古诗词

梅杖

谢宗可

紫玉槎牙蚀藓痕,黄昏扶醉倍精神。zǐ yù chá yá shí xiǎn hén,huáng hūn fú zuì bèi jīng shén。
一枝冷曳孤山雪,七尺横拖庾岭春。yī zhī lěng yè gū shān xuě,qī chǐ héng tuō yǔ lǐng chūn。
江路策云香在手,溪桥挑月影随人。jiāng lù cè yún xiāng zài shǒu,xī qiáo tiāo yuè yǐng suí rén。
归来却笑林和靖,还现堂中上座身。guī lái què xiào lín hé jìng,hái xiàn táng zhōng shàng zuò shēn。

谢宗可

宗可字□□,金陵人。有咏物诗百篇传于世。汪泽民题其卷,以为绮靡而不伤于华,平淡而不流于俗。大抵元人咏物,颇尚纤巧,而宗可尤以见长。今择其雅练者录之。其他句法,多可存者,如咏《纸衾》云:「松床夜暖云生席,蕙帐香融雪满身。」《梅梦》云:「暖入罗浮春困早,香迷姑射晓醒迟。」《笔阵》云:「怒卷龙蛇云雾泣,长驱风雨鬼神惊。」《莺梭》云:「柳堤暗卷丝千尺,花坞横抛锦万机。」《鹭羽扇》云:「暑退沙头千点雪,凉生顶上几丝风。」《螳螂簪》云:「鬓雪冷侵霜斧落,发云寒压翠裳空。」《螺壳酒杯》云:「尊中绿照珠光润,掌上春擎海气多。」《网巾》云:「筛影细分云缕滑,棋文斜界雪丝乾。」《琉璃帘》云:「净练悬风晴未落,明河接地晓难收。《水灯》云:「珠浮赤水光犹湿,火浴丹池夜未乾。」《霜花》云:「有艳淡妆宫瓦晓,无香寒压板桥秋。」《纸鸢》云:「半纸飞腾元在己,一丝高下岂随人。」《蟠梅》云:「风霜气势从千折,铁石心肠亦九回。」《砚冰》云:「一泓晓色玄霜重,半夜天风黑水乾。」《尘世》云:「微步缓随罗袜起,清歌飞绕画梁空。」《醒酒石》云:「苍骨冷侵酣枕梦,苔痕清逼醉乡春。」《梅杖》云:「江路策云香在手,溪桥挑月影随人。」《雪煎茶》云:「月团影落银河水,云脚香融玉树春。」《问梅》云:「钟残角断愁多少,月落参横梦有无。」《莼线》云:「冰縠冷缠青缕滑,翠钿细缀玉丝香。」类皆婉秀有思致也。 谢宗可的作品>>

猜您喜欢

雪煎茶

谢宗可

夜扫寒英煮绿尘,松风入鼎更清新。yè sǎo hán yīng zhǔ lǜ chén,sōng fēng rù dǐng gèng qīng xīn。
月团影落银河水,云脚香融玉树春。yuè tuán yǐng luò yín hé shuǐ,yún jiǎo xiāng róng yù shù chūn。
陆井有泉应近俗,陶家无酒未为贫。lù jǐng yǒu quán yīng jìn sú,táo jiā wú jiǔ wèi wèi pín。
诗脾夺尽丰年瑞,分付蓬莱顶上人。shī pí duó jǐn fēng nián ruì,fēn fù péng lái dǐng shàng rén。

煮茶声

谢宗可

龙芽香暖火初红,曲几蒲团听未终。lóng yá xiāng nuǎn huǒ chū hóng,qū jǐ pú tuán tīng wèi zhōng。
瑞雪浮江喧玉浪,白云迷洞响松风。ruì xuě fú jiāng xuān yù làng,bái yún mí dòng xiǎng sōng fēng。
蝇飞蚓窍诗怀醒,车绕羊肠醉梦空。yíng fēi yǐn qiào shī huái xǐng,chē rào yáng cháng zuì mèng kōng。
如诉苍生辛苦事,蓬莱好问玉川翁。rú sù cāng shēng xīn kǔ shì,péng lái hǎo wèn yù chuān wēng。

卖花声

谢宗可

春光叫遍费千金,紫韵红腔细细吟。chūn guāng jiào biàn fèi qiān jīn,zǐ yùn hóng qiāng xì xì yín。
几处又惊游冶梦,谁家不动惜芳心。jǐ chù yòu jīng yóu yě mèng,shuí jiā bù dòng xī fāng xīn。
暗穿红雾楼台晓,清逐香风巷陌深。àn chuān hóng wù lóu tái xiǎo,qīng zhú xiāng fēng xiàng mò shēn。
妆镜美人听未了,绣帘低揭画檐阴。zhuāng jìng měi rén tīng wèi le,xiù lián dī jiē huà yán yīn。

松枝火

谢宗可

藓骨谁教劫火侵,欲将春意破穷阴。xiǎn gǔ shuí jiào jié huǒ qīn,yù jiāng chūn yì pò qióng yīn。
鳞髯光动红云起,膏液香融紫雾深。lín rán guāng dòng hóng yún qǐ,gāo yè xiāng róng zǐ wù shēn。
馀烬尚留霜后节,死灰难灭岁寒心。yú jìn shàng liú shuāng hòu jié,sǐ huī nán miè suì hán xīn。
有时焰起随风转,犹是苍龙涧底吟。yǒu shí yàn qǐ suí fēng zhuǎn,yóu shì cāng lóng jiàn dǐ yín。

藕花风

谢宗可

舞落红衣起未休,水云乡里正飕飕。wǔ luò hóng yī qǐ wèi xiū,shuǐ yún xiāng lǐ zhèng sōu sōu。
五更清逼银塘露,六月凉生玉井秋。wǔ gèng qīng bī yín táng lù,liù yuè liáng shēng yù jǐng qiū。
飐浪低翻霞影乱,凌波轻弄锦香浮。zhǎn làng dī fān xiá yǐng luàn,líng bō qīng nòng jǐn xiāng fú。
莫教吹醒鸳鸯梦,好送真人一叶舟。mò jiào chuī xǐng yuān yāng mèng,hǎo sòng zhēn rén yī yè zhōu。

絮化萍

谢宗可

点缀离人恨已多,水流云散为消磨。diǎn zhuì lí rén hèn yǐ duō,shuǐ liú yún sàn wèi xiāo mó。
半篙晴浪星无数,两岸东风雪几何。bàn gāo qíng làng xīng wú shù,liǎng àn dōng fēng xuě jǐ hé。
脱白定知沾化雨,取青应是谢恩波。tuō bái dìng zhī zhān huà yǔ,qǔ qīng yīng shì xiè ēn bō。
满池为护苍天影,休逐春归绕汴河。mǎn chí wèi hù cāng tiān yǐng,xiū zhú chūn guī rào biàn hé。

松化石

谢宗可

苔根藓干势棱嶒,不向山中变茯苓。tái gēn xiǎn gàn shì léng céng,bù xiàng shān zhōng biàn fú líng。
傲雪心顽龙蜕骨,啸风声断虎留形。ào xuě xīn wán lóng tuì gǔ,xiào fēng shēng duàn hǔ liú xíng。
特坚节操磨今古,肯献瑰奇列丙丁。tè jiān jié cāo mó jīn gǔ,kěn xiàn guī qí liè bǐng dīng。
底用区区梁栋具,直须鍊补老天青。dǐ yòng qū qū liáng dòng jù,zhí xū liàn bǔ lǎo tiān qīng。

月中桂花

谢宗可

金粟如来幻化身,嫦娥留得护冰轮。jīn sù rú lái huàn huà shēn,cháng é liú dé hù bīng lún。
枝横大地山河影,根老层霄雨露春。zhī héng dà dì shān hé yǐng,gēn lǎo céng xiāo yǔ lù chūn。
长有天香飞碧落,不教仙子种红尘。zhǎng yǒu tiān xiāng fēi bì luò,bù jiào xiān zi zhǒng hóng chén。
折来何必吴刚斧,还我凌云第一人。zhé lái hé bì wú gāng fǔ,hái wǒ líng yún dì yī rén。

水中梅影

谢宗可

澄澄寒碧映冰条,云母屏开见阿娇。chéng chéng hán bì yìng bīng tiáo,yún mǔ píng kāi jiàn ā jiāo。
春色一枝流不去,雪痕千点浸难消。chūn sè yī zhī liú bù qù,xuě hén qiān diǎn jìn nán xiāo。
临风倚槛云鬟湿,带月凌波玉佩摇。lín fēng yǐ kǎn yún huán shī,dài yuè líng bō yù pèi yáo。
最是黄昏堪画处,横斜清浅傍溪桥。zuì shì huáng hūn kān huà chù,héng xié qīng qiǎn bàng xī qiáo。

水中云

谢宗可

絮团泠蘸碧琉璃,舒卷还如湿未晞。xù tuán líng zhàn bì liú lí,shū juǎn hái rú shī wèi xī。
苍狗倒随天影落,玉鸾低入镜光飞。cāng gǒu dào suí tiān yǐng luò,yù luán dī rù jìng guāng fēi。
浓遮晚浪摇秋月,淡隔晴漪漾夕晖。nóng zhē wǎn làng yáo qiū yuè,dàn gé qíng yī yàng xī huī。
莫怪巫山台下雨,凌波好向梦中归。mò guài wū shān tái xià yǔ,líng bō hǎo xiàng mèng zhōng guī。

水中月

谢宗可

晴波浸月月波浮,玉兔凉生万顷流。qíng bō jìn yuè yuè bō fú,yù tù liáng shēng wàn qǐng liú。
丹桂影沈江浦夜,白莲光浴海天秋。dān guì yǐng shěn jiāng pǔ yè,bái lián guāng yù hǎi tiān qiū。
鲛人泣罢珠犹湿,龙女妆残镜未收。jiāo rén qì bà zhū yóu shī,lóng nǚ zhuāng cán jìng wèi shōu。
应是广寒眠不得,水晶宫里夜深游。yīng shì guǎng hán mián bù dé,shuǐ jīng gōng lǐ yè shēn yóu。

白莲

谢宗可

三千宫额翠云房,洗褪铅华浅淡妆。sān qiān gōng é cuì yún fáng,xǐ tuì qiān huá qiǎn dàn zhuāng。
仙掌月明应自怨,东林梦远为谁芳。xiān zhǎng yuè míng yīng zì yuàn,dōng lín mèng yuǎn wèi shuí fāng。
波澄夜静花无影,露冷风清玉有香。bō chéng yè jìng huā wú yǐng,lù lěng fēng qīng yù yǒu xiāng。
舞罢霓裳谁得似,六郎清瘦比何郎。wǔ bà ní shang shuí dé shì,liù láng qīng shòu bǐ hé láng。

红菊

谢宗可

锦烂重阳节到时,繁华梦里傲霜枝。jǐn làn zhòng yáng jié dào shí,fán huá mèng lǐ ào shuāng zhī。
晚香带冷凝丹粒,秋色封寒点绛蕤。wǎn xiāng dài lěng níng dān lì,qiū sè fēng hán diǎn jiàng ruí。
淡映残虹迷老圃,浓拖斜照落东篱。dàn yìng cán hóng mí lǎo pǔ,nóng tuō xié zhào luò dōng lí。
灵砂换却渊明骨,倦倚西风不自知。líng shā huàn què yuān míng gǔ,juàn yǐ xī fēng bù zì zhī。

藕丝

谢宗可

绊玉缠香吐未齐,莲房缫出蛹初肥。bàn yù chán xiāng tǔ wèi qí,lián fáng sāo chū yǒng chū féi。
纤毫何补寸心苦,几缕空萦七窍飞。xiān háo hé bǔ cùn xīn kǔ,jǐ lǚ kōng yíng qī qiào fēi。
园客可能抽翠茧,灵均难为制荷衣。yuán kè kě néng chōu cuì jiǎn,líng jūn nán wèi zhì hé yī。
年年五月无人买,欲织鲛绡不上机。nián nián wǔ yuè wú rén mǎi,yù zhī jiāo xiāo bù shàng jī。

同根竹

谢宗可

竞秀冰霜一种奇,骈头曾脱锦䙀儿。jìng xiù bīng shuāng yī zhǒng qí,pián tóu céng tuō jǐn běng ér。
西山二子情依旧,湘浦双娥影镇随。xī shān èr zi qíng yī jiù,xiāng pǔ shuāng é yǐng zhèn suí。
高节元非连理树,虚心共是岁寒枝。gāo jié yuán fēi lián lǐ shù,xū xīn gòng shì suì hán zhī。
莫教移作仙人杖,恐化雌雄下葛陂。mò jiào yí zuò xiān rén zhàng,kǒng huà cí xióng xià gé bēi。
84123456