古诗词

同前边城秋来早

韩邦奇

边沙惨惨逐人来。biān shā cǎn cǎn zhú rén lái。
见西风、才报新秋,赤叶萧萧霜已催。jiàn xī fēng cái bào xīn qiū,chì yè xiāo xiāo shuāng yǐ cuī。
上高台。shàng gāo tái。
百感兴怀。bǎi gǎn xīng huái。
你看那、燕关赵塞,都做了、古往今来。nǐ kàn nà yàn guān zhào sāi,dōu zuò le gǔ wǎng jīn lái。
当不得、吊古思乡,野戍悽悽,却又画角哀。dāng bù dé diào gǔ sī xiāng,yě shù qī qī,què yòu huà jiǎo āi。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·镇虏台宴诸将

韩邦奇

戈戟丛中玳宴开。gē jǐ cóng zhōng dài yàn kāi。
正同诸将捉生回。zhèng tóng zhū jiāng zhuō shēng huí。
十年高卧希夷峡,此日还登镇虏台。shí nián gāo wò xī yí xiá,cǐ rì hái dēng zhèn lǔ tái。
长剑舞,巨觥催。zhǎng jiàn wǔ,jù gōng cuī。
帐前金鼓震风雷。zhàng qián jīn gǔ zhèn fēng léi。
李陵碑外天骄遁,遥见旌旗报捷来。lǐ líng bēi wài tiān jiāo dùn,yáo jiàn jīng qí bào jié lái。

西江月·同前

韩邦奇

台下纵横铁骑,筵前错落金卮。tái xià zòng héng tiě qí,yán qián cuò luò jīn zhī。
风烟不警太平时。fēng yān bù jǐng tài píng shí。
正是赏心乐事。zhèng shì shǎng xīn lè shì。
流水落花片片,小桥垂柳丝丝。liú shuǐ luò huā piàn piàn,xiǎo qiáo chuí liǔ sī sī。
韶光那觉是边陲。sháo guāng nà jué shì biān chuí。
此日须抛一醉。cǐ rì xū pāo yī zuì。

临江仙·三月三十日

韩邦奇

芍药牡丹开已罢,明朝不是春光。sháo yào mǔ dān kāi yǐ bà,míng cháo bù shì chūn guāng。
莺儿撩乱送斜阳。yīng ér liāo luàn sòng xié yáng。
繁华应不尽,蜂蝶且休忙。fán huá yīng bù jǐn,fēng dié qiě xiū máng。
几架蔷薇依碧槛,新荷更满芳塘。jǐ jià qiáng wēi yī bì kǎn,xīn hé gèng mǎn fāng táng。
水晶帘外细飘香。shuǐ jīng lián wài xì piāo xiāng。
推枰听玉树,移座倒金觞。tuī píng tīng yù shù,yí zuò dào jīn shāng。

西江月·易水

韩邦奇

西望远山落日,南来暮柳繁烟。xī wàng yuǎn shān luò rì,nán lái mù liǔ fán yān。
鸟啼花发自年年。niǎo tí huā fā zì nián nián。
成败兴亡几变。chéng bài xīng wáng jǐ biàn。
白水河边壮士,黄金台下英贤。bái shuǐ hé biān zhuàng shì,huáng jīn tái xià yīng xián。
到头惟有斩燕丹。dào tóu wéi yǒu zhǎn yàn dān。
干古令人哀叹。gàn gǔ lìng rén āi tàn。

祝英台近·妾薄命

韩邦奇

夜光阑,纱窗晓,啼鸟正当户。yè guāng lán,shā chuāng xiǎo,tí niǎo zhèng dāng hù。
春梦岑岑,遍绕天涯去。chūn mèng cén cén,biàn rào tiān yá qù。
恨来还自寻思,五更风雨,应不到、东君去处。hèn lái hái zì xún sī,wǔ gèng fēng yǔ,yīng bù dào dōng jūn qù chù。
东君处。dōng jūn chù。
如有这个风光,应思我难度。rú yǒu zhè gè fēng guāng,yīng sī wǒ nán dù。
况又东风,早晚萦飞絮。kuàng yòu dōng fēng,zǎo wǎn yíng fēi xù。
看看太半韶华,匆匆过了,是谁把、青春孤负。kàn kàn tài bàn sháo huá,cōng cōng guò le,shì shuí bǎ qīng chūn gū fù。

临江仙·重阳

韩邦奇

蓝水经霜清彻底,玉山遥送青来。lán shuǐ jīng shuāng qīng chè dǐ,yù shān yáo sòng qīng lái。
寒云浮雨过庭槐。hán yún fú yǔ guò tíng huái。
白衣携酒至,黄菊几枝开。bái yī xié jiǔ zhì,huáng jú jǐ zhī kāi。
盛友还逢佳节赏,独怜多病形骸。shèng yǒu hái féng jiā jié shǎng,dú lián duō bìng xíng hái。
登临未减昔年怀。dēng lín wèi jiǎn xī nián huái。
西风齐着力,送我上高台。xī fēng qí zhe lì,sòng wǒ shàng gāo tái。

永遇乐·妾薄命

韩邦奇

莺舌轻调,燕泥新缀,蝶梦先醒。yīng shé qīng diào,yàn ní xīn zhuì,dié mèng xiān xǐng。
篱落谁家,夭桃临水,横放一枝红影。lí luò shuí jiā,yāo táo lín shuǐ,héng fàng yī zhī hóng yǐng。
此时无奈,青楼音信,却似瓶沉玉井。cǐ shí wú nài,qīng lóu yīn xìn,què shì píng chén yù jǐng。
叹青春、容易抛掷,早过二分光景。tàn qīng chūn róng yì pāo zhì,zǎo guò èr fēn guāng jǐng。
珠帘半卷,银屏独倚,还把云妆重整。zhū lián bàn juǎn,yín píng dú yǐ,hái bǎ yún zhuāng zhòng zhěng。
检点韶华,娇柳夭桃,谁占东君穷。jiǎn diǎn sháo huá,jiāo liǔ yāo táo,shuí zhàn dōng jūn qióng。
此君还似,杨花无定,点点和烟芳径。cǐ jūn hái shì,yáng huā wú dìng,diǎn diǎn hé yān fāng jìng。
但无言、凭栏悄悄,此心自省。dàn wú yán píng lán qiāo qiāo,cǐ xīn zì shěng。

谒金门·春楼

韩邦奇

珠帘卷。zhū lián juǎn。
楼外春愁无限。lóu wài chūn chóu wú xiàn。
雨过荼蘼春色减。yǔ guò tú mí chūn sè jiǎn。
落红惊满院。luò hóng jīng mǎn yuàn。
枝上燕慵莺懒。zhī shàng yàn yōng yīng lǎn。
谁与韶光为伴。shuí yǔ sháo guāng wèi bàn。
烟柳丝丝迷望眼。yān liǔ sī sī mí wàng yǎn。
阑干空倚遍。lán gàn kōng yǐ biàn。

狱中集古十六首东岩同扉

韩邦奇

天地身何往,故乡不可思。tiān dì shēn hé wǎng,gù xiāng bù kě sī。
萧萧北风劲,惨惨中肠悲。xiāo xiāo běi fēng jìn,cǎn cǎn zhōng cháng bēi。
多病久加饭,开怀无愧辞。duō bìng jiǔ jiā fàn,kāi huái wú kuì cí。
眼前列杻械,报主尔何迟。yǎn qián liè chǒu xiè,bào zhǔ ěr hé chí。

狱中集古十六首东岩同扉

韩邦奇

徘徊虎穴上,性命由他人。pái huái hǔ xué shàng,xìng mìng yóu tā rén。
漂梗无安地,涂泥任此身。piāo gěng wú ān dì,tú ní rèn cǐ shēn。
浮生看物变,薄宦走风尘。fú shēng kàn wù biàn,báo huàn zǒu fēng chén。
烱烱一心在,天高难重陈。jiǒng jiǒng yī xīn zài,tiān gāo nán zhòng chén。

春岗

韩邦奇

岗自嵩高发,春来旺气生。gǎng zì sōng gāo fā,chūn lái wàng qì shēng。
卿云千树合,修竹万竿清。qīng yún qiān shù hé,xiū zhú wàn gān qīng。
汉野曾龙卧,周岐有凤鸣。hàn yě céng lóng wò,zhōu qí yǒu fèng míng。
地灵久融结,今日见钟英。dì líng jiǔ róng jié,jīn rì jiàn zhōng yīng。

斋居时隶司徒卿

韩邦奇

奉天承帝戒,东省肃斋居。fèng tiān chéng dì jiè,dōng shěng sù zhāi jū。
竹荫春阶月,灯明夜榻书。zhú yīn chūn jiē yuè,dēng míng yè tà shū。
天风传禁漏,郊露湿銮舆。tiān fēng chuán jìn lòu,jiāo lù shī luán yú。
清晓朝班事,兢兢整佩琚。qīng xiǎo cháo bān shì,jīng jīng zhěng pèi jū。

斋居时隶司徒卿

韩邦奇

暮鸦巢树定,春望正漫漫。mù yā cháo shù dìng,chūn wàng zhèng màn màn。
月夜地曹静,风郊天仗寒。yuè yè dì cáo jìng,fēng jiāo tiān zhàng hán。
万年周社稷,百辟汉衣冠。wàn nián zhōu shè jì,bǎi pì hàn yī guān。
深愧书生腐,惟馀一寸丹。shēn kuì shū shēng fǔ,wéi yú yī cùn dān。

送唐中丞抚蜀

韩邦奇

圣主忧三蜀,中丞宪府开。shèng zhǔ yōu sān shǔ,zhōng chéng xiàn fǔ kāi。
西南全胜地,经济出群才。xī nán quán shèng dì,jīng jì chū qún cái。
节钺辞枫陛,风霜动柏台。jié yuè cí fēng bì,fēng shuāng dòng bǎi tái。
鹭车应早发,闻有御中催。lù chē yīng zǎo fā,wén yǒu yù zhōng cuī。

九日邀石泉大司寇

韩邦奇

虚馆昼无事,秋光惊客心。xū guǎn zhòu wú shì,qiū guāng jīng kè xīn。
疏篱三径菊,斜日万家砧。shū lí sān jìng jú,xié rì wàn jiā zhēn。
行役嗟归雁,幽情望远岑。xíng yì jiē guī yàn,yōu qíng wàng yuǎn cén。
缶中有桑落,相对一豪吟。fǒu zhōng yǒu sāng luò,xiāng duì yī háo yín。
2161234567»