古诗词

三逸堂白芍药

王寂

春城白药占春馀,妙品端宜入画图。chūn chéng bái yào zhàn chūn yú,miào pǐn duān yí rù huà tú。
萼粉雨馀沾蝶趐,蕊香风暖上蜂须。è fěn yǔ yú zhān dié xuè,ruǐ xiāng fēng nuǎn shàng fēng xū。
寿阳宫女妆梅额,姑射仙人莹雪肤。shòu yáng gōng nǚ zhuāng méi é,gū shè xiān rén yíng xuě fū。
不见眉山苏阁老,更谁能赋玉盘盂。bù jiàn méi shān sū gé lǎo,gèng shuí néng fù yù pán yú。

王寂

金蓟州玉田人,字元老。海陵王天德二年进士。世宗大定初,为太原祁县令,调真定少尹,兼河北西路兵马副都总管,迁通州刺史,兼知军事。累官中都路转运使。以诗文名。有《拙轩集》。 王寂的作品>>

猜您喜欢

哭田去华

王寂

此老初无适俗韵,请归田里傲南窗。cǐ lǎo chū wú shì sú yùn,qǐng guī tián lǐ ào nán chuāng。
平时谁送杨临贺,死日共知张曲江。píng shí shuí sòng yáng lín hè,sǐ rì gòng zhī zhāng qū jiāng。
人果赎兮身可百,士能如此国无双。rén guǒ shú xī shēn kě bǎi,shì néng rú cǐ guó wú shuāng。
佳城一闭风流尽,尚想修文对漆缸。jiā chéng yī bì fēng liú jǐn,shàng xiǎng xiū wén duì qī gāng。

送张仲谋使三韩

王寂

照海旌幢出乐浪,过家上冢路生光。zhào hǎi jīng chuáng chū lè làng,guò jiā shàng zhǒng lù shēng guāng。
鸭江桃叶朝迎渡,岊岭松花夜煮汤。yā jiāng táo yè cháo yíng dù,jié lǐng sōng huā yè zhǔ tāng。
恩诏肃将芝检重,醉鞭低袅玉鞘长。ēn zhào sù jiāng zhī jiǎn zhòng,zuì biān dī niǎo yù qiào zhǎng。
遗民笑指天车道,酷似南阳异姓王。yí mín xiào zhǐ tiān chē dào,kù shì nán yáng yì xìng wáng。

黄桃花

王寂

应嗔国色朝酣酒,赐与羽衣如太真。yīng chēn guó sè cháo hān jiǔ,cì yǔ yǔ yī rú tài zhēn。
道士厌看千树老,令君别换一城新。dào shì yàn kàn qiān shù lǎo,lìng jūn bié huàn yī chéng xīn。
缃梅拂额更不俗,栗玉削肌殊可人。xiāng méi fú é gèng bù sú,lì yù xuē jī shū kě rén。
想得乞浆寻旧约,东风不似去年春。xiǎng dé qǐ jiāng xún jiù yuē,dōng fēng bù shì qù nián chūn。

哭僧义和二首

王寂

瘦权平昔事风骚,痛矣吟魂不可招。shòu quán píng xī shì fēng sāo,tòng yǐ yín hún bù kě zhāo。
庙里香炉从此去,杖头明月更谁挑。miào lǐ xiāng lú cóng cǐ qù,zhàng tóu míng yuè gèng shuí tiāo。
云披山顶浮螺髻,风鼓松声振海潮。yún pī shān dǐng fú luó jì,fēng gǔ sōng shēng zhèn hǎi cháo。
他日东坡作真供,石泉槐火忆参寥。tā rì dōng pō zuò zhēn gōng,shí quán huái huǒ yì cān liáo。

哭僧义和二首

王寂

竹杖芒鞋上翠微,山川良是昔人非。zhú zhàng máng xié shàng cuì wēi,shān chuān liáng shì xī rén fēi。
无心野鹤穿云去,洗钵山童带月归。wú xīn yě hè chuān yún qù,xǐ bō shān tóng dài yuè guī。
醉墨旧书云老壁,胜游常扣赞公扉。zuì mò jiù shū yún lǎo bì,shèng yóu cháng kòu zàn gōng fēi。
老人手种堂前柏,不见苍皮四十围。lǎo rén shǒu zhǒng táng qián bǎi,bù jiàn cāng pí sì shí wéi。

奉题少保张公曲阿别墅二首

王寂

休沐时时散马蹄,绿阴如染转长堤。xiū mù shí shí sàn mǎ tí,lǜ yīn rú rǎn zhuǎn zhǎng dī。
帝城和气融春圃,相国馀波到雨溪。dì chéng hé qì róng chūn pǔ,xiāng guó yú bō dào yǔ xī。
无数龟鱼欣作主,不言桃李自成蹊。wú shù guī yú xīn zuò zhǔ,bù yán táo lǐ zì chéng qī。
圣时正要传衣事,贺监从渠老会稽。shèng shí zhèng yào chuán yī shì,hè jiān cóng qú lǎo huì jī。

奉题少保张公曲阿别墅二首

王寂

钟湖亭下水淙淙,绿野平泉未易双。zhōng hú tíng xià shuǐ cóng cóng,lǜ yě píng quán wèi yì shuāng。
十里藕花红步障,一轩松荫碧油幢。shí lǐ ǒu huā hóng bù zhàng,yī xuān sōng yīn bì yóu chuáng。
洛中独乐有司马,天下不名知曲江。luò zhōng dú lè yǒu sī mǎ,tiān xià bù míng zhī qū jiāng。
纸尾欲烦贤宅相,雨蓑添我坐篷窗。zhǐ wěi yù fán xián zhái xiāng,yǔ suō tiān wǒ zuò péng chuāng。

宿僧寺

王寂

解鞅招提日已西,强将懒脚污丹梯。jiě yāng zhāo tí rì yǐ xī,qiáng jiāng lǎn jiǎo wū dān tī。
深藏舍利天龙护,高出枝撑野鹤栖。shēn cáng shě lì tiān lóng hù,gāo chū zhī chēng yě hè qī。
尚忆云章留素壁,岂期俗物扫黄泥。shàng yì yún zhāng liú sù bì,qǐ qī sú wù sǎo huáng ní。
低徊搔首无人会,风树萧萧鸟自啼。dī huái sāo shǒu wú rén huì,fēng shù xiāo xiāo niǎo zì tí。

秋白梨

王寂

医巫珍果惟秋白,经岁色香殊不衰。yī wū zhēn guǒ wéi qiū bái,jīng suì sè xiāng shū bù shuāi。
霜落盘盂批玉卵,风生齿颊碎冰凘。shuāng luò pán yú pī yù luǎn,fēng shēng chǐ jiá suì bīng sī。
故侯瓜好真相敌,丞相梅酸谩自欺。gù hóu guā hǎo zhēn xiāng dí,chéng xiāng méi suān mán zì qī。
向使马卿知此味,莫年消渴不须医。xiàng shǐ mǎ qīng zhī cǐ wèi,mò nián xiāo kě bù xū yī。

寄渊公

王寂

了却三根椽下事,一瓶一钵阅东州。le què sān gēn chuán xià shì,yī píng yī bō yuè dōng zhōu。
逻斋应厌树生耳,罢讲似嫌石点头。luó zhāi yīng yàn shù shēng ěr,bà jiǎng shì xián shí diǎn tóu。
起灭无波真古井,往来触物信虚舟。qǐ miè wú bō zhēn gǔ jǐng,wǎng lái chù wù xìn xū zhōu。
门人定喜归期近,松已回枝水复流。mén rén dìng xǐ guī qī jìn,sōng yǐ huí zhī shuǐ fù liú。

宜民道中

王寂

踪迹年来遍朔南,消磨髀肉困征骖。zōng jì nián lái biàn shuò nán,xiāo mó bì ròu kùn zhēng cān。
居民胜日一百五,倦客流年六十三。jū mín shèng rì yī bǎi wǔ,juàn kè liú nián liù shí sān。
水性依然人自老,树围如此我何堪。shuǐ xìng yī rán rén zì lǎo,shù wéi rú cǐ wǒ hé kān。
瓶无储粟犹归去,待有良田已是贪。píng wú chǔ sù yóu guī qù,dài yǒu liáng tián yǐ shì tān。

哭王继昌

王寂

天上玉楼应断手,便骑箕尾去堂堂。tiān shàng yù lóu yīng duàn shǒu,biàn qí jī wěi qù táng táng。
梦回失大槐安国,事往堕无何有乡。mèng huí shī dà huái ān guó,shì wǎng duò wú hé yǒu xiāng。
命也使然濡末路,天乎或者付名郎。mìng yě shǐ rán rú mò lù,tiān hū huò zhě fù míng láng。
旧游磨减今馀几,横涕无从酹一觞。jiù yóu mó jiǎn jīn yú jǐ,héng tì wú cóng lèi yī shāng。

哭王继昌

王寂

吾家碧树忽先摧,已去谁能赋七哀。wú jiā bì shù hū xiān cuī,yǐ qù shuí néng fù qī āi。
石椁正逢王果堕,玉棺独召子乔来。shí guǒ zhèng féng wáng guǒ duò,yù guān dú zhào zi qiáo lái。
山巅鹤去那容挽,床上琴亡更不开。shān diān hè qù nà róng wǎn,chuáng shàng qín wáng gèng bù kāi。
想到灵芝梦游处,更无长乐晓钟催。xiǎng dào líng zhī mèng yóu chù,gèng wú zhǎng lè xiǎo zhōng cuī。

自伤

王寂

举家千指食嗷嗷,不食谁能等系匏。jǔ jiā qiān zhǐ shí áo áo,bù shí shuí néng děng xì páo。
掠剩大夫汤沃雪,定交穷鬼漆投胶。lüè shèng dà fū tāng wò xuě,dìng jiāo qióng guǐ qī tóu jiāo。
春蚕已老不成茧,社燕欲归犹恋巢。chūn cán yǐ lǎo bù chéng jiǎn,shè yàn yù guī yóu liàn cháo。
莫待良田径须去,移文聊解北山嘲。mò dài liáng tián jìng xū qù,yí wén liáo jiě běi shān cháo。

怀高公无忌

王寂

晚景桑榆方见用,秋霜蒲柳已先凋。wǎn jǐng sāng yú fāng jiàn yòng,qiū shuāng pú liǔ yǐ xiān diāo。
虞兮命矣甘为土,鲤也天乎竟不苗。yú xī mìng yǐ gān wèi tǔ,lǐ yě tiān hū jìng bù miáo。
奇祸一门曾未见,旅魂万里若为招。qí huò yī mén céng wèi jiàn,lǚ hún wàn lǐ ruò wèi zhāo。
伤心此地鸾栖棘,不见抟风上九霄。shāng xīn cǐ dì luán qī jí,bù jiàn tuán fēng shàng jiǔ xiāo。