古诗词

题武冈向敏衡无加庄

王义山

恭惟陈简斋,与鹤山魏公。gōng wéi chén jiǎn zhāi,yǔ hè shān wèi gōng。
堂堂二先生,后学之所宗。táng táng èr xiān shēng,hòu xué zhī suǒ zōng。
遗迹所到处,百世犹高风。yí jì suǒ dào chù,bǎi shì yóu gāo fēng。
武冈有向氏,乃祖家诗礼。wǔ gāng yǒu xiàng shì,nǎi zǔ jiā shī lǐ。
简斋曾来访,鹤山亦踵至。jiǎn zhāi céng lái fǎng,hè shān yì zhǒng zhì。
二先生来时,草木亦光贲。èr xiān shēng lái shí,cǎo mù yì guāng bēn。
主人局蹐迎,出门见大宾。zhǔ rén jú jí yíng,chū mén jiàn dà bīn。
大带束深衣,整容而肃襟。dà dài shù shēn yī,zhěng róng ér sù jīn。
揖客坐上坐,樽酒与细论。yī kè zuò shàng zuò,zūn jiǔ yǔ xì lùn。
向氏家本儒,苦无黄金籯。xiàng shì jiā běn rú,kǔ wú huáng jīn yíng。
惟有无加庄,留以遗子孙。wéi yǒu wú jiā zhuāng,liú yǐ yí zi sūn。
此庄不在田,非谓三百囷。cǐ zhuāng bù zài tián,fēi wèi sān bǎi qūn。
庄者敬之谓,为学之入门。zhuāng zhě jìng zhī wèi,wèi xué zhī rù mén。
乃祖燕后人,有书便不贫。nǎi zǔ yàn hòu rén,yǒu shū biàn bù pín。
能令二先生,肯来共斯文。néng lìng èr xiān shēng,kěn lái gòng sī wén。
向来吾南昌,隐者苏云卿。xiàng lái wú nán chāng,yǐn zhě sū yún qīng。
魏公令地主,而来访一民。wèi gōng lìng dì zhǔ,ér lái fǎng yī mín。
匹夫道义重,王侯失其尊。pǐ fū dào yì zhòng,wáng hóu shī qí zūn。
古人不傲士,此风今犹存。gǔ rén bù ào shì,cǐ fēng jīn yóu cún。

王义山

王义山(1214——1287),字元高,号稼村,宋初文学大家王禹偁的后裔。富州(今江西丰城)人。精《易》学,善词赋。宋末进士二十四年卒,年七十四。其诗学刘克庄,王士禛《池北偶谈》卷一八讥其为“下劣诗魔,恶道坌出”、“酸腐庸下”。《四库全书总目》谓其“诗文皆沿宋季单弱之习,绝少警策”(卷一六六)。著《稼村类稿》三十卷,有明正德刻本、万历刻本、《四库全书》本。《全宋诗》卷三三五二至三三五四录其诗三卷。文收入《全元文》。事迹见本集卷二九自作墓志铭、《元诗选》二集甲集。 王义山的作品>>

猜您喜欢

读东坡和陶诗有感

王义山

北门西掖傍丹墀,此正坡仙得意时。běi mén xī yē bàng dān chí,cǐ zhèng pō xiān dé yì shí。
不是惠州饭难吃,如何去做和陶诗。bù shì huì zhōu fàn nán chī,rú hé qù zuò hé táo shī。

题汪才夫石城诗集

王义山

文到龙溪大家数,耳孙分剩有诗材。wén dào lóng xī dà jiā shù,ěr sūn fēn shèng yǒu shī cái。
只因住在修江近,接得涪翁一派来。zhǐ yīn zhù zài xiū jiāng jìn,jiē dé fú wēng yī pài lái。

题何氏山阴道院

王义山

从来道院江西好,只为涪翁遂得名。cóng lái dào yuàn jiāng xī hǎo,zhǐ wèi fú wēng suì dé míng。
见说何家更清甚,院中终日读书声。jiàn shuō hé jiā gèng qīng shén,yuàn zhōng zhōng rì dú shū shēng。

题何氏山阴道院

王义山

山阴偏被道家占,我祖当年曾写经。shān yīn piān bèi dào jiā zhàn,wǒ zǔ dāng nián céng xiě jīng。
君向阴中敞吟境,何时相伴鹤来听。jūn xiàng yīn zhōng chǎng yín jìng,hé shí xiāng bàn hè lái tīng。

十月海棠盛开

王义山

海棠搀得小春天,独向晴窗弄午烟。hǎi táng chān dé xiǎo chūn tiān,dú xiàng qíng chuāng nòng wǔ yān。
造物胡为太颠倒,此花怎敢占梅先。zào wù hú wèi tài diān dào,cǐ huā zěn gǎn zhàn méi xiān。

赠医士熊月湖

王义山

缘何扁鹊号良医,传法元来饮上池。yuán hé biǎn què hào liáng yī,chuán fǎ yuán lái yǐn shàng chí。
化作月湖湖内水,愿捐一滴救疮痍。huà zuò yuè hú hú nèi shuǐ,yuàn juān yī dī jiù chuāng yí。

赠医士熊月湖

王义山

月湖镜样十分清,诊视还他指下明。yuè hú jìng yàng shí fēn qīng,zhěn shì hái tā zhǐ xià míng。
那似月湖心地好,愿人常似兔长生。nà shì yuè hú xīn dì hǎo,yuàn rén cháng shì tù zhǎng shēng。

小圃梅柳之争梅与柳争

王义山

水边半树月模糊,移取山来更姓孤。shuǐ biān bàn shù yuè mó hú,yí qǔ shān lái gèng xìng gū。
未许渊明全占断,盍留一半乞林逋。wèi xǔ yuān míng quán zhàn duàn,hé liú yī bàn qǐ lín bū。

小圃梅柳之争柳与梅争

王义山

梅兄住在水之滨,五柳先生便有云。méi xiōng zhù zài shuǐ zhī bīn,wǔ liǔ xiān shēng biàn yǒu yún。
传语林逋须著让,堤边风景要平分。chuán yǔ lín bū xū zhù ràng,dī biān fēng jǐng yào píng fēn。

题黄草塘诗集

王义山

凭何强占谢家塘,叵耐诗人忒煞狂。píng hé qiáng zhàn xiè jiā táng,pǒ nài shī rén tè shā kuáng。
只把两家诗判断,此塘一半合还黄。zhǐ bǎ liǎng jiā shī pàn duàn,cǐ táng yī bàn hé hái huáng。

赠点易娄君复

王义山

伏羲先天易,其初一太极。fú xī xiān tiān yì,qí chū yī tài jí。
太极生阴阳,阴阳各有画。tài jí shēng yīn yáng,yīn yáng gè yǒu huà。
濂溪何所传,妙得于太极。lián xī hé suǒ chuán,miào dé yú tài jí。
极上作一圈,一圈只是白。jí shàng zuò yī quān,yī quān zhǐ shì bái。
伏羲已为赘,大小圈更十。fú xī yǐ wèi zhuì,dà xiǎo quān gèng shí。
不知果何意,多是祖河图。bù zhī guǒ hé yì,duō shì zǔ hé tú。
所以负笭者,敢于嗤吾徒。suǒ yǐ fù líng zhě,gǎn yú chī wú tú。
愿与易相忘,圈点画皆无。yuàn yǔ yì xiāng wàng,quān diǎn huà jiē wú。

书永嘉嘉禾驿

王义山

老来倦跻攀,悠悠憩山侧。lǎo lái juàn jī pān,yōu yōu qì shān cè。
层岚轶穹霓,纡萦困行客。céng lán yì qióng ní,yū yíng kùn xíng kè。
崖倾觉崄巇,径曲盘险迫。yá qīng jué xiǎn xī,jìng qū pán xiǎn pò。
石老枕云根,桥横界野色。shí lǎo zhěn yún gēn,qiáo héng jiè yě sè。
海峤吞暝晖,松标挂辰极。hǎi jiào tūn míng huī,sōng biāo guà chén jí。
残烟罩成幄,长波曳如帛。cán yān zhào chéng wò,zhǎng bō yè rú bó。
天际鸟知还,溪涧鱼自适。tiān jì niǎo zhī hái,xī jiàn yú zì shì。
几忘物无我,虑淡意常寂。jǐ wàng wù wú wǒ,lǜ dàn yì cháng jì。
泛观穹壤间,天亦局于迹。fàn guān qióng rǎng jiān,tiān yì jú yú jì。
荣华忽雕枯,俯仰逃今昔。róng huá hū diāo kū,fǔ yǎng táo jīn xī。
倾羲倏再旦,急轨等寄驿。qīng xī shū zài dàn,jí guǐ děng jì yì。
愚公果何为,老且欲移石。yú gōng guǒ hé wèi,lǎo qiě yù yí shí。

饯张宣慰三首

王义山

奉宣德意慰群生,曾未□年政已成。fèng xuān dé yì wèi qún shēng,céng wèi nián zhèng yǐ chéng。
乃父勋名在彝鼎,当家衣钵合钧衡。nǎi fù xūn míng zài yí dǐng,dāng jiā yī bō hé jūn héng。
如何归隐山林得,不管从来利禄轻。rú hé guī yǐn shān lín dé,bù guǎn cóng lái lì lù qīng。
裴度淮西功业了,伫乘驲传上神京。péi dù huái xī gōng yè le,zhù chéng rì chuán shàng shén jīng。

饯张宣慰三首

王义山

贵介而能大耐官,留心翰墨此为难。guì jiè ér néng dà nài guān,liú xīn hàn mò cǐ wèi nán。
龙蛇现影笔端活,风雨惊人纸上寒。lóng shé xiàn yǐng bǐ duān huó,fēng yǔ jīng rén zhǐ shàng hán。
教子一经文墨续,读书万卷夜灯残。jiào zi yī jīng wén mò xù,dú shū wàn juǎn yè dēng cán。
一门数世衣冠盛,曾把君家家传看。yī mén shù shì yī guān shèng,céng bǎ jūn jiā jiā chuán kàn。

饯张宣慰三首

王义山

种了甘棠打叠回,遮留竞凑辙辕来。zhǒng le gān táng dǎ dié huí,zhē liú jìng còu zhé yuán lái。
只存诗檐作行李,若问归囊清过梅。zhǐ cún shī yán zuò xíng lǐ,ruò wèn guī náng qīng guò méi。
抵为运筹咨汉杰,传闻近日筑燕台。dǐ wèi yùn chóu zī hàn jié,chuán wén jìn rì zhù yàn tái。
为言民力东南竭,好趁层霄阊阖开。wèi yán mín lì dōng nán jié,hǎo chèn céng xiāo chāng hé kāi。
137«45678910