古诗词

题张信道所藏李元素淮山清晓图

王寂

长淮宛转淮山麓,浩荡淮光酿山绿。zhǎng huái wǎn zhuǎn huái shān lù,hào dàng huái guāng niàng shān lǜ。
侧峰横岭巧连延,直自钟山彻浮玉。cè fēng héng lǐng qiǎo lián yán,zhí zì zhōng shān chè fú yù。
晓来烟霭与风尘,面目参差未是真。xiǎo lái yān ǎi yǔ fēng chén,miàn mù cān chà wèi shì zhēn。
中宵沆瀣一濯洗,突兀了观清净身。zhōng xiāo hàng xiè yī zhuó xǐ,tū wù le guān qīng jìng shēn。
阳乌飞出扶桑路,却拂群阴披宿雾。yáng wū fēi chū fú sāng lù,què fú qún yīn pī sù wù。
朝晖千丈卧长虹,曙色半岩横匹素。cháo huī qiān zhàng wò zhǎng hóng,shǔ sè bàn yán héng pǐ sù。
须臾溪壑渐分明,怪底悬崖化赤城。xū yú xī hè jiàn fēn míng,guài dǐ xuán yá huà chì chéng。
风传粥板僧定出,露湿野巢鹤梦惊。fēng chuán zhōu bǎn sēng dìng chū,lù shī yě cháo hè mèng jīng。
玄晖旧笔绝俗韵,元素豪夺紫泥印。xuán huī jiù bǐ jué sú yùn,yuán sù háo duó zǐ ní yìn。
只今元素入穷泉,惜哉一代风流尽。zhǐ jīn yuán sù rù qióng quán,xī zāi yī dài fēng liú jǐn。

王寂

金蓟州玉田人,字元老。海陵王天德二年进士。世宗大定初,为太原祁县令,调真定少尹,兼河北西路兵马副都总管,迁通州刺史,兼知军事。累官中都路转运使。以诗文名。有《拙轩集》。 王寂的作品>>

猜您喜欢

附寄陈州陈显祖

王寂

若到睢阳话汝阳,故人应也问行藏。ruò dào suī yáng huà rǔ yáng,gù rén yīng yě wèn xíng cáng。
但言甚矣吾衰矣,三友轩中作退堂。dàn yán shén yǐ wú shuāi yǐ,sān yǒu xuān zhōng zuò tuì táng。

宿锦州广济寺僧房卧屏一幅画一纶巾羽服隐几胡床命短童汲水浇花若有所待者相望一翁桶帽凉衫倚杖于溪桥之上意其眷恋风景而缓其行也乃赋二首

王寂

垂柳阴阴昼日长,野人无事自清凉。chuí liǔ yīn yīn zhòu rì zhǎng,yě rén wú shì zì qīng liáng。
只应冷笑黄尘里,为米痴儿有底忙。zhǐ yīng lěng xiào huáng chén lǐ,wèi mǐ chī ér yǒu dǐ máng。

宿锦州广济寺僧房卧屏一幅画一纶巾羽服隐几胡床命短童汲水浇花若有所待者相望一翁桶帽凉衫倚杖于溪桥之上意其眷恋风景而缓其行也乃赋二首

王寂

溪桥泉石想佳哉,欲去迟迟首重回。xī qiáo quán shí xiǎng jiā zāi,yù qù chí chí shǒu zhòng huí。
不道西庄闲处士,胡床虚左待君来。bù dào xī zhuāng xián chù shì,hú chuáng xū zuǒ dài jūn lái。

渡辽

王寂

我家河朔望咸平,飞鸟犹须半月程。wǒ jiā hé shuò wàng xián píng,fēi niǎo yóu xū bàn yuè chéng。
尽道辽阳天样远,渡辽何况更东行。jǐn dào liáo yáng tiān yàng yuǎn,dù liáo hé kuàng gèng dōng xíng。

题张子正运使所藏杨德懋山居老闲图仍次元韵四首

王寂

山崦人家落照闲,笑携儿辈语柴关。shān yān rén jiā luò zhào xián,xiào xié ér bèi yǔ chái guān。
应怜乌帽红尘客,有底功名不肯闲。yīng lián wū mào hóng chén kè,yǒu dǐ gōng míng bù kěn xián。

题张子正运使所藏杨德懋山居老闲图仍次元韵四首

王寂

竹屋松窗水石闲,野人门户不曾关。zhú wū sōng chuāng shuǐ shí xián,yě rén mén hù bù céng guān。
官租了却迎神罢,社酒鸡豚日日闲。guān zū le què yíng shén bà,shè jiǔ jī tún rì rì xián。

题张子正运使所藏杨德懋山居老闲图仍次元韵四首

王寂

世路风波俯仰闲,趑趄行恐堕机关。shì lù fēng bō fǔ yǎng xián,zī jū xíng kǒng duò jī guān。
岂知野鹿便丰草,金络从渠十二闲。qǐ zhī yě lù biàn fēng cǎo,jīn luò cóng qú shí èr xián。

题张子正运使所藏杨德懋山居老闲图仍次元韵四首

王寂

张侯诗敏落黄闲,杨丈规摹逼老关。zhāng hóu shī mǐn luò huáng xián,yáng zhàng guī mó bī lǎo guān。
二妙通灵恐仙去,夜窗风雨要防闲。èr miào tōng líng kǒng xiān qù,yè chuāng fēng yǔ yào fáng xián。

朝歌城

王寂

独夫亡国固宜哉,不省鸡声是祸胎。dú fū wáng guó gù yí zāi,bù shěng jī shēng shì huò tāi。
辛苦朝歌城下土,暂成宫殿却成灰。xīn kǔ cháo gē chéng xià tǔ,zàn chéng gōng diàn què chéng huī。

铜雀台

王寂

铜雀台荒桑柘围,老瞒曾醉柘黄衣。tóng què tái huāng sāng zhè wéi,lǎo mán céng zuì zhè huáng yī。
锡花片瓦将安用,留与诗人写是非。xī huā piàn wǎ jiāng ān yòng,liú yǔ shī rén xiě shì fēi。

题画四首渭州

王寂

相如游倦弄琴心,帘下文君便赏音。xiāng rú yóu juàn nòng qín xīn,lián xià wén jūn biàn shǎng yīn。
犊鼻当年卜偕老,不防终有白头吟。dú bí dāng nián bo xié lǎo,bù fáng zhōng yǒu bái tóu yín。

题画四首渭州

王寂

徐郎生别一酸辛,破镜还将泪粉匀。xú láng shēng bié yī suān xīn,pò jìng hái jiāng lèi fěn yún。
纵使三年不言笑,只今学得息夫人。zòng shǐ sān nián bù yán xiào,zhǐ jīn xué dé xī fū rén。

题画四首渭州

王寂

深知岁不利西行,郑六其如誓死生。shēn zhī suì bù lì xī xíng,zhèng liù qí rú shì sǐ shēng。
异类犹能保终始,秦楼风月却无情。yì lèi yóu néng bǎo zhōng shǐ,qín lóu fēng yuè què wú qíng。

题画四首渭州

王寂

墙头容易许平生,绳断翻悲覆水瓶。qiáng tóu róng yì xǔ píng shēng,shéng duàn fān bēi fù shuǐ píng。
子满芳枝乱红尽,东君不管尽飘零。zi mǎn fāng zhī luàn hóng jǐn,dōng jūn bù guǎn jǐn piāo líng。

春尽见花三首

王寂

柳色含烟冻已回,杏花迎日暖初开。liǔ sè hán yān dòng yǐ huí,xìng huā yíng rì nuǎn chū kāi。
须知造化无南北,更远春风也到来。xū zhī zào huà wú nán běi,gèng yuǎn chūn fēng yě dào lái。