古诗词

元日朝回

袁桷

万国梯航满禁衢,卉裳象译语音殊。wàn guó tī háng mǎn jìn qú,huì shang xiàng yì yǔ yīn shū。
凤箫声送纤腰舞,雉扇行分两翼趋。fèng xiāo shēng sòng xiān yāo wǔ,zhì shàn xíng fēn liǎng yì qū。
花气欲浮金凿落,云光疑下锦流苏。huā qì yù fú jīn záo luò,yún guāng yí xià jǐn liú sū。
词臣不识金泥秘,点指薇垣颂六符。cí chén bù shí jīn ní mì,diǎn zhǐ wēi yuán sòng liù fú。

袁桷

元庆元路鄞县人,字伯长,号清容居士。举茂才异等,起为丽泽书院山长。成宗大德初,荐授翰林国史院检阅官。进郊祀十议,礼官推其博,多采用之。升应奉翰林文字、同知制诰,兼国史院编修官。请购求辽、金、宋三史遗书。英宗至治元年,官翰林侍讲学士。泰定帝泰定初辞归。桷在词林,朝廷制册、勋臣碑铭,多出其手。卒谥文清。著有《易说》、《春秋说》、《延祐四明志》、《清容居士集》。 袁桷的作品>>

猜您喜欢

昌上人游京师欲言禅林弊事甫入国门若使之去者昌余里人幼岁留吴东郡遗老及颖秀自异者多处其地以予所识闻若承天了天平恩穹窿林开元茂皆可依止遂各一诗以问讯虎丘永从游尤久闻其谢世末为一章以悼六首

袁桷

独木山寮不出门,一瓶一钵送朝昏。dú mù shān liáo bù chū mén,yī píng yī bō sòng cháo hūn。
岩迷鸟迹千崖泣,松吼龙吟万壑奔。yán mí niǎo jì qiān yá qì,sōng hǒu lóng yín wàn hè bēn。
掩息端如鸡抱子,爱闲屡见竹生孙。yǎn xī duān rú jī bào zi,ài xián lǚ jiàn zhú shēng sūn。
海门月落寒潮急,准拟乘槎与共论。hǎi mén yuè luò hán cháo jí,zhǔn nǐ chéng chá yǔ gòng lùn。

昌上人游京师欲言禅林弊事甫入国门若使之去者昌余里人幼岁留吴东郡遗老及颖秀自异者多处其地以予所识闻若承天了天平恩穹窿林开元茂皆可依止遂各一诗以问讯虎丘永从游尤久闻其谢世末为一章以悼六首

袁桷

玉几峰头第一枝,老禅吃吃我深知。yù jǐ fēng tóu dì yī zhī,lǎo chán chī chī wǒ shēn zhī。
曾将铁杵敲冰骨,似怪铅刀割蜜脾。céng jiāng tiě chǔ qiāo bīng gǔ,shì guài qiān dāo gē mì pí。
法外无心犹涉解,句中有眼即成疑。fǎ wài wú xīn yóu shè jiě,jù zhōng yǒu yǎn jí chéng yí。
袈裟不展蒲团稳,此是开元妙总持。jiā shā bù zhǎn pú tuán wěn,cǐ shì kāi yuán miào zǒng chí。

昌上人游京师欲言禅林弊事甫入国门若使之去者昌余里人幼岁留吴东郡遗老及颖秀自异者多处其地以予所识闻若承天了天平恩穹窿林开元茂皆可依止遂各一诗以问讯虎丘永从游尤久闻其谢世末为一章以悼六首

袁桷

我识虎丘三十年,精神霄汉鹘张拳。wǒ shí hǔ qiū sān shí nián,jīng shén xiāo hàn gǔ zhāng quán。
机当危处即烧印,语到尽时难续弦。jī dāng wēi chù jí shāo yìn,yǔ dào jǐn shí nán xù xián。
路涉两岐空有泣,溪流一滴竟无传。lù shè liǎng qí kōng yǒu qì,xī liú yī dī jìng wú chuán。
双峰古树苍藤罥,时有子规啼彻天。shuāng fēng gǔ shù cāng téng juàn,shí yǒu zi guī tí chè tiān。

昌上人游京师欲言禅林弊事甫入国门若使之去者昌余里人幼岁留吴东郡遗老及颖秀自异者多处其地以予所识闻若承天了天平恩穹窿林开元茂皆可依止遂各一诗以问讯虎丘永从游尤久闻其谢世末为一章以悼六首

袁桷

山人归去意何如,八尺方床自卷舒。shān rén guī qù yì hé rú,bā chǐ fāng chuáng zì juǎn shū。
侧岸采茶敲石火,隔峰剪竹溜清渠。cè àn cǎi chá qiāo shí huǒ,gé fēng jiǎn zhú liū qīng qú。
碧潭印月菱花镜,白雁横空贝叶书。bì tán yìn yuè líng huā jìng,bái yàn héng kōng bèi yè shū。
后日相寻定何处?hòu rì xiāng xún dìng hé chù?
不于吴下即康庐。bù yú wú xià jí kāng lú。

用早朝韵酬伯生试院见怀

袁桷

玉署松深月半斜,研朱和露勘涂鸦。yù shǔ sōng shēn yuè bàn xié,yán zhū hé lù kān tú yā。
射熊心苦穿杨叶,吐凤声清饱竹花。shè xióng xīn kǔ chuān yáng yè,tǔ fèng shēng qīng bǎo zhú huā。
过眼似迷三里雾,腾身谁上九层霞。guò yǎn shì mí sān lǐ wù,téng shēn shuí shàng jiǔ céng xiá。
故人掉首南山去,应钓秋风汉水槎。gù rén diào shǒu nán shān qù,yīng diào qiū fēng hàn shuǐ chá。

次韵周南翁退朝二首

袁桷

跸道声回觐后皇,霞旌双引拂朱光。bì dào shēng huí jìn hòu huáng,xiá jīng shuāng yǐn fú zhū guāng。
龟台新按《霓裳》曲,兽鼎重然甲煎香。guī tái xīn àn ní shang qū,shòu dǐng zhòng rán jiǎ jiān xiāng。
歌板遏云穿泱漭,酒车流水度汪洋。gē bǎn è yún chuān yāng mǎng,jiǔ chē liú shuǐ dù wāng yáng。
重轮瑞世思齐圣,传信应须属子长。zhòng lún ruì shì sī qí shèng,chuán xìn yīng xū shǔ zi zhǎng。

次韵周南翁退朝二首

袁桷

雉尾高张拥玉皇,彤庭金榜粲明光。zhì wěi gāo zhāng yōng yù huáng,tóng tíng jīn bǎng càn míng guāng。
舞阶飞絮呈滕六,执卫传胪转阿香。wǔ jiē fēi xù chéng téng liù,zhí wèi chuán lú zhuǎn ā xiāng。
珠帽箫声双窈窕,翠旌云影互方洋。zhū mào xiāo shēng shuāng yǎo tiǎo,cuì jīng yún yǐng hù fāng yáng。
侍臣谁近前螭立,愿纪尧年化日长。shì chén shuí jìn qián chī lì,yuàn jì yáo nián huà rì zhǎng。

寄城南友人

袁桷

三入承明愿已酬,蓬瀛又复接清流。sān rù chéng míng yuàn yǐ chóu,péng yíng yòu fù jiē qīng liú。
碧笺时写飞花恨,宝瑟曾传细雨愁。bì jiān shí xiě fēi huā hèn,bǎo sè céng chuán xì yǔ chóu。
梦绕故园追过雁,眼穿乡树认归舟。mèng rào gù yuán zhuī guò yàn,yǎn chuān xiāng shù rèn guī zhōu。
荼蘼落尽啼鹃急,惭愧群公得纵游。tú mí luò jǐn tí juān jí,cán kuì qún gōng dé zòng yóu。

寄史允叟

袁桷

故国王孙佩碧兰,春云凉月倚朱阑。gù guó wáng sūn pèi bì lán,chūn yún liáng yuè yǐ zhū lán。
玉箫曲趁莺声转,金鼎香随蝶梦残。yù xiāo qū chèn yīng shēng zhuǎn,jīn dǐng xiāng suí dié mèng cán。
碧沚波清堪把钓,黄尘风急倦弹冠。bì zhǐ bō qīng kān bǎ diào,huáng chén fēng jí juàn dàn guān。
外家文采唯君在,笑我冰髭跨晓鞍。wài jiā wén cǎi wéi jūn zài,xiào wǒ bīng zī kuà xiǎo ān。

寄开元恩禅师

袁桷

恩公遁迹阊门寺,欲下绳床谢不能。ēn gōng dùn jì chāng mén sì,yù xià shéng chuáng xiè bù néng。
露滴花光珠五采,月涵江影塔千层。lù dī huā guāng zhū wǔ cǎi,yuè hán jiāng yǐng tǎ qiān céng。
石榴红帽明如火,海艾青毡冷似冰。shí liú hóng mào míng rú huǒ,hǎi ài qīng zhān lěng shì bīng。
俯首西山人物论,独听孤雁对残灯。fǔ shǒu xī shān rén wù lùn,dú tīng gū yàn duì cán dēng。

题郝伯常雁足诗

袁桷

深羁孤馆鬓毛斑,猛虎摇鬒障海寰。shēn jī gū guǎn bìn máo bān,měng hǔ yáo zhěn zhàng hǎi huán。
玉树已歌归逝水,羽书难射隔平山。yù shù yǐ gē guī shì shuǐ,yǔ shū nán shè gé píng shān。
不须羝乳终回汉,肯学鸡鸣诈度关。bù xū dī rǔ zhōng huí hàn,kěn xué jī míng zhà dù guān。
一寸蜡丸凭雁寄,明年春尽竟生还。yī cùn là wán píng yàn jì,míng nián chūn jǐn jìng shēng hái。

小院四月十二日牡丹始开乃单台花也余将上开平作诗示瑾

袁桷

暖风吹雨佐花开,送我滦阳第四回。nuǎn fēng chuī yǔ zuǒ huā kāi,sòng wǒ luán yáng dì sì huí。
内院赐曾传侧带,江南画不数重台。nèi yuàn cì céng chuán cè dài,jiāng nán huà bù shù zhòng tái。
回黄抱紫传真诀,媲白抽青陋小才。huí huáng bào zǐ chuán zhēn jué,pì bái chōu qīng lòu xiǎo cái。
自是妖红居第一,他年折桂莫惊猜。zì shì yāo hóng jū dì yī,tā nián zhé guì mò jīng cāi。

寄开元奎律师

袁桷

双塔亭亭透夕阳,芭蕉深处碧窗凉。shuāng tǎ tíng tíng tòu xī yáng,bā jiāo shēn chù bì chuāng liáng。
江神夜听光明偈,天女朝分解脱香。jiāng shén yè tīng guāng míng jì,tiān nǚ cháo fēn jiě tuō xiāng。
斋钵午空乌守树,经台云冷鹤归房。zhāi bō wǔ kōng wū shǒu shù,jīng tái yún lěng hè guī fáng。
平生欲结西方社,似怪渊明作吏忙。píng shēng yù jié xī fāng shè,shì guài yuān míng zuò lì máng。

十一月十四日驾至京城杨仲礼有诗次韵

袁桷

金舆清跸发龙城,乾雪坡陀甬道晴。jīn yú qīng bì fā lóng chéng,qián xuě pō tuó yǒng dào qíng。
师起晋阳戈尽倒,令传代邸辔徐行。shī qǐ jìn yáng gē jǐn dào,lìng chuán dài dǐ pèi xú xíng。
鸾皇合奏云光遏,龙虎交章曙色明。luán huáng hé zòu yún guāng è,lóng hǔ jiāo zhāng shǔ sè míng。
欲认鸡翘新法从,驼车深处听铃声。yù rèn jī qiào xīn fǎ cóng,tuó chē shēn chù tīng líng shēng。

安山晓泊

袁桷

两袖飞仙舞玉龙,晓来朝岳日华东。liǎng xiù fēi xiān wǔ yù lóng,xiǎo lái cháo yuè rì huá dōng。
门当杨柳湾湾碧,水贴芙蕖岸岸红。mén dāng yáng liǔ wān wān bì,shuǐ tiē fú qú àn àn hóng。
隔艇茶香知楚客,连罾鱼熟总吴侬。gé tǐng chá xiāng zhī chǔ kè,lián zēng yú shú zǒng wú nóng。
白头已忘干戈事,不用乘轩问土风。bái tóu yǐ wàng gàn gē shì,bù yòng chéng xuān wèn tǔ fēng。