古诗词

卖花声

谢宗可

春光叫遍费千金,紫韵红腔细细吟。chūn guāng jiào biàn fèi qiān jīn,zǐ yùn hóng qiāng xì xì yín。
几处又惊游冶梦,谁家不动惜芳心。jǐ chù yòu jīng yóu yě mèng,shuí jiā bù dòng xī fāng xīn。
暗穿红雾楼台晓,清逐香风巷陌深。àn chuān hóng wù lóu tái xiǎo,qīng zhú xiāng fēng xiàng mò shēn。
妆镜美人听未了,绣帘低揭画檐阴。zhuāng jìng měi rén tīng wèi le,xiù lián dī jiē huà yán yīn。

谢宗可

宗可字□□,金陵人。有咏物诗百篇传于世。汪泽民题其卷,以为绮靡而不伤于华,平淡而不流于俗。大抵元人咏物,颇尚纤巧,而宗可尤以见长。今择其雅练者录之。其他句法,多可存者,如咏《纸衾》云:「松床夜暖云生席,蕙帐香融雪满身。」《梅梦》云:「暖入罗浮春困早,香迷姑射晓醒迟。」《笔阵》云:「怒卷龙蛇云雾泣,长驱风雨鬼神惊。」《莺梭》云:「柳堤暗卷丝千尺,花坞横抛锦万机。」《鹭羽扇》云:「暑退沙头千点雪,凉生顶上几丝风。」《螳螂簪》云:「鬓雪冷侵霜斧落,发云寒压翠裳空。」《螺壳酒杯》云:「尊中绿照珠光润,掌上春擎海气多。」《网巾》云:「筛影细分云缕滑,棋文斜界雪丝乾。」《琉璃帘》云:「净练悬风晴未落,明河接地晓难收。《水灯》云:「珠浮赤水光犹湿,火浴丹池夜未乾。」《霜花》云:「有艳淡妆宫瓦晓,无香寒压板桥秋。」《纸鸢》云:「半纸飞腾元在己,一丝高下岂随人。」《蟠梅》云:「风霜气势从千折,铁石心肠亦九回。」《砚冰》云:「一泓晓色玄霜重,半夜天风黑水乾。」《尘世》云:「微步缓随罗袜起,清歌飞绕画梁空。」《醒酒石》云:「苍骨冷侵酣枕梦,苔痕清逼醉乡春。」《梅杖》云:「江路策云香在手,溪桥挑月影随人。」《雪煎茶》云:「月团影落银河水,云脚香融玉树春。」《问梅》云:「钟残角断愁多少,月落参横梦有无。」《莼线》云:「冰縠冷缠青缕滑,翠钿细缀玉丝香。」类皆婉秀有思致也。 谢宗可的作品>>

猜您喜欢

茶烟

谢宗可

玉川炉畔影沈沈,淡碧萦空杳隔林。yù chuān lú pàn yǐng shěn shěn,dàn bì yíng kōng yǎo gé lín。
蚓窍声微松火暗,凤团香暖竹窗阴。yǐn qiào shēng wēi sōng huǒ àn,fèng tuán xiāng nuǎn zhú chuāng yīn。
诗成禅榻风初起,梦破僧房雪未深。shī chéng chán tà fēng chū qǐ,mèng pò sēng fáng xuě wèi shēn。
老鹤归迟无俗侣,白云一缕在遥岑。lǎo hè guī chí wú sú lǚ,bái yún yī lǚ zài yáo cén。

砚冰

谢宗可

裂地层阴透马肝,墨花含冻锁毫端。liè dì céng yīn tòu mǎ gān,mò huā hán dòng suǒ háo duān。
一泓晓色玄霜重,半夜天风黑水乾。yī hóng xiǎo sè xuán shuāng zhòng,bàn yè tiān fēng hēi shuǐ qián。
沼面烟凝星影暗,潭心云翳玉光寒。zhǎo miàn yān níng xīng yǐng àn,tán xīn yún yì yù guāng hán。
便将呵作清泠雨,笔扫人间酷暑残。biàn jiāng hē zuò qīng líng yǔ,bǐ sǎo rén jiān kù shǔ cán。

游丝

谢宗可

摇曳春光百尺轻,烟绡舞断任纵横。yáo yè chūn guāng bǎi chǐ qīng,yān xiāo wǔ duàn rèn zòng héng。
暗萦芳恨应无力,乱绾花愁似有情。àn yíng fāng hèn yīng wú lì,luàn wǎn huā chóu shì yǒu qíng。
一缕绿杨风正软,半痕红杏雨初晴。yī lǚ lǜ yáng fēng zhèng ruǎn,bàn hén hóng xìng yǔ chū qíng。
莫教飞到天机上,恐误龙梭织不成。mò jiào fēi dào tiān jī shàng,kǒng wù lóng suō zhī bù chéng。

海蛰

谢宗可

层涛拥沫缀虾行,水母含秋孕地灵。céng tāo yōng mò zhuì xiā xíng,shuǐ mǔ hán qiū yùn dì líng。
海气冻凝红玉脆,天风寒结紫云腥。hǎi qì dòng níng hóng yù cuì,tiān fēng hán jié zǐ yún xīng。
霞衣褪色冰涎滑,璚缕烹香酒力醒。xiá yī tuì sè bīng xián huá,qióng lǚ pēng xiāng jiǔ lì xǐng。
应是楚宫萍实老,误随潮信落沧溟。yīng shì chǔ gōng píng shí lǎo,wù suí cháo xìn luò cāng míng。

江潮

谢宗可

灵胥怒辟岛门开,十万神兵战鼓回。líng xū nù pì dǎo mén kāi,shí wàn shén bīng zhàn gǔ huí。
龙决黄河银浪涌,鳌翻坤轴玉山摧。lóng jué huáng hé yín làng yǒng,áo fān kūn zhóu yù shān cuī。
半江飞雪横空起,千里奔雷撼地来。bàn jiāng fēi xuě héng kōng qǐ,qiān lǐ bēn léi hàn dì lái。
欲驾云帆沧海去,秋风八月上蓬莱。yù jià yún fān cāng hǎi qù,qiū fēng bā yuè shàng péng lái。

绿阴

谢宗可

万树东风涌翠澜,遮藏芳恨料犹难。wàn shù dōng fēng yǒng cuì lán,zhē cáng fāng hèn liào yóu nán。
入帘苍霭暮春晚,满地碧云清昼寒。rù lián cāng ǎi mù chūn wǎn,mǎn dì bì yún qīng zhòu hán。
柳暗池台烟乍湿,槐深门巷雨初干。liǔ àn chí tái yān zhà shī,huái shēn mén xiàng yǔ chū gàn。
阶前花落无人到,又染苔痕上石阑。jiē qián huā luò wú rén dào,yòu rǎn tái hén shàng shí lán。

红树

谢宗可

枫坞梨园醉晓霜,缬衣零落舞金商。fēng wù lí yuán zuì xiǎo shuāng,xié yī líng luò wǔ jīn shāng。
半山留日树无影,一径有风花不香。bàn shān liú rì shù wú yǐng,yī jìng yǒu fēng huā bù xiāng。
萧寺烟晴秋易老,御沟水急恨空长。xiāo sì yān qíng qiū yì lǎo,yù gōu shuǐ jí hèn kōng zhǎng。
诗人自爱停车晚,还记清阴六月凉。shī rén zì ài tíng chē wǎn,hái jì qīng yīn liù yuè liáng。

醉乡

谢宗可

曾笑三闾不解游,移家欲向曲城头。céng xiào sān lǘ bù jiě yóu,yí jiā yù xiàng qū chéng tóu。
人酣方外鸿荒梦,谁识城中富贵愁。rén hān fāng wài hóng huāng mèng,shuí shí chéng zhōng fù guì chóu。
夜月放船浮酒海,春风扶杖到糟丘。yè yuè fàng chuán fú jiǔ hǎi,chūn fēng fú zhàng dào zāo qiū。
相逢还似无何有,唤起东皋为赠侯。xiāng féng hái shì wú hé yǒu,huàn qǐ dōng gāo wèi zèng hóu。

尘世

谢宗可

人海深藏混混中,非烟非树远空蒙。rén hǎi shēn cáng hùn hùn zhōng,fēi yān fēi shù yuǎn kōng méng。
六街绮绣迷香紫,九陌笙歌踏软红。liù jiē qǐ xiù mí xiāng zǐ,jiǔ mò shēng gē tà ruǎn hóng。
微步缓随罗袜起,清歌飞绕画梁空。wēi bù huǎn suí luó wà qǐ,qīng gē fēi rào huà liáng kōng。
南来一骑蛾眉笑,又送长安荔入宫。nán lái yī qí é méi xiào,yòu sòng zhǎng ān lì rù gōng。

仙槎

谢宗可

曾作河源万里舟,尘根已断卧蛟虬。céng zuò hé yuán wàn lǐ zhōu,chén gēn yǐ duàn wò jiāo qiú。
无心下土承烟雨,有路层霄犯斗牛。wú xīn xià tǔ chéng yān yǔ,yǒu lù céng xiāo fàn dòu niú。
破浪远冲银汉晓,凌风径渡碧天秋。pò làng yuǎn chōng yín hàn xiǎo,líng fēng jìng dù bì tiān qiū。
归来带得支机石,谁识人间博望侯。guī lái dài dé zhī jī shí,shuí shí rén jiān bó wàng hóu。

天灯

谢宗可

龙逐炎精下紫宫,夜深不肯落云中。lóng zhú yán jīng xià zǐ gōng,yè shēn bù kěn luò yún zhōng。
光分霄汉三更黑,影乱星辰万点红。guāng fēn xiāo hàn sān gèng hēi,yǐng luàn xīng chén wàn diǎn hóng。
玉柱倚天擎火齐,金绳系日挂瑶空。yù zhù yǐ tiān qíng huǒ qí,jīn shéng xì rì guà yáo kōng。
照开仙阙光明路,绛节霓旌稳驾风。zhào kāi xiān quē guāng míng lù,jiàng jié ní jīng wěn jià fēng。

醒酒石

谢宗可

子孙犹自问监军,醒籍千年迹已陈。zi sūn yóu zì wèn jiān jūn,xǐng jí qiān nián jì yǐ chén。
苍骨冷侵酣枕梦,苔痕清逼醉乡春。cāng gǔ lěng qīn hān zhěn mèng,tái hén qīng bī zuì xiāng chūn。
西风别墅啼山鬼,落日朱崖泣海神。xī fēng bié shù tí shān guǐ,luò rì zhū yá qì hǎi shén。
牛李相倾果何得,太湖甲乙更谁人。niú lǐ xiāng qīng guǒ hé dé,tài hú jiǎ yǐ gèng shuí rén。

无弦琴

谢宗可

独茧长缫底用抽,蛇纹空锁凤枝秋。dú jiǎn zhǎng sāo dǐ yòng chōu,shé wén kōng suǒ fèng zhī qiū。
落星留晕绳光断,冻瀑无声练影收。luò xīng liú yūn shéng guāng duàn,dòng pù wú shēng liàn yǐng shōu。
别鹤那闻风外泣,孤鸾不向月中愁。bié hè nà wén fēng wài qì,gū luán bù xiàng yuè zhōng chóu。
多情只有柴桑老,寂寂高山水自流。duō qíng zhǐ yǒu chái sāng lǎo,jì jì gāo shān shuǐ zì liú。

橘杯

谢宗可

荠穰初碎擘轻瓯,一饮何须大白浮。jì ráng chū suì bāi qīng ōu,yī yǐn hé xū dà bái fú。
琼液晓凝沧水雾,金波夜浸洞庭秋。qióng yè xiǎo níng cāng shuǐ wù,jīn bō yè jìn dòng tíng qiū。
寒香喷手酲初解,霜气浮尊暖未收。hán xiāng pēn shǒu chéng chū jiě,shuāng qì fú zūn nuǎn wèi shōu。
酩酊敲棋呼二叟,梦中同作醉乡游。mǐng dīng qiāo qí hū èr sǒu,mèng zhōng tóng zuò zuì xiāng yóu。

梅杖

谢宗可

紫玉槎牙蚀藓痕,黄昏扶醉倍精神。zǐ yù chá yá shí xiǎn hén,huáng hūn fú zuì bèi jīng shén。
一枝冷曳孤山雪,七尺横拖庾岭春。yī zhī lěng yè gū shān xuě,qī chǐ héng tuō yǔ lǐng chūn。
江路策云香在手,溪桥挑月影随人。jiāng lù cè yún xiāng zài shǒu,xī qiáo tiāo yuè yǐng suí rén。
归来却笑林和靖,还现堂中上座身。guī lái què xiào lín hé jìng,hái xiàn táng zhōng shàng zuò shēn。
84123456