古诗词

自怡歌

郑元祐

缅惟陶隐居,高卧松风楼。miǎn wéi táo yǐn jū,gāo wò sōng fēng lóu。
太平晋主特延聘,麟凤肯向人间游。tài píng jìn zhǔ tè yán pìn,lín fèng kěn xiàng rén jiān yóu。
试询山中何所乐,白云与我同悠悠。shì xún shān zhōng hé suǒ lè,bái yún yǔ wǒ tóng yōu yōu。
当时江左难将作,三纲坠地民风媮。dāng shí jiāng zuǒ nán jiāng zuò,sān gāng zhuì dì mín fēng tōu。
所以自怡者,惟答白云盈陇头。suǒ yǐ zì yí zhě,wéi dá bái yún yíng lǒng tóu。
至今称其高,疑是神仙流。zhì jīn chēng qí gāo,yí shì shén xiān liú。
东吴阿翁贞白裔,不遂鞅掌干王侯。dōng wú ā wēng zhēn bái yì,bù suì yāng zhǎng gàn wáng hóu。
国政虽未斁,黎氓却怀忧。guó zhèng suī wèi yì,lí máng què huái yōu。
忧民之责非预韦布谋,所以摆脱世寰声势利,惟与白云为伴俦。yōu mín zhī zé fēi yù wéi bù móu,suǒ yǐ bǎi tuō shì huán shēng shì lì,wéi yǔ bái yún wèi bàn chóu。
刍豢岂足适吾口,绮绣何以开吾眸?澹然白云相近处,那知倚门肮脏风马牛?chú huàn qǐ zú shì wú kǒu,qǐ xiù hé yǐ kāi wú móu?dàn rán bái yún xiāng jìn chù,nà zhī yǐ mén āng zàng fēng mǎ niú?
热鏊翻饼紫缬赂方州,车轮括颈宰执图小秋。rè ào fān bǐng zǐ xié lù fāng zhōu,chē lún kuò jǐng zǎi zhí tú xiǎo qiū。
周为胡蝶蝶为周,天下之乐莫若怡云优。zhōu wèi hú dié dié wèi zhōu,tiān xià zhī lè mò ruò yí yún yōu。
个中谁觉察,身心亦相雠。gè zhōng shuí jué chá,shēn xīn yì xiāng chóu。
好如司马之独乐,知者良寡昧者稠。hǎo rú sī mǎ zhī dú lè,zhī zhě liáng guǎ mèi zhě chóu。
吾聆此语,奚翅钧天广乐锵琳球?老发雪种种,戒得当自修。wú líng cǐ yǔ,xī chì jūn tiān guǎng lè qiāng lín qiú?lǎo fā xuě zhǒng zhǒng,jiè dé dāng zì xiū。
便欲陪杖屦,与云同去留。biàn yù péi zhàng jù,yǔ yún tóng qù liú。
山中自怡者,慨然许识此意否,慨然许识此意否?shān zhōng zì yí zhě,kǎi rán xǔ shí cǐ yì fǒu,kǎi rán xǔ shí cǐ yì fǒu?

郑元祐

元处州遂昌人,迁钱塘,字明德,号尚左生。少颖悟,刻励于学。顺帝至正中,除平江儒学教授,升江浙儒学提举,卒于官。为文滂沛豪宕,诗亦清峻苍古。有《遂昌杂志》、《侨吴集》。 郑元祐的作品>>

猜您喜欢

题倪云林画,次韵

郑元祐

云林雨过踏青阳,涧水溅溅老树苍。yún lín yǔ guò tà qīng yáng,jiàn shuǐ jiàn jiàn lǎo shù cāng。
不是砚坳云作阵,疏篁空自拂檐长。bù shì yàn ào yún zuò zhèn,shū huáng kōng zì fú yán zhǎng。

师子林八咏师子峰

郑元祐

天日耽耽师子岩,金毛闪日耀烟岚。tiān rì dān dān shī zi yán,jīn máo shǎn rì yào yān lán。
转身却向吴中吼,直与淩霄势并参。zhuǎn shēn què xiàng wú zhōng hǒu,zhí yǔ líng xiāo shì bìng cān。

师子林八咏师子峰

郑元祐

翙翙朝阳孤凤凰,绿筠千尺起高冈。huì huì cháo yáng gū fèng huáng,lǜ yún qiān chǐ qǐ gāo gāng。
何人解续卷阿颂?hé rén jiě xù juǎn ā sòng?
戛玉鏦金作晚凉。jiá yù cōng jīn zuò wǎn liáng。

师子林八咏师子峰

郑元祐

彩霓连蜷饮海空,老僧留作小飞虹。cǎi ní lián quán yǐn hǎi kōng,lǎo sēng liú zuò xiǎo fēi hóng。
舣舟因意吴江钓,苍雪吹凉满雨蓬。yǐ zhōu yīn yì wú jiāng diào,cāng xuě chuī liáng mǎn yǔ péng。

师子林八咏师子峰

郑元祐

谩道龙驹踏杀人,梅花成实又逢春。mán dào lóng jū tà shā rén,méi huā chéng shí yòu féng chūn。
不因嚼碎无留核,谁为征蓬洗客尘?bù yīn jué suì wú liú hé,shuí wèi zhēng péng xǐ kè chén?

师子林八咏师子峰

郑元祐

反覆神机老赵州,庭前柏树几经秋?fǎn fù shén jī lǎo zhào zhōu,tíng qián bǎi shù jǐ jīng qiū?
空林元自无枝叶,莫著祥鸾宿上头。kōng lín yuán zì wú zhī yè,mò zhù xiáng luán sù shàng tóu。

师子林八咏师子峰

郑元祐

活水涓涓一鉴开,玉光射日莹无埃。huó shuǐ juān juān yī jiàn kāi,yù guāng shè rì yíng wú āi。
临流照见行禅影,天际孤云蓦地来。lín liú zhào jiàn xíng chán yǐng,tiān jì gū yún mò dì lái。

师子林八咏师子峰

郑元祐

少林山里雪漫漫,谁复将心与汝安?shǎo lín shān lǐ xuě màn màn,shuí fù jiāng xīn yǔ rǔ ān?
近日师林寒彻骨,冰花吹满碧琅玕。jìn rì shī lín hán chè gǔ,bīng huā chuī mǎn bì láng gān。

师子林八咏师子峰

郑元祐

老随云卧不朝天,空影长当木榻穿。lǎo suí yún wò bù cháo tiān,kōng yǐng zhǎng dāng mù tà chuān。
便是绣衣传诏下,空山且复伴龙眠。biàn shì xiù yī chuán zhào xià,kōng shān qiě fù bàn lóng mián。

题陈惟允荆溪图

郑元祐

荆溪溪上首重回,岂意人间花劫灰?jīng xī xī shàng shǒu zhòng huí,qǐ yì rén jiān huā jié huī?
只有斩蛟桥下水,可曾写入画图来?zhǐ yǒu zhǎn jiāo qiáo xià shuǐ,kě céng xiě rù huà tú lái?

赋巫峡云涛石屏

郑元祐

石理庚庚有至文,江涛鼓浪忽蒸云。shí lǐ gēng gēng yǒu zhì wén,jiāng tāo gǔ làng hū zhēng yún。
鬼神不露雕镂巧,那得阴阳一线分?guǐ shén bù lù diāo lòu qiǎo,nà dé yīn yáng yī xiàn fēn?

题郑所南推篷竹卷

郑元祐

墨胎之墨死不化,固应此君长入画。mò tāi zhī mò sǐ bù huà,gù yīng cǐ jūn zhǎng rù huà。
雨里推篷略见来,至今风节传天下。yǔ lǐ tuī péng lüè jiàn lái,zhì jīn fēng jié chuán tiān xià。

游仙词十首,并引

郑元祐

金碧楼台瀛海东,娉婷仙子下瑶宫。jīn bì lóu tái yíng hǎi dōng,pīng tíng xiān zi xià yáo gōng。
圣凡千古无穷事,都在鸾笙一曲中。shèng fán qiān gǔ wú qióng shì,dōu zài luán shēng yī qū zhōng。

游仙词十首,并引

郑元祐

蔼蔼身中三素云,朝晖出海共氤氲。ǎi ǎi shēn zhōng sān sù yún,cháo huī chū hǎi gòng yīn yūn。
桃霞沐雨轻匀面,柳浪含漪细织裙。táo xiá mù yǔ qīng yún miàn,liǔ làng hán yī xì zhī qún。

游仙词十首,并引

郑元祐

凤麟洲上水烟分,女伴同祠李少君。fèng lín zhōu shàng shuǐ yān fēn,nǚ bàn tóng cí lǐ shǎo jūn。
点定易迁宫里籍,步虚携手踏红云。diǎn dìng yì qiān gōng lǐ jí,bù xū xié shǒu tà hóng yún。