gēn gāi。
我时坐客桂树下,纵之使言手拄颏。wǒ shí zuò kè guì shù xià,zòng zhī shǐ yán shǒu zhǔ kē。
客似师横差短耳,眼似恨小髯䯱䰄。kè shì shī héng chà duǎn ěr,yǎn shì hèn xiǎo rán pī sāi。
不见横君三十年,眼中见子吾已衰。bù jiàn héng jūn sān shí nián,yǎn zhōng jiàn zi wú yǐ shuāi。
却忆相携入雁谷,山中二月如天台。què yì xiāng xié rù yàn gǔ,shān zhōng èr yuè rú tiān tái。
风吹桃花行水面,大笑酌我紫霞杯。fēng chuī táo huā xíng shuǐ miàn,dà xiào zhuó wǒ zǐ xiá bēi。
客今好游自不恶,名山往往多奇才。kè jīn hǎo yóu zì bù è,míng shān wǎng wǎng duō qí cái。
傥逢俗子莫与语,世贵瓦缶轻尊罍。tǎng féng sú zi mò yǔ yǔ,shì guì wǎ fǒu qīng zūn léi。
舟行江中慎濯足,矶下乃有鳌与能。zhōu xíng jiāng zhōng shèn zhuó zú,jī xià nǎi yǒu áo yǔ néng。
更莫燃犀照水怪,自倚善幻驱霆雷。gèng mò rán xī zhào shuǐ guài,zì yǐ shàn huàn qū tíng léi。
望见九华足云气,一上绝顶驱莲莱。wàng jiàn jiǔ huá zú yún qì,yī shàng jué dǐng qū lián lái。
李孝光

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。 李孝光的作品>>

猜您喜欢

送宋武官尉安康之桐城

李孝光

令人作恶惟离别,今日江头送客还。lìng rén zuò è wéi lí bié,jīn rì jiāng tóu sòng kè hái。
赢得秋风斜照里,倚篷满意看青山。yíng dé qiū fēng xié zhào lǐ,yǐ péng mǎn yì kàn qīng shān。

送宋武臣之桐城

李孝光

欲霜江气已飕飕,鸿雁南飞木叶愁。yù shuāng jiāng qì yǐ sōu sōu,hóng yàn nán fēi mù yè chóu。
好为故人连夜饮,平明笳鼓出扬州。hǎo wèi gù rén lián yè yǐn,píng míng jiā gǔ chū yáng zhōu。

用观志能韵寄萨使君

李孝光

杏花落后见辛夷,烈士无歌忆别离。xìng huā luò hòu jiàn xīn yí,liè shì wú gē yì bié lí。
春草池塘蛙吹早,斜阳巷陌燕归迟。chūn cǎo chí táng wā chuī zǎo,xié yáng xiàng mò yàn guī chí。

过贾元寔宅

李孝光

共过故人溪上宅,春风野水欲绵绵。gòng guò gù rén xī shàng zhái,chūn fēng yě shuǐ yù mián mián。
先生半月无诗思,恐有新诗在雪边。xiān shēng bàn yuè wú shī sī,kǒng yǒu xīn shī zài xuě biān。

赵汝甫枯木竹石卷

李孝光

中林黄叶净沄沄,眼底峥嵘见此君。zhōng lín huáng yè jìng yún yún,yǎn dǐ zhēng róng jiàn cǐ jūn。
清晓东池看黄菊,凤毛无数落春云。qīng xiǎo dōng chí kàn huáng jú,fèng máo wú shù luò chūn yún。

姑苏台

李孝光

阊门杨柳自春风,水殿幽花泣露红。chāng mén yáng liǔ zì chūn fēng,shuǐ diàn yōu huā qì lù hóng。
飞絮年年满城郭,行人不见馆娃宫。fēi xù nián nián mǎn chéng guō,xíng rén bù jiàn guǎn wá gōng。

折梅

李孝光

短棹扁舟泊钓台,寒梅一树倚云开。duǎn zhào biǎn zhōu pō diào tái,hán méi yī shù yǐ yún kāi。
折花非为添题品,要看春从何处来。zhé huā fēi wèi tiān tí pǐn,yào kàn chūn cóng hé chù lái。

喜闻开经筵口号

李孝光

封事如蚕照绿函,九关虎豹静眈眈。fēng shì rú cán zhào lǜ hán,jiǔ guān hǔ bào jìng dān dān。
天垂赤县神州外,地入黄旗紫盖南。tiān chuí chì xiàn shén zhōu wài,dì rù huáng qí zǐ gài nán。

送人兼简丁仲容

李孝光

忽忆龙河水西寺,两株桂树绕千回。hū yì lóng hé shuǐ xī sì,liǎng zhū guì shù rào qiān huí。
若见阿苏烦借问,汝耶何日浙东来?ruò jiàn ā sū fán jiè wèn,rǔ yé hé rì zhè dōng lái?

题竹

李孝光

翠袖临风一怅然,雨馀草木亦娟娟。cuì xiù lín fēng yī chàng rán,yǔ yú cǎo mù yì juān juān。
东头夜半明月出,照见蛟龙石上眠。dōng tóu yè bàn míng yuè chū,zhào jiàn jiāo lóng shí shàng mián。

九日登应天塔

李孝光

宝林寺里应天塔,老子题诗最上头。bǎo lín sì lǐ yīng tiān tǎ,lǎo zi tí shī zuì shàng tóu。
九日登高望南北,青天咫尺是神州。jiǔ rì dēng gāo wàng nán běi,qīng tiān zhǐ chǐ shì shén zhōu。

柳桥渔唱

李孝光

杨柳桥头杨柳青,西边即是越王城。yáng liǔ qiáo tóu yáng liǔ qīng,xī biān jí shì yuè wáng chéng。
城中大官听艳曲,半是美人肠断声。chéng zhōng dà guān tīng yàn qū,bàn shì měi rén cháng duàn shēng。

吴王纳凉图

李孝光

六月长洲水殿凉,酒酣挥袖倚新妆。liù yuè zhǎng zhōu shuǐ diàn liáng,jiǔ hān huī xiù yǐ xīn zhuāng。
芙蓉露冷秋云薄,回首西风响屧廊。fú róng lù lěng qiū yún báo,huí shǒu xī fēng xiǎng xiè láng。

游艮岳

李孝光

一沼何堪役万民,一峰将使九州贫。yī zhǎo hé kān yì wàn mín,yī fēng jiāng shǐ jiǔ zhōu pín。
江山假设方成就,真个江山已属人。jiāng shān jiǎ shè fāng chéng jiù,zhēn gè jiāng shān yǐ shǔ rén。

陪萨使君饮酒铁塔寺分题得箨龙轩分韵得而字

李孝光

琅玕尽灵种,玉立近东池。láng gān jǐn líng zhǒng,yù lì jìn dōng chí。
已与风云会,终含冰雹姿。yǐ yǔ fēng yún huì,zhōng hán bīng báo zī。
气酣犹赑屃,鳞动觉之而。qì hān yóu bì xì,lín dòng jué zhī ér。
雨暗思雷泽,天清入葛陂。yǔ àn sī léi zé,tiān qīng rù gé bēi。
凤毛当户见,蛇影到杯疑。fèng máo dāng hù jiàn,shé yǐng dào bēi yí。
神物烦呵护,应看变化时。shén wù fán hē hù,yīng kàn biàn huà shí。