古诗词

平夷道中二首

王寂

河阳白发近来添,行役劳劳岁已淹。hé yáng bái fā jìn lái tiān,xíng yì láo láo suì yǐ yān。
仕路黄杨何日进,宦情橄榄几时甜。shì lù huáng yáng hé rì jìn,huàn qíng gǎn lǎn jǐ shí tián。
未妨徐邈时中圣,自笑东坡不受痁。wèi fáng xú miǎo shí zhōng shèng,zì xiào dōng pō bù shòu shān。
箕斗虚名将底用,慨然舒笑一掀髯。jī dòu xū míng jiāng dǐ yòng,kǎi rán shū xiào yī xiān rán。

王寂

金蓟州玉田人,字元老。海陵王天德二年进士。世宗大定初,为太原祁县令,调真定少尹,兼河北西路兵马副都总管,迁通州刺史,兼知军事。累官中都路转运使。以诗文名。有《拙轩集》。 王寂的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天

王寂

千顷玻璃锦绣堆。qiān qǐng bō lí jǐn xiù duī。
弄妆人对影徘徊。nòng zhuāng rén duì yǐng pái huái。
香薰木麝芳姿瘦,酒晕朝霞笑脸开。xiāng xūn mù shè fāng zī shòu,jiǔ yūn cháo xiá xiào liǎn kāi。
娇倚扇,醉翻杯。jiāo yǐ shàn,zuì fān bēi。
莫随云雨下阳台。mò suí yún yǔ xià yáng tái。
平生老子风流惯,消得冰魂入梦来。píng shēng lǎo zi fēng liú guàn,xiāo dé bīng hún rù mèng lái。

南乡子·并引

王寂

绰约玉为肌。chuò yuē yù wèi jī。
宫额娇黄浅更宜。gōng é jiāo huáng qiǎn gèng yí。
京洛风尘无远韵,心期。jīng luò fēng chén wú yuǎn yùn,xīn qī。
只有多情驿使知。zhǐ yǒu duō qíng yì shǐ zhī。
翠羽剪春衣。cuì yǔ jiǎn chūn yī。
林下风神固亦奇。lín xià fēng shén gù yì qí。
辛苦半生谁挂齿,颦眉。xīn kǔ bàn shēng shuí guà chǐ,pín méi。
似怨东君著子迟。shì yuàn dōng jūn zhù zi chí。

醉落魄叹世

王寂

百年旋磨。bǎi nián xuán mó。
等闲事莫教眉锁。děng xián shì mò jiào méi suǒ。
功名画饼相谩我。gōng míng huà bǐng xiāng mán wǒ。
冷暖人情,都在这些个。lěng nuǎn rén qíng,dōu zài zhè xiē gè。
璠玙不怕经三火。fán yú bù pà jīng sān huǒ。
莲花未信淤泥涴。lián huā wèi xìn yū ní wò。
而今笑看浮生破。ér jīn xiào kàn fú shēng pò。
禅榻茶烟,随分与他过。chán tà chá yān,suí fēn yǔ tā guò。

一剪梅·蔡州作

王寂

悬瓠城高百尺楼。xuán hù chéng gāo bǎi chǐ lóu。
荒烟村落,疏雨汀洲。huāng yān cūn luò,shū yǔ tīng zhōu。
天涯南去更无州。tiān yá nán qù gèng wú zhōu。
坐看儿童,蛮语吴讴。zuò kàn ér tóng,mán yǔ wú ōu。
过尽宾鸿过尽秋。guò jǐn bīn hóng guò jǐn qiū。
归期杳杳,归计悠悠。guī qī yǎo yǎo,guī jì yōu yōu。
栏干凭遍不胜愁。lán gàn píng biàn bù shèng chóu。
汝水多情,却解东流。rǔ shuǐ duō qíng,què jiě dōng liú。

渔家傲·夫人生朝

王寂

前日河梁修禊罢。qián rì hé liáng xiū xì bà。
闲庭未拆秋千架。xián tíng wèi chāi qiū qiān jià。
萱草堂深飞寿斝。xuān cǎo táng shēn fēi shòu jiǎ。
香满把。xiāng mǎn bǎ。
彩衣兰玉森如画。cǎi yī lán yù sēn rú huà。
海上麻姑亲命驾。hǎi shàng má gū qīn mìng jià。
玄霜乞得宜春夏。xuán shuāng qǐ dé yí chūn xià。
快约伯鸾冠早挂。kuài yuē bó luán guān zǎo guà。
筠窗下。yún chuāng xià。
团栾共说无生话。tuán luán gòng shuō wú shēng huà。

望月婆罗门引·元夕

王寂

小寒料峭,一番春意换年芳。xiǎo hán liào qiào,yī fān chūn yì huàn nián fāng。
蛾儿雪柳风光。é ér xuě liǔ fēng guāng。
开尽星桥铁锁,平地泻银潢。kāi jǐn xīng qiáo tiě suǒ,píng dì xiè yín huáng。
记当时行乐,年少如狂。jì dāng shí xíng lè,nián shǎo rú kuáng。
宦游异乡。huàn yóu yì xiāng。
对节物、只堪伤。duì jié wù zhǐ kān shāng。
冷落谯楼淡月,燕寝馀香。lěng luò qiáo lóu dàn yuè,yàn qǐn yú xiāng。
快呼伯雅,要洗我、穷愁九曲肠。kuài hū bó yǎ,yào xǐ wǒ qióng chóu jiǔ qū cháng。
休更问、勋业行藏。xiū gèng wèn xūn yè xíng cáng。

被檄平田讼投宿兔山院留题

王寂

人事绝纷譊,临轩面四郊。rén shì jué fēn náo,lín xuān miàn sì jiāo。
松风清不断,槐影密相交。sōng fēng qīng bù duàn,huái yǐng mì xiāng jiāo。
花蕊香蜂穴,芹泥落燕巢。huā ruǐ xiāng fēng xué,qín ní luò yàn cháo。
他年香火社,此地拟诛茅。tā nián xiāng huǒ shè,cǐ dì nǐ zhū máo。

中秋月下有感戏效乐天

王寂

此夜十分满,中秋万古情。cǐ yè shí fēn mǎn,zhōng qiū wàn gǔ qíng。
素娥应不老,苍鬓可怜生。sù é yīng bù lǎo,cāng bìn kě lián shēng。
追想欢呼处,翻成叹息声。zhuī xiǎng huān hū chù,fān chéng tàn xī shēng。
悲欢人自尔,月是一般明。bēi huān rén zì ěr,yuè shì yī bān míng。

送王平仲二首

王寂

潦倒少矍铄,臞儒馀愚迂。lǎo dào shǎo jué shuò,qú rú yú yú yū。
半面便健羡,无渠吾胡娱。bàn miàn biàn jiàn xiàn,wú qú wú hú yú。
袖手久不偶,铺书如枯株。xiù shǒu jiǔ bù ǒu,pù shū rú kū zhū。
索寞各作恶,呼车姑须臾。suǒ mò gè zuò è,hū chē gū xū yú。

送王平仲二首

王寂

放浪曩肮脏,囊装将长扬。fàng làng nǎng āng zàng,náng zhuāng jiāng zhǎng yáng。
偃蹇晚倦献,徜徉藏光茫。yǎn jiǎn wǎn juàn xiàn,cháng yáng cáng guāng máng。
着雨苦龃龉,苍茫荒羊肠。zhe yǔ kǔ jǔ yǔ,cāng máng huāng yáng cháng。
黯惨厌渐险,彷徨伤王阳。àn cǎn yàn jiàn xiǎn,páng huáng shāng wáng yáng。

沈州吊古

王寂

李唐遭百六,边事失经营。lǐ táng zāo bǎi liù,biān shì shī jīng yíng。
大氏十传世,辽人久弄兵。dà shì shí chuán shì,liáo rén jiǔ nòng bīng。
战场春草瘦,戍垒墓烟平。zhàn chǎng chūn cǎo shòu,shù lěi mù yān píng。
今日归皇化,居民自乐生。jīn rì guī huáng huà,jū mín zì lè shēng。

留寺壁

王寂

断桥环曲水,萧寺枕横坡。duàn qiáo huán qū shuǐ,xiāo sì zhěn héng pō。
佛壁书蜗篆,僧窗网雀罗。fú bì shū wō zhuàn,sēng chuāng wǎng què luó。
天高延月久,地润得春多。tiān gāo yán yuè jiǔ,dì rùn dé chūn duō。
粥板催行李,驱驰奈老何。zhōu bǎn cuī xíng lǐ,qū chí nài lǎo hé。

题药师院

王寂

富贵刹那顷,兴亡瞬息中。fù guì shā nà qǐng,xīng wáng shùn xī zhōng。
当年秦女第,浩劫梵王宫。dāng nián qín nǚ dì,hào jié fàn wáng gōng。
翠阁铅华歇,朱门锦绣空。cuì gé qiān huá xiē,zhū mén jǐn xiù kōng。
给园与祇树,千古共高风。gěi yuán yǔ qí shù,qiān gǔ gòng gāo fēng。

鸡儿花

王寂

花有鸡儿号,形殊意却同。huā yǒu jī ér hào,xíng shū yì què tóng。
封包敷玉卵,含蕊啄秋虫。fēng bāo fū yù luǎn,hán ruǐ zhuó qiū chóng。
影卧夜栖月,头骈晓舞风。yǐng wò yè qī yuè,tóu pián xiǎo wǔ fēng。
但令无夭折,甘作白头翁。dàn lìng wú yāo zhé,gān zuò bái tóu wēng。

寄王周拙道人

王寂

几年风浪汨迷津,一息烟霞遂隐沦。jǐ nián fēng làng mì mí jīn,yī xī yān xiá suì yǐn lún。
结屋正宜居子午,投巾聊复记庚申。jié wū zhèng yí jū zi wǔ,tóu jīn liáo fù jì gēng shēn。
儿孙又继平生志,姑妇能甘抵死贫。ér sūn yòu jì píng shēng zhì,gū fù néng gān dǐ sǐ pín。
邂逅相逢应笑我,苍头华发走红尘。xiè hòu xiāng féng yīng xiào wǒ,cāng tóu huá fā zǒu hóng chén。
1861234567»