古诗词

咏虱

王寂

鬅鬙鹤发坐搔头,破碎鹑衣不奈秋。péng sēng hè fā zuò sāo tóu,pò suì chún yī bù nài qiū。
缓带笑侬时诡遇,处裈嗟尔亦良谋。huǎn dài xiào nóng shí guǐ yù,chù kūn jiē ěr yì liáng móu。
裹章想倦嵇中散,披褐幸容秦武侯。guǒ zhāng xiǎng juàn jī zhōng sàn,pī hè xìng róng qín wǔ hóu。
犹胜元封□定远,枕戈无暇解兜鍪。yóu shèng yuán fēng dìng yuǎn,zhěn gē wú xiá jiě dōu móu。

王寂

金蓟州玉田人,字元老。海陵王天德二年进士。世宗大定初,为太原祁县令,调真定少尹,兼河北西路兵马副都总管,迁通州刺史,兼知军事。累官中都路转运使。以诗文名。有《拙轩集》。 王寂的作品>>

猜您喜欢

送张希召二首

王寂

省台诸子例才兼,尽道超群未及髯。shěng tái zhū zi lì cái jiān,jǐn dào chāo qún wèi jí rán。
自苦折腰供吏役,谁怜白发困郎潜。zì kǔ zhé yāo gōng lì yì,shuí lián bái fā kùn láng qián。
尘靴久厌踏红软,冰簟常思负黑甜。chén xuē jiǔ yàn tà hóng ruǎn,bīng diàn cháng sī fù hēi tián。
好向水云乡里去,监州不恶有团尖。hǎo xiàng shuǐ yún xiāng lǐ qù,jiān zhōu bù è yǒu tuán jiān。

三逸堂白芍药

王寂

春城白药占春馀,妙品端宜入画图。chūn chéng bái yào zhàn chūn yú,miào pǐn duān yí rù huà tú。
萼粉雨馀沾蝶趐,蕊香风暖上蜂须。è fěn yǔ yú zhān dié xuè,ruǐ xiāng fēng nuǎn shàng fēng xū。
寿阳宫女妆梅额,姑射仙人莹雪肤。shòu yáng gōng nǚ zhuāng méi é,gū shè xiān rén yíng xuě fū。
不见眉山苏阁老,更谁能赋玉盘盂。bù jiàn méi shān sū gé lǎo,gèng shuí néng fù yù pán yú。

送刘子高宰新政二首

王寂

吾髯得邑古河南,政事应须出笑谈。wú rán dé yì gǔ hé nán,zhèng shì yīng xū chū xiào tán。
但喜时平由圣主,不忧县小选中男。dàn xǐ shí píng yóu shèng zhǔ,bù yōu xiàn xiǎo xuǎn zhōng nán。
子文已惯三无愠,叔夜休辞七不堪。zi wén yǐ guàn sān wú yùn,shū yè xiū cí qī bù kān。
想见细民多受赐,长官如水吏羞贪。xiǎng jiàn xì mín duō shòu cì,zhǎng guān rú shuǐ lì xiū tān。

送刘子高宰新政二首

王寂

怜君桂玉苦羁栖,强项逢人未肯低。lián jūn guì yù kǔ jī qī,qiáng xiàng féng rén wèi kěn dī。
病里更贫犹爱客,酒中有得不谋妻。bìng lǐ gèng pín yóu ài kè,jiǔ zhōng yǒu dé bù móu qī。
长材无用虎为鼠,妙手岂论牛与鸡。zhǎng cái wú yòng hǔ wèi shǔ,miào shǒu qǐ lùn niú yǔ jī。
考课会应书上上,促归行看紫封泥。kǎo kè huì yīng shū shàng shàng,cù guī xíng kàn zǐ fēng ní。

元夕有感

王寂

一生能见几元夕,况是东西南北人。yī shēng néng jiàn jǐ yuán xī,kuàng shì dōng xī nán běi rén。
残梦关河鳌禁月,旧游灯火马行春。cán mèng guān hé áo jìn yuè,jiù yóu dēng huǒ mǎ xíng chūn。
岁华投老送多感,节物对愁争一新。suì huá tóu lǎo sòng duō gǎn,jié wù duì chóu zhēng yī xīn。
自笑区区成底事,天涯流落泪沾巾。zì xiào qū qū chéng dǐ shì,tiān yá liú luò lèi zhān jīn。

次韵郭解元病竹二首

王寂

此君清苦少知音,独有幽人忍冻吟。cǐ jūn qīng kǔ shǎo zhī yīn,dú yǒu yōu rén rěn dòng yín。
生死挺然终抱节,荣枯偶尔本无心。shēng sǐ tǐng rán zhōng bào jié,róng kū ǒu ěr běn wú xīn。
比肩耻与蒿莱伍,强项不容冰雪侵。bǐ jiān chǐ yǔ hāo lái wǔ,qiáng xiàng bù róng bīng xuě qīn。
姑待东风脱新绿,傍阴高卧解吾簪。gū dài dōng fēng tuō xīn lǜ,bàng yīn gāo wò jiě wú zān。

次韵郭解元病竹二首

王寂

风摧雨折不成阴,培养应无老醉吟。fēng cuī yǔ zhé bù chéng yīn,péi yǎng yīng wú lǎo zuì yín。
狂直未能忘故态,孤清端不负初心。kuáng zhí wèi néng wàng gù tài,gū qīng duān bù fù chū xīn。
佳人日暮何堪倚,太守春馋辄莫侵。jiā rén rì mù hé kān yǐ,tài shǒu chūn chán zhé mò qīn。
特立闲门固痴绝,看他桃李上华簪。tè lì xián mén gù chī jué,kàn tā táo lǐ shàng huá zān。

留题紫岩寺

王寂

手胼足趼不知劳,珍重麻衣道最高。shǒu pián zú jiǎn bù zhī láo,zhēn zhòng má yī dào zuì gāo。
跨岸飞桥横玉蝀,倚空层阁压金鳌。kuà àn fēi qiáo héng yù dōng,yǐ kōng céng gé yā jīn áo。
一天花雨森秋气,万壑松风卷夜涛。yī tiān huā yǔ sēn qiū qì,wàn hè sōng fēng juǎn yè tāo。
怕见云堂老尊宿,笑人尘土满征袍。pà jiàn yún táng lǎo zūn sù,xiào rén chén tǔ mǎn zhēng páo。

上南京留守完颜公二首

王寂

圣朝敦睦重分封,不学成王戏剪桐。shèng cháo dūn mù zhòng fēn fēng,bù xué chéng wáng xì jiǎn tóng。
终以阿衡任天下,暂留萧相守关中。zhōng yǐ ā héng rèn tiān xià,zàn liú xiāo xiāng shǒu guān zhōng。
穷边绿野人烟接,永日黄堂狱讼空。qióng biān lǜ yě rén yān jiē,yǒng rì huáng táng yù sòng kōng。
巨手不应偏福地,会归调鼎赞元功。jù shǒu bù yīng piān fú dì,huì guī diào dǐng zàn yuán gōng。

上南京留守完颜公二首

王寂

赫赫金源帝子家,暂分符竹奠京华。hè hè jīn yuán dì zi jiā,zàn fēn fú zhú diàn jīng huá。
礼容登降歌麟趾,庙算纵横制犬牙。lǐ róng dēng jiàng gē lín zhǐ,miào suàn zòng héng zhì quǎn yá。
黄閤久闻虚鼎席,朱衣行引上堤沙。huáng gé jiǔ wén xū dǐng xí,zhū yī xíng yǐn shàng dī shā。
他年定数中书考,异姓汾阳不足夸。tā nián dìng shù zhōng shū kǎo,yì xìng fén yáng bù zú kuā。

投宿青山院中夜不寐

王寂

梦觉归心正郁陶,青荧灯火拥绨袍。mèng jué guī xīn zhèng yù táo,qīng yíng dēng huǒ yōng tí páo。
短檠却对颜何厚,长铗高弹气转豪。duǎn qíng què duì yán hé hòu,zhǎng jiá gāo dàn qì zhuǎn háo。
入室寒螀鸣破壁,隔窗饥马龁空槽。rù shì hán jiāng míng pò bì,gé chuāng jī mǎ hé kōng cáo。
年来髀肉浑消尽,一事无成有底劳。nián lái bì ròu hún xiāo jǐn,yī shì wú chéng yǒu dǐ láo。

平夷道中二首

王寂

河阳白发近来添,行役劳劳岁已淹。hé yáng bái fā jìn lái tiān,xíng yì láo láo suì yǐ yān。
仕路黄杨何日进,宦情橄榄几时甜。shì lù huáng yáng hé rì jìn,huàn qíng gǎn lǎn jǐ shí tián。
未妨徐邈时中圣,自笑东坡不受痁。wèi fáng xú miǎo shí zhōng shèng,zì xiào dōng pō bù shòu shān。
箕斗虚名将底用,慨然舒笑一掀髯。jī dòu xū míng jiāng dǐ yòng,kǎi rán shū xiào yī xiān rán。

平夷道中二首

王寂

归思秋来日日添,拟将馀恨寄江淹。guī sī qiū lái rì rì tiān,nǐ jiāng yú hèn jì jiāng yān。
东华久厌踏红软,北牖常思负黑甜。dōng huá jiǔ yàn tà hóng ruǎn,běi yǒu cháng sī fù hēi tián。
世路穷通端是梦,人情寒热动如痁。shì lù qióng tōng duān shì mèng,rén qíng hán rè dòng rú shān。
儿曹纵有英雄手,第恐英雄未及髯。ér cáo zòng yǒu yīng xióng shǒu,dì kǒng yīng xióng wèi jí rán。

席上赠马杨陈□□□

王寂

君辞绛帐尸糟曲,公草玄经守薜萝。jūn cí jiàng zhàng shī zāo qū,gōng cǎo xuán jīng shǒu bì luó。
一坐尽惊真俊尔,半生不语奈痴何。yī zuò jǐn jīng zhēn jùn ěr,bàn shēng bù yǔ nài chī hé。
清谈缓举玉如意,痛饮屡翻金叵罗。qīng tán huǎn jǔ yù rú yì,tòng yǐn lǚ fān jīn pǒ luó。
眼界幸无俗物恼,释然一笑散千疴。yǎn jiè xìng wú sú wù nǎo,shì rán yī xiào sàn qiān kē。

游山寺

王寂

盘纡细路仅能通,断壑危桥渡几重。pán yū xì lù jǐn néng tōng,duàn hè wēi qiáo dù jǐ zhòng。
横岭尽头方见寺,乱云深处忽闻钟。héng lǐng jǐn tóu fāng jiàn sì,luàn yún shēn chù hū wén zhōng。
黄昏古屋翻飞鼠,绿净寒潭隐蛰龙。huáng hūn gǔ wū fān fēi shǔ,lǜ jìng hán tán yǐn zhé lóng。
惭愧居僧还好客,邻家乞粟备晨舂。cán kuì jū sēng hái hǎo kè,lín jiā qǐ sù bèi chén chōng。
1861234567»