古诗词

游妫川水谷太玄道宫

王恽

迎谒次妫野,将为旦夕间。yíng yè cì guī yě,jiāng wèi dàn xī jiān。
尚馀百里远,却得三日闲。shàng yú bǎi lǐ yuǎn,què dé sān rì xián。
追陪玉堂翁,清游指仙山。zhuī péi yù táng wēng,qīng yóu zhǐ xiān shān。
穷秋草木尽,诸峰惨无颜。qióng qiū cǎo mù jǐn,zhū fēng cǎn wú yán。
两崖蓄馀暖,岩树如春妍。liǎng yá xù yú nuǎn,yán shù rú chūn yán。
洞口疑有光,望中已欣然。dòng kǒu yí yǒu guāng,wàng zhōng yǐ xīn rán。
始至觉夷旷,稍深更幽宽。shǐ zhì jué yí kuàng,shāo shēn gèng yōu kuān。
山英喜客来,夜雨濯翠鬟。shān yīng xǐ kè lái,yè yǔ zhuó cuì huán。
层峦与叠巘,供我拄笏看。céng luán yǔ dié yǎn,gōng wǒ zhǔ hù kàn。
云封石上钵,玉漱山腰泉。yún fēng shí shàng bō,yù shù shān yāo quán。
灌溉滋树艺,一脉穷湾环。guàn gài zī shù yì,yī mài qióng wān huán。
西台颇峻绝,两折跻其巅。xī tái pǒ jùn jué,liǎng zhé jī qí diān。
诗翁见精健,登顿不作难。shī wēng jiàn jīng jiàn,dēng dùn bù zuò nán。
䃲礴凛莫留,松风吹袂寒。pán bó lǐn mò liú,sōng fēng chuī mèi hán。
降阿集晴疏,高谈渺孤攀。jiàng ā jí qíng shū,gāo tán miǎo gū pān。
山荒苦无称,似待新诗传。shān huāng kǔ wú chēng,shì dài xīn shī chuán。
诸君垂橐来,稛载风烟还。zhū jūn chuí tuó lái,kǔn zài fēng yān hái。
因公得胜赏,此诗其可缓。yīn gōng dé shèng shǎng,cǐ shī qí kě huǎn。
但恐云霞举,暮景去犹悭。dàn kǒng yún xiá jǔ,mù jǐng qù yóu qiān。
我非桓野王,今识东山安。wǒ fēi huán yě wáng,jīn shí dōng shān ān。
王恽

王恽

王恽,字仲谋,号秋涧,卫州路汲县(今河南卫辉市)人。元朝著名学者、诗人、政治家,一生仕宦,刚直不阿,清贫守职,好学善文。成为元世祖忽必烈、裕宗皇太子真金和成宗皇帝铁木真三代的谏臣。 王恽的作品>>

猜您喜欢

春夜独坐

王恽

读书声歇烛华残,润入琴弦觉夜寒。dú shū shēng xiē zhú huá cán,rùn rù qín xián jué yè hán。
寂寞小窗云影薄,隔帘梧叶雨声乾。jì mò xiǎo chuāng yún yǐng báo,gé lián wú yè yǔ shēng qián。

仙游曲五绝

王恽

庭竹无人绿满窗,幽香和露湿霓幢。tíng zhú wú rén lǜ mǎn chuāng,yōu xiāng hé lù shī ní chuáng。
日长孤绝坛边鹤,啄遍晴苔影一双。rì zhǎng gū jué tán biān hè,zhuó biàn qíng tái yǐng yī shuāng。

仙游曲五绝

王恽

金简朝元拥玉华,碧壶香满谪仙家。jīn jiǎn cháo yuán yōng yù huá,bì hú xiāng mǎn zhé xiān jiā。
石坛冷挂银潢水,会待秋风送客槎。shí tán lěng guà yín huáng shuǐ,huì dài qiū fēng sòng kè chá。

同刘劝农彦和葛县令祐之游苍谷口四首

王恽

四山遮尽外来风,山崦人家不觉冬。sì shān zhē jǐn wài lái fēng,shān yān rén jiā bù jué dōng。
独立苍崖重回首,山形浑似入居庸。dú lì cāng yá zhòng huí shǒu,shān xíng hún shì rù jū yōng。

同刘劝农彦和葛县令祐之游苍谷口四首

王恽

九龙分部中天雨,何处痴蟠睡不开。jiǔ lóng fēn bù zhōng tiān yǔ,hé chù chī pán shuì bù kāi。
一勺凤凰台下水,有时风雨洗天来。yī sháo fèng huáng tái xià shuǐ,yǒu shí fēng yǔ xǐ tiān lái。

同刘劝农彦和葛县令祐之游苍谷口四首

王恽

方山忽断两崖开,中有苍河自北来。fāng shān hū duàn liǎng yá kāi,zhōng yǒu cāng hé zì běi lái。
行出山门俱不见,玉龙翻作地中雷。xíng chū shān mén jù bù jiàn,yù lóng fān zuò dì zhōng léi。

同刘劝农彦和葛县令祐之游苍谷口四首

王恽

地炉火在壁灯昏,睡觉山堂笑语温。dì lú huǒ zài bì dēng hūn,shuì jué shān táng xiào yǔ wēn。
豆粥一盂官事了,缓摇吟辔出山门。dòu zhōu yī yú guān shì le,huǎn yáo yín pèi chū shān mén。

清明后一日作

王恽

懊恼春悰困宿酲,偶随游子到溪亭。ào nǎo chūn cóng kùn sù chéng,ǒu suí yóu zi dào xī tíng。
多情几行城南柳,三度春风见汝青。duō qíng jǐ xíng chéng nán liǔ,sān dù chūn fēng jiàn rǔ qīng。

游霖落山杂诗二首

王恽

东山削出翠芙蓉,西壑䂘砑贮雪风。dōng shān xuē chū cuì fú róng,xī hè yà zhù xuě fēng。
人说魏王曾避暑,殿基犹是旧离宫。rén shuō wèi wáng céng bì shǔ,diàn jī yóu shì jiù lí gōng。

游霖落山杂诗二首

王恽

滴乳岩前挂瀑流,青林飞洒动高秋。dī rǔ yán qián guà pù liú,qīng lín fēi sǎ dòng gāo qiū。
玉龙跃入青冥去,堆叠苍烟万壑愁。yù lóng yuè rù qīng míng qù,duī dié cāng yān wàn hè chóu。

关山秋霁图

王恽

望京楼上晚凭阑,长记居庸八月还。wàng jīng lóu shàng wǎn píng lán,zhǎng jì jū yōng bā yuè hái。
一段紫烟吟不尽,枉分秋色与南山。yī duàn zǐ yān yín bù jǐn,wǎng fēn qiū sè yǔ nán shān。

游栖嵓寺三首

王恽

翠嵓回抱郁苍官,绝境轩横杳霭间。cuì yán huí bào yù cāng guān,jué jìng xuān héng yǎo ǎi jiān。
老矣瑞峰应健在,护持长伴八龙间。lǎo yǐ ruì fēng yīng jiàn zài,hù chí zhǎng bàn bā lóng jiān。

游栖嵓寺三首

王恽

一径萦纡入杳冥,望川亭迥夕阳明。yī jìng yíng yū rù yǎo míng,wàng chuān tíng jiǒng xī yáng míng。
欲知眼界宽多少,放出秦川似掌平。yù zhī yǎn jiè kuān duō shǎo,fàng chū qín chuān shì zhǎng píng。

游栖嵓寺三首

王恽

层岩重倚尚斜阳,山下风烟一漫苍。céng yán zhòng yǐ shàng xié yáng,shān xià fēng yān yī màn cāng。
恨煞爱山王老子,不来同宿赞公房。hèn shā ài shān wáng lǎo zi,bù lái tóng sù zàn gōng fáng。

题张梦卿双清图

王恽

淡妆疏影两依依,点缀横斜画总宜。dàn zhuāng shū yǐng liǎng yī yī,diǎn zhuì héng xié huà zǒng yí。
恰似孤山篱落畔,小溪如练月如眉。qià shì gū shān lí luò pàn,xiǎo xī rú liàn yuè rú méi。