古诗词

游鸿禧废寺,听旧僧心敬言

郑元祐

渡南已四叶,继统属济王。dù nán yǐ sì yè,jì tǒng shǔ jì wáng。
祀国支圯柱,前星掩寒芒。sì guó zhī yí zhù,qián xīng yǎn hán máng。
帏妍肇牝晨,奴谋肆鸱张。wéi yán zhào pìn chén,nú móu sì chī zhāng。
两潘为义激,不顾百口戕。liǎng pān wèi yì jī,bù gù bǎi kǒu qiāng。
起以奉其主,近在苕水阳。qǐ yǐ fèng qí zhǔ,jìn zài sháo shuǐ yáng。
天津斡斗杓,海底洗日光。tiān jīn wò dòu biāo,hǎi dǐ xǐ rì guāng。
人非霍狄俦,谁是涉险航?rén fēi huò dí chóu,shuí shì shè xiǎn háng?
闻其被戮时,母老两鬓霜。wén qí bèi lù shí,mǔ lǎo liǎng bìn shuāng。
吐辞语观者,令人殊激昂。tǔ cí yǔ guān zhě,lìng rén shū jī áng。
吾见宋忠臣,虽死犹不亡。wú jiàn sòng zhōng chén,suī sǐ yóu bù wáng。
至今草间燐,荧荧出幽房。zhì jīn cǎo jiān lín,yíng yíng chū yōu fáng。
北城鸿禧寺,栋宇自萧梁。běi chéng hóng xǐ sì,dòng yǔ zì xiāo liáng。
两潘举义日,俾众听钟撞。liǎng pān jǔ yì rì,bǐ zhòng tīng zhōng zhuàng。
哀哉城门火,遽遗池鱼殃。āi zāi chéng mén huǒ,jù yí chí yú yāng。
遂指寺逆地,潴宫示非常。suì zhǐ sì nì dì,zhū gōng shì fēi cháng。
田断饭僧粥,炉冷供佛香。tián duàn fàn sēng zhōu,lú lěng gōng fú xiāng。
金像久颓剥,青苔重悲凉。jīn xiàng jiǔ tuí bō,qīng tái zhòng bēi liáng。
仰惧枅栱坠,俯叹榛莽长。yǎng jù jī gǒng zhuì,fǔ tàn zhēn mǎng zhǎng。
残僧四五人,饥用篾束肠。cán sēng sì wǔ rén,jī yòng miè shù cháng。
敬也业尤白,宴坐不下堂。jìng yě yè yóu bái,yàn zuò bù xià táng。
家本蜀杨氏,能言寺之详。jiā běn shǔ yáng shì,néng yán sì zhī xiáng。
补苴罄衣钵,创巨医难良。bǔ jū qìng yī bō,chuàng jù yī nán liáng。
更今百廿年,我来重彷徨。gèng jīn bǎi niàn nián,wǒ lái zhòng páng huáng。
潘忠世莫雪,寺废人弗伤。pān zhōng shì mò xuě,sì fèi rén fú shāng。
天高莫之诉,题诗空慨慷。tiān gāo mò zhī sù,tí shī kōng kǎi kāng。

郑元祐

元处州遂昌人,迁钱塘,字明德,号尚左生。少颖悟,刻励于学。顺帝至正中,除平江儒学教授,升江浙儒学提举,卒于官。为文滂沛豪宕,诗亦清峻苍古。有《遂昌杂志》、《侨吴集》。 郑元祐的作品>>

猜您喜欢

题墨山矾便面

郑元祐

一握方诸七里香,玉英如雪映春阳。yī wò fāng zhū qī lǐ xiāng,yù yīng rú xuě yìng chūn yáng。
空山绝壑东风晚,底事湘累忘楚芳?kōng shān jué hè dōng fēng wǎn,dǐ shì xiāng lèi wàng chǔ fāng?

题兰蕙便面

郑元祐

障面无嫌京洛尘,一丛兰蕙出冰轮。zhàng miàn wú xián jīng luò chén,yī cóng lán huì chū bīng lún。
只疑大地山河影,不照沅湘有逐臣。zhǐ yí dà dì shān hé yǐng,bù zhào yuán xiāng yǒu zhú chén。

题熊自得丛竹便面

郑元祐

漪漪绿卷镜中天,元子何须苦恶圆?yī yī lǜ juǎn jìng zhōng tiān,yuán zi hé xū kǔ è yuán?
万叶千枝繁不乱,化工消息尽无边。wàn yè qiān zhī fán bù luàn,huà gōng xiāo xī jǐn wú biān。

题李成枯木

郑元祐

谁如惜墨李营丘,屈铁交柯烟雨稠。shuí rú xī mò lǐ yíng qiū,qū tiě jiāo kē yān yǔ chóu。
记得沧江龙出蛰,怒须卷雾拔山湫。jì dé cāng jiāng lóng chū zhé,nù xū juǎn wù bá shān jiǎo。

题万竹图

郑元祐

远近阴晴玉万竿,渭川何在绿云寒。yuǎn jìn yīn qíng yù wàn gān,wèi chuān hé zài lǜ yún hán。
砚坳飞墨如飞雨,白发萧郎仔细看。yàn ào fēi mò rú fēi yǔ,bái fā xiāo láng zǎi xì kàn。

题王元章墨梅

郑元祐

旧时月色有谁歌,拔剑王郎鬓已皤。jiù shí yuè sè yǒu shuí gē,bá jiàn wáng láng bìn yǐ pó。
惆怅春风旧词笔,南枝香少北枝多。chóu chàng chūn fēng jiù cí bǐ,nán zhī xiāng shǎo běi zhī duō。

题明雪窗兰

郑元祐

生公台石比双峨,两不为稀万不多。shēng gōng tái shí bǐ shuāng é,liǎng bù wèi xī wàn bù duō。
兰蕙香销荆棘里,光风流转奈君何。lán huì xiāng xiāo jīng jí lǐ,guāng fēng liú zhuǎn nài jūn hé。

题赵子昂兰石

郑元祐

捐玦孤臣万古愁,思君日夜水东流。juān jué gū chén wàn gǔ chóu,sī jūn rì yè shuǐ dōng liú。
春风开遍闲桃李,却对青山泣楚囚。chūn fēng kāi biàn xián táo lǐ,què duì qīng shān qì chǔ qiú。

题文与可竹

郑元祐

欲屈王郎作粲使,只因萧李与文侯。yù qū wáng láng zuò càn shǐ,zhǐ yīn xiāo lǐ yǔ wén hóu。
尚有阴阴竹里馆,万竿玉立辋川秋。shàng yǒu yīn yīn zhú lǐ guǎn,wàn gān yù lì wǎng chuān qiū。

题岳家旧藏高彦敬云山图

郑元祐

千柱华榱淇渌堂,只今衰草野田荒。qiān zhù huá cuī qí lù táng,zhǐ jīn shuāi cǎo yě tián huāng。
空馀宝玩谁开阖?kōng yú bǎo wán shuí kāi hé?
一叠云山泪一行。yī dié yún shān lèi yī xíng。

题柯敬仲梅竹图二首

郑元祐

苔石相依葆岁寒,凭谁翠袖倚阑干?tái shí xiāng yī bǎo suì hán,píng shuí cuì xiù yǐ lán gàn?
玉文堂上萧萧雨,墨沈于今尚未干。yù wén táng shàng xiāo xiāo yǔ,mò shěn yú jīn shàng wèi gàn。

题柯敬仲梅竹图二首

郑元祐

谁料丹丘不复生,眼眵长向墨踪明。shuí liào dān qiū bù fù shēng,yǎn chī zhǎng xiàng mò zōng míng。
钓竿若拂珊瑚月,少为梅花住越城。diào gān ruò fú shān hú yuè,shǎo wèi méi huā zhù yuè chéng。

题山水扇面

郑元祐

一握方诸镜里天,分明雁荡石城连。yī wò fāng zhū jìng lǐ tiān,fēn míng yàn dàng shí chéng lián。
仙人不患蓬壶小,便驻鸾笙五百年。xiān rén bù huàn péng hú xiǎo,biàn zhù luán shēng wǔ bǎi nián。

送人

郑元祐

岁月蹉跎秋复春,轮囷瘿树不求伸。suì yuè cuō tuó qiū fù chūn,lún qūn yǐng shù bù qiú shēn。
斧斤何待秋零落,多是长松百尺身。fǔ jīn hé dài qiū líng luò,duō shì zhǎng sōng bǎi chǐ shēn。

题张叔厚白描麻姑像

郑元祐

狡狯仙人来自东,海波清浅日轮红。jiǎo kuài xiān rén lái zì dōng,hǎi bō qīng qiǎn rì lún hóng。
易迁宫里飞霞佩,只在鸾笙一曲中。yì qiān gōng lǐ fēi xiá pèi,zhǐ zài luán shēng yī qū zhōng。