古诗词

新安芍药歌

袁桷

洛阳花枝如美人,点点不受尘土嗔。luò yáng huā zhī rú měi rén,diǎn diǎn bù shòu chén tǔ chēn。
轻朱深白铸颜色。qīng zhū shēn bái zhù yán sè。
高亚绿树争精神。gāo yà lǜ shù zhēng jīng shén。
那如新安红芍药,透日千层光闪烁。nà rú xīn ān hóng sháo yào,tòu rì qiān céng guāng shǎn shuò。
碧云迸出紫琉璃,风动霓裳凝绰约。bì yún bèng chū zǐ liú lí,fēng dòng ní shang níng chuò yuē。
我闻种花如种玉,尽日阴晴看不足。wǒ wén zhǒng huā rú zhǒng yù,jǐn rì yīn qíng kàn bù zú。
微云澹荡增宠光,细雨轻蒙赐汤沐。wēi yún dàn dàng zēng chǒng guāng,xì yǔ qīng méng cì tāng mù。
何人看花不解理,香雪纷纶手中毁。hé rén kàn huā bù jiě lǐ,xiāng xuě fēn lún shǒu zhōng huǐ。
酒酣跌踢空低昂,得意须臾竟如此。jiǔ hān diē tī kōng dī áng,dé yì xū yú jìng rú cǐ。
翩翩骕骦云中君,爱花直欲留青春。piān piān sù shuāng yún zhōng jūn,ài huā zhí yù liú qīng chūn。
青春如流欲归去,明年看花君合住。qīng chūn rú liú yù guī qù,míng nián kàn huā jūn hé zhù。

袁桷

元庆元路鄞县人,字伯长,号清容居士。举茂才异等,起为丽泽书院山长。成宗大德初,荐授翰林国史院检阅官。进郊祀十议,礼官推其博,多采用之。升应奉翰林文字、同知制诰,兼国史院编修官。请购求辽、金、宋三史遗书。英宗至治元年,官翰林侍讲学士。泰定帝泰定初辞归。桷在词林,朝廷制册、勋臣碑铭,多出其手。卒谥文清。著有《易说》、《春秋说》、《延祐四明志》、《清容居士集》。 袁桷的作品>>

猜您喜欢

童时侍先人泊京口旅楼一月正对江山楼繁丽特甚江津流民散处不可悉数今皆不复有追忆旧事因成绝句十首

袁桷

白云一片愁千叠,此地重来百不如。bái yún yī piàn chóu qiān dié,cǐ dì zhòng lái bǎi bù rú。
空忆当年觅梨枣,小楼灯火了残书。kōng yì dāng nián mì lí zǎo,xiǎo lóu dēng huǒ le cán shū。

甓社湖

袁桷

甓社湖中新水清,风牵荇带引帆行。pì shè hú zhōng xīn shuǐ qīng,fēng qiān xìng dài yǐn fān xíng。
灵妃夜度霓裳冷,轻折菱花玩月明。líng fēi yè dù ní shang lěng,qīng zhé líng huā wán yuè míng。

送危功远

袁桷

居庸关外雪模糊,簇骑分明似画图。jū yōng guān wài xuě mó hú,cù qí fēn míng shì huà tú。
犹有深春后归雁,见君曾宿洞庭湖。yóu yǒu shēn chūn hòu guī yàn,jiàn jūn céng sù dòng tíng hú。

晚访仲章不遇

袁桷

小院春浓落照间,碧篁相对乳禽还。xiǎo yuàn chūn nóng luò zhào jiān,bì huáng xiāng duì rǔ qín hái。
晚风阵歇游丝尽,留得归云在屋山。wǎn fēng zhèn xiē yóu sī jǐn,liú dé guī yún zài wū shān。

舟中得功远琼花露戏成三绝

袁桷

琼花瑞露十分清,客里相看眼倍明。qióng huā ruì lù shí fēn qīng,kè lǐ xiāng kàn yǎn bèi míng。
自是江南春色好,错教骑马到京城。zì shì jiāng nán chūn sè hǎo,cuò jiào qí mǎ dào jīng chéng。

舟中得功远琼花露戏成三绝

袁桷

平生嗜酒不殢饮,最忆停杯微醉时。píng shēng shì jiǔ bù tì yǐn,zuì yì tíng bēi wēi zuì shí。
花下盈盈似相待,莫教春倒最浓枝。huā xià yíng yíng shì xiāng dài,mò jiào chūn dào zuì nóng zhī。

舟中得功远琼花露戏成三绝

袁桷

繁禧观里花如雪,留取清阴待我来。fán xǐ guān lǐ huā rú xuě,liú qǔ qīng yīn dài wǒ lái。
应有真真花底坐,生香一曲舞三台。yīng yǒu zhēn zhēn huā dǐ zuò,shēng xiāng yī qū wǔ sān tái。

静芳亭

袁桷

帘外群山当画屏,白云如水度中庭。lián wài qún shān dāng huà píng,bái yún rú shuǐ dù zhōng tíng。
松花落径无人扫,失却莓苔一半青。sōng huā luò jìng wú rén sǎo,shī què méi tái yī bàn qīng。

大年宿雁图

袁桷

寒夜沙汀睡已成,雁奴翘首独深惊。hán yè shā tīng shuì yǐ chéng,yàn nú qiào shǒu dú shēn jīng。
朝陵闲说燕王事,恨杀人间兄弟情。cháo líng xián shuō yàn wáng shì,hèn shā rén jiān xiōng dì qíng。

钱舜举折枝菊

袁桷

醉别南山十五秋,雁声深恨夕阳楼。zuì bié nán shān shí wǔ qiū,yàn shēng shēn hèn xī yáng lóu。
寒香似写归来梦,背立西风替蝶愁。hán xiāng shì xiě guī lái mèng,bèi lì xī fēng tì dié chóu。

次韵马伯庸应奉绝句八首

袁桷

玄都观里桃花句,沉香亭前芍药词。xuán dōu guān lǐ táo huā jù,chén xiāng tíng qián sháo yào cí。
今年春风似怜我,明年春风更相思。jīn nián chūn fēng shì lián wǒ,míng nián chūn fēng gèng xiāng sī。

次韵马伯庸应奉绝句八首

袁桷

肥红盈盈锦步障,浅黄深深绿油幕。féi hóng yíng yíng jǐn bù zhàng,qiǎn huáng shēn shēn lǜ yóu mù。
绝怜旧嫁小娉婷,一曲生香泪双落。jué lián jiù jià xiǎo pīng tíng,yī qū shēng xiāng lèi shuāng luò。

次韵马伯庸应奉绝句八首

袁桷

垂髻双双白马郎,看花不语愁昼长。chuí jì shuāng shuāng bái mǎ láng,kàn huā bù yǔ chóu zhòu zhǎng。
堂前有妇不肯守,遍看吴姬与赵娼。táng qián yǒu fù bù kěn shǒu,biàn kàn wú jī yǔ zhào chāng。

次韵马伯庸应奉绝句八首

袁桷

小楼昨夜听琵琶,推手却手怨王家。xiǎo lóu zuó yè tīng pí pá,tuī shǒu què shǒu yuàn wáng jiā。
不辞远嫁卢龙道,可怜长城骨如沙。bù cí yuǎn jià lú lóng dào,kě lián zhǎng chéng gǔ rú shā。

次韵马伯庸应奉绝句八首

袁桷

红衣夜唱娑罗树,云是西天好儿孙。hóng yī yè chàng suō luó shù,yún shì xī tiān hǎo ér sūn。
吹螺日饮官法酒,笑渠骑马傍人门。chuī luó rì yǐn guān fǎ jiǔ,xiào qú qí mǎ bàng rén mén。