古诗词

王仲通宰公自东吴别去十载甲寅秋会于鄂渚乃知尚在七品常调中使人有郁郁遗才之叹谈论平生相对如梦历数海内诸友离合升沉之状悲欢良久有不能自已者既而仲通有欲为道隐求奉一祠之语诘难未能服俄为借骑下淮复归行馆翌日缀诗二章奉呈兼简钦甫佥司士元使君君平察推

曹伯启

俯仰无惭是此公,相逢如在梦魂中。fǔ yǎng wú cán shì cǐ gōng,xiāng féng rú zài mèng hún zhōng。
安仁客鬓垂垂老,工部行囊旋旋空。ān rén kè bìn chuí chuí lǎo,gōng bù xíng náng xuán xuán kōng。
拥彗无心迎相国,还丹有意学仙翁。yōng huì wú xīn yíng xiāng guó,hái dān yǒu yì xué xiān wēng。
前贤好语休轻弃,一命能施济物功。qián xián hǎo yǔ xiū qīng qì,yī mìng néng shī jì wù gōng。

曹伯启

元济宁砀山人,字士开。李谦弟子,笃于学问。世祖至元中为兰溪主簿,累迁常州路推官,明于决狱。延祐间历真定路总管,治尚宽简,民甚安之。五年,为司农丞,至江浙议盐法,置六仓,规定输运之期、出纳次序。至治间历官集贤学士、侍御史,迁浙西廉访使。泰定帝时,辞官归,优游乡社。性庄肃,奉身清约,在中台,所奖借名士尤多。有《汉泉漫稿》,一作《曹文贞公诗集》。 曹伯启的作品>>

猜您喜欢

休日陪汉阳诸名公登秋兴亭觞咏移时尘虑顿息但以不得会仲通为歉因缀长句呈钦夫佥司士元太守君平察推仲通宰公暨座中诸友

曹伯启

散材生世元无堪,强持陋质偕楩楠。sàn cái shēng shì yuán wú kān,qiáng chí lòu zhì xié pián nán。
年馀耳顺雪垂领,误承任使来江南。nián yú ěr shùn xuě chuí lǐng,wù chéng rèn shǐ lái jiāng nán。
公庭日午了官事,西州散步成奇探。gōng tíng rì wǔ le guān shì,xī zhōu sàn bù chéng qí tàn。
岁寒亭树发秋兴,名公齿序相朝参。suì hán tíng shù fā qiū xīng,míng gōng chǐ xù xiāng cháo cān。
鸳鸯梅梢欲蓓蕾,凤凰山顶飞晴岚。yuān yāng méi shāo yù bèi lěi,fèng huáng shān dǐng fēi qíng lán。
江水朝宗净拖练,湖光照影清揉蓝。jiāng shuǐ cháo zōng jìng tuō liàn,hú guāng zhào yǐng qīng róu lán。
旅雁书空度荆楚,浮云护日横湘潭。lǚ yàn shū kōng dù jīng chǔ,fú yún hù rì héng xiāng tán。
苍茫宇宙一俯仰,形役道路何痴憨。cāng máng yǔ zhòu yī fǔ yǎng,xíng yì dào lù hé chī hān。
移尊伟观排小酌,紫霞潋滟堆红柑。yí zūn wěi guān pái xiǎo zhuó,zǐ xiá liàn yàn duī hóng gān。
人生扰扰有今日,座客云云无俗谈。rén shēng rǎo rǎo yǒu jīn rì,zuò kè yún yún wú sú tán。
长安富儿不识字,但能几案罗肥甘。zhǎng ān fù ér bù shí zì,dàn néng jǐ àn luó féi gān。
眼中梵刹如比栉,焉知晓事无瞿昙。yǎn zhōng fàn shā rú bǐ zhì,yān zhī xiǎo shì wú qú tán。
知音更有骢马客,威棱坐可惩奸贪。zhī yīn gèng yǒu cōng mǎ kè,wēi léng zuò kě chéng jiān tān。
山边圣人恶旨酒,望之不敢成醺酣。shān biān shèng rén è zhǐ jiǔ,wàng zhī bù gǎn chéng xūn hān。
一襟清兴岂终极,催归黄帽牵羸骖。yī jīn qīng xīng qǐ zhōng jí,cuī guī huáng mào qiān léi cān。
渔歌悠扬风色暝,人影散乱波光涵。yú gē yōu yáng fēng sè míng,rén yǐng sàn luàn bō guāng hán。
船开棹进一回顾,匆匆欠到王公庵。chuán kāi zhào jìn yī huí gù,cōng cōng qiàn dào wáng gōng ān。

豋君山述怀次史同知韵

曹伯启

大禹神功孰可拟,万水导之归一派。dà yǔ shén gōng shú kě nǐ,wàn shuǐ dǎo zhī guī yī pài。
滔滔江汉为朝宗,分破坤舆为两界。tāo tāo jiāng hàn wèi cháo zōng,fēn pò kūn yú wèi liǎng jiè。
朝烟暮霭难具言,一得凭观即疏快。cháo yān mù ǎi nán jù yán,yī dé píng guān jí shū kuài。
堂堂史倅文章伯,声若洪涛动澎湃。táng táng shǐ cuì wén zhāng bó,shēng ruò hóng tāo dòng pēng pài。
豋山临水悼兴亡,诗句瑰奇韵尤怪。dēng shān lín shuǐ dào xīng wáng,shī jù guī qí yùn yóu guài。
当时未能陪杖屦,想像风流尽堪画。dāng shí wèi néng péi zhàng jù,xiǎng xiàng fēng liú jǐn kān huà。
古今亦自重欢笑,醉摘头巾花树挂。gǔ jīn yì zì zhòng huān xiào,zuì zhāi tóu jīn huā shù guà。
蓉城酒美风俗淳,绿橘霏微散香瀣。róng chéng jiǔ měi fēng sú chún,lǜ jú fēi wēi sàn xiāng xiè。
天南地北江城客,从此好偿安乐债。tiān nán dì běi jiāng chéng kè,cóng cǐ hǎo cháng ān lè zhài。
翻思巨猾旧相邻,心迹无聊时作噫。fān sī jù huá jiù xiāng lín,xīn jì wú liáo shí zuò yī。
区区刀笔何足论,自负巍峨益豪迈。qū qū dāo bǐ hé zú lùn,zì fù wēi é yì háo mài。
一方弗克知伪谩,二载何尝得真话。yī fāng fú kè zhī wěi mán,èr zài hé cháng dé zhēn huà。
岩廊步武皆若人,健土忽闻诛毒虿。yán láng bù wǔ jiē ruò rén,jiàn tǔ hū wén zhū dú chài。
融融闾里发新欢,回首茫然事几败。róng róng lǘ lǐ fā xīn huān,huí shǒu máng rán shì jǐ bài。
鹊来鸠去巢复完,急雨斜风任飘洒。què lái jiū qù cháo fù wán,jí yǔ xié fēng rèn piāo sǎ。
水边兴感遽多情,还笑书生性常隘。shuǐ biān xīng gǎn jù duō qíng,hái xiào shū shēng xìng cháng ài。

题赵鼎之一山诗卷

曹伯启

君山苍苍矗林杪,万古蓉城为高表。jūn shān cāng cāng chù lín miǎo,wàn gǔ róng chéng wèi gāo biǎo。
大江横绝声喧豗,浮世纷纭几昏晓。dà jiāng héng jué shēng xuān huī,fú shì fēn yún jǐ hūn xiǎo。
南崖地势抱灵秀,嵩岳生申此生赵。nán yá dì shì bào líng xiù,sōng yuè shēng shēn cǐ shēng zhào。
孟鐈其名字鼎之,特号一山归兴杳。mèng qiáo qí míng zì dǐng zhī,tè hào yī shān guī xīng yǎo。
春申当年富公子,漫与此山期不夭。chūn shēn dāng nián fù gōng zi,màn yǔ cǐ shān qī bù yāo。
只今谁主复谁宾,眼底千山万山小。zhǐ jīn shuí zhǔ fù shuí bīn,yǎn dǐ qiān shān wàn shān xiǎo。
山英动色如有情,钟秀兹人尚年少。shān yīng dòng sè rú yǒu qíng,zhōng xiù zī rén shàng nián shǎo。
早图勋业汗青编,千载东吴青未了。zǎo tú xūn yè hàn qīng biān,qiān zài dōng wú qīng wèi le。

哭子谦亨

曹伯启

曹子谦亨字光益,祖父文山移砀邑。cáo zi qiān hēng zì guāng yì,zǔ fù wén shān yí dàng yì。
宋金华裔居太丘,睢阳城东酂城北。sòng jīn huá yì jū tài qiū,suī yáng chéng dōng cuó chéng běi。
父仕江阴实辛巳,育汝今年二十二。fù shì jiāng yīn shí xīn sì,yù rǔ jīn nián èr shí èr。
六经文艺迈同伦,孝弟纯诚无不至。liù jīng wén yì mài tóng lún,xiào dì chún chéng wú bù zhì。
东风吹起远游心,姑孰姚公如玉金。dōng fēng chuī qǐ yuǎn yóu xīn,gū shú yáo gōng rú yù jīn。
担簦就学千里去,每对斜阳思好音。dān dēng jiù xué qiān lǐ qù,měi duì xié yáng sī hǎo yīn。
壬申中秋短三日,东道张卿递书尺。rén shēn zhōng qiū duǎn sān rì,dōng dào zhāng qīng dì shū chǐ。
为言卧疾求良医,汝兄走视星火急。wèi yán wò jí qiú liáng yī,rǔ xiōng zǒu shì xīng huǒ jí。
我持省檄在云间,汝兄俄自姑孰还。wǒ chí shěng xí zài yún jiān,rǔ xiōng é zì gū shú hái。
乃言音书之来翌日为鬼录,使我相对号恸生意俱摧残。nǎi yán yīn shū zhī lái yì rì wèi guǐ lù,shǐ wǒ xiāng duì hào tòng shēng yì jù cuī cán。
世间子女人皆惜,亦有珠瑰杂瓦砾。shì jiān zi nǚ rén jiē xī,yì yǒu zhū guī zá wǎ lì。
创然碎却千金璧,地久天长泪沾臆。chuàng rán suì què qiān jīn bì,dì jiǔ tiān zhǎng lèi zhān yì。
陋棺风雨寄江东,日夜音容在眼中。lòu guān fēng yǔ jì jiāng dōng,rì yè yīn róng zài yǎn zhōng。
大钧播物极万变,悠悠此意谁能穷。dà jūn bō wù jí wàn biàn,yōu yōu cǐ yì shuí néng qióng。
谦亨稍解先天理,昼夜犹为一生死。qiān hēng shāo jiě xiān tiān lǐ,zhòu yè yóu wèi yī shēng sǐ。
英灵不泯闻此哀,肯为冯依诉终始。yīng líng bù mǐn wén cǐ āi,kěn wèi féng yī sù zhōng shǐ。