古诗词

寄生草晋阳怀归

韩邦奇

晚霜遥、玉垒寒,晚云多、金台迥。wǎn shuāng yáo yù lěi hán,wǎn yún duō jīn tái jiǒng。
想莼鲈、禁不得西风动。xiǎng chún lú jìn bù dé xī fēng dòng。
对莺儿、弹不出南薰弄。duì yīng ér dàn bù chū nán xūn nòng。
望烟霞、丢不下东山景。wàng yān xiá diū bù xià dōng shān jǐng。
急归来、却早是白头人。jí guī lái què zǎo shì bái tóu rén。
到此时、看破了黄粱梦。dào cǐ shí kàn pò le huáng liáng mèng。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

山西副使致仕

韩邦奇

偶因衰病乞闲身,敢向明时学隐沦。ǒu yīn shuāi bìng qǐ xián shēn,gǎn xiàng míng shí xué yǐn lún。
十度拜官多弃斥,七年窃禄半风尘。shí dù bài guān duō qì chì,qī nián qiè lù bàn fēng chén。
但能知足皆为乐,幸得归来岂患贫。dàn néng zhī zú jiē wèi lè,xìng dé guī lái qǐ huàn pín。
遥忆到家正重九,黄花无数满篱新。yáo yì dào jiā zhèng zhòng jiǔ,huáng huā wú shù mǎn lí xīn。

入晋阳

韩邦奇

又策征车入晋阳,青山无数晚苍苍。yòu cè zhēng chē rù jìn yáng,qīng shān wú shù wǎn cāng cāng。
秋深畦黍经霜熟,雨后林花见日香。qiū shēn qí shǔ jīng shuāng shú,yǔ hòu lín huā jiàn rì xiāng。
几逐孤蓬淹岁月,漫看流水叹年光。jǐ zhú gū péng yān suì yuè,màn kàn liú shuǐ tàn nián guāng。
遥思故国东篱下,三径无人蔓草长。yáo sī gù guó dōng lí xià,sān jìng wú rén màn cǎo zhǎng。

狱中有感

韩邦奇

秋声瑟瑟夜茫茫,此际孤臣倍感伤。qiū shēng sè sè yè máng máng,cǐ jì gū chén bèi gǎn shāng。
四海生灵惟圣主,万年宗社自先皇。sì hǎi shēng líng wéi shèng zhǔ,wàn nián zōng shè zì xiān huáng。
殷忧直共条山尽,痛泪应同汨水长。yīn yōu zhí gòng tiáo shān jǐn,tòng lèi yīng tóng mì shuǐ zhǎng。
却忆秦廷十九客,茅焦终得悟君王。què yì qín tíng shí jiǔ kè,máo jiāo zhōng dé wù jūn wáng。

狱中有感

韩邦奇

梧落霜清雁已归,可堪缧绁锁圜扉。wú luò shuāng qīng yàn yǐ guī,kě kān léi xiè suǒ huán fēi。
阶前深羡蜗知足,海上真惭鸟见几。jiē qián shēn xiàn wō zhī zú,hǎi shàng zhēn cán niǎo jiàn jǐ。
万死自甘明主弃,一官多与世情违。wàn sǐ zì gān míng zhǔ qì,yī guān duō yǔ shì qíng wéi。
山妻旧补牛衣在,何日重披上钓矶。shān qī jiù bǔ niú yī zài,hé rì zhòng pī shàng diào jī。

狱中忆五泉舍弟时五泉先以諌下狱罢归

韩邦奇

岂是世间少兄弟,古今宁有此相知。qǐ shì shì jiān shǎo xiōng dì,gǔ jīn níng yǒu cǐ xiāng zhī。
思君尽日应无泪,忆我今宵定有诗。sī jūn jǐn rì yīng wú lèi,yì wǒ jīn xiāo dìng yǒu shī。
同为逆时逢弃斥,几因多难数分离。tóng wèi nì shí féng qì chì,jǐ yīn duō nán shù fēn lí。
圣恩不久金鸡下,共醉村南麻子池。shèng ēn bù jiǔ jīn jī xià,gòng zuì cūn nán má zi chí。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

面拜龙章下玉墀,虎头关上督边师。miàn bài lóng zhāng xià yù chí,hǔ tóu guān shàng dū biān shī。
几年沙漠无消息,万里河山足护持。jǐ nián shā mò wú xiāo xī,wàn lǐ hé shān zú hù chí。
雪满红崖春寂寂,秋高紫塞草离离。xuě mǎn hóng yá chūn jì jì,qiū gāo zǐ sāi cǎo lí lí。
即今多病成衰谢,却学书生日课诗。jí jīn duō bìng chéng shuāi xiè,què xué shū shēng rì kè shī。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

西风瑟瑟雨疏疏,木落沙寒叹索居。xī fēng sè sè yǔ shū shū,mù luò shā hán tàn suǒ jū。
无奈琴樽聊共汝,却看花鸟转愁予。wú nài qín zūn liáo gòng rǔ,què kàn huā niǎo zhuǎn chóu yǔ。
年年九日移食枕,处处三关报羽书。nián nián jiǔ rì yí shí zhěn,chù chù sān guān bào yǔ shū。
独卧青山秋欲暮,两河戎马几时除。dú wò qīng shān qiū yù mù,liǎng hé róng mǎ jǐ shí chú。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

萧萧华发已桑榆,五十年来一病躯。xiāo xiāo huá fā yǐ sāng yú,wǔ shí nián lái yī bìng qū。
三度草庐天诏下,两番圜土圣恩殊。sān dù cǎo lú tiān zhào xià,liǎng fān huán tǔ shèng ēn shū。
栖迟岁月惭明世,俯仰乾坤笑腐儒。qī chí suì yuè cán míng shì,fǔ yǎng qián kūn xiào fǔ rú。
匡济曾无纤芥力,空教三径屡荒芜。kuāng jì céng wú xiān jiè lì,kōng jiào sān jìng lǚ huāng wú。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

四海风尘多战伐,十年踪迹漫林丘。sì hǎi fēng chén duō zhàn fá,shí nián zōng jì màn lín qiū。
寻山问水成头白,絮柳飞花过眼愁。xún shān wèn shuǐ chéng tóu bái,xù liǔ fēi huā guò yǎn chóu。
见说长河是天险,坐看敌骑亦安流。jiàn shuō zhǎng hé shì tiān xiǎn,zuò kàn dí qí yì ān liú。
休将白眼轻班卫,金印空悬万户侯。xiū jiāng bái yǎn qīng bān wèi,jīn yìn kōng xuán wàn hù hóu。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

形胜杭州天下先,曾持宪节共群贤。xíng shèng háng zhōu tiān xià xiān,céng chí xiàn jié gòng qún xián。
江分吴越连沧海,云拥金衢入楚天。jiāng fēn wú yuè lián cāng hǎi,yún yōng jīn qú rù chǔ tiān。
文献彬彬三道议,忠邪历历万人传。wén xiàn bīn bīn sān dào yì,zhōng xié lì lì wàn rén chuán。
他年青史谁收拾,莫使浮名负简编。tā nián qīng shǐ shuí shōu shí,mò shǐ fú míng fù jiǎn biān。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

虚名误入蓬瀛选,侍讲常依日月边。xū míng wù rù péng yíng xuǎn,shì jiǎng cháng yī rì yuè biān。
云拂翠华开宝扇,香飘御几展缃编。yún fú cuì huá kāi bǎo shàn,xiāng piāo yù jǐ zhǎn xiāng biān。
昌期景运逢千载,周诰虞谟达九天。chāng qī jǐng yùn féng qiān zài,zhōu gào yú mó dá jiǔ tiān。
遥忆秋来炎暑退,定开春殿御经筵。yáo yì qiū lái yán shǔ tuì,dìng kāi chūn diàn yù jīng yán。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

几上封章学治安,迂疏无补却悬冠。jǐ shàng fēng zhāng xué zhì ān,yū shū wú bǔ què xuán guān。
秦川秋晚花仍发,晋野春深血未干。qín chuān qiū wǎn huā réng fā,jìn yě chūn shēn xuè wèi gàn。
圣主几年劳侧席,将军何日独登坛。shèng zhǔ jǐ nián láo cè xí,jiāng jūn hé rì dú dēng tán。
病来深愧双函剑,日日扶藜看药阑。bìng lái shēn kuì shuāng hán jiàn,rì rì fú lí kàn yào lán。

杂兴癸夘九月也

韩邦奇

数年戎马满关河,鲁督提兵夜又过。shù nián róng mǎ mǎn guān hé,lǔ dū tí bīng yè yòu guò。
塞外生俘今几万,云中甲士近如何。sāi wài shēng fú jīn jǐ wàn,yún zhōng jiǎ shì jìn rú hé。
曾闻汉将旌旗远,谩说边庭战骑多。céng wén hàn jiāng jīng qí yuǎn,mán shuō biān tíng zhàn qí duō。
咫尺太原接畿辅,莫教戎马渡滹沱。zhǐ chǐ tài yuán jiē jī fǔ,mò jiào róng mǎ dù hū tuó。

晋阳致仕时年四十五

韩邦奇

封章七上许归田,深感皇恩自九天。fēng zhāng qī shàng xǔ guī tián,shēn gǎn huáng ēn zì jiǔ tiān。
衰病岂缘三黜直,迂庸敢谓二疏贤。shuāi bìng qǐ yuán sān chù zhí,yū yōng gǎn wèi èr shū xián。
山园赤枣堪酿酒,家沼金鳞不用钱。shān yuán chì zǎo kān niàng jiǔ,jiā zhǎo jīn lín bù yòng qián。
更有云霄南去雁,相随同到华峰前。gèng yǒu yún xiāo nán qù yàn,xiāng suí tóng dào huá fēng qián。

接驾

韩邦奇

千步廊边集佩环,宝香红雾袭朝班。qiān bù láng biān jí pèi huán,bǎo xiāng hóng wù xí cháo bān。
天街风暖闻韶乐,仙仗云低识圣颜。tiān jiē fēng nuǎn wén sháo lè,xiān zhàng yún dī shí shèng yán。
圭璧承休来五福,黄朱昭德列千蛮。guī bì chéng xiū lái wǔ fú,huáng zhū zhāo dé liè qiān mán。
书生过计真迂腐,犹说虞廷尚克艰。shū shēng guò jì zhēn yū fǔ,yóu shuō yú tíng shàng kè jiān。