古诗词

和皖山隐者

明本

野人原上十五里,寒厓白日啼山鬼。yě rén yuán shàng shí wǔ lǐ,hán yá bái rì tí shān guǐ。
万峰重叠路回旋,半间箬屋青松底。wàn fēng zhòng dié lù huí xuán,bàn jiān ruò wū qīng sōng dǐ。
老僧和锸入烟霞,满林摇落朱藤华。lǎo sēng hé chā rù yān xiá,mǎn lín yáo luò zhū téng huá。
烧田种寒粟,斸地栽胡麻。shāo tián zhǒng hán sù,zhǔ dì zāi hú má。
云根拨笋,涧底寻茶。yún gēn bō sǔn,jiàn dǐ xún chá。
粪火深埋魁芋种,砂瓶烂煮黄箐芽。fèn huǒ shēn mái kuí yù zhǒng,shā píng làn zhǔ huáng qìng yá。
人谓隐者闲不足,何故山翁事驱逐。rén wèi yǐn zhě xián bù zú,hé gù shān wēng shì qū zhú。
山翁笑指溪上桃,庭前竹,春风几度更新绿。shān wēng xiào zhǐ xī shàng táo,tíng qián zhú,chūn fēng jǐ dù gèng xīn lǜ。
香严不作灵云死,徒有是非喧两耳。xiāng yán bù zuò líng yún sǐ,tú yǒu shì fēi xuān liǎng ěr。
争似侬家百不知,从教少室分皮髓。zhēng shì nóng jiā bǎi bù zhī,cóng jiào shǎo shì fēn pí suǐ。

明本

明本(1263—1323),元朝僧人。俗姓孙,号中峰,法号智觉,西天目山住持,钱塘(今杭州)人。明本从小喜欢佛事,稍通文墨就诵经不止,常伴灯诵到深夜。24岁赴天目山,受道于禅宗寺,白天劳作,夜晚孜孜不倦诵经学道,遂成高僧。仁宗曾赐号“广慧禅师”,并赐谥“普应国师”。憩止处曰幻住山房。 明本的作品>>

猜您喜欢

水居六首

明本

水国庵居最寂寥,世涂何事苦相招。shuǐ guó ān jū zuì jì liáo,shì tú hé shì kǔ xiāng zhāo。
去村十里无行路,隔岸三家有断桥。qù cūn shí lǐ wú xíng lù,gé àn sān jiā yǒu duàn qiáo。
数点鸦声迎暮雨,一行鱼影涨春潮。shù diǎn yā shēng yíng mù yǔ,yī xíng yú yǐng zhǎng chūn cháo。
陈年佛法从教烂,岂是头陀懒折腰。chén nián fú fǎ cóng jiào làn,qǐ shì tóu tuó lǎn zhé yāo。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

见非恍惚梦非神,雪后霜前分外真。jiàn fēi huǎng hū mèng fēi shén,xuě hòu shuāng qián fēn wài zhēn。
疏影暗消三弄月,半联凄断独吟人。shū yǐng àn xiāo sān nòng yuè,bàn lián qī duàn dú yín rén。
岁寒摇落孤根在,江驿荒凉往事尘。suì hán yáo luò gū gēn zài,jiāng yì huāng liáng wǎng shì chén。
碎嚼幽香清可挹,玉奴无复更临春。suì jué yōu xiāng qīng kě yì,yù nú wú fù gèng lín chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

玉箫起处暗惊神,曲缓瑶台逸韵真。yù xiāo qǐ chù àn jīng shén,qū huǎn yáo tái yì yùn zhēn。
泉石几年云冷鹤,关山万里月愁人。quán shí jǐ nián yún lěng hè,guān shān wàn lǐ yuè chóu rén。
香凝老树调风味,影落寒窗枕隙尘。xiāng níng lǎo shù diào fēng wèi,yǐng luò hán chuāng zhěn xì chén。
檀板金樽久岑寂,微吟不减昔时春。tán bǎn jīn zūn jiǔ cén jì,wēi yín bù jiǎn xī shí chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

目送空山远驻神,似曾相识倍情真。mù sòng kōng shān yuǎn zhù shén,shì céng xiāng shí bèi qíng zhēn。
半床素被铺寒玉,一幅生绡画美人。bàn chuáng sù bèi pù hán yù,yī fú shēng xiāo huà měi rén。
爽入冰姿欺国色,怅随哀曲黯京尘。shuǎng rù bīng zī qī guó sè,chàng suí āi qū àn jīng chén。
三郎正爱《霓裳》舞,珍重椒房自惜春。sān láng zhèng ài ní shang wǔ,zhēn zhòng jiāo fáng zì xī chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

曰云堆里晓飞神,道骨翛然一太真。yuē yún duī lǐ xiǎo fēi shén,dào gǔ xiāo rán yī tài zhēn。
古岸埋香多是雪,寒岩欺影四无人。gǔ àn mái xiāng duō shì xuě,hán yán qī yǐng sì wú rén。
因风寄远愁应老,坐雨辞根恨未尘。yīn fēng jì yuǎn chóu yīng lǎo,zuò yǔ cí gēn hèn wèi chén。
剩欲巡檐赋归隐,共君心事答闲春。shèng yù xún yán fù guī yǐn,gòng jūn xīn shì dá xián chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

征路愁迷黯动神,穿林入谷自寻真。zhēng lù chóu mí àn dòng shén,chuān lín rù gǔ zì xún zhēn。
亭亭有意冷移玉,黯黯无言空怅人。tíng tíng yǒu yì lěng yí yù,àn àn wú yán kōng chàng rén。
梦断阳台半云雨,泪空青冢几沙尘。mèng duàn yáng tái bàn yún yǔ,lèi kōng qīng zhǒng jǐ shā chén。
馀芳消歇繁华起,野水苍烟意自春。yú fāng xiāo xiē fán huá qǐ,yě shuǐ cāng yān yì zì chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

眼花落井眩双神,雪步迢迢见欲真。yǎn huā luò jǐng xuàn shuāng shén,xuě bù tiáo tiáo jiàn yù zhēn。
澹墨画图横玉影,黄昏庭院倚阑人。dàn mò huà tú héng yù yǐng,huáng hūn tíng yuàn yǐ lán rén。
唾绒犹认窗间迹,啼粉空馀镜面尘。tuò róng yóu rèn chuāng jiān jì,tí fěn kōng yú jìng miàn chén。
消得黄金铸成屋,年年雪里贮芳春。xiāo dé huáng jīn zhù chéng wū,nián nián xuě lǐ zhù fāng chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

水中仙子镜中神,夜夜相携入梦真。shuǐ zhōng xiān zi jìng zhōng shén,yè yè xiāng xié rù mèng zhēn。
陇雁哀残埋玉地,朔风吹老弄蟾人。lǒng yàn āi cán mái yù dì,shuò fēng chuī lǎo nòng chán rén。
寒添灞上双眉冻,愁压江南几屐尘。hán tiān bà shàng shuāng méi dòng,chóu yā jiāng nán jǐ jī chén。
雪里不嫌情味苦,一枝占断九州春。xuě lǐ bù xián qíng wèi kǔ,yī zhī zhàn duàn jiǔ zhōu chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

横影伶仃似有神,半清浅处独呈真。héng yǐng líng dīng shì yǒu shén,bàn qīng qiǎn chù dú chéng zhēn。
数枝冲澹晚唐句,一种孤高东晋人。shù zhī chōng dàn wǎn táng jù,yī zhǒng gū gāo dōng jìn rén。
上苑清房谁耐雪,庐山玉峡肯蒙尘。shàng yuàn qīng fáng shuí nài xuě,lú shān yù xiá kěn méng chén。
是中天趣那能识,惜被东风漏泄春。shì zhōng tiān qù nà néng shí,xī bèi dōng fēng lòu xiè chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

梦来曾忆二郎神,花影愁端语最真。mèng lái céng yì èr láng shén,huā yǐng chóu duān yǔ zuì zhēn。
月浸一庭寒水玉,梦惊孤枕断肠人。yuè jìn yī tíng hán shuǐ yù,mèng jīng gū zhěn duàn cháng rén。
不堪往事从头看,总欲新诗得句尘。bù kān wǎng shì cóng tóu kàn,zǒng yù xīn shī dé jù chén。
啄木敲门窥我醉,四山寂寂鸟啼春。zhuó mù qiāo mén kuī wǒ zuì,sì shān jì jì niǎo tí chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

忆昔君平勘卜神,青衣应是日时真。yì xī jūn píng kān bo shén,qīng yī yīng shì rì shí zhēn。
云开巫女多娇面,浴出杨妃一丽人。yún kāi wū nǚ duō jiāo miàn,yù chū yáng fēi yī lì rén。
竹叶杯浮苔砌月,豆荄灰暖纸窗尘。zhú yè bēi fú tái qì yuè,dòu gāi huī nuǎn zhǐ chuāng chén。
惊春恐落群芳后,先到名园逐上春。jīng chūn kǒng luò qún fāng hòu,xiān dào míng yuán zhú shàng chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

遗情极像白拈神,仙与吟翁意气真。yí qíng jí xiàng bái niān shén,xiān yǔ yín wēng yì qì zhēn。
月晓忆同林外饮,酒醒愁恨曲中人。yuè xiǎo yì tóng lín wài yǐn,jiǔ xǐng chóu hèn qū zhōng rén。
荒溪独照山初静,寒影相持雪亦尘。huāng xī dú zhào shān chū jìng,hán yǐng xiāng chí xuě yì chén。
每惜半檐风露重,起披玉毳伴琼春。měi xī bàn yán fēng lù zhòng,qǐ pī yù cuì bàn qióng chūn。

梅花百咏和冯学士海粟作

明本

朵中飞下玉霄神,仙韵娇姝一粉真。duǒ zhōng fēi xià yù xiāo shén,xiān yùn jiāo shū yī fěn zhēn。
冰晓浴乾银浦水,雪篱愁损草堂人。bīng xiǎo yù qián yín pǔ shuǐ,xuě lí chóu sǔn cǎo táng rén。
名姬骏马空词笔,废苑荒台老战尘。míng jī jùn mǎ kōng cí bǐ,fèi yuàn huāng tái lǎo zhàn chén。
冻野苍茫天四惨,两行啼雁独伤春。dòng yě cāng máng tiān sì cǎn,liǎng xíng tí yàn dú shāng chūn。

题金山寺

明本

半江涌出金山寺,一簇楼台雨岸船。bàn jiāng yǒng chū jīn shān sì,yī cù lóu tái yǔ àn chuán。
月到中宵成白昼,浪翻平地作青天。yuè dào zhōng xiāo chéng bái zhòu,làng fān píng dì zuò qīng tiān。
塔铃自触微风语,滩石长磨细浪圆。tǎ líng zì chù wēi fēng yǔ,tān shí zhǎng mó xì làng yuán。
龙化楚人来听法,手擎珠献不论钱。lóng huà chǔ rén lái tīng fǎ,shǒu qíng zhū xiàn bù lùn qián。

松月

明本

天有月兮地有松,可堪松月趣无穷。tiān yǒu yuè xī dì yǒu sōng,kě kān sōng yuè qù wú qióng。
松生金粉月生兔,月抱明珠松化龙。sōng shēng jīn fěn yuè shēng tù,yuè bào míng zhū sōng huà lóng。
月照长空松挂衲,松回禅定月当空。yuè zhào zhǎng kōng sōng guà nà,sōng huí chán dìng yuè dāng kōng。
老僧笑指松头月,松月何妨一处供。lǎo sēng xiào zhǐ sōng tóu yuè,sōng yuè hé fáng yī chù gōng。
77123456