古诗词

驻马听饯尧甫举人时在关中弘治乙丑

韩邦奇

夜色苍苍,酒满芳樽恨转长。yè sè cāng cāng,jiǔ mǎn fāng zūn hèn zhuǎn zhǎng。
那堪声沉玉漏,香尽金炉,烛冷银缸。nà kān shēng chén yù lòu,xiāng jǐn jīn lú,zhú lěng yín gāng。
离情才说两三行。lí qíng cái shuō liǎng sān xíng。
檐前却早鸡三唱。yán qián què zǎo jī sān chàng。
休题起行装。xiū tí qǐ xíng zhuāng。
却早把、残魂销尽,不须到灞陵桥上。què zǎo bǎ cán hún xiāo jǐn,bù xū dào bà líng qiáo shàng。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

殷谢

韩邦奇

深源与安石,皆为士望宗。shēn yuán yǔ ān shí,jiē wèi shì wàng zōng。
天子徵浩入,于以抗桓公。tiān zi zhēng hào rù,yú yǐ kàng huán gōng。
嗟嗟桓晋间,谁复识变通。jiē jiē huán jìn jiān,shuí fù shí biàn tōng。
智哉东山子,苍生戏高嵩。zhì zāi dōng shān zi,cāng shēng xì gāo sōng。
感此殷谢事,成败论英雄。gǎn cǐ yīn xiè shì,chéng bài lùn yīng xióng。

金台送士人归关中

韩邦奇

朔风惊客耳,归兴难攀牵。shuò fēng jīng kè ěr,guī xīng nán pān qiān。
游缰系长柳,带剑登祖筵。yóu jiāng xì zhǎng liǔ,dài jiàn dēng zǔ yán。
把酒共叹息,逼侧何足怜。bǎ jiǔ gòng tàn xī,bī cè hé zú lián。
霜雪蔽天地,征裳独蹁跹。shuāng xuě bì tiān dì,zhēng shang dú pián xiān。
众芳满洲渚,老雁新饥还。zhòng fāng mǎn zhōu zhǔ,lǎo yàn xīn jī hái。
君志在商岭,浩歌出幽燕。jūn zhì zài shāng lǐng,hào gē chū yōu yàn。
闲云落南浦,野鸟入青天。xián yún luò nán pǔ,yě niǎo rù qīng tiān。
谁爱黄金台,不必重凄然。shuí ài huáng jīn tái,bù bì zhòng qī rán。

檗谷王侍郎图

韩邦奇

王子自闽来,揪愀颜色枯。wáng zi zì mǐn lái,jiū qiǎo yán sè kū。
须臾陨双泪,语我檗谷图。xū yú yǔn shuāng lèi,yǔ wǒ bò gǔ tú。
旻天覆下土,林鸦亦哺雏。mín tiān fù xià tǔ,lín yā yì bǔ chú。
我独失其怙,怀抱泣呱呱。wǒ dú shī qí hù,huái bào qì gū gū。
哀此北堂人,青春抚遗孤。āi cǐ běi táng rén,qīng chūn fǔ yí gū。
中道复弃捐,旻天降虐肤。zhōng dào fù qì juān,mín tiān jiàng nüè fū。
晨鸡入省视,茕茕鲜盘壶。chén jī rù shěng shì,qióng qióng xiān pán hú。
今也稍丰裕,肥甘逮妻孥。jīn yě shāo fēng yù,féi gān dǎi qī nú。
敝庐多寒暑,簟裀无褐蒲。bì lú duō hán shǔ,diàn yīn wú hè pú。
冠裳锡双诰,安得奉桑榆。guān shang xī shuāng gào,ān dé fèng sāng yú。
旻天覆下土,不闻予号呼。mín tiān fù xià tǔ,bù wén yǔ hào hū。
桐棺薄如墨,土浅且坟垆。tóng guān báo rú mò,tǔ qiǎn qiě fén lú。
兹能读丧礼,空有龙虎区。zī néng dú sàng lǐ,kōng yǒu lóng hǔ qū。
朝露零春华,秋霜寒如铺。cháo lù líng chūn huá,qiū shuāng hán rú pù。
牲醴亦嘉旨,安得奉庖厨。shēng lǐ yì jiā zhǐ,ān dé fèng páo chú。
旻天覆下土,胡戾独予诛。mín tiān fù xià tǔ,hú lì dú yǔ zhū。
空山柏如金,其味苦如荼。kōng shān bǎi rú jīn,qí wèi kǔ rú tú。
茫茫风木恨,直与乾坤俱。máng máng fēng mù hèn,zhí yǔ qián kūn jù。
闻之重感伤,为君歌且都。wén zhī zhòng gǎn shāng,wèi jūn gē qiě dōu。
努力树名德,毋愧曾闵徒。nǔ lì shù míng dé,wú kuì céng mǐn tú。

人不归

韩邦奇

忆我莫苦吟,苦吟伤子心。yì wǒ mò kǔ yín,kǔ yín shāng zi xīn。
寄子莫忘归,忘归失我依。jì zi mò wàng guī,wàng guī shī wǒ yī。
清清在山泉,忽为九仞渊。qīng qīng zài shān quán,hū wèi jiǔ rèn yuān。
流水不复返,我心日惨惨。liú shuǐ bù fù fǎn,wǒ xīn rì cǎn cǎn。

人不归

韩邦奇

客自河曲来,寄我双鲤鱼。kè zì hé qū lái,jì wǒ shuāng lǐ yú。
长跪接鲤鱼,或有尺素书。zhǎng guì jiē lǐ yú,huò yǒu chǐ sù shū。
剖鱼乃空腹,使我心成疽。pōu yú nǎi kōng fù,shǐ wǒ xīn chéng jū。
生此女子身,不如委沟渠。shēng cǐ nǚ zi shēn,bù rú wěi gōu qú。

东郭遗叟雷给舍翁

韩邦奇

给舍展绡帙,示我遗叟行。gěi shě zhǎn xiāo zhì,shì wǒ yí sǒu xíng。
读之三叹息,乃识虚与盈。dú zhī sān tàn xī,nǎi shí xū yǔ yíng。
遗叟尚玄德,位独弗称情。yí sǒu shàng xuán dé,wèi dú fú chēng qíng。
给舍圭璋器,唾手公与卿。gěi shě guī zhāng qì,tuò shǒu gōng yǔ qīng。
遗叟吴皋彦,早岁负才名。yí sǒu wú gāo yàn,zǎo suì fù cái míng。
持笔谒天曹,文章冠群英。chí bǐ yè tiān cáo,wén zhāng guān qún yīng。
今观畿辅地,遍野甘棠生。jīn guān jī fǔ dì,biàn yě gān táng shēng。
温温清苑判,施泽先孤茕。wēn wēn qīng yuàn pàn,shī zé xiān gū qióng。
挺挺松柏资,虬枝霜雪劲。tǐng tǐng sōng bǎi zī,qiú zhī shuāng xuě jìn。
嗤被莺与燕,视我同春荣。chī bèi yīng yǔ yàn,shì wǒ tóng chūn róng。
玄鹤已千仞,刷羽云霄鸣。xuán hè yǐ qiān rèn,shuā yǔ yún xiāo míng。
郭东有梅竹,良友堪同盟。guō dōng yǒu méi zhú,liáng yǒu kān tóng méng。
相随咏舞雩,心与贤圣并。xiāng suí yǒng wǔ yú,xīn yǔ xián shèng bìng。

富阳民谣

韩邦奇

富阳江之鱼,富阳山之茶。fù yáng jiāng zhī yú,fù yáng shān zhī chá。
鱼肥卖我子,茶香破我家。yú féi mài wǒ zi,chá xiāng pò wǒ jiā。
采茶妇,捕鱼夫,官府拷掠无完肤。cǎi chá fù,bǔ yú fū,guān fǔ kǎo lüè wú wán fū。
昊天胡不仁,此地亦何辜。hào tiān hú bù rén,cǐ dì yì hé gū。
鱼胡不生别县,茶胡不生别都。yú hú bù shēng bié xiàn,chá hú bù shēng bié dōu。
富阳山,何日摧,富阳江,何日枯。fù yáng shān,hé rì cuī,fù yáng jiāng,hé rì kū。
山摧茶亦死,江枮鱼始无。shān cuī chá yì sǐ,jiāng xiān yú shǐ wú。
山难摧,江难枯,我民不可苏。shān nán cuī,jiāng nán kū,wǒ mín bù kě sū。

狱中集古十六首东岩同扉其三

韩邦奇

赤县昔同游,忽在天一方。chì xiàn xī tóng yóu,hū zài tiān yī fāng。
危时暂相见,鬓发各已苍。wēi shí zàn xiāng jiàn,bìn fā gè yǐ cāng。
阴风千里来,岁暮有严霜。yīn fēng qiān lǐ lái,suì mù yǒu yán shuāng。
人间夜寥闲,落月满屋梁。rén jiān yè liáo xián,luò yuè mǎn wū liáng。
出处同世网,涕泪溅我裳。chū chù tóng shì wǎng,tì lèi jiàn wǒ shang。
平生方寸心,嫉恶怀刚肠。píng shēng fāng cùn xīn,jí è huái gāng cháng。
痛愤寄所宣,激烈思时康。tòng fèn jì suǒ xuān,jī liè sī shí kāng。
皇皇太宗业,道德仰今王。huáng huáng tài zōng yè,dào dé yǎng jīn wáng。
丈夫誓许国,志士怀感伤。zhàng fū shì xǔ guó,zhì shì huái gǎn shāng。
吾道正羁束,真宰意茫茫。wú dào zhèng jī shù,zhēn zǎi yì máng máng。

狱中集古十六首东岩同扉其三

韩邦奇

楼角凌风迥,夜深露气清。lóu jiǎo líng fēng jiǒng,yè shēn lù qì qīng。
今夕复何夕,寂寞壮心惊。jīn xī fù hé xī,jì mò zhuàng xīn jīng。
故国十年别,转衰病相婴。gù guó shí nián bié,zhuǎn shuāi bìng xiāng yīng。
妻子隔绝久,万里正含情。qī zi gé jué jiǔ,wàn lǐ zhèng hán qíng。
惆怅年半百,何得尚浮名。chóu chàng nián bàn bǎi,hé dé shàng fú míng。
鸱鸮志意满,豺虎正纵横。chī xiāo zhì yì mǎn,chái hǔ zhèng zòng héng。
麟凤在赤霄,赤骥顿长缨。lín fèng zài chì xiāo,chì jì dùn zhǎng yīng。
志士泪如水,忠臣气不平。zhì shì lèi rú shuǐ,zhōng chén qì bù píng。
挺身艰难际,万古一死生。tǐng shēn jiān nán jì,wàn gǔ yī sǐ shēng。
感恩义不小,永怀丹凤城。gǎn ēn yì bù xiǎo,yǒng huái dān fèng chéng。

狱中集古十六首东岩同扉其三

韩邦奇

朔云横高天,远海动风色。shuò yún héng gāo tiān,yuǎn hǎi dòng fēng sè。
萧飒望中来,摧残梧桐叶。xiāo sà wàng zhōng lái,cuī cán wú tóng yè。
感叹发秋兴,苍然五情热。gǎn tàn fā qiū xīng,cāng rán wǔ qíng rè。
长安如梦中,云山万里隔。zhǎng ān rú mèng zhōng,yún shān wàn lǐ gé。
前期浩漫漫,落日归心绝。qián qī hào màn màn,luò rì guī xīn jué。
生事如转蓬,一官已发白。shēng shì rú zhuǎn péng,yī guān yǐ fā bái。
昨日东楼醉,绿杨正可折。zuó rì dōng lóu zuì,lǜ yáng zhèng kě zhé。
今兹大火落,已属流芳歇。jīn zī dà huǒ luò,yǐ shǔ liú fāng xiē。
壮心惜暮年,岁光屡奔迫。zhuàng xīn xī mù nián,suì guāng lǚ bēn pò。
天地一浮云,生死殊飘忽。tiān dì yī fú yún,shēng sǐ shū piāo hū。
李斯上蔡门,穷途方恸哭。lǐ sī shàng cài mén,qióng tú fāng tòng kū。
张翰江东去,清风洒兰雪。zhāng hàn jiāng dōng qù,qīng fēng sǎ lán xuě。
世路今太行,非时将安适。shì lù jīn tài xíng,fēi shí jiāng ān shì。
结心寄青松,千春卧蓬阙。jié xīn jì qīng sōng,qiān chūn wò péng quē。
且复命酒樽,浩歌待明月。qiě fù mìng jiǔ zūn,hào gē dài míng yuè。

狱中集古十六首东岩同扉其三

韩邦奇

空名适自误,寡识冒天刑。kōng míng shì zì wù,guǎ shí mào tiān xíng。
应念投沙客,多愧鲁连生。yīng niàn tóu shā kè,duō kuì lǔ lián shēng。
感此三叹息,泪满逐臣缨。gǎn cǐ sān tàn xī,lèi mǎn zhú chén yīng。
白日在青天,为君前致辞。bái rì zài qīng tiān,wèi jūn qián zhì cí。
我本草间人,幸遭圣明时。wǒ běn cǎo jiān rén,xìng zāo shèng míng shí。
投躯寄天下,远为千载期。tóu qū jì tiān xià,yuǎn wèi qiān zài qī。
一度浙江北,茫然使心悲。yī dù zhè jiāng běi,máng rán shǐ xīn bēi。
世路成奔峭,万姓危朝霜。shì lù chéng bēn qiào,wàn xìng wēi cháo shuāng。
修蛇横洞庭,独坐伤激扬。xiū shé héng dòng tíng,dú zuò shāng jī yáng。
六驳食猛虎,剪棘树兰芳。liù bó shí měng hǔ,jiǎn jí shù lán fāng。
献书入金阙,著论谈兴亡。xiàn shū rù jīn quē,zhù lùn tán xīng wáng。
浮云蔽紫闼,虹霓掩天光。fú yún bì zǐ tà,hóng ní yǎn tiān guāng。
黄金消众口,青蝇遂成冤。huáng jīn xiāo zhòng kǒu,qīng yíng suì chéng yuān。
其事竟不就,小节岂足言。qí shì jìng bù jiù,xiǎo jié qǐ zú yán。
松柏本孤直,虬龙盘古根。sōng bǎi běn gū zhí,qiú lóng pán gǔ gēn。
瑶草寒不死,犹怀明主恩。yáo cǎo hán bù sǐ,yóu huái míng zhǔ ēn。

世芳楼襄毅少保

韩邦奇

世芳楼下花竹稠,太华拱揖长河流。shì fāng lóu xià huā zhú chóu,tài huá gǒng yī zhǎng hé liú。
襄毅少保一代良,正宜经纶坐朝堂。xiāng yì shǎo bǎo yī dài liáng,zhèng yí jīng lún zuò cháo táng。
当时是谁握衡钧,却令少保养闲身。dāng shí shì shuí wò héng jūn,què lìng shǎo bǎo yǎng xián shēn。
君不见吐鲁番,时逞陆梁,乃敢掳我西藩王。jūn bù jiàn tǔ lǔ fān,shí chěng lù liáng,nǎi gǎn lǔ wǒ xī fān wáng。
少保赫然挥甲兵,提戈直指哈密城。shǎo bǎo hè rán huī jiǎ bīng,tí gē zhí zhǐ hā mì chéng。
其酋胆落惊逃奔,金印付还元王孙。qí qiú dǎn luò jīng táo bēn,jīn yìn fù hái yuán wáng sūn。
又不见当时刘瑾持朝权,百僚稽首皆争先。yòu bù jiàn dāng shí liú jǐn chí cháo quán,bǎi liáo jī shǒu jiē zhēng xiān。
少保直节难磷磨,一见不肯矧肯阿。shǎo bǎo zhí jié nán lín mó,yī jiàn bù kěn shěn kěn ā。
元元不幸颓朝纲,再令少保乐世芳。yuán yuán bù xìng tuí cháo gāng,zài lìng shǎo bǎo lè shì fāng。
松皋阁老际圣明,三部尚书进阿衡。sōng gāo gé lǎo jì shèng míng,sān bù shàng shū jìn ā héng。
扬历中外五十年,巍巍勋业真光前。yáng lì zhōng wài wǔ shí nián,wēi wēi xūn yè zhēn guāng qián。
吾皇神武御紫宸,昌期自应生名臣。wú huáng shén wǔ yù zǐ chén,chāng qī zì yīng shēng míng chén。
我愿天子益严师,阁老大作安边陲。wǒ yuàn tiān zi yì yán shī,gé lǎo dà zuò ān biān chuí。
只使常怀廊庙忧,莫教独乐世芳楼。zhǐ shǐ cháng huái láng miào yōu,mò jiào dú lè shì fāng lóu。

送南太守之保宁

韩邦奇

燕山二月杏花开,千树万树御城隈。yàn shān èr yuè xìng huā kāi,qiān shù wàn shù yù chéng wēi。
柳条新发夹长路,祖筵却傍黄金台。liǔ tiáo xīn fā jiā zhǎng lù,zǔ yán què bàng huáng jīn tái。
台下独策征车去,东风日暮起飞埃。tái xià dú cè zhēng chē qù,dōng fēng rì mù qǐ fēi āi。
我思郭隗三叹息,他年还骑青骢来。wǒ sī guō kuí sān tàn xī,tā nián hái qí qīng cōng lái。

刘中镇萃美

韩邦奇

杭州佳丽天下强,中镇才名动圣皇。háng zhōu jiā lì tiān xià qiáng,zhōng zhèn cái míng dòng shèng huáng。
近侍班中亲简陟,玉符金篆双龙敕。jìn shì bān zhōng qīn jiǎn zhì,yù fú jīn zhuàn shuāng lóng chì。
号令一出神鬼惊,两浙六月寒风生。hào lìng yī chū shén guǐ jīng,liǎng zhè liù yuè hán fēng shēng。
叱咤指顾雷电走,智士勇夫皆俯首。chì zhà zhǐ gù léi diàn zǒu,zhì shì yǒng fū jiē fǔ shǒu。
我有忠勤结主知,御书时复来丹墀。wǒ yǒu zhōng qín jié zhǔ zhī,yù shū shí fù lái dān chí。
我行我止谁敢斁,一或撄予天子怒。wǒ xíng wǒ zhǐ shuí gǎn yì,yī huò yīng yǔ tiān zi nù。
上方四时充珍鲜,长江大海飞黄船。shàng fāng sì shí chōng zhēn xiān,zhǎng jiāng dà hǎi fēi huáng chuán。
三十二宫被龙凤,匪我玄纁谁许贡。sān shí èr gōng bèi lóng fèng,fěi wǒ xuán xūn shuí xǔ gòng。
湖山奇处起生祠,飞碧流丹百尺危。hú shān qí chù qǐ shēng cí,fēi bì liú dān bǎi chǐ wēi。
穹碑高碣凿瑶石,雄文大字论功绩。qióng bēi gāo jié záo yáo shí,xióng wén dà zì lùn gōng jì。
复有钱塘百万民,黄童白叟传俱真。fù yǒu qián táng bǎi wàn mín,huáng tóng bái sǒu chuán jù zhēn。
湖山高,湖水深,恩光荡漾君王心。hú shān gāo,hú shuǐ shēn,ēn guāng dàng yàng jūn wáng xīn。
湖水深,湖山高,烨烨声华中镇劳。hú shuǐ shēn,hú shān gāo,yè yè shēng huá zhōng zhèn láo。

褫亭道中

韩邦奇

云际千岩落照,荒村几树轻烟。yún jì qiān yán luò zhào,huāng cūn jǐ shù qīng yān。
暗水声闻涧底,流莺啼傍花前。àn shuǐ shēng wén jiàn dǐ,liú yīng tí bàng huā qián。