古诗词

答谢白马奭公送茶

郑元祐

玉川破屋柴门晚,遣送灵苗似谷芽。yù chuān pò wū chái mén wǎn,qiǎn sòng líng miáo shì gǔ yá。
秀句惊看红药嫩,狂歌起舞白题斜。xiù jù jīng kàn hóng yào nèn,kuáng gē qǐ wǔ bái tí xié。
篮封外裹藏丹箬,鼎候旁存伏火砂。lán fēng wài guǒ cáng dān ruò,dǐng hòu páng cún fú huǒ shā。
啜罢东风欲仙去,更从何处觅三车?chuài bà dōng fēng yù xiān qù,gèng cóng hé chù mì sān chē?

郑元祐

元处州遂昌人,迁钱塘,字明德,号尚左生。少颖悟,刻励于学。顺帝至正中,除平江儒学教授,升江浙儒学提举,卒于官。为文滂沛豪宕,诗亦清峻苍古。有《遂昌杂志》、《侨吴集》。 郑元祐的作品>>

猜您喜欢

芭蕉庵,为僧赋

郑元祐

芭蕉为庵世所知,谕人生灭无多时。bā jiāo wèi ān shì suǒ zhī,yù rén shēng miè wú duō shí。
春风方抽绿罗卷,秋雨便折青瑶枝。chūn fēng fāng chōu lǜ luó juǎn,qiū yǔ biàn zhé qīng yáo zhī。
丛茂如云盖有自,身飘著土当从谁?cóng mào rú yún gài yǒu zì,shēn piāo zhù tǔ dāng cóng shuí?
畦傍筑室善取譬,叶上濡墨仍题诗。qí bàng zhù shì shàn qǔ pì,yè shàng rú mò réng tí shī。
猩红吐花粲堪数,鹅黄骈实甘如饴。xīng hóng tǔ huā càn kān shù,é huáng pián shí gān rú yí。
使其坚牢阅世久,敢恨迫窄逢君迟。shǐ qí jiān láo yuè shì jiǔ,gǎn hèn pò zhǎi féng jūn chí。
雨声萧萧集疏响,世路蓦蓦遭多岐。yǔ shēng xiāo xiāo jí shū xiǎng,shì lù mò mò zāo duō qí。
于兹不悟佛所说,金粟如来良足嗤。yú zī bù wù fú suǒ shuō,jīn sù rú lái liáng zú chī。

杨妃上马图

郑元祐

华萼楼前上马时,君王忘是寿王妃。huá è lóu qián shàng mǎ shí,jūn wáng wàng shì shòu wáng fēi。
龙颜含笑待持鞚,海棠睡美春风吹。lóng yán hán xiào dài chí kòng,hǎi táng shuì měi chūn fēng chuī。
绣鞍娇凭翠衷冷,金灯拟跨丝鞭垂。xiù ān jiāo píng cuì zhōng lěng,jīn dēng nǐ kuà sī biān chuí。
宫靴拍韅欲驰及,簌簌步摇危不支。gōng xuē pāi xiǎn yù chí jí,sù sù bù yáo wēi bù zhī。
后宫窈窕千蛾眉,并乘騕袅黄金羁。hòu gōng yǎo tiǎo qiān é méi,bìng chéng yǎo niǎo huáng jīn jī。
芙蓉濯露总殊妙,杂遝绮罗知谓谁?fú róng zhuó lù zǒng shū miào,zá tà qǐ luó zhī wèi shuí?
独拥妖环何所之,联翩欲向华清池。dú yōng yāo huán hé suǒ zhī,lián piān yù xiàng huá qīng chí。
双龙啮膝踏花去,锦香覆满红燕脂。shuāng lóng niè xī tà huā qù,jǐn xiāng fù mǎn hóng yàn zhī。
从官车骑空瞻望,并肩私语行迟迟。cóng guān chē qí kōng zhān wàng,bìng jiān sī yǔ xíng chí chí。
行毋迟迟日已西,渔阳铁骑崩云追。xíng wú chí chí rì yǐ xī,yú yáng tiě qí bēng yún zhuī。
才出都门便别离,千载形迹令人悲,再拜能忘臣甫诗?cái chū dōu mén biàn bié lí,qiān zài xíng jì lìng rén bēi,zài bài néng wàng chén fǔ shī?

九马图

郑元祐

西风原野汗血驹,或踶或啮或惊驱。xī fēng yuán yě hàn xuè jū,huò dì huò niè huò jīng qū。
龁草饮水秋气肃,追风抺电神情苏。hé cǎo yǐn shuǐ qiū qì sù,zhuī fēng mèi diàn shén qíng sū。
一匹滚尘一匹逋,两匹交颈如城乌。yī pǐ gǔn chén yī pǐ bū,liǎng pǐ jiāo jǐng rú chéng wū。
其馀五匹总殊绝,八龙溢一崩群驽。qí yú wǔ pǐ zǒng shū jué,bā lóng yì yī bēng qún nú。
为问何时脱羁靮?肆行如云从所适。wèi wèn hé shí tuō jī dí?sì xíng rú yún cóng suǒ shì。
仰首斜阳嘶啮膝,一似逢人诉胸臆。yǎng shǒu xié yáng sī niè xī,yī shì féng rén sù xiōng yì。
自穆西归遭汉家,不辞低头驾鼓车。zì mù xī guī zāo hàn jiā,bù cí dī tóu jià gǔ chē。
渥洼水深龙种在,玉关西望空咨嗟。wò wā shuǐ shēn lóng zhǒng zài,yù guān xī wàng kōng zī jiē。

王时进梅屋

郑元祐

张髯讲道吴王城,听受不懈惟王生。zhāng rán jiǎng dào wú wáng chéng,tīng shòu bù xiè wéi wáng shēng。
读书折旋梅花侧,冷香吹入吾伊声。dú shū zhé xuán méi huā cè,lěng xiāng chuī rù wú yī shēng。
仙芸岂是辟蠹草?古苔终开挂凤英。xiān yún qǐ shì pì dù cǎo?gǔ tái zhōng kāi guà fèng yīng。
春融太古有积雪,风度曲阑糁飞琼。chūn róng tài gǔ yǒu jī xuě,fēng dù qū lán sǎn fēi qióng。
生于此时读书处,正值何逊吟诗成。shēng yú cǐ shí dú shū chù,zhèng zhí hé xùn yín shī chéng。
岂应娟娟旧时月?独留疏影当窗横。qǐ yīng juān juān jiù shí yuè?dú liú shū yǐng dāng chuāng héng。

芝云堂

郑元祐

仙家芝草晔五色,海日一照蒸成云。xiān jiā zhī cǎo yè wǔ sè,hǎi rì yī zhào zhēng chéng yún。
结为楼观霄汉上,千门万户皆氤氲。jié wèi lóu guān xiāo hàn shàng,qiān mén wàn hù jiē yīn yūn。
斑龙误骑有诵籍,云旗夜下星宫君。bān lóng wù qí yǒu sòng jí,yún qí yè xià xīng gōng jūn。
忽焉随地变为石,昆吾有刀切不得。hū yān suí dì biàn wèi shí,kūn wú yǒu dāo qiè bù dé。
岩壑高深翠涛积,卿云轮囷瑶草碧,永护金粟仙人宅。yán hè gāo shēn cuì tāo jī,qīng yún lún qūn yáo cǎo bì,yǒng hù jīn sù xiān rén zhái。

题画

郑元祐

抱琴船头为谁鼓,满江秋声荻花浦。bào qín chuán tóu wèi shuí gǔ,mǎn jiāng qiū shēng dí huā pǔ。
鲸鱼出听掉尾声,曲终鸿雁起江浒,帝子降兮木叶下。jīng yú chū tīng diào wěi shēng,qū zhōng hóng yàn qǐ jiāng hǔ,dì zi jiàng xī mù yè xià。

除夕

郑元祐

今日岁徂灯火明,欲雪未雪云冥冥。jīn rì suì cú dēng huǒ míng,yù xuě wèi xuě yún míng míng。
贫家夜有轹釜声,十年飘泊吴王城。pín jiā yè yǒu lì fǔ shēng,shí nián piāo pō wú wáng chéng。
安知节序儿女情?不眠坐数长短更。ān zhī jié xù ér nǚ qíng?bù mián zuò shù zhǎng duǎn gèng。
但有榾柮煨砂瓶,煮茗亦得尊前倾。dàn yǒu gǔ duò wēi shā píng,zhǔ míng yì dé zūn qián qīng。
檐冰铮然向阶落,北邻笙歌厌杯酌。yán bīng zhēng rán xiàng jiē luò,běi lín shēng gē yàn bēi zhuó。
丈夫虽贫气不索,此意莫令羁旅觉。zhàng fū suī pín qì bù suǒ,cǐ yì mò lìng jī lǚ jué。

汝阳张御史死节歌

郑元祐

张御史,骂贼死,国忠臣,家孝子。zhāng yù shǐ,mà zéi sǐ,guó zhōng chén,jiā xiào zi。
忠义国家培植来,白日照耀黄金台。zhōng yì guó jiā péi zhí lái,bái rì zhào yào huáng jīn tái。
此身许国誓不二,不信白骨生青苔。cǐ shēn xǔ guó shì bù èr,bù xìn bái gǔ shēng qīng tái。
近者汝阳妖贼起,挥刀杀人丹汝水。jìn zhě rǔ yáng yāo zéi qǐ,huī dāo shā rén dān rǔ shuǐ。
侯指头上獬豸冠,掌柱乾坤立人纪。hóu zhǐ tóu shàng xiè zhì guān,zhǎng zhù qián kūn lì rén jì。
侯颈可断身可捐,义不与贼同戴天。hóu jǐng kě duàn shēn kě juān,yì bù yǔ zéi tóng dài tiān。
眦裂齿碎加愤怒,发直上指目炯然。zì liè chǐ suì jiā fèn nù,fā zhí shàng zhǐ mù jiǒng rán。
贼刀入口钩侯舌,舌断含糊骂不绝。zéi dāo rù kǒu gōu hóu shé,shé duàn hán hú mà bù jué。
孤忠既足明丹心,三年犹须化碧血。gū zhōng jì zú míng dān xīn,sān nián yóu xū huà bì xuè。
颜平原,张睢阳,一日虽短千载长。yán píng yuán,zhāng suī yáng,yī rì suī duǎn qiān zài zhǎng。
人谁不死死忠义,汗简至今名字香。rén shuí bù sǐ sǐ zhōng yì,hàn jiǎn zhì jīn míng zì xiāng。
朝廷易名赐庙食,人谁无心应感激?cháo tíng yì míng cì miào shí,rén shuí wú xīn yīng gǎn jī?
坐令忠义销凶邪,凿井耕田歌帝力。zuò lìng zhōng yì xiāo xiōng xié,záo jǐng gēng tián gē dì lì。

沈孝孙孝感行,为谢医沈日新

郑元祐

吴东门,葑泥千顷曾无根。wú dōng mén,fēng ní qiān qǐng céng wú gēn。
舟行滉漾渺无际,天水日夜相吐吞。zhōu xíng huàng yàng miǎo wú jì,tiān shuǐ rì yè xiāng tǔ tūn。
太平日久、人烟聚落散布洲渚上,绳擉网罟往往成人村。tài píng rì jiǔ rén yān jù luò sàn bù zhōu zhǔ shàng,shéng chuò wǎng gǔ wǎng wǎng chéng rén cūn。
沈仲说父、奉其高年之祖母,避喧却扫于此安晨昏。shěn zhòng shuō fù fèng qí gāo nián zhī zǔ mǔ,bì xuān què sǎo yú cǐ ān chén hūn。
说也不惟、文行一如李令伯,零丁孤苦、形影相依惟此祖与孙。shuō yě bù wéi wén xíng yī rú lǐ lìng bó,líng dīng gū kǔ xíng yǐng xiāng yī wéi cǐ zǔ yǔ sūn。
祖母今年九十岁,十年三蒙赐帛恩。zǔ mǔ jīn nián jiǔ shí suì,shí nián sān méng cì bó ēn。
孙扶母出拜君命,能无芳鲜列酒樽?sūn fú mǔ chū bài jūn mìng,néng wú fāng xiān liè jiǔ zūn?
阿奶喜欢、一一为孙加啖歠,便出泄泻腑脏如雷奔。ā nǎi xǐ huān yī yī wèi sūn jiā dàn chuò,biàn chū xiè xiè fǔ zàng rú léi bēn。
耄龄久衰元气薄,数日不复欣盘飧。mào líng jiǔ shuāi yuán qì báo,shù rì bù fù xīn pán sūn。
说忧形于色,苦形于言。shuō yōu xíng yú sè,kǔ xíng yú yán。
东吴世医沈君日新父,与沈世契、如水有委则有源。dōng wú shì yī shěn jūn rì xīn fù,yǔ shěn shì qì rú shuǐ yǒu wěi zé yǒu yuán。
新至切母脉,察母虚实寒与温。xīn zhì qiè mǔ mài,chá mǔ xū shí hán yǔ wēn。
谓非药可疗,精凿曾经腊水浸,中有谷气可以回脾元。wèi fēi yào kě liáo,jīng záo céng jīng là shuǐ jìn,zhōng yǒu gǔ qì kě yǐ huí pí yuán。
作麋饮母病良愈,说也乐甚,再拜谢新难具论。zuò mí yǐn mǔ bìng liáng yù,shuō yě lè shén,zài bài xiè xīn nán jù lùn。
嗟哉说与新,时之人,孝如说、艺如新,皆可敦薄俗、厚彝伦。jiē zāi shuō yǔ xīn,shí zhī rén,xiào rú shuō yì rú xīn,jiē kě dūn báo sú hòu yí lún。
只今圣王敷五教、举逸民,一朝徵车轰动龙伯国,陈情有表应更语谆谆。zhǐ jīn shèng wáng fū wǔ jiào jǔ yì mín,yī cháo zhēng chē hōng dòng lóng bó guó,chén qíng yǒu biǎo yīng gèng yǔ zhūn zhūn。
新也上医国固有道,说也孝感、可以假上帝通神。xīn yě shàng yī guó gù yǒu dào,shuō yě xiào gǎn kě yǐ jiǎ shàng dì tōng shén。
明是谓同姓,不减骨肉亲。míng shì wèi tóng xìng,bù jiǎn gǔ ròu qīn。
二子孝与艺,流布千秋春。èr zi xiào yǔ yì,liú bù qiān qiū chūn。

虚靖天师大道歌

郑元祐

千峰秀攒龙虎山,学仙之人住其间。qiān fēng xiù zǎn lóng hǔ shān,xué xiān zhī rén zhù qí jiān。
时乘飞驭下人寰,主掌符箓尸神奸。shí chéng fēi yù xià rén huán,zhǔ zhǎng fú lù shī shén jiān。
虚靖维出千载后,道风契天高莫攀。xū jìng wéi chū qiān zài hòu,dào fēng qì tiān gāo mò pān。
如网有纲枢有环,足以立懦而廉顽。rú wǎng yǒu gāng shū yǒu huán,zú yǐ lì nuò ér lián wán。
岂徒风霆走禀命?政使仙圣皆承颜。qǐ tú fēng tíng zǒu bǐng mìng?zhèng shǐ xiān shèng jiē chéng yán。
大道甚夷民自艰,大道甚经民自孱。dà dào shén yí mín zì jiān,dà dào shén jīng mín zì càn。
天师兴歌一哀唱,只在身中无往还。tiān shī xīng gē yī āi chàng,zhǐ zài shēn zhōng wú wǎng hái。
吁此血肉块,成坏等草菅。xū cǐ xuè ròu kuài,chéng huài děng cǎo jiān。
气归元海便无极,箭射虚空真等闲。qì guī yuán hǎi biàn wú jí,jiàn shè xū kōng zhēn děng xián。
无何虞赵二公辩方始,无乃七圣皆迷、所见才一斑。wú hé yú zhào èr gōng biàn fāng shǐ,wú nǎi qī shèng jiē mí suǒ jiàn cái yī bān。

碧海谣,赠洪尊师

郑元祐

我逢碧海之仙人,为赋碧海之仙谣。wǒ féng bì hǎi zhī xiān rén,wèi fù bì hǎi zhī xiān yáo。
霞光楼观、不在东瀛大海外,煌煌紫芝一年三秀,近在计筹之山椒。xiá guāng lóu guān bù zài dōng yíng dà hǎi wài,huáng huáng zǐ zhī yī nián sān xiù,jìn zài jì chóu zhī shān jiāo。
山椒真人号南谷,乘云累侍通明朝。shān jiāo zhēn rén hào nán gǔ,chéng yún lèi shì tōng míng cháo。
其言皇帝王霸若指掌,圣心倾泞、如以水沃焦。qí yán huáng dì wáng bà ruò zhǐ zhǎng,shèng xīn qīng nìng rú yǐ shuǐ wò jiāo。
白云那知紫极贵,归休林壑殊逍遥。bái yún nà zhī zǐ jí guì,guī xiū lín hè shū xiāo yáo。
草衣木食甘应世,土阶茅茨或梦尧。cǎo yī mù shí gān yīng shì,tǔ jiē máo cí huò mèng yáo。
坐致公卿贵人、北面拜稽首,真人眼空四海瞪泬寥。zuò zhì gōng qīng guì rén běi miàn bài jī shǒu,zhēn rén yǎn kōng sì hǎi dèng jué liáo。
于时大弟子,独称薛与姚。yú shí dà dì zi,dú chēng xuē yǔ yáo。
洪君之家在天目,百年乔木风霜凋。hóng jūn zhī jiā zài tiān mù,bǎi nián qiáo mù fēng shuāng diāo。
时从真人问道岩谷里,暑时日烁石,寒时雪齐腰。shí cóng zhēn rén wèn dào yán gǔ lǐ,shǔ shí rì shuò shí,hán shí xuě qí yāo。
道成真人驾鹤去,山头每每闻吹箫。dào chéng zhēn rén jià hè qù,shān tóu měi měi wén chuī xiāo。
于今三十载,海远天迢迢。yú jīn sān shí zài,hǎi yuǎn tiān tiáo tiáo。
先辈仪刑渐沦落,何以使我鄙吝消?骑牛青林躬耕苦日短,钓鳌碧海欲往嗟路遥。xiān bèi yí xíng jiàn lún luò,hé yǐ shǐ wǒ bǐ lìn xiāo?qí niú qīng lín gōng gēng kǔ rì duǎn,diào áo bì hǎi yù wǎng jiē lù yáo。
别来几度水清浅,相逢鬓发俱飘萧。bié lái jǐ dù shuǐ qīng qiǎn,xiāng féng bìn fā jù piāo xiāo。
吴王城中暍欲毙,拟渡碧海心旌摇。wú wáng chéng zhōng yē yù bì,nǐ dù bì hǎi xīn jīng yáo。
便欲乘槎共君去,问君登真之要诀,分君不死之药苗。biàn yù chéng chá gòng jūn qù,wèn jūn dēng zhēn zhī yào jué,fēn jūn bù sǐ zhī yào miáo。
万一天风引舟便,劳君远举云旗招。wàn yī tiān fēng yǐn zhōu biàn,láo jūn yuǎn jǔ yún qí zhāo。

送木善副使任古杭宣监

郑元祐

昔者雪山大沙门,道如日月行乾坤。xī zhě xuě shān dà shā mén,dào rú rì yuè xíng qián kūn。
属法王臣俾外护,言虽已远如生存。shǔ fǎ wáng chén bǐ wài hù,yán suī yǐ yuǎn rú shēng cún。
爰自西来东震旦,护法孰如我皇元?统以内外宣政院,官僚皆选宰辅尊。yuán zì xī lái dōng zhèn dàn,hù fǎ shú rú wǒ huáng yuán?tǒng yǐ nèi wài xuān zhèng yuàn,guān liáo jiē xuǎn zǎi fǔ zūn。
公为院副秩二品,横金厌冷腰犀温。gōng wèi yuàn fù zhì èr pǐn,héng jīn yàn lěng yāo xī wēn。
大江之南地万里,僧之贤愚难具论。dà jiāng zhī nán dì wàn lǐ,sēng zhī xián yú nán jù lùn。
公以宪监暂居此,摩尼珠照浊水源。gōng yǐ xiàn jiān zàn jū cǐ,mó ní zhū zhào zhuó shuǐ yuán。
我知公继相业大,召登庙堂扣天阍。wǒ zhī gōng jì xiāng yè dà,zhào dēng miào táng kòu tiān hūn。
太平勋业可坐致,岂但安禅阐教报佛恩?异时丹青画麟阁,知是忠武鲁公贤相之诸孙。tài píng xūn yè kě zuò zhì,qǐ dàn ān chán chǎn jiào bào fú ēn?yì shí dān qīng huà lín gé,zhī shì zhōng wǔ lǔ gōng xián xiāng zhī zhū sūn。

觱篥吟,次赵季文韵,赠老伶杜宽

郑元祐

吴王故宫天早秋,谁吹觱篥城南楼?一吹风生鹔鹴裘,再吹何人敢伊优?wú wáng gù gōng tiān zǎo qiū,shuí chuī bì lì chéng nán lóu?yī chuī fēng shēng sù shuāng qiú,zài chuī hé rén gǎn yī yōu?
曲终引气如刀锼,龙笛凤笙皆不侔。qū zhōng yǐn qì rú dāo sōu,lóng dí fèng shēng jiē bù móu。
五音喷薄一吸收,玉关泪落定远侯。wǔ yīn pēn báo yī xī shōu,yù guān lèi luò dìng yuǎn hóu。
不独壮士皆回头,杜伶何来自中州。bù dú zhuàng shì jiē huí tóu,dù líng hé lái zì zhōng zhōu。
目睫每射车前牛,不以伎业寒飕飕。mù jié měi shè chē qián niú,bù yǐ jì yè hán sōu sōu。
妙吹觱篥冠名流,嚼宫喷徵无时休。miào chuī bì lì guān míng liú,jué gōng pēn zhēng wú shí xiū。
巧如春莺转晓簧舌抽,歘如饥鹘啸树呼高飂。qiǎo rú chūn yīng zhuǎn xiǎo huáng shé chōu,chuā rú jī gǔ xiào shù hū gāo liù。
惨如国殇举燐、精灵夜相求,划如雌龙挟雨、归吟百丈湫。cǎn rú guó shāng jǔ lín jīng líng yè xiāng qiú,huà rú cí lóng xié yǔ guī yín bǎi zhàng jiǎo。
纬嫠与爨妇,听终各自愁。wěi lí yǔ cuàn fù,tīng zhōng gè zì chóu。
为问竹枝芦叶、若为写出秦青讴?wèi wèn zhú zhī lú yè ruò wèi xiě chū qín qīng ōu?
四座皆感叹,何如谢安石,素抱苍生忧。sì zuò jiē gǎn tàn,hé rú xiè ān shí,sù bào cāng shēng yōu。
且复弹丝弄竹,少为东山留。qiě fù dàn sī nòng zhú,shǎo wèi dōng shān liú。
我愿谢公上廊庙,任臣邻掌调燮锵琳球。wǒ yuàn xiè gōng shàng láng miào,rèn chén lín zhǎng diào xiè qiāng lín qiú。
一鸣箫韵下威凤,和乐雍雍闻九丘。yī míng xiāo yùn xià wēi fèng,hé lè yōng yōng wén jiǔ qiū。
毋但谣觱篥,妙语高浮浮。wú dàn yáo bì lì,miào yǔ gāo fú fú。
功成拂衣沧海上,仙人并辔骖螭虬。gōng chéng fú yī cāng hǎi shàng,xiān rén bìng pèi cān chī qiú。
却怜江潭憔悴者,悲世迫隘赋远游。què lián jiāng tán qiáo cuì zhě,bēi shì pò ài fù yuǎn yóu。

李早马图

郑元祐

外甥似舅明昌帝,取法宣和尚工伎。wài shēng shì jiù míng chāng dì,qǔ fǎ xuān hé shàng gōng jì。
李早画马供奉时,画院森森严品第。lǐ zǎo huà mǎ gōng fèng shí,huà yuàn sēn sēn yán pǐn dì。
冀之北土马所生,早也想见房星精。jì zhī běi tǔ mǎ suǒ shēng,zǎo yě xiǎng jiàn fáng xīng jīng。
遂令龙媒出毫素,侧胸注目疑嘶鸣。suì lìng lóng méi chū háo sù,cè xiōng zhù mù yí sī míng。
纨扇画三骑,郎君峭鞍辔。wán shàn huà sān qí,láng jūn qiào ān pèi。
窄衫绣襮四带巾,靴尖曾踢中州碎。zhǎi shān xiù bó sì dài jīn,xuē jiān céng tī zhōng zhōu suì。
紫绒军败祁连山,金钿玉轴仍南还。zǐ róng jūn bài qí lián shān,jīn diàn yù zhóu réng nán hái。
好事空馀扇头马,至今拂拭尘埃间。hǎo shì kōng yú shàn tóu mǎ,zhì jīn fú shì chén āi jiān。

离鸾曲,为贞妇徐夫人作

郑元祐

鸾孤飞,凤不归,百年虽远情依依。luán gū fēi,fèng bù guī,bǎi nián suī yuǎn qíng yī yī。
请弹离鸾曲,只愁听者哭。qǐng dàn lí luán qū,zhǐ chóu tīng zhě kū。
夫死南征儿尚乳,对镜离鸾泪如雨。fū sǐ nán zhēng ér shàng rǔ,duì jìng lí luán lèi rú yǔ。
大名城里千家杵,不歌不相私相语。dà míng chéng lǐ qiān jiā chǔ,bù gē bù xiāng sī xiāng yǔ。
为问嫠之哭,月上斗横屋。wèi wèn lí zhī kū,yuè shàng dòu héng wū。
儿啼欲乳梦夫归,金创在骨血满衣。ér tí yù rǔ mèng fū guī,jīn chuàng zài gǔ xuè mǎn yī。
夫妇忠贞两不遗,匹如鸾凤参差飞。fū fù zhōng zhēn liǎng bù yí,pǐ rú luán fèng cān chà fēi。
毋云青天远,千古令人览德辉。wú yún qīng tiān yuǎn,qiān gǔ lìng rén lǎn dé huī。