古诗词

送孙纠弹归镇江

王义山

不待文公立学规,士当无愧此深衣。bù dài wén gōng lì xué guī,shì dāng wú kuì cǐ shēn yī。
无人可纠孰挑达,有过不弹谁是非。wú rén kě jiū shú tiāo dá,yǒu guò bù dàn shuí shì fēi。
不怕转喉能触讳,自言垂老盍知归。bù pà zhuǎn hóu néng chù huì,zì yán chuí lǎo hé zhī guī。
只从北固山头处,直道留为晚景辉。zhǐ cóng běi gù shān tóu chù,zhí dào liú wèi wǎn jǐng huī。

王义山

王义山(1214——1287),字元高,号稼村,宋初文学大家王禹偁的后裔。富州(今江西丰城)人。精《易》学,善词赋。宋末进士二十四年卒,年七十四。其诗学刘克庄,王士禛《池北偶谈》卷一八讥其为“下劣诗魔,恶道坌出”、“酸腐庸下”。《四库全书总目》谓其“诗文皆沿宋季单弱之习,绝少警策”(卷一六六)。著《稼村类稿》三十卷,有明正德刻本、万历刻本、《四库全书》本。《全宋诗》卷三三五二至三三五四录其诗三卷。文收入《全元文》。事迹见本集卷二九自作墓志铭、《元诗选》二集甲集。 王义山的作品>>

猜您喜欢

题陈宗阳梅花全韵诗集

王义山

骚经比兴殆无遗,何独于梅靳一辞。sāo jīng bǐ xīng dài wú yí,hé dú yú méi jìn yī cí。
从逊以来方有句,到逋而后愈难诗。cóng xùn yǐ lái fāng yǒu jù,dào bū ér hòu yù nán shī。
形容虽巧迹之浅,吟状愈多天者漓。xíng róng suī qiǎo jì zhī qiǎn,yín zhuàng yù duō tiān zhě lí。
独在孤山孤绝处,定交惟有雪相知。dú zài gū shān gū jué chù,dìng jiāo wéi yǒu xuě xiāng zhī。

和申屠御史来豫章韵

王义山

一衣带水绕洪城,水不在深龙则灵。yī yī dài shuǐ rào hóng chéng,shuǐ bù zài shēn lóng zé líng。
帘栋中间人渺渺,烟云朝暮柳青青。lián dòng zhōng jiān rén miǎo miǎo,yān yún cháo mù liǔ qīng qīng。
肯将明月清风我,来伴西山南浦亭。kěn jiāng míng yuè qīng fēng wǒ,lái bàn xī shān nán pǔ tíng。
好把甘泉洗贪酷,生民血渍吏牙腥。hǎo bǎ gān quán xǐ tān kù,shēng mín xuè zì lì yá xīng。

挽善庆堂黎朝奉

王义山

闻孙姓字魁天下,知是堂中积善深。wén sūn xìng zì kuí tiān xià,zhī shì táng zhōng jī shàn shēn。
天岂有私惟福善,公于责报本无心。tiān qǐ yǒu sī wéi fú shàn,gōng yú zé bào běn wú xīn。
方来诸少庭森玉,管取明科榜又金。fāng lái zhū shǎo tíng sēn yù,guǎn qǔ míng kē bǎng yòu jīn。
他日貂蝉食家庙,一门青紫列如林。tā rì diāo chán shí jiā miào,yī mén qīng zǐ liè rú lín。

挽家溪危知郡

王义山

当家旧只说骊塘,近代家溪名又香。dāng jiā jiù zhǐ shuō lí táng,jìn dài jiā xī míng yòu xiāng。
仁智扁斋天动静,正邪抗疏界阴阳。rén zhì biǎn zhāi tiān dòng jìng,zhèng xié kàng shū jiè yīn yáng。
伤哉所到方丹毂,惜也斯人不玉堂。shāng zāi suǒ dào fāng dān gǔ,xī yě sī rén bù yù táng。
孤负锦江人望断,使君已在白云乡。gū fù jǐn jiāng rén wàng duàn,shǐ jūn yǐ zài bái yún xiāng。

挽苏少章

王义山

曾趁当年桂子秋,烦公引领广寒游。céng chèn dāng nián guì zi qiū,fán gōng yǐn lǐng guǎng hán yóu。
春官报罢笑归去,底事无成付命休。chūn guān bào bà xiào guī qù,dǐ shì wú chéng fù mìng xiū。
诗又江湖一家数,学寻伊洛到源头。shī yòu jiāng hú yī jiā shù,xué xún yī luò dào yuán tóu。
忍将感兴篇来读,望断修江无限愁。rěn jiāng gǎn xīng piān lái dú,wàng duàn xiū jiāng wú xiàn chóu。

挽胡经干

王义山

手画兵家八阵图,儿时此志已吞吴。shǒu huà bīng jiā bā zhèn tú,ér shí cǐ zhì yǐ tūn wú。
英雄豪杰所同者,将相王侯有种乎。yīng xióng háo jié suǒ tóng zhě,jiāng xiāng wáng hóu yǒu zhǒng hū。
事竟无成空感慨,天胡不忍死须臾。shì jìng wú chéng kōng gǎn kǎi,tiān hú bù rěn sǐ xū yú。
东南留得斯人在,半壁乾坤只手扶。dōng nán liú dé sī rén zài,bàn bì qián kūn zhǐ shǒu fú。

挽横海曾朝议

王义山

父子眉山多一苏,衣冠盛事再堪图。fù zi méi shān duō yī sū,yī guān shèng shì zài kān tú。
岫云懒出官情薄,霖雨未成舆望孤。xiù yún lǎn chū guān qíng báo,lín yǔ wèi chéng yú wàng gū。
横海仅存遗稿在,临川有此老师无。héng hǎi jǐn cún yí gǎo zài,lín chuān yǒu cǐ lǎo shī wú。
瓣香久欠南丰敬,东望灵车天一隅。bàn xiāng jiǔ qiàn nán fēng jìng,dōng wàng líng chē tiān yī yú。

东湖拜朔非礼去职诸生以诗留行和其韵以谢之

王义山

只有春风无世态,世间冷暖若为情。zhǐ yǒu chūn fēng wú shì tài,shì jiān lěng nuǎn ruò wèi qíng。
废经彼自违先圣,议礼终难强两生。fèi jīng bǐ zì wéi xiān shèng,yì lǐ zhōng nán qiáng liǎng shēng。
不合拂衣吾竟去,谁云出昼待留行。bù hé fú yī wú jìng qù,shuí yún chū zhòu dài liú xíng。
云卿数亩园犹在,已结东湖松菊盟。yún qīng shù mǔ yuán yóu zài,yǐ jié dōng hú sōng jú méng。

饯申屠御史归扬州行台

王义山

僻在江南天一隅,烦公原隰遍驰驱。pì zài jiāng nán tiān yī yú,fán gōng yuán xí biàn chí qū。
数元结辈已多矣,百子骏今安得乎。shù yuán jié bèi yǐ duō yǐ,bǎi zi jùn jīn ān dé hū。
风力喧传真御史,霜台勇在去贪夫。fēng lì xuān chuán zhēn yù shǐ,shuāng tái yǒng zài qù tān fū。
翩翩只鹤骑将去,若问腰缠一孔无。piān piān zhǐ hè qí jiāng qù,ruò wèn yāo chán yī kǒng wú。

谒中斋杨左丞

王义山

向来曾拜紫宸衙,亲见先班奉日霞。xiàng lái céng bài zǐ chén yá,qīn jiàn xiān bān fèng rì xiá。
帝室馆甥贵公子,王姬下嫁旧儒家。dì shì guǎn shēng guì gōng zi,wáng jī xià jià jiù rú jiā。
执中默契心传妙,勤有无穷学问加。zhí zhōng mò qì xīn chuán miào,qín yǒu wú qióng xué wèn jiā。
带取孤山来作伴,清吟尚可趁梅花。dài qǔ gū shān lái zuò bàn,qīng yín shàng kě chèn méi huā。

饯长白李左丞

王义山

往来不特地之灵,西有长庚一点星。wǎng lái bù tè dì zhī líng,xī yǒu zhǎng gēng yī diǎn xīng。
九路大开行省府,几人争看小朝廷。jiǔ lù dà kāi xíng shěng fǔ,jǐ rén zhēng kàn xiǎo cháo tíng。
只消馀力镇衡岳,许大先声到洞庭。zhǐ xiāo yú lì zhèn héng yuè,xǔ dà xiān shēng dào dòng tíng。
净洗甲兵从此去,烦公更为挽沧溟。jìng xǐ jiǎ bīng cóng cǐ qù,fán gōng gèng wèi wǎn cāng míng。

送允中斋王参政入闽

王义山

未到三山声已雷,此行正好趁梅开。wèi dào sān shān shēng yǐ léi,cǐ xíng zhèng hǎo chèn méi kāi。
榜文争看乖崖押,士类欢呼常衮来。bǎng wén zhēng kàn guāi yá yā,shì lèi huān hū cháng gǔn lái。
不信闽中能独占,要令天下总春回。bù xìn mǐn zhōng néng dú zhàn,yào lìng tiān xià zǒng chūn huí。
江西争得公来定,只怕朝家有诏催。jiāng xī zhēng dé gōng lái dìng,zhǐ pà cháo jiā yǒu zhào cuī。

题杜氏匏瓜亭

王义山

道包众妙起经纶,粒粟中藏天地仁。dào bāo zhòng miào qǐ jīng lún,lì sù zhōng cáng tiān dì rén。
五石匏徒夸彼大,一瓢饮有乐之真。wǔ shí páo tú kuā bǐ dà,yī piáo yǐn yǒu lè zhī zhēn。
从来硕果存生意,吾岂匏瓜系此身。cóng lái shuò guǒ cún shēng yì,wú qǐ páo guā xì cǐ shēn。
文穆此心唯念旧,还能续得馑亭春。wén mù cǐ xīn wéi niàn jiù,hái néng xù dé jǐn tíng chūn。

谒参政张献子

王义山

曾侍龙楼晓色催,真仙那肯下蓬莱。céng shì lóng lóu xiǎo sè cuī,zhēn xiān nà kěn xià péng lái。
离方共睹重光日,震位欣闻长子雷。lí fāng gòng dǔ zhòng guāng rì,zhèn wèi xīn wén zhǎng zi léi。
奉使只应天上去,运筹暂作幄中来。fèng shǐ zhǐ yīng tiān shàng qù,yùn chóu zàn zuò wò zhōng lái。
老夫羞把诗怀袖,只为明公是秀才。lǎo fū xiū bǎ shī huái xiù,zhǐ wèi míng gōng shì xiù cái。

题黄高士雪月集

王义山

冰作丰姿水作神,群仙境界里诗人。bīng zuò fēng zī shuǐ zuò shén,qún xiān jìng jiè lǐ shī rén。
敲从竹起韵不俗,吟到梅来相逼真。qiāo cóng zhú qǐ yùn bù sú,yín dào méi lái xiāng bī zhēn。
无己许令参后社,庭坚端的是前身。wú jǐ xǔ lìng cān hòu shè,tíng jiān duān de shì qián shēn。
有时石鼎堪联句,还许平分坐上春。yǒu shí shí dǐng kān lián jù,hái xǔ píng fēn zuò shàng chūn。