古诗词

谒武惠鲁公林墓四十韵

王恽

金驭成阴朽,山东自古强。jīn yù chéng yīn xiǔ,shān dōng zì gǔ qiáng。
限田标镇戍,积愤致抢攘。xiàn tián biāo zhèn shù,jī fèn zhì qiǎng rǎng。
武惠当年杰,天心霸业匡。wǔ huì dāng nián jié,tiān xīn bà yè kuāng。
云龙时际会,风虎日翱翔。yún lóng shí jì huì,fēng hǔ rì áo xiáng。
五十连城重,三千战士良。wǔ shí lián chéng zhòng,sān qiān zhàn shì liáng。
一朝归版籍,遗爱在耕桑。yī cháo guī bǎn jí,yí ài zài gēng sāng。
甫定先文治,来威戒伐张。fǔ dìng xiān wén zhì,lái wēi jiè fá zhāng。
俭恭希大帛,号令肃秋霜。jiǎn gōng xī dà bó,hào lìng sù qiū shuāng。
气革耰锄扰,风还礼义乡。qì gé yōu chú rǎo,fēng hái lǐ yì xiāng。
颂方歌鲁盛,人骇陨星镗。sòng fāng gē lǔ shèng,rén hài yǔn xīng tāng。
云出青崖顶,乌瞻泰岱傍。yún chū qīng yá dǐng,wū zhān tài dài bàng。
驱车经鹊里,故宅似汾阳。qū chē jīng què lǐ,gù zhái shì fén yáng。
山倚祁连冢,祠荒绿野堂。shān yǐ qí lián zhǒng,cí huāng lǜ yě táng。
门旌虚将幄,燕寝尚清香。mén jīng xū jiāng wò,yàn qǐn shàng qīng xiāng。
有客追畴昔,怀人动慨慷。yǒu kè zhuī chóu xī,huái rén dòng kǎi kāng。
王师初破汴,河朔久沦纲。wáng shī chū pò biàn,hé shuò jiǔ lún gāng。
文物随云散,招徕不一亡。wén wù suí yún sàn,zhāo lái bù yī wáng。
尽收周礼乐,重辟汉科场。jǐn shōu zhōu lǐ lè,zhòng pì hàn kē chǎng。
清秩铨华省,群英萃郡庠。qīng zhì quán huá shěng,qún yīng cuì jùn xiáng。
有金皆冶器,无玉不追章。yǒu jīn jiē yě qì,wú yù bù zhuī zhāng。
蓄德需明主,流波及四方。xù dé xū míng zhǔ,liú bō jí sì fāng。
星躔从落落,奎彩独煌煌。xīng chán cóng luò luò,kuí cǎi dú huáng huáng。
嗣相图光绍,先猷在益彰。sì xiāng tú guāng shào,xiān yóu zài yì zhāng。
雪山宜久重,世业浸丕昌。xuě shān yí jiǔ zhòng,shì yè jìn pī chāng。
帝道开中统,皇风煽八荒。dì dào kāi zhōng tǒng,huáng fēng shān bā huāng。
重推黄阁相,轻是尚书郎。zhòng tuī huáng gé xiāng,qīng shì shàng shū láng。
两署分荷橐,千官列雁行。liǎng shǔ fēn hé tuó,qiān guān liè yàn xíng。
至今称济济,所在见跄跄。zhì jīn chēng jì jì,suǒ zài jiàn qiāng qiāng。
原治无多术,推贤用叵量。yuán zhì wú duō shù,tuī xián yòng pǒ liàng。
措材真得所,收效尽非常。cuò cái zhēn dé suǒ,shōu xiào jǐn fēi cháng。
侯国能如此,朝家化更皇。hóu guó néng rú cǐ,cháo jiā huà gèng huáng。
阐明虽实理,勉励乏明扬。chǎn míng suī shí lǐ,miǎn lì fá míng yáng。
一代徐通议,中流号巨防。yī dài xú tōng yì,zhōng liú hào jù fáng。
试图援手助,潜有跋胡妨。shì tú yuán shǒu zhù,qián yǒu bá hú fáng。
薄宦新过鲁,诸生惧面墙。báo huàn xīn guò lǔ,zhū shēng jù miàn qiáng。
泮田饶乐育,师授奈无望。pàn tián ráo lè yù,shī shòu nài wú wàng。
可惜弦歌地,虚成笱在梁。kě xī xián gē dì,xū chéng gǒu zài liáng。
力扶虽切切,事迫去遑遑。lì fú suī qiè qiè,shì pò qù huáng huáng。
量分功名薄,伤时涕泗滂。liàng fēn gōng míng báo,shāng shí tì sì pāng。
野烟知客恨,先自柏城苍。yě yān zhī kè hèn,xiān zì bǎi chéng cāng。
王恽

王恽

王恽,字仲谋,号秋涧,卫州路汲县(今河南卫辉市)人。元朝著名学者、诗人、政治家,一生仕宦,刚直不阿,清贫守职,好学善文。成为元世祖忽必烈、裕宗皇太子真金和成宗皇帝铁木真三代的谏臣。 王恽的作品>>

猜您喜欢

李夫人画兰歌

王恽

清閟堂深不知暑,瑶草佳期梦玄圃。qīng bì táng shēn bù zhī shǔ,yáo cǎo jiā qī mèng xuán pǔ。
孙郎笑折紫兰来,素影盈盈映修渚。sūn láng xiào zhé zǐ lán lái,sù yǐng yíng yíng yìng xiū zhǔ。
李夫人,澹丰容,天然与兰相始终。lǐ fū rén,dàn fēng róng,tiān rán yǔ lán xiāng shǐ zhōng。
剡藤一笔作九畹,落墨不减江南工。shàn téng yī bǐ zuò jiǔ wǎn,luò mò bù jiǎn jiāng nán gōng。
芳姿元与凡卉异,晔晔况是湘累丛。fāng zī yuán yǔ fán huì yì,yè yè kuàng shì xiāng lèi cóng。
离骚不复作,遗恨千古沈幽宫。lí sāo bù fù zuò,yí hèn qiān gǔ shěn yōu gōng。
君看此花有深意,似写灵均幽思悲回风。jūn kàn cǐ huā yǒu shēn yì,shì xiě líng jūn yōu sī bēi huí fēng。
君家大雅堂,文彩东野翁,并入惨澹经营中。jūn jiā dà yǎ táng,wén cǎi dōng yě wēng,bìng rù cǎn dàn jīng yíng zhōng。
秋风拂帘秋日长,芳霏霏兮汜崇光。qiū fēng fú lián qiū rì zhǎng,fāng fēi fēi xī sì chóng guāng。
淡妆相对有馀韵,画栏桂子空秋香。dàn zhuāng xiāng duì yǒu yú yùn,huà lán guì zi kōng qiū xiāng。
淡轩托物明孤洁,五十年来抱霜节。dàn xuān tuō wù míng gū jié,wǔ shí nián lái bào shuāng jié。
固知色相皆空寂,妙得于心聊自适。gù zhī sè xiāng jiē kōng jì,miào dé yú xīn liáo zì shì。
仿像湘娥倚暮花,黄陵庙前江水碧。fǎng xiàng xiāng é yǐ mù huā,huáng líng miào qián jiāng shuǐ bì。
生平佩服真赏音,升闻紫庭非素心。shēng píng pèi fú zhēn shǎng yīn,shēng wén zǐ tíng fēi sù xīn。
唤起谪仙摇醉笔,为翻新曲泻瑶琴。huàn qǐ zhé xiān yáo zuì bǐ,wèi fān xīn qū xiè yáo qín。

清霜怨

王恽

日落偶过吴郎家,入门两阑姚魏花。rì luò ǒu guò wú láng jiā,rù mén liǎng lán yáo wèi huā。
金盘洗妆都几日,已觉鬓乱钗横斜。jīn pán xǐ zhuāng dōu jǐ rì,yǐ jué bìn luàn chāi héng xié。
韩卿秉烛惜佳丽,便恐翠袖倚竹空春华。hán qīng bǐng zhú xī jiā lì,biàn kǒng cuì xiù yǐ zhú kōng chūn huá。
鹤翎红糁玉蝶粉,堕髻睡美吴宫娃。hè líng hóng sǎn yù dié fěn,duò jì shuì měi wú gōng wá。
我欲问花不解语,何故忽尔令人嗟。wǒ yù wèn huā bù jiě yǔ,hé gù hū ěr lìng rén jiē。
东皇醉著初不问,青女潜妒飞银沙。dōng huáng zuì zhù chū bù wèn,qīng nǚ qián dù fēi yín shā。
花神敛袂避阴惨,驻颜何有仙人砂。huā shén liǎn mèi bì yīn cǎn,zhù yán hé yǒu xiān rén shā。
京师各圃花不少,今岁闲杀游春车。jīng shī gè pǔ huā bù shǎo,jīn suì xián shā yóu chūn chē。
客怀岂独被花恼,俗事扰扰惊无涯。kè huái qǐ dú bèi huā nǎo,sú shì rǎo rǎo jīng wú yá。
西风巷陌尘障面,酒楼寂寂空箫笳。xī fēng xiàng mò chén zhàng miàn,jiǔ lóu jì jì kōng xiāo jiā。
我因未事得闲在,尽日饮客前溪芽。wǒ yīn wèi shì dé xián zài,jǐn rì yǐn kè qián xī yá。
天教世务不挂口,遮眼幸有诗书葩。tiān jiào shì wù bù guà kǒu,zhē yǎn xìng yǒu shī shū pā。
时时弄笔散幽滞,钱裹忘计东坡叉。shí shí nòng bǐ sàn yōu zhì,qián guǒ wàng jì dōng pō chā。
为花作谱见衰盛,自笑思涩颐空呀。wèi huā zuò pǔ jiàn shuāi shèng,zì xiào sī sè yí kōng ya。
因声寄谢紫山老,落落高举凌青霞。yīn shēng jì xiè zǐ shān lǎo,luò luò gāo jǔ líng qīng xiá。

湘中后怨至元十八年岁辛巳冬十月按事顺德晨起灯下读沈下贤文集偶赋此或云郑即子春也

王恽

洛桥晓月光朦胧,彼姝娇啼桥水东。luò qiáo xiǎo yuè guāng méng lóng,bǐ shū jiāo tí qiáo shuǐ dōng。
郑生早发与之遇,挈去媵御甘长终。zhèng shēng zǎo fā yǔ zhī yù,qiè qù yìng yù gān zhǎng zhōng。
雾绡烟縠已惝恍,《九歌》《招魂》皆楚风。wù xiāo yān hú yǐ chǎng huǎng,jiǔ gē zhāo hún jiē chǔ fēng。
一朝谪满与郑诀,云是蛟娣非凡庸。yī cháo zhé mǎn yǔ zhèng jué,yún shì jiāo dì fēi fán yōng。
岳阳楼高花映红,满筵歌舞鲛人宫。yuè yáng lóu gāo huā yìng hóng,mǎn yán gē wǔ jiāo rén gōng。
海风吹散歘不见,倚云望入湘江空。hǎi fēng chuī sàn chuā bù jiàn,yǐ yún wàng rù xiāng jiāng kōng。