古诗词

驻马听春思

韩邦奇

春思依依。chūn sī yī yī。
习习和风春昼迟。xí xí hé fēng chūn zhòu chí。
看他游春,杜甫喜见,春来又怕春归。kàn tā yóu chūn,dù fǔ xǐ jiàn,chūn lái yòu pà chūn guī。
耽春不觉鬓如丝。dān chūn bù jué bìn rú sī。
向海棠、还问春消息,燕语莺啼。xiàng hǎi táng hái wèn chūn xiāo xī,yàn yǔ yīng tí。
碧阑干外,春光有几。bì lán gàn wài,chūn guāng yǒu jǐ。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

登保俶寺钱越王俶入朝于宋国人建塔祝其来今其塔相传为保俶寺因以名

韩邦奇

百尺浮图上碧霄,登临此日忆前朝。bǎi chǐ fú tú shàng bì xiāo,dēng lín cǐ rì yì qián cháo。
夕阳天外千山暮,秋海江头八月潮。xī yáng tiān wài qiān shān mù,qiū hǎi jiāng tóu bā yuè cháo。
社稷有臣挥痛泪,君王何事树降标。shè jì yǒu chén huī tòng lèi,jūn wáng hé shì shù jiàng biāo。
当年城郭分明在,十里长塘见野桥。dāng nián chéng guō fēn míng zài,shí lǐ zhǎng táng jiàn yě qiáo。

登保俶寺钱越王俶入朝于宋国人建塔祝其来今其塔相传为保俶寺因以名

韩邦奇

封疆吴越百年传,一渡长江竟不还。fēng jiāng wú yuè bǎi nián chuán,yī dù zhǎng jiāng jìng bù hái。
北望犹存萧寺塔,南归曾见御函笺。běi wàng yóu cún xiāo sì tǎ,nán guī céng jiàn yù hán jiān。
秋深宫殿迷寒草,日落湖山起暮烟。qiū shēn gōng diàn mí hán cǎo,rì luò hú shān qǐ mù yān。
千古兴亡回首梦,清尊相对重悽然。qiān gǔ xīng wáng huí shǒu mèng,qīng zūn xiāng duì zhòng qī rán。

岳坟

韩邦奇

武穆祠前落叶秋,悲风长夜起松楸。wǔ mù cí qián luò yè qiū,bēi fēng zhǎng yè qǐ sōng qiū。
精忠万古南枝在,遗恨无穷汴水流。jīng zhōng wàn gǔ nán zhī zài,yí hèn wú qióng biàn shuǐ liú。
凤阁谁为天子诏,龙沙空抱上皇忧。fèng gé shuí wèi tiān zi zhào,lóng shā kōng bào shàng huáng yōu。
舆图竟付东窗计,寂寞崖山一叶舟。yú tú jìng fù dōng chuāng jì,jì mò yá shān yī yè zhōu。

邃谷将行饯之二首其一

韩邦奇

秋江两月驻行旌,一度相过一度情。qiū jiāng liǎng yuè zhù xíng jīng,yī dù xiāng guò yī dù qíng。
明日即为南去客,临岐数问北归程。míng rì jí wèi nán qù kè,lín qí shù wèn běi guī chéng。
霜红越树重城隔,云黑蛮溪万里行。shuāng hóng yuè shù zhòng chéng gé,yún hēi mán xī wàn lǐ xíng。
人世生离今夕是,谩同尊酒叹浮萍。rén shì shēng lí jīn xī shì,mán tóng zūn jiǔ tàn fú píng。

谒庙

韩邦奇

古柏高秋露气寒,桥门初日集儒冠。gǔ bǎi gāo qiū lù qì hán,qiáo mén chū rì jí rú guān。
万年制作从周礼,千仞宫墙拜汉官。wàn nián zhì zuò cóng zhōu lǐ,qiān rèn gōng qiáng bài hàn guān。
自是圣朝多化雨,还看吾道障狂澜。zì shì shèng cháo duō huà yǔ,hái kàn wú dào zhàng kuáng lán。
迂疏愧我真无补,山斗于今正仰韩。yū shū kuì wǒ zhēn wú bǔ,shān dòu yú jīn zhèng yǎng hán。

别梅溪

韩邦奇

才喜逢君又远违,海乡相对思依依。cái xǐ féng jūn yòu yuǎn wéi,hǎi xiāng xiāng duì sī yī yī。
风高古木猿声急,霜落寒江雁影稀。fēng gāo gǔ mù yuán shēng jí,shuāng luò hán jiāng yàn yǐng xī。
共向离歌悲祖席,不堪别泪点征衣。gòng xiàng lí gē bēi zǔ xí,bù kān bié lèi diǎn zhēng yī。
关河万里滇南道,我独驱驰驷牡騑。guān hé wàn lǐ diān nán dào,wǒ dú qū chí sì mǔ fēi。

别梅溪

韩邦奇

痛饮新联兴转豪,还惊秋色下庭皋。tòng yǐn xīn lián xīng zhuǎn háo,hái jīng qiū sè xià tíng gāo。
雨过丛菊开金苑,风入长林动碧涛。yǔ guò cóng jú kāi jīn yuàn,fēng rù zhǎng lín dòng bì tāo。
山对小楼峰似戟,潮生沧海水如刀。shān duì xiǎo lóu fēng shì jǐ,cháo shēng cāng hǎi shuǐ rú dāo。
天涯零落绨袍在,一事无成早二毛。tiān yá líng luò tí páo zài,yī shì wú chéng zǎo èr máo。

松崖方都宪号

韩邦奇

乌石山高隔世尘,长松郁郁八千春。wū shí shān gāo gé shì chén,zhǎng sōng yù yù bā qiān chūn。
暖云不断灵脂结,晴雪初干老干新。nuǎn yún bù duàn líng zhī jié,qíng xuě chū gàn lǎo gàn xīn。
万木惟应梅作使,孤根还许竹为邻。wàn mù wéi yīng méi zuò shǐ,gū gēn hái xǔ zhú wèi lín。
山腰松下茅堂小,中有高翁乐性真。shān yāo sōng xià máo táng xiǎo,zhōng yǒu gāo wēng lè xìng zhēn。

将适双溪

韩邦奇

江上楼船待客归,山城尊酒且依依。jiāng shàng lóu chuán dài kè guī,shān chéng zūn jiǔ qiě yī yī。
宦途岁月他年梦,乡国田园昨日非。huàn tú suì yuè tā nián mèng,xiāng guó tián yuán zuó rì fēi。
露冷槿花闻雁度,风牵荇带忆鲈肥。lù lěng jǐn huā wén yàn dù,fēng qiān xìng dài yì lú féi。
淹留不觉秋宵永,漏尽寒谯月满扉。yān liú bù jué qiū xiāo yǒng,lòu jǐn hán qiáo yuè mǎn fēi。

别慧岩

韩邦奇

满江风雨解离舟,病客难禁万斛愁。mǎn jiāng fēng yǔ jiě lí zhōu,bìng kè nán jìn wàn hú chóu。
欲去为君仍水宿,重来共我一山游。yù qù wèi jūn réng shuǐ sù,zhòng lái gòng wǒ yī shān yóu。
多情衢婺诗篇在,过眼莺花岁月浮。duō qíng qú wù shī piān zài,guò yǎn yīng huā suì yuè fú。
脉脉尊前不成醉,海天苍莽是杭州。mài mài zūn qián bù chéng zuì,hǎi tiān cāng mǎng shì háng zhōu。

梅溪赴滇南

韩邦奇

吴江秋雨正潇潇,江上离愁黯不消。wú jiāng qiū yǔ zhèng xiāo xiāo,jiāng shàng lí chóu àn bù xiāo。
万里云山初解缆,十年京国几联镳。wàn lǐ yún shān chū jiě lǎn,shí nián jīng guó jǐ lián biāo。
乡情不尽阳关酒,客梦还惊越海潮。xiāng qíng bù jǐn yáng guān jiǔ,kè mèng hái jīng yuè hǎi cháo。
万里滇池俯金马,征鸿渺渺暮天遥。wàn lǐ diān chí fǔ jīn mǎ,zhēng hóng miǎo miǎo mù tiān yáo。

狱中怀程以道

韩邦奇

一别茫茫近十年,偶来手字墨犹鲜。yī bié máng máng jìn shí nián,ǒu lái shǒu zì mò yóu xiān。
殷勤始见交游谊,激切时闻諌议篇。yīn qín shǐ jiàn jiāo yóu yì,jī qiè shí wén dǒng yì piān。
泾野联镳秋色晚,幖山对榻雨声连。jīng yě lián biāo qiū sè wǎn,biāo shān duì tà yǔ shēng lián。
知君此夜相思梦,定绕圜扉碧树烟。zhī jūn cǐ yè xiāng sī mèng,dìng rào huán fēi bì shù yān。

狱中怀吕道夫

韩邦奇

如君乡国最心知,咫尺空劳两地思。rú jūn xiāng guó zuì xīn zhī,zhǐ chǐ kōng láo liǎng dì sī。
何日论文重对酒,今宵遣兴且凭诗。hé rì lùn wén zhòng duì jiǔ,jīn xiāo qiǎn xīng qiě píng shī。
秋深青琐愁多少,月落沧江梦几时。qiū shēn qīng suǒ chóu duō shǎo,yuè luò cāng jiāng mèng jǐ shí。
况是艰危佳节后,黄花寒雨满东篱。kuàng shì jiān wēi jiā jié hòu,huáng huā hán yǔ mǎn dōng lí。

狱中

韩邦奇

月华如水近中天,脉脉相看夜不眠。yuè huá rú shuǐ jìn zhōng tiān,mài mài xiāng kàn yè bù mián。
湖海萧条家在越,风尘荏苒客居燕。hú hǎi xiāo tiáo jiā zài yuè,fēng chén rěn rǎn kè jū yàn。
先几今已惭张翰,小雅曾闻悼马迁。xiān jǐ jīn yǐ cán zhāng hàn,xiǎo yǎ céng wén dào mǎ qiān。
此夕感时多少泪,尽随旅梦入云烟。cǐ xī gǎn shí duō shǎo lèi,jǐn suí lǚ mèng rù yún yān。

狱中

韩邦奇

圜土无人昼掩扉,西风吹送雨霏微。huán tǔ wú rén zhòu yǎn fēi,xī fēng chuī sòng yǔ fēi wēi。
愁随落叶萧萧下,心逐行云片片归。chóu suí luò yè xiāo xiāo xià,xīn zhú xíng yún piàn piàn guī。
万死宁嫌同草木,一官原不为轻肥。wàn sǐ níng xián tóng cǎo mù,yī guān yuán bù wèi qīng féi。
平生点检知无愧,尘世何劳较是非。píng shēng diǎn jiǎn zhī wú kuì,chén shì hé láo jiào shì fēi。