古诗词

题休宁夏氏双应堂

胡炳文

几尺坟高手自培,终天无复餋南陔。jǐ chǐ fén gāo shǒu zì péi,zhōng tiān wú fù juàn nán gāi。
松楸在望长兴叹,草木无情亦见哀。sōng qiū zài wàng zhǎng xīng tàn,cǎo mù wú qíng yì jiàn āi。
哭裂碧筠双干起,泪含红药并头开。kū liè bì yún shuāng gàn qǐ,lèi hán hóng yào bìng tóu kāi。
诗人只是夸祥瑞,孝感那知心上来。shī rén zhǐ shì kuā xiáng ruì,xiào gǎn nà zhī xīn shàng lái。
胡炳文

胡炳文

胡炳文(1250-1333),字仲虎,号云峰,元代教育家、文学家。婺源考川人。一生致力于研究、弘扬朱子理学,在易学研究上也颇有造诣。在家乡创建明经书院。代表著作有《云峰集》、《四书通》、《周易本义通释》和为儿童编写的《纯正蒙求》等。 胡炳文的作品>>

猜您喜欢

题祁门郑氏墓

胡炳文

参天独秀几经春,拜墓曾玄数百人。cān tiān dú xiù jǐ jīng chūn,bài mù céng xuán shù bǎi rén。
隔陇不知谁氏冢,断烟荒草卧麒麟。gé lǒng bù zhī shuí shì zhǒng,duàn yān huāng cǎo wò qí lín。

万卷晴峦

胡炳文

咸阳煨烬己成空,犹有遗书积半穹。xián yáng wēi jìn jǐ chéng kōng,yóu yǒu yí shū jī bàn qióng。
几度夕阳冈上落,却疑馀焰一星红。jǐ dù xī yáng gāng shàng luò,què yí yú yàn yī xīng hóng。

石牛

胡炳文

石牛长卧此溪边,饥不青刍渴不泉。shí niú zhǎng wò cǐ xī biān,jī bù qīng chú kě bù quán。
好倩六丁鞭策起,江南多少未耕田。hǎo qiàn liù dīng biān cè qǐ,jiāng nán duō shǎo wèi gēng tián。

桃花马

胡炳文

望夷宫里失天真,走入桃源避虐秦。wàng yí gōng lǐ shī tiān zhēn,zǒu rù táo yuán bì nüè qín。
背上落红吹不起,至今犹带武陵春。bèi shàng luò hóng chuī bù qǐ,zhì jīn yóu dài wǔ líng chūn。

和李生诗

胡炳文

行行能远来,匆匆辄辞去。xíng xíng néng yuǎn lái,cōng cōng zhé cí qù。
谓有新知乐,乃成离别苦。wèi yǒu xīn zhī lè,nǎi chéng lí bié kǔ。
青春固所欣,子当怀深惧。qīng chūn gù suǒ xīn,zi dāng huái shēn jù。
菲菲弄芳妍,匆匆伤迟暮。fēi fēi nòng fāng yán,cōng cōng shāng chí mù。
人子三加冠,责以为人父。rén zi sān jiā guān,zé yǐ wèi rén fù。
收心戒外驰,回光宜内顾。shōu xīn jiè wài chí,huí guāng yí nèi gù。
有屈乃有伸,何思复何虑。yǒu qū nǎi yǒu shēn,hé sī fù hé lǜ。
志帅能自持,气卒敢轻骛。zhì shuài néng zì chí,qì zú gǎn qīng wù。
畜极亨天衢,动初辟乾户。chù jí hēng tiān qú,dòng chū pì qián hù。
青云第一程,出门慎勿误。qīng yún dì yī chéng,chū mén shèn wù wù。

题吴桂芳所藏张即之墨迹

胡炳文

张公笔法工奇诡,盈丈大书神愈伟。zhāng gōng bǐ fǎ gōng qí guǐ,yíng zhàng dà shū shén yù wěi。
飞来峰头海日红,□虎岩边龙象舞。fēi lái fēng tóu hǎi rì hóng,hǔ yán biān lóng xiàng wǔ。
巨灵血掌擘太岳,雷椎迸火挥电雹。jù líng xuè zhǎng bāi tài yuè,léi chuí bèng huǒ huī diàn báo。
今见小字又不然,层霄闲云淡无脚。jīn jiàn xiǎo zì yòu bù rán,céng xiāo xián yún dàn wú jiǎo。
桃花春水满唾壶,家园新笋丰雪瘦。táo huā chūn shuǐ mǎn tuò hú,jiā yuán xīn sǔn fēng xuě shòu。
故人此饷自不恶,况有一斛明月珠。gù rén cǐ xiǎng zì bù è,kuàng yǒu yī hú míng yuè zhū。
吴君好奇入骨髓,我学不成空浪许。wú jūn hǎo qí rù gǔ suǐ,wǒ xué bù chéng kōng làng xǔ。
好待滕光酌酒来,元气淋漓题辞语。hǎo dài téng guāng zhuó jiǔ lái,yuán qì lín lí tí cí yǔ。

星源八景锦屏春色

胡炳文

方山峨峨万山丛,红红紫紫开东风。fāng shān é é wàn shān cóng,hóng hóng zǐ zǐ kāi dōng fēng。
谁遣罘罳倚半空,为嫌下界尘埃蒙。shuí qiǎn fú sī yǐ bàn kōng,wèi xián xià jiè chén āi méng。
提起韶华千万叠,移来蜀城炫奇绝。tí qǐ sháo huá qiān wàn dié,yí lái shǔ chéng xuàn qí jué。
千工百巧花自如,万古一机天不裂。qiān gōng bǎi qiǎo huā zì rú,wàn gǔ yī jī tiān bù liè。

星源八景锦屏春色

胡炳文

星源沄沄从东来,逶逦弯北势欲回。xīng yuán yún yún cóng dōng lái,wēi lǐ wān běi shì yù huí。
水上无风自成谷,星溪此观何奇哉。shuǐ shàng wú fēng zì chéng gǔ,xīng xī cǐ guān hé qí zāi。
化工妙手元不露,刺破练溪能几步。huà gōng miào shǒu yuán bù lù,cì pò liàn xī néng jǐ bù。
世间儿女巧己多,楼头针线月中度。shì jiān ér nǚ qiǎo jǐ duō,lóu tóu zhēn xiàn yuè zhōng dù。

星源八景锦屏春色

胡炳文

华光殿东泉有灵,下穴空洞神功冥。huá guāng diàn dōng quán yǒu líng,xià xué kōng dòng shén gōng míng。
当时忽见苍虬精,年年箫鼓来相迎。dāng shí hū jiàn cāng qiú jīng,nián nián xiāo gǔ lái xiāng yíng。
五风十雨今年好,灵物不要人祈祷。wǔ fēng shí yǔ jīn nián hǎo,líng wù bù yào rén qí dǎo。
非烟非雾腾清晨,五色祥光焕晴昊。fēi yān fēi wù téng qīng chén,wǔ sè xiáng guāng huàn qíng hào。

星源八景锦屏春色

胡炳文

谁凿太阴开四洞,蟾光照破人间梦。shuí záo tài yīn kāi sì dòng,chán guāng zhào pò rén jiān mèng。
灵源千层石髓香,金鸡一唱岩花动。líng yuán qiān céng shí suǐ xiāng,jīn jī yī chàng yán huā dòng。
白玉柱边眠苍虬,绛花桥下行青牛。bái yù zhù biān mián cāng qiú,jiàng huā qiáo xià xíng qīng niú。
我来绝爱读书堂,石圆水冷天风秋。wǒ lái jué ài dú shū táng,shí yuán shuǐ lěng tiān fēng qiū。

星源八景锦屏春色

胡炳文

日斜一路红阑干,日落四山苍翠寒。rì xié yī lù hóng lán gàn,rì luò sì shān cāng cuì hán。
云深不见招提处,一声两声起林端。yún shēn bù jiàn zhāo tí chù,yī shēng liǎng shēng qǐ lín duān。
遥度前溪声欲绝,溪上渔舟撑未歇。yáo dù qián xī shēng yù jué,xī shàng yú zhōu chēng wèi xiē。
众鸟栖定树头云,一僧归踏松间月。zhòng niǎo qī dìng shù tóu yún,yī sēng guī tà sōng jiān yuè。

星源八景锦屏春色

胡炳文

蚺城谁筑溪之涯,层楼簇簇排人家。rán chéng shuí zhù xī zhī yá,céng lóu cù cù pái rén jiā。
两岸春风好杨柳,一池霁月芙蓉花。liǎng àn chūn fēng hǎo yáng liǔ,yī chí jì yuè fú róng huā。
香与清风远方觉,污泥不染尘不著。xiāng yǔ qīng fēng yuǎn fāng jué,wū ní bù rǎn chén bù zhù。
小亭红瞰碧波心,着我中间看飞跃。xiǎo tíng hóng kàn bì bō xīn,zhe wǒ zhōng jiān kàn fēi yuè。

星源八景锦屏春色

胡炳文

一泓香泉流不涸,一洞幽花自开落。yī hóng xiāng quán liú bù hé,yī dòng yōu huā zì kāi luò。
夜半月明松上声,知公乘云下寥廓。yè bàn yuè míng sōng shàng shēng,zhī gōng chéng yún xià liáo kuò。
公去不知几何年,公归犹认丹炉烟。gōng qù bù zhī jǐ hé nián,gōng guī yóu rèn dān lú yān。
炉烟已冷春风暄,花流洞口泉涓涓。lú yān yǐ lěng chūn fēng xuān,huā liú dòng kǒu quán juān juān。

星源八景锦屏春色

胡炳文

鸣凤不肯鸣晚周,鸥鸟相随九曲幽。míng fèng bù kěn míng wǎn zhōu,ōu niǎo xiāng suí jiǔ qū yōu。
星源是公鲁洙泗,东池历历梦中游。xīng yuán shì gōng lǔ zhū sì,dōng chí lì lì mèng zhōng yóu。
一夜水痕高几许,鸟也忘机淡无语。yī yè shuǐ hén gāo jǐ xǔ,niǎo yě wàng jī dàn wú yǔ。
朝来晴碧更好看,天光云影源头水。cháo lái qíng bì gèng hǎo kàn,tiān guāng yún yǐng yuán tóu shuǐ。

严先生祠次胡敬存韵

胡炳文

鸿飞冥冥不可弋,当时肯入搜罗中。hóng fēi míng míng bù kě yì,dāng shí kěn rù sōu luó zhōng。
暂往自为故人屈,竟归不与馀子同。zàn wǎng zì wèi gù rén qū,jìng guī bù yǔ yú zi tóng。
眇视富贵意谁识,大关名教功奚穷。miǎo shì fù guì yì shuí shí,dà guān míng jiào gōng xī qióng。
近来士气颇卑懦,舣舟祠下歌清风。jìn lái shì qì pǒ bēi nuò,yǐ zhōu cí xià gē qīng fēng。
42123